Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 115: Thiên môn môn chủ tới



Bỗng nhiên không gian run động, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện, người này không ai khác chính là Môn chủ Thiên Môn Hắc Phong.

“ Ma Khôi, Kiếm Ngục, bổn tọa đã chờ hai ngươi từ lâu”

“ Ngươi là ai, có thể thấy được chúng ta? ” Ma Khôi ngạc nhiên nhìn thấy thân ảnh Hắc Phong đứng chặn trước mặt. 

“ Ngươi không cần biết ta là ai... Nghịch Đạo Châu, cướp đoạt hết thảy bọn chúng cho ta” Hắc Phong âm thầm ra lệnh.

“ Tuân lệnh chủ nhân, Nghịch Đạo Thần Thông, mở” Nghịch Đạo Châu ôn tồn đáp lời.

“ Ah... Cái gì vậy?” Ma Khôi cùng Kiếm Ngục vô cùng ngạc nhiên khi thấy một bàn tay khổng lồ đầy móng vuốt nhọn hoắc nhanh như tia chớp chụp lên đỉnh đầu mình, tuy nhiên mọi thứ đã muộn đối với bọn họ.

“ Không thể nào, ta không cam tâm” Ma Khôi há rộng miệng đầy răng nhọn, hét lên thê thảm, thân hình của hắn nhanh chóng hư huyễn rồi hoàn toàn tan biến.

“ Đừng giết ta, ta không muốn chết, ta không muốn chết” Kiếm Ngục hai tay ôm cái đầu trọc lóc, gào thét thảm thiết, thân thể hắn bắt đầu mục rữa rồi từ từ tan thành tro bụi.

“Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được Linh hồn châu 2 viên”

“Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được Tuổi thọ châu 100 viên”

“Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được Chân Nguyên châu 200 viên”

“Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được cảm ngộ siêu phàm nhập thánh bí tịch Huyền Âm Thập Nhị Kiếm”

“Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được cảm ngộ siêu phàm nhập thánh bí tịch Nguyên Thiên Kiếm Quyết”

“Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được thần binh, Tuyệt Thế Ma Kiếm”

“Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được thần binh, Thủy Hoàng Kiếm”

Trong đầu liên tục vang lên thanh âm của Nghịch Đạo Châu, Hắc Phong cũng không khỏi kinh ngạc lần thu hoạch này lại phong phú như vậy.

“ Linh hồn châu có công dụng gì?” 

“ Thưa chủ nhân, phàm những linh thễ hay sinh vật có linh hồn cường đại thì sau khi Nghịch Đạo cướp đoạt sẽ lấy được Linh hồn châu, vật này có tác dụng bồi bổ linh hồn lực, dùng nhiều có thể giúp cho linh hồn được nâng cấp cường đại hơn” Nghịch Đạo Châu tỉ mỉ giải thích.

“ Thì ra là vậy, không thể ngờ hai tên này không những tu vi là Thần Ma cảnh mà linh hồn cũng khá cường đại, đúng là giúp ta thu được không ít chỗ tốt” Hắc Phong gật đầu cười nói.

“ Chủ nhân có muốn ngay lập tức sử dụng toàn bộ vật phẩm vừa thu?” thanh âm Nghịch Đạo Châu lại vang lên.

“ Được” Hắc Phong không suy nghĩ nhiều, lập tức truyền âm. 

“ Ùng Ùng”

“ Huyền Âm Thập Nhị kiếm quả thật không tệ, có thể nói mạnh tương đương với Lục Diệt Kiếm 23 của Long Nhi, bộ kiếm pháp tuyệt thế này ta đã nắm được, giờ chỉ còn Xích Hỏa Thần Công, ta phải tìm cách thu nó vào trong tay” 

Hắc Phong cảm thấy thực lực của bản thân được đề cao không ít, đã đạt đến Thần Ma Cảnh Sơ kỳ đỉnh phong, vung tay nhấc chân đều có thể làm cho một vùng không gian gợn sóng. Phải biết là trong thế giới này, Thần Ma Cảnh cường giả vô cùng khó tăng trưởng thực lực, giống như rơi vào một loại bình cảnh do thiên địa đặt ra. 

Hắc Phong cảm nhận được, khi đột phá Thần Ma Cảnh hậu kỳ đỉnh phong lên tầng thứ cao hơn rất có thể sẽ phá toái hư không, do vùng thiên địa này đã không thể chứa chấp được nữa, nếu cưỡng cầu có thể sẽ làm thiên địa sụp đổ, gây nên tận thế.

“Ầm... ầm...”

Tất cả mọi chuyện xảy ra đều chỉ diễn ra trong một tích tắc, lúc này Vô Danh và Mộ Ứng Hùng đã ra đòn tối hậu, cả vùng núi bị sụp đổ do dư lực của hai người.

Cuối cùng, Mộ Ứng Hùng thắng Vô Danh một chiêu nhưng cả hai đều bị rơi xuống vực sâu vạn trượng, không biết sống chết.

Hắc Phong không thèm quan tâm đến sống chết của Vô Danh và Mộ Ứng Hùng, thoắt cái đã biến mất tại chỗ, đi đến bên cạnh đám người Kiếm Thánh.

“ Cha, ngài đã đến” Kiếm Thánh dùng Kiếm Mục đã thấy toàn bộ sự việc xảy ra, hắn biết cha hắn đã dùng một chiêu thức thần bí giết chết Ma Khôi và Kiếm Mục mới vừa từ trong Kiếm Giới chạy ra, nhưng cũng không tiện đề cập đến vào lúc này.

“ Sư Phụ” ba người bọn Dịch Phong, Lam Vũ thấy Hắc Phong xuất hiện thì vội vã bước đến hành lễ.

“ Tham Kiến Môn Chủ” đám đệ tử Thiên Môn thấy Hắc Phong đến thì cung kính quỳ xuống.

“ Ông trời ơi, người thanh niên đó chính là Môn Chủ Thiên Môn Hắc Phong, ông ta vậy mà cũng đến đây”

“ Trận chiến này đã làm kinh động đến Thiên Môn Môn Chủ”

“ Ông ta đã ngoài năm mươi mà nhìn qua như thanh niên vậy, không lẽ ông ta thật sự trường sinh bất lão”

“ Không biết ông ta thực lực đã đến trình độ nào? So với hai người Vô Danh và Mộ Ứng Hùng thì sao?” 

“ Ngươi không biết à, Hắc Phong môn chủ từng đánh bại Vô Danh, bắt giam Vô Danh ở Thiên Hạ Hội hơn mười năm”

“ Ban nãy ta không nhìn rõ, rất có thể Hắc Phong Môn chủ chính là người đã đánh Vô Danh và Mộ Ứng Hùng rơi xuống vực”

“ Ngươi nói nhỏ thôi, muốn chết thì chết một mình đi đừng liên lụy ta...”

Đám đông kiếm thủ thấy Hắc Phong đột nhiên xuất hiện và bộ dạng của đệ tử Thiên Môn thì âm thầm kinh hãi, bàn tán xôn xao cả lên.

Hắc Phong không thèm quan tâm đám người xung quanh, nhìn thẳng đám người Kiếm Thánh đang quỳ dưới đất cười nói.

“ Ừm, các con đứng lên đi” 

“ Tạ Môn Chủ”

Thần Phong bước đến bên cạnh Hắc Phong cười nói: “Sư Phụ ngài đã đến khi nào, đồ nhi vậy mà không nhận ra”

“ Ta cũng mới vừa đến thôi, trận chiến không ngờ đã bế mạc rồi, thật đáng tiếc” Hắc Phong cười đáp.

“ Sư Phụ ngài không cần cảm thấy tiếc, Vô Danh và Mộ Ứng Hùng trình độ chỉ đáng xách giày cho ngài mà thôi, trận chiến của bọn chúng cũng không có gì đáng để xem” Lam Vũ cười nịnh nọt nhìn Hắc Phong nói.

“ Lam Vũ, đệ không nên nói vậy, hai người Vô Danh, Mộ Ứng Hùng là tuyệt thế kiếm thủ, kiếm đạo của họ vô cùng cao rộng. Tuy so với phụ thân, họ không đáng là gì nhưng chúng ta cũng phải tôn trọng họ” Kiếm Thánh nghe vậy thì nhíu mày nhìn Lam Vũ nói thẳng.

“ Long đại ca có nói quá không đó? Đệ chỉ biết phàm kẻ nào đối địch với Thiên Môn ta thì phải giết sạch, nói gì đến tôn trọng hay không tôn trọng” Lam Vũ nhoẻn miệng cười nói.

“ Lam Vũ nói không sai, Long Nhi, con phải phân biệt rõ minh hữu và cừu nhân, kẻ nào đắc tội Thiên Môn ta, xa đâu cũng phải chết” Hắc Phong vỗ vai Kiếm Thánh ôn tồn nói.

Lời nói của Hắc Phong tuy không lớn nhưng những người xung quanh như nghe văng vẳng bên tai, hàn ý trong lời nói làm lòng người lạnh cóng. Các kiếm thủ vội vã đua nhau chạy xuống núi, lo sợ nương náo ở chỗ này càng lâu sẽ càng gặp nguy hiểm.

“ Vâng, thưa cha” Kiếm Thánh bất đắc dĩ gật đầu nói.

“ Long Nhi, ta biết con cũng đã thấy Kiếm Giới mở ra khi nãy, đây là Thủy Hoàng Kiếm, là chìa khóa để vào ra Kiếm Giới. Chỉ cần vận kiếm ý Lục Diệt Kiếm 23 vào kiếm này sẽ tức khắc vào được Kiếm Giới, nên nhớ chỉ dạo qua một chút rồi thoát ra ngay, bị hãm sâu vào đó sẽ không thoát ra được” Hắc Phong ném cho Kiếm Thánh Thủy Hoàng Kiếm cười đầy thâm ý nói.

Kiếm Thánh cầm lấy thanh Thủy Hoàng Kiếm, quan sát một chút thanh kiếm lóng lánh như thủy tinh, gật đầu nói: “Vâng, con đã biết, cảm tạ cha”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.