Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 119: Thiên Cực Khí Hải



“ Võ Vô Địch, tiếp chiêu” Trì Điền Tĩnh Nhân vừa nói, thanh kiếm trên tay dẫn động sóng máu của Thiên Cực Khí Hải, kiếm khí sắc bén cắt phá khắp nơi, hướng về Võ Vô Địch.

“ Hừ đến đây đi” đối mặt cường địch, Võ Vô Địch không sợ mà lại mừng, liền vận Thập Cường Võ Đạo nghênh chiến, tay trái là kiếm, tay phải là đao chém tới.

“ Kiếm Hà Tuyết Dũng”

“ Vũ Cấp Phong Hành”

Đao kiếm tung hoành giao nhau, chiêu lại nối chiêu, đao kiếm bao phủ không gian mấy chục trượng làm cho mọi người sợ hãi tránh ra xa.

Trì Điền Tĩnh Nhân lúc này đã luyện thành Thiên Cực Khí Hải, nội lực thâm sâu như biển, đã đạt tới cảnh giới Thần Ma cảnh.

Thiên Cực Khí Hải là môn công pháp hại người lợi mình do Nguyệt Mị Phù Hề, một trong Tứ đại hộ pháp của Ẩn Kiếm Lưu sáng tạo. Hai mươi năm trước, bà ta đã đi khắp Đông Doanh lẫn Trung Nguyên để cấy 10 Địa cực khí hải vào những thiên tài có tư chất luyện võ, để cho bọn họ luyện thành Địa cực khí hải trong cơ thể. Đến thời điểm thu hoạch, bà ta lệnh cho đệ tử của mình là Trì Điền Tĩnh Hải đi hấp thu hết tất cả 10 địa cực khí hải này. Trì Điền Tĩnh Hải đã hấp thu được 9 luồng Địa cực khí hải, còn một luồng chính là trên người của anh trai hắn, Trì Điền Tĩnh Nhân.

Trì Điền Tĩnh Hải không thể xuống tay với anh trai nên đã truyền cho Trì Điền Tĩnh Nhân 9 luồng Địa Cực Khí Hải, giúp cho Trì Điền Tĩnh Nhân dung hợp thành công 10 luồng Địa Cực Khí Hải, luyện thành công Thiên Cực Khí Hải, chính thức đạt đến Thần Ma Cảnh.

Quay lại trận chiến với Võ Vô Địch, lúc này Trì Điền Tĩnh Nhân kiếm khí liên miên bất tuyệt, hết đợt này đến đợt khác, bốn phương tám hướng tấn công Võ Vô Địch làm cho ông ta không khỏi e ngại.

“ Thập Phương Vô Địch”

Sức mạnh của Trì Điền Tĩnh Nhân đã vượt ra khỏi suy nghĩ của Võ Vô Địch, Võ Vô Địch tức giận dùng Huyền Vũ Chân Công kết hợp với Thập Cường Võ đạo xuất ra chiêu mạnh nhất, Thập Phương Vô Địch.

Thập Phương Vô Địch tuy mạnh, đánh tan từng đợt kiếm khí bốn phương tám hướng công tới nhưng lại không chạm được đến chéo áo của Trì Điền Tĩnh Nhân vì thân pháp của hắn đã không còn là người thường, nhanh đến một cảnh giới không tưởng.

“ Thập Phương Vô Địch cũng chỉ có vậy, đỡ lấy chiêu này của ta... Thiên Cực Lôi Động”

Trì Điền Tĩnh Nhân ném kiếm, hai tay vận kình, từng chưởng lôi đình liên miên bất tuyệt đánh ra. Chỉ trong chốc lát, Thập Phương Vô Địch của Võ Vô Địch hoàn toàn bị phá, Võ Vô Địch trúng phải mấy chưởng mạnh kinh hồn, phá vỡ Huyền Vũ Chân Công hộ thể của ông ta, khiến cho ông ta phải thổ huyết.

Võ Vô Địch chưa bao giờ đánh với kẻ địch mạnh như vậy, càng làm cho chiến ý trong người ông ta sôi sục. Ông ta hét lên một tiếng, cái hộp thép trên lưng ông ta cấp tốc bay lên cao, sau đó tự động mở ra.

Từ bên trong hộp bay ra vô số mảnh kim loại sáng chói như sao trời, hướng Trì Điền Tĩnh Nhân đánh tới, tuy nhiên thân ảnh hắn thoắt ẩn thoắt hiện không bị những mảnh kim loại này làm ảnh hưởng. 

Võ Vô Địch hai tay xoay tròn, hàng trăm mảnh kim loại cấp tốc bay xung quanh ông ta như vệ tinh.

“ Hãy đỡ chiêu này của ta”

Võ Vô Địch một lần nữa sử ra Thập Phương Vô Địch nhưng lần này mạnh mẽ hơn gấp mười lần, các mảnh kim loại tùy tâm ý Võ Vô Địch mà lúc hợp lúc tan tạo ra vô số binh khí kỳ quái tấn công lấy Trì Điền Tĩnh Nhân.

“ Ta sẽ cho ngươi thấy chiêu mạnh nhất của Thiên Cực Khí Hải” 

“ Hải Khô Thạch Lạn”

Trì Điền Tĩnh Nhân hét lớn, khí hải tiềm tàng trong mặt đất hùng dũng bắn ra, mặt đất ầm ầm nổ tung, Võ Vô Cực trong lúc nhất thời bị đánh bay lên không.

Xung quanh trăm trượng lúc này đã trở thành huyết hải, Trì Điền Tĩnh Nhân hét lên một tiếng, thân hình tức thì hóa thành trăm đạo thân ảnh đỏ như máu tấn công lấy Võ Vô Địch.

Võ Vô Địch cắn răng, thôi động Thiên Đạo Chiến Hạp đánh ra Thập Phương Vô Địch mạnh nhất trong đời.

“Ầm... ầm... ầm”

Trong chớp mắt, dưới sức mạnh cường đại của đao kiếm, kình lực bắn ra khắp nơi, nơi nào đi qua hủy diệt tất cả.

Khi mọi người nhìn lại thì thấy Trì Điền Tĩnh Nhân đứng trước mặt Võ Vô Địch, kiếm chỉ của hắn đã cắm ngay ngực trái của ông ta. 

Võ Vô Địch trên miệng chảy ra dòng máu tươi, ông ta quay đầu nhìn hướng Tiểu Vũ rồi nói: “ Từ nay con sẽ là chủ nhân của Thiên Đạo Chiến Hạp, Tiểu Vũ, con phải tự lo cho mình rồi, cha đã không thể bảo vệ con được nữa”

Hộp sắt như có linh tính bay thẳng đến trước mặt Tiểu Vũ, sau đó hàng trăm mảnh kim loại lần lượt bay vào hộp.

Tiểu Vũ còn đang ngạc nhiên thì thấy Võ Vô Địch cười với hắn sau đó ánh mắt ông ta dần dần lạc thần, bàn tay buông thõng xuống. 

“ Cha... cha đừng bỏ Tiểu Vũ” Tiểu Vũ như phát giác thấy điều gì đau đớn lắm, hắn té nhào xuống mặt đất, nước mắt tuôn chảy thành dòng trên gương mặt. 

Xích Tuyết và Thanh Việt gương mặt cũng đẫm lệ, ngồi xuống ôm lấy Tiểu Vũ vào lòng.

“ Thập Cường Võ Giả cũng chỉ có vậy, ha ha ha” Trì Điền Tĩnh Nhân đẩy thi thể Võ Vô Địch qua một bên cười ha hả nói.

Đám người Ngũ Vương vô cùng kinh ngạc trước sức mạnh kinh khủng của Trì Điền Tĩnh Nhân nên nhất thời không biết nói gì.

“ Tĩnh Nhân, chúc mừng ngươi đã luyện thành Thiên Cực Khí Hải, Ẩn Kiếm Lưu có cao thủ như ngươi trợ giúp, ngày chúng ta thôn tính võ lâm Trung Nguyên đã không còn xa” Hải Trạch Võ Nam nhìn Trì Điền Tĩnh Nhân mỉm cười nói.

“Điều đó là tất nhiên” Trì Điền Tĩnh Nhân mỉm cười đắc ý nói.

Bốn người Xích Hộ Tứ Kiếm nhìn nhau gật đầu, lập tức đẩy ra Xích Tuyết và Thanh Việt, bốn người chia nhau ra nắm lấy hai tay hai chân của Tiểu Vũ, nhấc bỗng hắn lên.

Từng luồng Xích Hỏa nội lực của bốn người Tứ Kiếm lũ lượt chạy vào thân thể Tiểu Vũ làm cho Tiểu Vũ vô cùng đau đớn, hét lên thê thảm.

“ Tiểu Vũ công tử, Tiểu Thư nhờ người chiếu cố, chúng tôi chỉ có thể giúp công tử đến bước này” 

“ A... A...” toàn thân thể của Tiểu Vũ như bị thiêu cháy từ bên trong làm cho hắn thống khổ hét lên, nước mắt trên mặt hắn cũng đã bốc hơi không còn tung tích. Cả người Tiểu Vũ lúc này đỏ rực như dung nham núi lửa.

“ Bọn chúng định truyền nội lực cho tên tiểu tử đó, để ta cản bọn chúng lại” Tuyệt Ảnh Vương thấy một màn này thì liền lớn tiếng cảnh báo.

“ Khoan đã”

Tuy nhiên khi hắn định phi thân đến ngăn cản thì Trì Điền Tĩnh Nhân đã giơ tay ngăn cản.

“ Chỉ một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa, làm được chuyện gì chứ, ta sẽ ở đây chờ chúng hoàn thành”

“ Vâng, thưa đại nhân” Tuyệt Ảnh Vương không dám cãi lời, cung kính nhìn Trì Điền Tĩnh Nhân nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.