Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 195: Tiêu Viêm



“ Ta tên Jack, đúng thật đến từ địa cầu năm 2198.Tiểu huynh đệ cũng biết về Địa cầu, chắc hẳn cũng đến từ đó?” Jack chắp tay nói.

“ Cái gì? Năm 2198, vậy huynh là người tương lai? Tiểu đệ đến từ năm 2010, vốn tưởng chúng ta đến từ cùng một nơi, xem ra không phải rồi” Tiêu Viêm nghe Jack nói vậy thì tỏ vẻ hoảng hốt nói.

“ Thì ra tiểu huynh đệ là người thế kỷ 21, ta nhớ ở thế kỷ này năm 2079 sẽ xảy ra chiến tranh thế giới lần 3, kết thúc chiến tranh sẽ mở đầu cho kỷ nguyên Liên Bang. Đây là lịch sử của địa cầu ở nơi của ta, ta cũng không biết địa cầu của tiểu huynh đệ có phát sinh giống vậy không” Jack ôn tồn nói.

“ Tương lai thật đáng sợ, à mà năm 2198, con người nơi huynh sống, tồn tại như thế nào? Chắc công nghệ phát triển hiện đại lắm” Tiêu Viêm tò mò hỏi.

“ Khoa học công nghệ đúng là tiến bộ vượt bậc nhưng con người sinh sống cũng không phải yên ổn. Năm 2148, con người phát hiện Trùng tộc ở hành tinh Rhamatuk, từ đó chiến tranh giữa con người và Trùng tộc xảy ra liên liên, rất nhiều chiến sĩ hy sinh”

“ Không thể ngờ tương lai trái đất lại giống như phim viễn tưởng như vậy, thật kinh khủng, sinh sống tại Đấu Khí thế giới hóa ra lại vui vẻ hơn” Tiêu Viêm cảm thán nói.

“ Thật ra thế giới ta đến không phải là Đấu Khí thế giới như bây giờ mà là Đại Đường thế giới. Ta là Đưởng Thái Tông Lý Nguyên Cát, Tiêu Viêm huynh đệ chắc cũng biết chứ?” Jack thành thật nói.

“ Cái gì? huynh là Hoàng đế Đường Thái Tông, mà... mà Đường Thái Tông không phải Lý Thế Dân sao?” Tiêu Viêm há hốc mồm nói.

“ Lý Thế Dân là nhị huynh của ta, đã bị ta giết trong lúc tranh giành ngôi vị. Đại Đường do ta cai trị 10 năm đã chiếm gần trọn cả thế giới, tuy nhiên đúng lúc này thế giới biến đổi, Đại Đường thế giới hòa nhập với Đấu Khí thế giới. Ta mới vượt đại dương để đến Đấu Khí Đại Lục được mấy ngày” 

Tiêu Viêm nghe Jack nói càng lúc càng ly kỳ, làm cho hắn không thể tưởng tưởng nổi.

“ Ôi trời, không lẽ có một vị sáng thế thần nào đó đang trêu đùa chúng ta sao?” Tiêu Viêm vỗ vỗ trán nói.

“ Tiêu Viêm huynh đệ, khi nào rãnh rỗi hãy đến Đại Đường tham quan, ta sẽ long trọng tiếp đón” Jack vỗ vai Tiêu Viêm cười nói.

“ Jack đại ca, Tiêu Viêm nhất định sẽ đến Đại Đường vui chơi, đệ thật không ngờ đến Đấu Khí Đại Lục rồi mà vẫn có thể gặp tổ tiên của mình, đời không thể nói trước điều gì” Tiêu Viêm mỉm cười nói.

“ Đúng vậy, đôi lúc ta còn tưởng mình đang nằm mơ nữa đây. Tiêu Viêm huynh đệ, đệ đến Đấu Khí đại lục được lâu chưa?” Jack cười nói.

“ Không giấu gì huynh, đệ đến đây đã mười bảy năm rồi, nhưng trước đây toàn ngốc ở Ô Thản Thành thôi, thời gian này mới chạy ra ngoài lịch duyệt. Đệ hiện tại chỉ mới Đấu giả mà thôi, không thể tin được Jack đại ca mới đến Đấu Khí đại lục mà đã đạt tới Đấu Vương cường giả rồi” Tiêu Viêm gãi đầu cười khổ không thôi, hắn không nghĩ đến xuất phát điểm của hắn và Jack lại chênh lệch xa như vậy.

“ Ta chỉ gặp may mà thôi, mà Viêm đệ có dự tính gì không?” Jack cười nói.

“ Đệ tính lịch luyện trong Ma Thú Sơn Mạch một đoạn thời gian, huynh thì sao?” Tiêu Viêm thành thật nói.

“ Ta dự định đi đến Đế Đô, đệ có muốn đi cùng ta không?” Jack nhìn Tiêu Viêm mời chào.

Tiêu Viêm nghe vậy thì cười nói: “ Cám ơn Jack đại ca đã mời, nhưng đệ thích độc lai độc vãng, tham gia đoàn đội đệ thấy không hợp” 

“ Vậy ta cũng không ép, Viêm đệ, hẹn ngày gặp lại” Jack mỉm cười, đưa tay ra nói.

“ Gặp được Jack đại ca đệ thấy rất vui” Tiêu Viêm cười cười đưa tay ra bắt tay với Jack.

“ Tích... tích... ký chủ thu được Siêu Cấp công pháp Viêm Đế Quyết (Phần Quyết)... tích... tích”

“ Tích... tích... ký chủ thu được Dị hỏa bài danh thứ 11 Cốt Linh Lãnh Hỏa... tích”

“ Tích... tích... Ký chủ được thưởng 500 triệu điểm Hệ thống... tích”

Thanh âm Hệ thống bất ngờ vang lên trong đầu Jack làm cho hắn vô cùng bất ngờ, hắn mới chỉ bắt tay với Tiêu Viêm một cái mà đã thu được một bản siêu cấp công pháp, một loại dị hỏa. Hắn đành phải nhìn Tiêu Viêm với ánh mắt khác, theo hắn nghĩ, Tiêu Viêm chắc chắn có bí mật cũng giống như hắn.

Jack nhìn thấy Tiêu Viêm như có điều muốn nói thì cười bảo: “ Đệ có gì cứ nói, nếu đại ca có thể giúp tất không từ nan”

“ Ha ha... Jack đại ca, đệ thấy rất có hứng thú với khẩu súng trường AK này, đại ca có thể cho đệ một cây và vài băng đạn được không?” Tiêu Viêm gãi đầu cười nói.

“ Viêm đệ không cần ngại, mấy thứ này ở Đại Đường sản xuất rất nhiều... Medvedev” Jack phất tay, hướng sang Medvedev nói.

Medvedev ngay lập tức lấy ra từ trong hộp quân dụng mười băng đạn và một khẩu ADK45, hắn nhanh chóng đưa đến trước mặt Tiêu Viêm.

Tiêu Viêm không khách sáo cầm khầu ADK45, mân mê không rời tay. 

“ Viêm đệ, súng tuy hữu dụng nhưng theo ta thấy chỉ có hiệu quả đối với Đại Đấu Sư trở xuống, gặp cao thủ như Đấu Vương, đấu Hoàng thì cũng không có tác dụng gì nhiều” Jack cười nói.

“ Ha ha ha... để cho Jack đại ca chê cười rồi, tuy súng đối với đại ca đã không đáng là gì nhưng với đệ hiện tại có thể cứu mạng. Cũng đã không sớm, đệ xin phép cáo từ, chúng ta hẹn ngày gặp lại” Tiêu Viêm cười sảng khoái nói.

“ Ừm, đệ cũng phải cẩn thận, hẹn ngày gặp lại” Jack vỗ vai Tiêu Viêm nói.

“ Thank you, đệ đi đây... đã làm phiền các vị, tạm biệt” Tiêu Viêm quay sang chắp tay với đám người Medvedev và Tiểu Y Tiên, sau đó phi thân rời đi.

Tiêu Viêm phi thân rất nhanh, chẳng mấy chốc đã khuất bóng trong cánh rừng.

“ Tên tiểu tử này thật không biết điều, sao Môn chủ lại đáp ứng yêu cầu của hắn?” Tiểu Y Tiên nhàn nhạt nói.

“ Không việc gì” Jack mỉm cười, phất tay nói, hắn đã kiếm lời từ Tiêu Viêm rất nhiều, một khẩu súng cùng vài băng đạn không tính là gì.

Tiểu Y Tiên nhìn sang Jack phức tạp nói: “ Môn chủ, ngài là Hoàng đế của Đại Đường, Y Tiên đã thất lễ rồi” 

“ Đại Đường so với Đấu Khí Đại Lục rất nhỏ, ta hiện đang ở Đấu Khí đại lục, tính cái gì là Hoàng đế, nàng đừng nghĩ nhiều, chỉ cần biết ta sẽ luôn quan tâm nàng là được” Jack nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn, mềm mại của Tiểu Y Tiên, cười nói.

“ Môn chủ, ngài nói là thật?” Tiểu Y Tiên ánh mắt màu nâu tím long lanh, nhìn Jack thì thầm.

“ Đúng vậy, ta sẽ chăm sóc cho nàng suốt đời, cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa” Jack gật đầu, hôn lên bàn tay mềm mại của Tiểu Y Tiên.

“ Môn chủ” Tiểu Y Tiên gương mặt ửng hồng, đôi mắt long lanh chảy xuống hai giọt nước mắt, đây là giọt nước mắt hạnh phúc, bởi vì nàng đã tìm được bến đỗ cho cuộc đời mình, cho dù cả thiên hạ có xua đuổi, xa lánh nàng, nàng cũng mặc kệ, bởi vì đã có một người nguyện suốt đời chăm sóc cho nàng rồi.

Jack thấy Tiểu Y Tiên khóc thì vội chùi nước mắt cho nàng, cười nói: “ Nàng đừng khóc, khóc nữa sẽ không xinh đẹp”

“ Môn chủ, Y Tiên cám ơn ngài” Tiểu Y Tiên nhìn Jack trìu mên, thì thầm nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.