Từ bên trong tòa lầu các nguy nga rộng lớn của Hắc Phong Môn, Jack cùng với Tiểu Y Tiên, Thiên Hỏa Trưởng Lão bay thẳng lên trời như một tia chớp, đứng đối diện với ba người Tiêu Viêm.
Trong nửa năm qua, Jack đã thôn phệ và luyện hóa hoàn toàn Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, nhờ vào năng lượng cuồng bạo của Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, hắn đã thành công tấn thăng thành Nhất Tinh Đấu Thánh Sơ kỳ, thực lực mạnh hơn lúc trước rất nhiều lần.
Tuy đã là Nhất Tinh Đấu Thánh nhưng Jack hiện tại vẫn không thể nhìn thấu lão giả tóc bạc trắng đứng ở trước mặt, rõ ràng người này cũng là Đấu Thánh nhưng cảnh giới cao hơn hắn nhiều.
“ Không biết tiền bối tôn tánh đại danh, ngài đến đây để giúp Tiêu Viêm lấy lại cổ ngọc?” Jack chắp tay hướng Cổ Nam Hải nói.
“ Lão phu là Cổ Nam Hải, trưởng lão của Cổ Tộc, Cổ Tộc là một trong viễn cổ bát tộc, chắc ngươi cũng không xa lạ. Lão phu không ngờ ngươi vậy mà đã đạt đến Nhất Tinh Đấu Thánh, nửa năm trước ta nghe nói ngươi chỉ ở cảnh giới Bán Thánh, thật không thể tưởng tượng nổi” Cổ Nam Hải vuốt chòm râu bạc, híp mắt nhìn Jack cười nói.
“ Sao? Y hiện tại là Nhất Tinh Đấu Thánh? Không thể nào!” Tiêu Viêm không khỏi hãi hùng khi nghe Cổ Nam Hải nói. Nhất tinh Đấu Thánh là cái khái niệm gì, hắn không thể tin được Jack vậy mà dễ dàng đã vào Đấu Thánh, cảnh giới đỉnh chóp của Đấu Khí đại lục này.
“ Tiêu Viêm ca ca đừng lo lắng, Nhất Tinh Đấu Thánh thì đã làm sao, Cổ Nam Hải trưởng lão sẽ giải quyết y một cách nhanh gọn. Huynh mới từng tuổi này đã là Ngũ Tinh Đấu Tông, muội tin tưởng huynh sẽ đạt được cảnh giới Đấu Thánh trong tương lai” Huân Nhi nắm lấy tay Tiêu Viêm, mỉm cười xinh đẹp nói.
“ Ta tin ngươi đã thấy rõ chênh lệch của chúng ta, ta khuyên ngươi đừng cố phản kháng làm gì. Vậy đi, nếu ngươi đồng ý giao ra cổ ngọc và tự sát tạ tội, ta sẽ tha cho Hắc Phong Môn của ngươi một lần” Cổ Nam Hải ngạo mạn cười nói.
“ Vậy tiền bối đến đây là muốn tiêu diệt Hắc Phong Môn ta?” Jack ánh mắt băng lãnh, nhàn nhạt nói.
“ Đúng vậy, Cổ Tộc ta tuy ít khi ra tay tiêu diệt các môn phái, dòng tộc như Hồn Tộc, nhưng không phải chúng ta không dám làm. Ngươi đã phạm sai lầm khi cướp đi cổ ngọc của Tiêu Viêm, nên phải tự sát tạ tội” Cổ Nam Hải phất tay, hời hợt nói.
Jack lúc này toàn thân bốc lên sát khí ngút trời, cười gằng nói: “ Nếu hôm nay Cổ Tộc các ngươi đã quyết đuổi cùng giết tuyệt thì đừng trách ta ra tay độc ác, xin mời Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân hiện thân giúp đỡ”
“ Xin mời Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân hiện thân giúp đỡ”
“Xin mời Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân hiện thân giúp đỡ”
“ Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân?” Cổ Nam Hải cùng Huân Nhi nghe Jack nói ra danh tự này thì vô cùng nghi hoặc nhưng đối với Tiêu Viêm thì giống như thái sơn áp đỉnh, Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân không phải là Nhị Lang Thần Dương Tiễn sao?
“ Oành... ầm...”
Bầu trời trong xanh đang yên lặng bỗng nhiên lôi điện giáng xuống ầm ầm, thanh âm vang tận trời cao, bầu trời Trung Châu lúc này bị ánh sáng hoàng kim mãnh liệt bao phủ. Từ trên chín tầng trời, một thân ảnh khổng lồ hiển hiện đi ra.
Đó là một nam tử khôi ngô tuấn tú, thân cao, vạm vỡ, đặc biệt có ba mắt. Tai đeo xâu, eo mang cung tên cong như mặt trăng, tay phải cầm Tam Tiêm Kích. Đầu đội mão hình ba ngọn núi và phụng hoàng, mình khoác áo choàng vàng, đai bụng của được trang trí với tám loại trang sức vô cùng sáng chói.
“ Quả thật là Nhị Lang Thần, tại sao?, tại sao lại như vậy?” Tiêu Viêm nhìn thấy thân ảnh khổng lồ của nam tử đang cưỡi mây đạp gió đi xuống thì trong lòng vô cùng kinh hãi, vì sao Đấu Khí Đại lục mà lại có thể xuất hiện Nhị Lang Thần? Tiêu Viêm cảm thấy thế giới quan của hắn đã bị hủy diệt không còn một mống.
Tiêu Viêm nhìn sang Huân Nhi, lúc này hắn thấy nàng không còn giữ được vẻ bình tĩnh, siêu nhiên thoát tục như mọi khi, thay vào đó là thần sắc hoảng sợ, lộ vẻ không thể tin tưởng.
“ Lần này, ta đã hại Huân Nhi rồi” Tiêu Viêm âm thầm cắn răng nói.
“ Hoàng đế Đại Đường, đừng sợ, đã có Nhị Lang Thần ta đến trợ giúp” thanh âm như chuông đồng vang vọng bốn phương tám hướng, khi Jack nhìn lại đã thấy thân ảnh của Nhị Lang Thần đã thu nhỏ người lại, sừng sững đứng ở trước mặt hắn.
Cổ Nam Hải lúc này cũng lộ vẻ kinh hoảng thần sắc, thực lực Tứ Tinh Đấu Thánh Đỉnh phong như ông ta mà lại không thể nhìn thấu người nam tử ba mắt trước mặt.
“ Nhị Lang Chân Quân đã đến thật tốt quá, Cổ Tộc muốn tiêu diệt Hắc Phong Môn của ta, xin Nhị Lang Chân Quân ra mặt giúp đỡ” Jack tay chỉ ba người Cổ Nam Hải nói.
Nhị Lang Thần ánh mắt quét về ba người Cổ Nam Hải, sau đó mở miệng nói: “Thật là to gan, Cổ Tộc là cái thá gì mà lại muốn tiêu diệt Hắc Phong Môn của Hoàng đế Đại Đường, đó chính là tội chết”
Cổ Nam Hải sắc mặt ngưng trọng, vội tiến lên phân bua: “Nhị Lang Chân Quân các hạ, chuyện này chính là hiểu lầm, nếu chúng ta biết Hắc Phong Môn có cường giả như các hạ thủ hộ thì Cổ Tộc chúng tôi đã không dám đắc tội, xin các hạ lượng thứ”
“ Đừng nói nhiều lời, chịu chết đi” Nhị Lang Thần tùy ý đánh ra một đấm về phía Cổ Nam Hải.
Cổ Nam Hải cả kinh, vội vận toàn bộ đấu khí Tứ Tinh Đấu Thánh đỉnh phong đỡ lấy một đấm này, nhưng lão không thể ngờ một đấm hời hợt như vậy mà mạnh mẽ như cả thiên địa, chỉ trong tích tắc cả thân thể và linh hồn của lão đều đánh thành hư vô.
“ Cổ Nam Hải trưởng lão... Cổ Nam Hải trưởng lão vậy mà đã hôi phi yên diệt, không thể nào?” Huân Nhi ngẩn ngơ nhìn thấy một màn này, nàng không thể nào tin nổi, hơn ai hết nàng biết rõ Cổ Nam Hải lợi hại đến thế nào, trong Cổ Tộc địa vị cực cao, chỉ nghe lệnh cha nàng là Cổ Nguyên và Cổ Tộc Tam Tiên lão mà thôi.
“ Huân Nhi, Cổ Nam Hải trưởng lão thật sự đã chết rồi” Tiêu Viêm nắm tay Huân Nhi, cắn răng nói.
“ Không thể nào, hắn làm sao giết được Cổ Nam Hải trưởng lão?” Huân Nhi hướng Nhị Lang Thần nói.
Nhị Lang Thần khí định thần nhàn bỗng quay đầu nhìn về hướng Tây, rồi cười nói: “ Dám lén lút ẩn thân trước mặt ta rồi giờ lại muốn đi, sao lại có chuyện dễ như vậy?”
Trên bầu trời xanh, một thân ảnh áo đen từ từ xuất hiện, người đó không ai khác chính là Hồn Điện Điện chủ, Hồn Diệt Sinh. Biết được tin tức Đà Xá Cổ Đế Ngọc đã rơi vào tay của Jack, hắn nhanh chóng chạy đến Thiên Hoàng Thành để hòng ngư ông đắc lợi, nhưng diễn biến xảy ra đã ngoài tầm tính toán của hắn.
Hồn Diệt Sinh lúc này thân thể bị cố định tại chỗ, không thể nhúc nhích chút nào, ánh mắt lộ rõ nồng nặc sợ hãi, vội lớn tiếng xin tha.
“ Xin tiền bối tha mạng, xin tiền bối tha mạng, tiểu nhân là Điện Chủ Hồn Điện, nếu tiền bối tha cho tiểu nhân một mạng, Hồn Điện sẽ mặc cho tiền bối sai xử”
“ Chết” Nhị Lang Thần không hề nghe Hồn Diệt Sinh lải nhải, tay phải bỗng nhiên nắm chặt, Hồn Diệt Sinh hét thảm một tiếng, thân thể liền hóa thành đầy trời sương máu, ngay cả linh hồn cũng hôi phi yên diệt.
Hồn Điện Điện chủ, Hồn Diệt Sinh, ngã xuống.
Chưa đầy một phút, cả hai vị Tứ Tinh Đấu Thánh đỉnh phong, Cổ Nam Hải và Hồn Diệt Sinh song song ngã xuống tại bầu trời Thiên Hoàng thành.
Vào lúc này, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh đến không một tiếng động.
Nhị Lang Thần liếc nhìn hai người Huân Nhi và Tiêu Viêm, nhàn nhạt nói: “ Nữ nhân kia, tuy ngươi yếu hơn tên vừa rồi rất nhiều nhưng ta không thể tha cho ngươi được”
Huân Nhi và Tiêu Viêm nghe vậy thì sắc mặt đại biến, thân thể run rẩy bất giác lùi lại.
Nhị Lang Thần ra vẻ không quan tâm, chuẩn bị đánh ra một chưởng thì bỗng từ chân trời vang lên thanh âm trầm trầm.
“ Các hạ xin dừng tay” một thân ảnh bao bọc bởi năng lượng màu vàng óng xuất hiện che chắn trước mặt Huân Nhi, năng lượng từ từ tán đi để lộ ra đó là một người đàn ông trung niên.
Người này mặc một bộ trường bào màu trắng, mái tóc dài tùy ý để xõa sau lưng, ánh mắt sáng như sao, gương mặt uy nghiêm có vài nét tuấn lãng.
“ Cha” nhìn thấy người trung niên xuất hiện trước mặt, Huân Nhi kích động hô lớn, khóe mắt nàng mang theo một tia nước mắt, chưa bao giờ nàng cảm thấy sợ hãi đến như vậy.
“ Huân Nhi, đừng sợ, có cha ở đây rồi” người trung niên quay đầu an ủi Huân Nhi, tuy nhiên khi thấy thân ảnh Tiêu Viêm đứng kế nàng thì hơi nhíu mày.
Quay đầu lại, nhìn đối diện Nhị Lang Thần, người trung niên chắp tay nói: “Cổ Nguyên, tộc trưởng Cổ Tộc, xin được ra mắt Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân”