Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Pháp Ân nghe vậy thì nhíu mày, gương mặt trở nên lạnh như băng.
“ Thưa đại nhân, như thế có hơi quá rồi không?” Địch Lỵ Á cười gượng nói.
“ Ha ha ha... Địch Lỵ Á, ngươi là người thông minh, chắc phải hiểu quy tắc cường giả vi tôn chứ, với thực lực của đế quốc ta thì tiêu diệt mấy nước các ngươi là chuyện dễ như trở bàn tay. Ta nghĩ bọn Võ Thần, Đại Tế Ti nếu bây giờ đứng đây thì cũng phải chấp nhận mà thôi” Lâm Phong ngạo nghễ nói.
“ Nhưng mà, thưa đại nhân, ngài...” Địch Lỵ Á định nói thêm thì bị Lâm Lôi chặn lại.
“ Khắc Lôi, ta đồng ý” Lâm Lôi bước lên nhìn thẳng Lâm Phong hô lớn.
“ Được lắm, Lâm Lôi, ngươi rất sảng khoái” Lâm Phong nhìn Lâm Lôi cười nói.
“ Bây giờ ngươi có thể thực hiện giao kèo rồi chứ?” Lâm Lôi lạnh băng nói.
“ Tất nhiên rồi, đi thôi” Lâm Phong vừa nói vừa phất tay một cái.
Cả đám người bọn Lâm Lôi trong phút chốc dịch chuyển không gian đi đến Ba Lỗ Khắc đế quốc.
“Đây là đế đô, chuyện này...” Lâm Lôi mở mắt ra thì thấy đang đứng trước cổng thành đế đô quen thuộc của Ba Lỗ Khắc đế quốc, bên cạnh hắn Địch Lỵ Á cũng há hốc mồm, biểu hiện vô cùng kinh ngạc.
“ Khắc Lôi bệ hạ thật quá kinh khủng” đứng bên cạnh Lâm Lôi, Đức Tư Lê cảm thán nói.
“ Đúng vậy” Pháp Ân, Áo Lợi Duy Á cũng phụ họa theo.
Đám người bọn họ bay với tốc độ nhanh nhất cũng phải mất ba ngày mới đi từ Đông đại lục đến Khắc Lôi đế quốc ở Tây đại lục. Vậy mà Lâm Phong chỉ trong khoảnh khắc đã đưa bọn họ quay về Đông đại lục, hỏi sao bọn họ không thấy kinh khủng.
“ Các ngươi không phải lần đầu thấy ta dịch chuyển không gian, đừng ra vẻ ngạc nhiên thế” Lâm Phong thấy vẻ mặt của bọn họ thì không khỏi cười nói.
“ Cấp báo, cấp báo,... có một đám cường giả xuất hiện tại trước cổng thành” một Thánh vực ma đạo sư đứng trên tường thành hô lớn.
“ Tên nào chán sống dám đến tận đây khiêu chiến. Cha, để con ra giết hắn” Kim Tư Lợi cười hướng Áo Gia Văn cung kính nói.
“ Ta đã dặn con bao nhiêu lần rồi hả, không nên xem thường kẻ địch mà bản thân chưa nắm rõ” Áo Gia Văn nghiêm mặt nói.
“ Con biết rồi, cha” Kim Tư Lợi cúi đầu nói.
Đám người Áo Gia Văn nhanh chóng đi ra cổng thành.
“ Các ngươi là ai, đến đây với mục đích gì?” Áo Gia Văn từ xa đã phát ra khí thế Trung Vị Thần, ý định chấn nhiếp đám người phía trước.
“ Trước mặt ta còn giở ra khí thế, muốn chết?”
Một luồng uy áp kinh khủng từ Lâm Phong lan ra, đám người Áo Gia Văn bị khí thế ép quỳ trên mặt đất, hàng trăm tên Thánh Vực thì bị ép nằm rạp dưới đất không thể động đậy.
“Là... là Đại Viên Mãn, đại nhân, đại nhân tha mạng, tha mạng tiểu nhân có mắt mà không thấy thái sơn” Áo Gia Văn quỳ trên mặt đất cúi đầu run rẩy nói. Hắn lăn lộn ở Qua Ba Đạt ngục giam đã rất lâu, biết rõ cường giả vi tôn, với cường giả dạng này nếu không xin tha mạng thì chỉ một phất tay thôi cũng đủ để hắn mất mạng.
Bọn Lâm Lôi thấy cảnh này thì âm thầm kinh hãi, Áo Gia Văn khí thế đã rất mạnh, bọn họ không thể nào sánh bằng, nhưng so với uy áp của Lâm Phong thì giống như đom đốm so với mặt trời vậy, quá kinh khủng.
“ Ngươi tên là gì?” Lâm Phong ngạo nghễ nhìn Áo Gia Văn nói.
“ Tiểu nhân tên Áo Gia Văn, mới từ Qua Ba Đạt ngục giam thoát ra được, xin đại nhân khai ân, tha cho hai cha con tiểu nhân” Áo Gia Văn cố ý quỳ sát gần Kim Tư Lợi để biểu hiện Kim Tư Lợi là con trai của hắn, hàng trăm tên thuộc hạ phía sau hắn mặc kệ.
“ Áo Gia Văn, ta cho ngươi hai lựa chọn, một là làm thuộc hạ của ta, hai là tử vong, chọn đi”
Áo Gia Văn nghe vậy thì mừng rỡ, lập tức cúi đầu thật sâu nói: “ Thuộc hạ bái kiến chủ nhân”
Kim Tư Lợi và đám hạ vị thần phía sau hắn cũng đồng loạt cúi đầu nhận Lâm Phong làm chủ nhân.
“ Rất tốt” Lâm Phong vừa nói vừa đánh linh hồn ấn ký lên đám người Áo Gia Văn.
“ Các ngươi đã bị ta đánh lên ấn ký linh hồn, nếu có ý tưởng phản bội thì sẽ tan nát linh hồn mà chết, trừ phi các ngươi có cường độ linh hồn mạnh hơn ta thì mới mong thoát được” Lâm Phong nhàn nhạt nói.
“ Thuộc hạ nguyện trung thành với chủ nhân suốt đời” đám người Áo Gia Văn nghe vậy thì đồng loạt nói.
“ Vậy thì tốt, bây giờ đế quốc Bá Lỗ Khắc này đã thuộc về Khắc Lôi ta. Lâm Lôi, ngươi không có ý kiến gì chứ?” Lâm Phong liếc mắt nhìn Lâm Lôi rồi nhàn nhạt nói.
“ Ta còn có ý kiến gì được đây?” Lâm Lôi cười khổ, bi ai nói. Địch Lỵ Á nắm chặt tay của hắn, ánh mắt nàng đã nhòe lệ.
“ Vậy thì mau mau thông báo với toàn bộ người dân của ngươi, phải đợi ta nhắc chắc?” Lâm Phong ra vẻ thiếu kiên nhẫn.
Một lúc sau, Lâm Lôi hướng toàn bộ dân chúng của mình tuyên bố xóa bỏ Ba Lỗ Khắc đế quốc, thông báo vùng đất này đã thuộc về Khắc Lôi đế quốc. Người dân Ba Lỗ Khắc vô cùng ngỡ ngàng nhưng cũng đành nhận mệnh. Sau khi tuyên bố, đám người Lâm Lôi cũng nhanh chóng rời đi, quay trở về Long Huyết tòa thành.
Lâm Phong cũng không mất thời gian quản bọn người Lâm Lôi, thực lực yếu ớt thì cũng không có thể khuấy lên bọt nước gì.
“ Hỡi toàn bộ người dân yêu quý, ta tên là Khắc Lôi là Thái Thượng Hoàng của đế quốc Khắc Lôi, ta xin tuyên bố vùng đất này đã trở thành một Bang của đế quốc Khắc Lôi. Ta hoan nghênh và chào mừng các vị gia nhập vào đế quốc Khắc Lôi của ta, trở thành một người công dân của đế quốc. Ta cam đoan quý vị sẽ được hưởng tất cả các phúc lợi của một công dân đế quốc Khắc Lôi...”
“ Áo Gia Văn, ta phong cho ngươi làm Thống đốc của Bang này, nhớ quản lý cho tốt, có biết không?”
“ Dạ, thuộc hạ tuân lệnh chủ nhân” Áo Gia Văn nghe vậy thì giật mình nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, lập tức cung kính nói.
“ Tốt, tất cả về thành rồi nói tiếp” Lâm Phong phất tay ra hiệu.
“ Dạ, để thuộc hạ mở tiệc, chúc mừng chủ nhân thu được lãnh thổ mới, chúc cho đế quốc Khắc Lôi chúng ta sớm ngày thống nhất đại lục” Áo Gia Văn cười nịnh nọt nói.
“ Uhm, ngươi có lòng” Lâm Phong nhàn nhạt nói.
Cả đám người nhanh chóng theo sau Lâm Phong bay vào Hoàng cung.
Một buổi tiệc hoành tráng nhanh chóng được tổ chức làm sôi nổi cả đế đô.
Trong Hoàng cung, Lâm Phong ngồi chễm chệ trên ngai vàng ở trên cao, đám người Áo Gia Văn ngồi chỉnh tề ở phía dưới chờ lệnh.
“ Áo Gia Văn, ngươi hãy đi nói cho A Đức Kim Tư và Áo Nhĩ Tác Phổ nhanh chóng dẫn dắt thuộc hạ đến đây gặp ta, ta cho bọn chúng thời gian 5 ngày, nếu quá hạn thì nói bọn chúng đừng tới nữa, ngươi đi mau” Lâm Phong biểu tình lạnh nhạt nói.
“ Dạ vâng, thưa chủ nhân, thuộc hạ đi thông báo ngay” Áo Gia Văn cung kính nói.
Bốn ngày sau, Áo Gia Văn đã quay trở về, cùng đi với hắn còn có Trung Vị thần Áo Nhĩ Tác Phổ và hàng trăm tên thuộc hạ.
“ Thưa đại nhân, tiểu nhân là Áo Nhĩ Tác Phổ, nay đã dẫn dắt chúng thuộc hạ đến trình diện” Áo Nhĩ Tác Phổ cung kính cúi đầu thật sâu hướng Lâm Phong nói.
“ Rất tốt, ngươi có bằng lòng làm thuộc hạ của ta không?” Lâm Phong lạnh nhạt nói.
“ Thuộc hạ tham kiến chủ nhân” Áo Nhĩ Tác Phổ nghe vậy thì vội quỳ xuống nói.
“ Áo Nhĩ Tác Phổ, ta phong cho ngươi làm Thống Đốc, thay ta quản lý Ngọc Lan đế quốc. Làm việc cho tốt, sẽ không thiếu phần tốt của ngươi. Lui xuống đi”
“ Dạ, thuộc hạ tuân lệnh”
“ Áo Gia Văn, A Đức Kim Tư đâu?” Lâm Phong lạnh băng nói.
“ Thưa chủ nhân, A Đức Kim Tư nói có việc bận, không đến được. Hắn nói nếu chủ nhân muốn gặp hắn thì hãy đến Áo Bố Lai Ân đế quốc” Áo Gia Văn cung kính nói.
“ Đúng là không biết trời cao đất rộng” Lâm Phong cười nói rồi lập tức phất tay lên.