Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 48: Hoàng đế thịnh nộ



Hai tháng sau, trong tòa phủ đệ của Thanh Hỏa.

“ Tam đệ, tên tiểu tử Lâm Lôi quả thật không tệ, mới vừa rồi ta đánh nhau với hắn, hắn liền có cảm ngộ ra huyền ảo pháp tắc thành thần, ta có thể hiểu vì sao ngươi lại vất vả chỉ bảo hắn như vậy” Ba Cát Tư vò vò cái đầu trọc lóc cười nói.

“ Lâm Lôi đúng là một nhân tài, đại ca biết hắn tu luyện mới có bao lâu không? Chỉ chưa tới trăm năm mà thôi đấy” Thanh Hỏa cười nói.

“ Trăm năm? Không phải chứ, vậy 1000 năm sau trình độ của hắn đến cỡ nào?” Ba Cát Tư ngạc nhiên vô cùng.

“ Như vậy cũng chưa là gì đâu, huynh có biết Khắc Lôi Hoàng Đế không, đó là một vị cường giả Đại Viên Mãn, tuổi tác của vị ấy cũng chỉ tương đương với Lâm Lôi thôi” Thanh Hỏa nghiêm túc nói.

“ Vị Đại Viên Mãn Khắc Lôi này ta cũng biết nhưng không nghĩ tới hắn cũng chỉ tu luyện chưa đến trăm năm, phải nói là kinh tài tuyệt diễm, thật là khủng bố” Ba Cát Tư thở dài nói.

“ Không chỉ vậy thôi đâu, đệ được ngài Bối Lỗ Đặc bí mật cho biết Khắc Lôi Hoàng đế có đến bốn phân thân đều là Đại Viên Mãn. Nếu đúng vậy thì quả thật đáng sợ, lĩnh ngộ và dung hợp huyền ảo pháp tắc đối với người này dễ như ăn cơm uống nước vậy”

“ Không thể nào” Ba Cát Tư nghe vậy thì giật mình.

“ Ngài Bối Lỗ Đặc nhắc nhở đệ không nên đối đầu với vị này, vì vậy đệ mới chuyển đến đây ẩn cư” Thanh Hỏa cười khổ nói.

“ Nếu phải thật đánh nhau với Khắc Lôi, đệ nắm chắc bao nhiêu phần thắng?” Ba Cát Tư lo lắng hỏi.

“ Không đến năm phần” Thanh Hỏa thành thật nói.

Ba Cát Tư nghe vậy thì hít một hơi lãnh khí: “ Ta chưa từng thấy đệ bi quan như vậy”

“ Tuy Hỏa hệ phân thân của đệ đã được nửa bước Viên Mãn nhưng nếu so với Đại Viên Mãn thì quả thật còn kém một chút. Thôi, không nói chuyện này nữa”

“ Tam đệ, có chuyện gì vậy?” Ba Cát Tư thấy gương mặt Thanh Hỏa âm trầm xuống thì vội hỏi.

“ Cái tên gia hỏa ngông cuồng kia lại thả ra thần thức điều tra, quả thật không có ý tốt” lúc này Tát Địch Tư Tháp lại đang điều tra Lâm Lôi, hắn đã bị Thanh Hỏa nhanh chóng phát hiện ra.

“ Tam đệ nói cái tên từ Địa ngục vị diện đó hả” Ba Cát Tư cũng nhận ra người Thanh Hỏa nói tới.

“ Ừ, lần này hắn phái tới một tên trung vị thần đối phó Lâm Lôi, không biết Lâm Lôi có kháng cự được không”



Một tháng sau, trong Hoàng Cung đế đô Khắc Lôi đế quốc.

“ Thưa đại nhân, Thản Nạp công tử xin được cầu kiến đại nhân” Hi Tắc cung kính hướng Lâm Phong nói. Nhờ vào luyện hóa Trung vị thần cách Lâm Phong ban cho, Hi Tắc lúc này cũng đã là một Trung Vị thần.

“ Ừ, cho hắn vào đi” Lâm Phong phất tay nói.

Một lúc sau, Thản Nạp được Hi Tắc dẫn vào trong cung điện, tiến vào thư phòng của Lâm Phong. Thấy Lâm Phong đang ngồi uống trà thì Thản Nạp vội tiến đến chào hỏi.

“ Tiểu nhân Thản Nạp, tham kiến Khắc Lôi bệ hạ”

“ Ngươi cần gặp ta có chuyện gì?” Lâm Phong nhàn nhạt nói.

“ Thưa bệ hạ, thúc thúc Tát Địch Tư Tháp của thần đã bị sát hại” Thản Nạp nói mà không dấu được sự bi phẫn.

“ Ồ, chuyện gì đã xảy ra, hãy nói cho ta biết. Trong đế quốc của ta mà có người dám giết người bừa bãi hay sao?” Lâm Phong ra vẻ ngạc nhiên.

Thật ra, Lâm Phong đã biết rất rõ Tát Địch Tư Tháp vì sao mà chết. An Lạp Tư sau một thời gian theo dõi Lâm Lôi và Bối Bối đã ra tay ám sát, nhưng dưới sự hỗ trợ của Bối Bối, cuối cùng An Lạp Tư lại bị Lâm Lôi giết ngược. Tát Địch Tư Tháp biết được thì tức giận vô cùng, đã tự mình xuất thủ, nhưng đáng tiếc lại bị Thanh Hỏa xử lý một cách dễ dàng.

“ Thưa bệ hạ, thủ phạm ra tay sát hại thúc thúc của thần chính là hai tên Trung vị thần ở vùng bách đảo Nam Hải, xin bệ hạ ra tay trừng trị bọn chúng” Thản Nạp quỳ xuống thành kính nói.

“ Có việc này sao? Thật là không xem luật lệ của đế quốc Khắc Lôi ta ra gì, dám giết hại khách quý của đế quốc, tội đáng chết” Lâm Phong ra vẻ thịnh nộ nói.

“ Đúng vậy, thưa bệ hạ, bọn chúng đáng bị xử tử” Thản Nạp bi phẫn nói.

“ Ta ra lệnh cho A Đức Kim Tư, Bá Nạp Tư, Cái Đằng Bỉ, Hán Bố Lý Đặc, Áo Gia Văn đi truy bắt hai tên Trung Vị thần ấy về đây cho ta”

“ Ngươi cùng đi với bọn A Đức Kim Tư để chỉ đường” Lâm Phong hướng Thản Nạp đang quỳ dưới đất nói.

“ Dạ vâng, đa tạ bệ hạ” Thản Nạp cúi đầu nói.

“ Không có việc gì nữa thì lui đi” Lâm Phong phất tay nói.

Năm ngày sau, đám người của A Đức Kim Tư cùng với bọn người Thản Nạp đã đi đến vùng bách đảo Nam Hải.

“ Đấy là tòa phủ đệ của hai tên Trung Vị thần” Thản Nạp nghiêm túc nói.

“ Theo lệnh của Hoàng đế Khắc Lôi, chủ nhân tòa phủ đệ này mau ra chịu tội... mau ra chịu tội” thượng vị thần Ni Phu hét lớn, thả ra khí thế uy áp cả một vùng.

Đại môn tòa phủ đệ từ từ mở ra, xuất hiện thân ảnh của Ba Cát Tư.

“ Các ngươi om xòm cái gì, chúng ta làm gì mà chịu tội”

“ Ngươi là Ba Cát Tư vậy chủ nhân tòa phủ đệ này là Thánh Hỏa đại nhân” A Đức Kim Tư thấy Ba Cát Tư xuất hiện thì thầm hô không ổn.

Một trung niên tóc dài màu đen, lông mày đỏ xuất hiện bên cạnh Ba Cát Tư, người đó chính là Thanh Hỏa.

“ Chào A Đức Kim Tư, mấy năm nay khỏe chứ?” Thanh Hỏa cười cười nói.

“ Tham kiến Thanh Hỏa đại nhân” A Đức Kim Tư và đám Áo Gia Văn thấy Thanh Hỏa xuất hiện thì quỳ xuống nói.

“ Đứng lên đi, có gì từ từ nói” Thanh Hỏa phất tay.

“ Thanh Hỏa đại nhân, có thể là hiểu lầm, vị Thản Nạp đây nói có người trong tòa phủ này giết thúc thúc của hắn nên đã nhờ Khắc Lôi bệ hạ ra mặt, bệ hạ đã ra lệnh cho bọn chúng tôi đến đây để tầm nã nghi phạm” A Đức Kim Tư thành thật nói.

“ Thúc thúc của ngươi là tên thượng vị thần sử dụng hắc ám pháp tắc phải không?” Thanh Hỏa cười nói.

“ Đúng vậy” Thản Nạp âm trầm nói.

“ Nếu vậy thì chính ta đã giết hắn” Thanh Hỏa vẫn cười cười nói.

“ Thưa Thanh Hỏa đại nhân, nếu vậy thì hơi khó rồi, thúc thúc tên này là khách quý của đế quốc, Khắc Lôi bệ hạ có lệnh phải đưa nghi phạm về đối chất” A Đức Kim Tư hơi run nói.

“ Tên Khắc Lôi đó đừng làm ra vẻ, muốn giở trò bẩn với tam đệ của ta sao. A Đức Kim Tư, có chủ mới rồi thì hết xem tam đệ của ta ra gì rồi hả? Ngươi về nói cho tên Khắc Lôi đó biết, nếu muốn gặp tam đệ của ta thì cứ đến đây, chúng ta không sợ đâu” Ba Cát Tư hét lớn, vang vọng cả một vùng.

“ Đại ca, đừng quá kích động” Thanh Hỏa thấy vậy thì vội khuyên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.