Đệ Nhất Tà Hoàng gương mặt trầm tĩnh, mà xem bộ dáng của hắn, Hắc Phong thấy được hắn đã áp chế được Ma tính trong lòng, hoàn toàn chưởng khống Ma Đao.
“ Chính là lão phu, lúc đầu lão phu đã ẩn lui giang hồ, không màng thế sự, thế nhưng ngươi lại sát hại người nhà của đồ nhi, đồng thời cưỡng chiếm Vô Song Thành, điều này làm cho lão phu không thể không ra mặt”.
“ Ha ha ha, trên đời này mạnh được yếu thua, đánh không lại người thì phải chịu chết, mất đi địa bàn, không lẽ ngay điều này mà ngươi cũng không biết?”
Hắc Phong cười lên ha hả đầy bá khí, thể hiện rõ hắn không hề sợ hãi Đệ Nhất Tà Hoàng chút nào.
Độc Cô Mộng thấy thái độ càn rỡ của Hắc Phong thì trong lòng sôi sục giận dữ, ánh mắt long lên sòng sọc, quỳ xuống trước mặt Đệ Nhất Tà Hoàng nói.
“ Sư phụ, xin ngài giúp đệ tử giết hắn trả thù cho cha và huynh trưởng”
Đệ Nhất Tà Hoàng vội đỡ Độc Cô Mộng đứng lên nói: “ Mộng nhi, đứng lên đi, ta đã hứa với con thì sẽ làm được”
“ Đa tạ sư phụ” Độc Cô Mộng nước mắt chảy dài trên má nói.
“ Tiểu bối, chớ khẩu xuất cuồng ngôn, hôm nay ta đến đây là muốn cùng với ngươi một trận tử chiến” Đệ Nhất Tà Hoàng phất tay chìu nước mắt cho Độc Cô Mộng xong thì quay sang Hắc Phong ôn tồn nói.
“ Ha ha ha, ngươi đừng nghĩ mình biệt hiệu là Đệ Nhất Tà Hoàng thì đã là Thiên hạ đệ nhất... người ở trên người còn có rất nhiều, nói là vô địch thì còn hơi sớm. Nếu ngươi đã quyết một trận tử chiến thì Hắc Phong ta cũng phụng bồi” Hắc Phong cười lên ha hả, không chút nào thể hiện yếu thế nói.
“ Được, khẩu khí khá lắm, nhưng ta muốn xem thực lực của ngươi có giống như khẩu khí của ngươi hay không?” Đệ Nhất Tà Hoàng vừa nói vừa giơ ra tay phải, một thanh hắc đao bỗng nhiên từ không khí ngưng tụ mà thành.
“ Theo ta đến diễn võ trường” Hắc Phong nói xong thì phi thân về phía diễn võ trường của Thiên Hạ Hội, nơi đây là mơi mấy vạn đệ tử Thiên Hạ Hội tập luyện võ nghệ hằng ngày, diện tích rộng rãi phi thường.
Đệ Nhất Tà Hoàng nhảy một cái đã đi tới diễn võ trường.
“ Trư thúc thúc, thúc xem cuộc tử chiến này ai sẽ thắng?” Đệ Nhị Mộng nhìn thoáng qua Hắc Phong và Đệ Nhất Tà Hoàng trên diễn võ trường, sau đó nhẹ giọng hỏi Trư Hoàng bên cạnh.
“ Tà Hoàng Ma Đao là thế gian kinh khủng nhất Đao Pháp, coi như là ta cũng không dám giao thủ với hắn, người này tuổi còn trẻ muốn cùng Tà Hoàng giao thủ, sợ rằng chắc chắn phải chết” Trư Hoàng cười cười nói.
“ Phong ca, huynh nhất định phải bình an... bồ tát, xin ngài phù hộ cho Phong ca...” Khổng Từ ánh mắt chằm chằm nhìn ở giữa sân rộng đang đứng Hắc Phong và Đệ Nhất Tà Hoàng, hai bàn tay của nàng đã chảy đầy mồ hôi.
“ Đại tẩu, đừng quá lo lắng, đại ca nhất định sẽ thắng” Đoạn Lãng đứng bên cạnh thấy thần sắc Khổng Từ tái nhợt thì lo lắng nói.
“ Tiểu bối, ra chiêu đi” Đệ Nhất Tà Hoàng ánh mắt sắc bén nhìn Hắc Phong đang đứng phía đối diện, nhàn nhạt nói.
“ Ha ha, vậy thì ta không khách sáo”
Hắc Phong ánh mắt lóe lên hàn quang, hai tay chuyển thế thành chảo, hai quả chân khí cầu lóng lánh đường kính năm sáu mét lập tức ngưng tụ.
“ Tam Phân Quy Nguyên Khí”
Hắc Phong tay trái đánh ra một chưởng, quả chân khí cầu trong suốt nhanh như tia chớp xé rách không khí, oanh kích thẳng về phía Đệ Nhất Tà Hoàng.
“ Thật là mạnh công kích, không hổ là Thiên Hạ Hội Bang chủ, sợ rằng một kích này coi như là Nguyên Thần Cảnh hậu kỳ cường giả đối mặt đều phải bị trọng thương” Trư Hoàng xem thấy một màn thì tấm tắc nói.
Đệ Nhất Tà Hoàng ánh mắt lóe ra quang mang, trên tay Ma Đao huy động.
“ Ma Khí Tung Hoành”
Đây chính là Ma Đao đệ nhất thức, Ma Khí Tung Hoành, chỉ thấy Đệ Nhất Tà Hoàng trong cơ thể đột nhiên tản ra ào ào ma khí, kèm theo vô địch Đao Thế hung hăng tấn công về phía Hắc Phong.
Một đao phá không, liền không gian đều như là trực tiếp bị xé nứt ra, cái kia âm u ma khí ngưng tụ thành đao khí đầy trời, ngay lập tức đánh tan chân khí cầu đang oanh kích tới, trong nháy mắt chân khí cầu cực lớn đã hóa thành hư vô, Ma Đao hư ảnh lăng không chém tới Hắc Phong.
“ Không hổ là Đệ Nhất Tà Hoàng, chỉ một chiêu đã chế trụ đối thủ” Trư Hoàng gật đầu nói.
“ Đệ Nhất Tà Hoàng quả nhiên lợi hại...” Hắc Phong nhìn chém ngang mà đến Ma Đao hư ảnh, liền tay phải đánh ra một chưởng, một quả chân khí cầu màu đen đường kính nửa mét nhanh như tia chớp phá không đánh lên Ma Đao hư ảnh.
“ Oành”
Một tiếng nổ thật lớn vang lên, cả Ma đao hư ảnh và chân khí cầu màu đen đều bị triệt tiêu.
“ Có thể chống đỡ ta một đao, không tệ”
Nhìn thấy Hắc Phong dĩ nhiên chặn chính mình một đao, Đệ Nhất Tà Hoàng ánh mắt lộ ra kinh nghi, lập tức chậm rãi gật đầu nói.
“ Vậy thì nếm thử tiếp một đao này của ta... Ma Cực Sát Tình”
Ma Đao Đệ Tam Thức, Ma Cực sát tình, chiêu này vừa ra, Thất Tình diệt hết, thời khắc này Đệ Nhất Tà Hoàng, giống như từ Địa ngục đi ra quỷ thần, trên người khí thế ngập trời, huyết hồng hai mắt, hơi thở lạnh như băng, còn có trên đỉnh đầu cái kia tản ra yêu dị hắc quang thần bí hoa sen, làm cho Đệ Nhất Tà Hoàng càng có vẻ yêu dị.
“ Tam Nguyên Quy Nhất tối hậu”
Hắc Phong thấy đao khí như Thần Ma ào ào đánh đến phía mình thì vội giơ hai tay giao nhau, hai chân khí cầu nhanh chóng hợp nhất và áp súc thành quả cầu đen cỡ nắm tay mang đầy lực lượng kinh khủng, Hắc Phong một chưởng đánh về đao khí như Thần Ma từ địa ngục kéo đến.
“ Ầm... oành”
Một tiếng nổ kinh khủng vang lên, hầu hết đao khí màu đen bị triệt tiêu bởi chân khí cầu nhưng vẫn còn một đạo đao khí mạnh nhất vượt qua vụ nổ chém thẳng lên đỉnh đầu Hắc Phong.
“ Bang chủ Thiên Hạ hội phải xong đời, thực sự là đáng tiếc một đời nhân kiệt, lập tức sẽ bỏ mình” Trư Hoàng nhìn thấy một màn thì hít một hơi khí lạnh nói.
“ Hắn tuy là thiên tài, nhưng là đấu với Đệ Nhất Tà Hoàng loại này thành danh đã lâu, vẫn là không bằng”
“ Phong ca...” Khổng Từ nhìn thấy một màn này, trong mắt trong nháy mắt liền hiện đầy nước mắt, một trái tim cũng là không ngừng run rẩy, cả người đều là lộ vẻ đến vô cùng nhu nhược, làm người thương yêu.