Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 96: Long Nguyên



Sáng hôm sau, mặt trời đã lên rất cao, Hắc Phong cũng tỉnh dậy, nhìn bên cạnh Khổng Từ và Lạc Tiên xinh đẹp nằm đó, Hắc Phong không tự chủ được hôn lên đôi môi mỗi người một cái.

“ Phong ca...” Khổng Từ cùng Lạc Tiên thì ra đã thức từ lâu, mở miệng thẹn thùng nói.

“ Hai nàng ngủ quả thật rất mỹ lệ, làm ta không cưỡng lại được” Hắc Phong mỉm cười nói.

“ Phong ca, chàng xấu lắm... hôm qua... tới mấy bận... làm người ta đau muốn chết” Lạc Tiên mỉm cười thẹn thùng nói.

“ Ngoan a, lần sau ta sẽ điểm nhẹ” Hắc Phong cười khà khà, ôm lấy Lạc Tiên hôn hít một hồi.

“ Đây là gì? Không lẽ là...” Lạc Tiên ngạc nhiên khi thấy Hắc Phong không biết từ nơi nào lấy ra hai viên ngọc màu đỏ hồng cỡ nắm tay trẻ em, khi định thần quan sát kỹ, nàng rốt cục đã biết hai viên ngọc này là thứ gì.

“ Chính xác, đây là Long Nguyên, thứ mà Từ Phúc rất muốn có nhưng đã bị ta chiếm được” Hắc Phong mỉm cười nói.

“ Phong ca, Long Nguyên là gì?” Khổng Từ ở bên cạnh nghe vậy thì nghi hoặc hỏi.

“ Tỷ tỷ, Long Nguyên chính là chân nguyên của thần long, nếu sử dụng sẽ khiến người ta trường sinh bất tử” Lạc Tiên ôn tồn giải thích cho Khổng Từ.

“ Thần kỳ như vậy à?” Khổng Từ giật mình, gương mặt hoảng sợ của nàng càng làm tăng thêm vẻ kiều mỵ, khó cưỡng được.

“ Đây là hai viên Long Nguyên, hai nàng mỗi người một viên, Long Nguyên đã nguội nên có thể trực tiếp sử dụng ngay... Lạc Tiên, nàng mau phục dùng đi, còn Khổng Từ, ta sẽ hỗ trợ nàng phục dụng để tránh trường hợp cơ thể nàng không chịu nổi” Hắc Phong đặt vào bàn tay hai nàng Long Nguyên rồi cười nói.

“ Phong ca, chàng đã phục dùng Long Nguyên chưa?” Lạc Tiên dò hỏi.

Thấy hai nàng vẫn ngại ngần không lấy thì Hắc Phong vội nói: “ Long Nguyên đã được ta chia làm 7 phần, ngoài 2 viên này, ta vẫn còn 5 viên khác, hai nàng yên tâm phục dùng... ta muốn các nàng sẽ cùng với ta trường sinh bất tử. Hai nàng mau phục dùng ngay đi, ta sẽ hộ pháp cho hai nàng”

“ Vâng, thiếp biết rồi” Lạc Tiên gật đầu, không nhiều lời liền trực tiếp đưa Long Nguyên vào miệng nuốt xuống.

Khổng Từ thấy vậy cũng ngoan ngoãn bắt chước làm theo.

“ Ah... ah”

Long Nguyên vào cơ thể lập tức có tác dụng ngay, Lạc Tiên và Khổng Từ cảm thấy cơ thể vô cùng khó chịu nên trực tiếp hét lên. Hắc Phong nhanh chóng đặt tay lên người hai nàng để giúp các nàng hấp thu Long Nguyên lực lượng.



Đến trưa ngày hôm sau, dưới sự hỗ trợ của Hắc Phong, cả Lạc Tiên và Khổng Từ đều đã luyện hóa tất cả lực lượng của Long Nguyên, cơ thể đã có biến hóa vô cùng lớn, chính thức bước vào con đường trường sinh bất tử.

Lạc Tiên tu vi trước đây là Hóa Thần cảnh sơ kỳ nhưng khi phục dụng Long Nguyên, tu vi đã đề thăng đến Thiên Thần Cảnh trung kỳ.

Khổng Từ mới tập võ mấy năm gần đây, tu vi chỉ là Hậu Thiên Nhị lưu nhưng khi phục dụng Long Nguyên đã lập tức đạt đến Long Hổ Cảnh đỉnh phong, bằng với người bình thường tu luyện mấy chục năm, có thể thấy được Long Nguyên chính là thiên địa kỳ vật vậy.

Ngày hôm sau, Hắc Phong cũng cố ý gọi riêng Long Nhi và Đoạn Lãng vào thư phòng của hắn để bàn chuyện.

“ Đại ca, có chuyện gì cần đệ với Long Nhi đi làm sao?” Đoạn Lãng thấy Hắc Phong chỉ gọi hắn và Long Nhi đến gặp riêng thì biết rằng Hắc Phong đang có chuyện quan trọng cần phân phó.

“ Cha, có chuyện gì sao?” Long Nhi cũng nghi hoặc hỏi.

Hắc Phong quay người lại, trên bàn tay của hắn đã cầm sẵn hai viên Long Nguyên, hắn nhìn hai người mỉm cười nói.

“ Hai ngươi biết đây là gì không?”

“ Long Nguyên?” Đoạn Lãng lập tức biến sắc mặt, không giấu được vẻ kích động.

“ Thúc thúc, Long Nguyên là gì?” Long Nhi thấy biểu hiện thất thố của Đoạn Lãng thì ngạc nhiên hỏi.

“ Không lẽ đại ca muốn tặng cho hai người chúng ta Long Nguyên?” Đoạn Lãng ánh mắt sáng rực nhìn hai viên Long Nguyên trên tay Hắc Phong, nếu người trước mặt không phải là Hắc Phong thì hắn đã nhào tới cướp đoạt từ lâu.

“ Không sai, Long Nguyên không chỉ có khả năng làm người phục dụng trở nên trường sinh bất tử mà còn làm tăng cường công lực, ta đang muốn đệ và Long Nhi đề thăng thực lực... này, cầm lấy” Hắc Phong vừa nói vừa đưa cho mỗi người một viên Long Nguyên.

“ Đa tạ đại ca, đệ biết là theo đại ca sẽ luôn có thứ tốt mà... ha ha ha” Đoạn Lãng ánh mắt nóng rực cầm lấy Long Nguyên trên tay cười nói.

“ Cha, con cũng phải phục dụng thứ này sao?” Long Nhi cầm lấy viên ngọc đỏ hồng trên bàn tay, gương mặt không có chút biểu tình nào nói.

Đoạn Lãng thấy vậy thì lấy làm lạ cười nói: “ Tên tiểu tử này, ngươi có biết trong thiên hạ bất cứ người nào cũng mơ ước có được Long Nguyên không, ngươi quả thật tốt phước lắm đó”

“ Long Nhi, hãy phục dụng nó, ta biết con muốn tự thân đề cao thực lực bản thân, nhưng trong cuộc sống đôi khi cũng phải biết dựa vào ngoại lực để tăng cao khả năng của mình, giúp tiến xa hơn trên con đường tu luyện kiếm đạo... tu vi của con đang là Long Hổ Cảnh đỉnh phong, phục dụng Long Nguyên ta nghĩ con sẽ đạt đến Hóa Thần Cảnh” Hắc Phong vỗ vỗ vai Long Nhi ôn tồn nói.

“ Cha, con biết rồi” Long Nhi nghe Hắc Phong khuyên nhủ thì ngoan ngoãn gật đầu.

“ Hai người mau phục dụng đi, ta sẽ ở một bên hộ pháp cho hai người” Hắc Phong nhắc nhở.

“ Vâng, đại ca”

Đoạn Lãng cùng Long Nhi nhanh chóng đưa Long Nguyên vào miệng rồi nuốt xuống, Long nguyên vào bụng lập tức có tác dụng ngay, Hắc Phong cũng ra tay hỗ trợ hai người tăng cường luyện hóa lực lượng của Long Nguyên.

Sang ngày hôm sau, trải qua cả một ngày luyện hóa dưới sự hỗ trợ của Hắc Phong, Đoạn Lãng cùng Long Nhi rốt cục luyện hóa tất cả lực lượng Long Nguyên trong cơ thể, chính thức trở thành trường sinh bất tử.

Đoạn Lãng trước đây có tu vi là Hóa Thần Cảnh trung kỳ nhưng sau khi luyện hóa Long Nguyên tu vi đã đề thăng đến Thiên Thần Cảnh trung kỳ.

Long Nhi sau khi luyện hóa Long Nguyên tu vi đã đạt đến Hóa Thần Cảnh hậu kỳ, vượt cả mong đợi của Hắc Phong. Theo như Hắc Phong suy đoán, với đà phát triển này, chỉ cần thời gian hai mươi năm, Long Nhi sẽ trở thành kiếm thủ mạnh nhất thiên hạ, chính thức trở thành Kiếm Thánh vạn người kính ngưỡng.

Thời gian nửa năm cấp tốc trôi qua, ngày hôm nay có thể nói là ngày vui của Đoạn Lãng, bởi vì hôm nay, Đoạn Lãng chính thức lên chức cha. Thê tử của Đoạn Lãng là Vân Linh, đã sinh cho hắn hai người con trai kháu khỉnh, Đoạn Lãng đã nhờ Hắc Phong đặt tên cho con trai của hắn. Hắc Phong cũng không khách sáo, đặt tên cho hai anh em sinh đôi này lần lượt là Đoạn Lam Vũ và Đoạn Thần Phong, hắn thầm nghĩ Lam Vũ cùng Thần Phong rồi đây sẽ là những nhân vật không tầm thường một chút nào.

Trong đại điện Thiên Hạ Hội, Hắc Phong đang ngồi chễm chệ trên bảo tọa, ngồi bên cạnh hắn là Khổng Từ và Lạc Tiên, ở phía dưới là Đoạn Lãng, Long Nhi và đám người Hoài Không, Hoài Diệt, Vô Nhị.

“ Đại ca, huynh tinh thông tướng số, huynh xem số mạng của Lam Vũ và Thần Phong sẽ như thế nào?” Đoạn Lãng hướng Hắc Phong nói, ánh mắt đầy chờ mong.

Hắc Phong mỉm cười, ra vẻ cao thâm khó dò nói: “ Lãng đệ, số mệnh của hai tiểu tử này rất tốt, bọn chúng rồi đây sẽ là những nhân vật lừng danh trên giang hồ, thân mang tuyệt thế võ công ít người sánh bằng, lại có số đào hoa, nhiều mỹ nữ theo đuổi, tuy nhiên hai đứa tính khí đối lập, sẽ không tránh khỏi đấu đá”

“ Ha ha... thật tốt quá, đại ca tiên tri nhất định là đúng, đấu đá lẫn nhau thì không sao, miễn là không tầm thường là được” Đoạn Lãng cười khà khà nói.

“ Phong ca thật tài giỏi” Lạc Tiên mỉm cười say đắm nhìn Hắc Phong nói.

Hắc Phong bỗng nhiên gật đầu, mỉm cười nói: “ Chúng ta có khách đến thăm”.

Mọi người nghe vậy thì ngạc nhiên, nhưng đúng lúc đó, một thanh âm trầm trầm từ bên ngoài truyền vào đại điện.

“ Hắc Phong, mau ra đây chịu chết”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.