Vô Cực Liên Minh

Chương 143: Cái kết đầy khó hiểu



“ Con người ta có hai cấm kị, trong đó nữ nhân ta là một cấm kị, ở đây chính là Thúy Kiều. Ngô Cẩu không chỉ xúc phạm nàng, mà còn có ý định cưỡng hiếp nàng. Mặc dù chỉ là câu nói, cái giá hắn phải trả, chính là mạng sống của mình” Ngừng lại một chút, Lục Đạo đầu lệch sang một bên, hai mắt híp lại nhìn Bùi Ngọc Lan, không có chút nào sợ hãi, cười nhạt nói

“ Muốn ta tha hắn!? cũng được, viện trưởng tự mình động thủ đi”

Cái gì!?

Nhất thời, toàn trường choáng váng. Trong lòng chấn động tới không có từ ngữ nào để hình dung. Bọn họ chết lặng đứng đó, thần sắc ngơ ngác nhìn Lục Đạo

Quá to gan…. Quá cuồng vọng… quá bá đạo

Bùi Ngọc Lan là ai, nàng là viện trưởng học viện Hà Bắc ah. Nếu coi học viên Hà Bắc như một quốc gia, thì Bùi Ngọc Lan chính là hoàng đế, mà Sở Dao Dao, không khác gì khâm sai đại thần

Chống lại khâm sai đại thần đã to gan rồi, giờ đến hoàng đế tự mình ra truyền “ thánh chỉ” thả người mà Lục Đạo còn không thả. Đã thế còn khiêu khích hoàng đế tự động thủ. To gan sao!? không? phải là điên rồ mới đúng

Chấn động qua đi, chính là vô tận khâm phục. Học viện Hà Bắc thành lập cả trăm năm, nhưng chưa từng có ai như Lục Đạo, dám thách thức viện trưởng. Lục Đạo vì người mình yêu làm đến mức này, không thể không nói, Phong Thần đúng là kẻ si tình

Bất quá, có một người không phục, đó chính là Sở Dao Dao. Chỉ thấy nàng chỉ thẳng mặt Lục Đạo, giận dữ quát lên

“ Lục Đạo!! nếu cậu muốn, ngươi có thể lập tức rời khỏi học viện. Đừng có ở đây dưỡng võ dương ai, ảnh hưởng danh tiếng học viện”

Coi thường!! đây chính là suy nghĩ của Sở Dao Dao. Nàng nghĩ, Lục Đạo làm vậy là muốn lấy học viện làm bàn đạp để trang bức trước mặt mọi người.

Suy nghĩ đó, để Sở Dao Dao chẳng những không thán phục dũng khí của Lục Đạo, mà còn càng ngày càng chán ghét.

Sắc bén con mắt đẹp nhìn Lục Đạo tràn đầy phẫn nộ, nếu ánh mắt có thể giết người, Lục Đạo chắc đã bị đốt thành tro rồi

Đối mặt với Sở Dao Dao căm giận, Lục Đạo biểu thị không để vào mắt. Đã Sở Dao Dao ghét hắn từ đầu, hắn cũng chẳng cần quan tâm nàng làm gì

Hướng mắt nhìn Bùi Ngọc Lan vẫn bình tĩnh đứng đó, trong lòng lóe lên một tia tán thưởng, bên ngoài thì là cười tà dị

“ Không biết… ý Bùi viện trưởng thế nào đây”

Trầm mặc..

Bùi Ngọc Lan trầm mặc không trả lời. Sau đó, nàng dùng hành động của mình để thay câu trả thời

Chỉ thấy Bùi Ngọc Lan bước lên một bước.

- Vèo

Mọi người chỉ thấy một đạo tàn ảnh, đến khi tỉnh hồn, lại thấy Bùi viện trưởng của bọn họ, cách Lục Đạo chỉ vài cm.

Hơn nữa, trong tay nàng xuất hiện một lưỡi kiếm hàn băng, tựa như khí chất băng lãnh của nàng vậy, vô tình chém xuống Lục Đạo

Quá nhanh … quá lạnh lẽo …

Đó là ý nghĩ hiện tại của mọi người khi thấy Bùi Ngọc Lan xuất thủ. Trong lòng, chỉ có duy nhất một ý tưởng: Phong Thần chết chắc

“ Lục Đạo, ngươi chết chắc rồi. Đây là hậu quả cho việc khiêu khích viện trưởng” Sở Dao Dao thấy Bùi Ngọc Lan xuất thủ, nội tâm đắc ý vô cùng. Nàng đã có thể nhìn ra cảnh Lục Đạo bị một kiếm này chém trúng, hóa thành khối băng

- Keng

“ Không… không.. thể nào?” Sở Dao Dao đầu óc choáng voáng, hai tay che lấy miệng, trợn to mắt nhìn hai người trong sân

“ Hắn… hắn… vậy mà đỡ được”

Không chỉ nàng mà tất cả mọi người trợn tròn mắt, mồm há thật lớn đủ để nhét một quả trứng gà.

Bọn họ thấy gì? Bọn họ thấy Lục Đạo nhẹ nhàng dơ lên < Huyết Kiếm>. Động tác chậm chạp cực kì, nhưng lại chuẩn xác cản lại thế công của Bùi Ngọc Lan

Chỉ một thanh kiếm liền ngăn chặn học viên mạnh nhất trường. Cảnh tượng đó, quả thật quá chấn động

“ Không hổ danh là viện trưởng học viện, top 1 Thiên Đạo Bảng. Thực lực, không tệ” Lục Đạo cầm hắc kiếm do Tula đạo ngưng tụ thành, hướng về phía Bùi Ngọc Lan tán thưởng

“ Cậu cũng không tệ” Bùi Ngọc Lan lạnh lùng trả lời. Trong con ngươi, lóe lên một đạo tinh quang

“ Cậu chống đối hội phó Hội Học Sinh, giờ lại khiêu khích ta, chẳng lẽ không sợ ta nổi giận, đuổi khỏi trường sao!? hơn nữa, giết người phạm pháp, cậu chẳng lẽ muốn đi tù sao?”

Đối mặt với băng sương mỹ lệ viện trưởng chất vấn, Lục Đạo không có gì khẩn trương, trái lại cười thần bí

“ Cái này phải hỏi Bùi viên trưởng mới đúng. Ngài thật sự muốn vậy sao!?”

Lời nói này, để Bùi Ngọc Lan run lên, thần sắc trong nháy mắt trở nên cứng đờ. Chỉ là rất nhanh khôi phục vẻ lạnh lùng thường ngày. Nàng thật sâu nhìn Lục Đạo một cái, chậm rãi

“ Xem ra ta có vẻ đánh giá thấp câu rồi. Được!! thả Ngô Cẩu đi, sau đó theo ta lên phòng hiệu trưởng”

Nói xong, lạnh lùng thu hồi thế công

“ Như ý người đẹp” Để người khác bất ngờ là, Lục Đạo lần này lại đồng ý.

Sau đó, hắn thu hồi sát khí, đồng thời buông Ngô Cẩu ra.

Ngô Cẩu ngã rầm trên mặt đất bất động, hai mắt không có tiêu cự, bất quá khí tức vẫn còn, hiển nhiên vẫn còn chưa chết

“ Dao Dao, gọi người mang Ngô Cẩu” Bùi Ngọc Lan không thèm liếc mắt nhìn Ngô Cẩu mộ cái, hướng về phía Sở Dao Dao hạ lệnh, rồi xoay người rời đi

Sau đó, có mấy người trong Hội Học Sinh xuất hiện mang theo Ngô Cẩu cùng đám chó săn rời đi. Nhìn theo Ngô Cẩu bị người khác mang đi, khóe miệng Lục Đạo kéo ra một nụ cười quỷ dị

Mắt thấy chuyện này cứ vậy kết thúc, người xung quanh đều ngờ vực nhìn nhau, không biết chuyện gì xảy ra

Cũng chỉ có Sở Dao Dao nghĩ ra được một chút, sắc mặt nàng âm trầm như nước, quả thật rất dọa người

Nhìn Bùi Ngọc Lan đi khỏi, Sở Dao Dao đi tới bên cạnh Lục Đạo. Ánh mắt nhìn hắn có biết bao chán ghét, nghiến răng nghiến lợi

“ Lục Đạo, ngươi cứ chờ đó. Mối nhục hôm nay, ta không tha cho ngươi đâu”

Thoại âm vừa dứt, Sở Dao Dao mặt lạnh hướng xung quanh

“ Tất cả giải tán”

Sau đó hung hăng xoay người rời đi. Ngày hôm nay, để Sở Dao Dao cơ hồ muốn phát điên. Làm hội phó hội học sinh đã hai năm, nắm giữ quyền lực tối cao của học viện, Sở Dao Dao có nhất định kiêu ngạo.

Mà ngày hôm nay, sự kiêu ngạo của nàng bị khinh nhờn, hơn nữa người khinh nhờn còn là kẻ đã làm bẩn thân thể nàng, đây thật sự để Sở Dao Dao phẫn nộ tới cực điểm.

Lục Đạo, đã được nàng liệt vào danh sách những kẻ đáng ghét nhất trong cuộc đời mình. Hơn nữa, còn chiếm cứ vị trí đầu bảng

Sở Dao Dao xin thề với trời, nếu Lục Đạo may mắn ở lại trường. Nàng sẽ cho hắn hối hận khi đến học viện này

“ Tên: Sở Dao Dao

Tuổi: 19

Thực lực: Sơ Nguyên Cảnh cấp 8

Thân phận: Hội phó Hội Học Sinh

Dung mạo: 96

Độ hảo cảm: - 70 ( cực độ chán ghét + căm hận. Nếu tiến thêm một bước, có thể dẫn tới đối phương động sát tâm)

Bệnh án: không”

Nhìn theo bóng lưng Sở Dao Dao rời đi, Lục Đạo không khỏi nhíu mày. – 80 điểm Độ Hảo Cảm, đây gần như không có khả năng làm bạn bè. Xem ra, hôm đó mình sàm xỡ để Sở Dao Dao chán ghét mình, lại thêm hôm nay nữa, hoàn toàn khiến Sở Dao Dao có ác cảm với mình

Bất quá, Lục Đạo cũng không quá quan tâm. Hắn mê gái là thật, nhưng giữa một mỹ nhân xa lạ cùng lợi ích của người thân mình, hắn chắc chắn lựa chọn cái sau.

Lại nói, vũ trụ mỹ nữ nhiều không xuể, hơn nữa còn có Thế Giới Thứ Nguyên. Mất đi một mỹ nữ như Sở Dao Dao, cũng không phải là điều gì quá đáng tiếc

Sở Dao Dao mệnh lệnh hạ xuống, không ai là không nghe. Dù sao, không phải ai cũng có đảm lượng, có thực lực như Lục Đạo, có thể chống lại hội phó hội học sinh

Chưa đến mấy phút, đám đông xung quanh liền giải tán. Bất quá, cũng không có đi xa, mà đứng cách Lục Đạo một đoạn, kết thành từng top nhỏ xì xào bàn tán. Trọng tâm thảo luận, chẳng cái gì khác ngoài những gì vừa xảy ra

Tin tưởng, nếu Lục Đạo được giữ lại trường, hắn sẽ nổi danh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.