Vô Cực Liên Minh

Chương 40: Gặp lại Nguyễn Huy



Ba ngày trôi qua nhanh chóng. Đối với Lục Đạo, thời gian ba ngày để hắn hưởng phúc tề thiên. Xung quanh chúng mỹ vờn quanh, không những vậy các nàng cùng Lục Đạo, cái gì cần làm đều làm hết rồi. Thế nên mà, hắn sinh hoạt thật để cho quảng đại nam tính đồng bào phẫn hận

Chỉ có hơi tiếc nuối là không thể đem tất cả chúng nữ cùng một chỗ, làm một phen chăn lớn cùng ngủ. Dù sao Thúy Kiều da mặt rất mỏng, thỉnh thoảng nhìn thấy bạn trai mình cùng nữ nhân khác hoan ái nàng đã thẹn thùng bỏ chạy mất dép, huống chi là cùng bọn họ phụng thị chồng mình

Lục Đạo sống ngập trong “ rừng hoa”, cuộc sống gia đình hạnh phúc thì ở bên ngoài, lại đang một hồi gà bay chó chạy. Tại sao ư? Tại vì đứa con trai duy nhất của Nguyễn Minh bị giết hại

Nguyễn Minh là ai? hắn là một tỷ phú, tổng giá trị tài sản lên tới cả chục tỷ Nguyên Tệ. Được coi là người giàu có nhất thành phố Hà Bắc.

Nguyễn Minh chỉ là người thường, 30 tuổi mới kết hôn, đến 50 tuổi mới có một đứa con trai là Nguyễn Hùng. Thế nên đối với đứa con trai này, Nguyễn Minh yêu thương hết mức, nuông chiều vô cùng. Cũng vì thế mà Nguyễn Hùng mới trở nên coi thường người trong thiên hạ, ai bảo hắn có một người cha giàu nhất thành phố Hà Bắc đây

Hai ngày trước, Nguyễn Minh đang họp cổ đông trong công ty thì nhận một cú điện thoại. Và cú điện thoại đó, tựa như một tiếng sét đánh vang bên tai hắn: Con trai mà hắn yêu thương nhất… đã bị người khác giết chết

Thời điểm đến Sở Công An nhận xác con mình, Nguyễn Minh như một kẻ mất trí vậy. Hắn gào thét trong điên loạn, hai mắt đầy tơ hồng thể hiện nội tâm đau đớn cùng phẫn nộ tới cực điểm.

Đau đớn bởi đứa con mình yêu nhất đã chết, mà phẫn nộ là bởi lại có người dám xuống tay với con của hắn. Hắn xin thề, dù cho kẻ giết người có là ông trời, hắn cũng phải để đối phương chết không yên thân

Cũng bởi áp lực đến từ Nguyễn Minh, Lý Tuấn Phong mất ăn mất ngủ hai ngày, không ngừng gọi điện thoại thúc dục chị em Nguyễn Mị Nhi nhanh chóng tìm ra tung tích thủ phạm.

Hết cách rồi, không nói toàn bộ vụ án, dưới lệnh của Thành Chủ đã giao cho bên Hư Không Hình Cảnh. Chỉ bằng việc đối phương là đặc cảnh của Hư Không Hình Cảnh, cũng để Lý Tuấn Phong coi bọn họ là cành cây cứu mạng

Mà để Lý Tuấn Phong phẫn uất chính là, mỗi lần gọi điện hỏi thăm về vụ án đều nhận được câu trả lời xanh rờn từ Nguyễn Huy là: Đang trong quá trình điều tra. Thậm chí sau mấy cuộc điện thoại, đối phương còn trực tiếp tắt máy khiến thằng này tức nổ phổi mà không có chỗ phát tiết

Học Viện Hà Bắc. Cái tên nổi tiếng khắp vũ trụ. Cùng hai học viện khác là Học Viện Chu Tước và Học Viện Huyền Vũ tạo thành Tam Thiên Viện của Đại Việt Đế Quốc. Được người ngoại quốc coi là " cái nôi" của nền Nguyên Sư phương đông

Học Viện Hà Bắc thể lệ chiêu sinh rất đặc biệt. 10/1, học viện đã tổ chức chiêu sinh một lần. Chỉ có điều lần chiêu sinh thứ nhất là dành cho các nữ sinh

Và ngày hôm nay, ngày 10/2, là ngày chiêu sinh dành cho nam học viên

Học viện Hà Bắc có tiếng là " thiên đường đàn ông", bởi vì ngôi trường này, 90% số học viên là nữ. Theo thống kê, cứ 11 học viên thì có đến 10 học viên là nữ, trong đó chỉ có một người là nam thôi

Cũng vì vậy, trong Tam Thiên Viên. Học Viện Hà Bắc có cực cao danh tiếng, đặc biệt là trong giới nam nhân, không một ai là không biết đến. Thế nên, ngày 10/1 này, đối với nhiều người không là ngày gì, nhưng đối với cánh mày râu Đại Việt Đế Quốc, đó là lại là một ngày cực kì trọng đại

Học Viện Hà Bắc tọa lạc ở phía nam thành phố, được xây dựng trên một mảnh đất rộng mấy trăm H.a với một hai khối kiến trúc hình chữ H và chữ A ở chính giữa trung tâm. Một cổng chào khổng lồ với một dòng chữ nổi, trôi lơ lửng trên không: Học Viên Hà Bắc

Ngày hôm nay, Học Viện Hà Bắc có thể nói là nhộn nhịp như lễ hội, phần lớn là các nam thanh niên tuấn kiệt. Ai nấy sắc mặt đều hiện rõ một phần tự tin, ba phần kích động và sáu phần chờ mong.

Tự tin về thực lực bản thân, kích động bởi có cơ hội được gia nhập: Thiên Đường của đàn ông. Và chờ mong tương lai được sinh hoạt trong rừng hoa, thậm chí có người còn mơ thấy mình trái ôm phải ấp, hưởng phúc tề thiên

“ Oa!! Lại thêm một soái ca ah. Học viện Hà Bắc tuyển chọn nam học viên, quả thật là điều chính xác ờ”

“ Đúng vậy… đúng vậy!! Tớ quyết định rồi, trong năm nay nhất quyết phải ở trong trường kiếm một người bạn trai ờ”

“ Tớ cũng vậy!! nhiều trai đẹp vậy. Không chọn lấy một anh thì quả thật xin lỗi đảng và nhân dân ah”

Tòa nhà chữ H, rất nhiều các cô gái, thanh xuân mỹ lệ không ngừng xì xào bàn tán, ánh mắt nóng bỏng nhìn một các thanh niên tài tuấn dưới quảng trường.

Các nàng, không phải là học viên năm ba thì cũng là học viên năm nhất, đã thông qua cuộc thi xét tuyển cách đây một tháng. Hiện tại, đều tập trung hết trong học viên.

" Móa!!năm nay có thật nhiều nam sinh đẹp trai ah"

" Đúng thế, cũng may trường chúng ta nhiều nữ. Nếu không thật con mẹ nó méo kiếm được gấu "

" Nhìn mày lớn lên mặt chó hình người. Đòi kiếm được bạn gái, mơ mộng vừa thôi cưng. Muốn kiếm bạn gái, ít nhất phải đẹp trai như anh đây"

" Ọe. Thôi cho tao xin. Chó còn đẹp trai hơn mày gấp mấy chục lần. Đẹp trai như mày? Fuck, đến cả chó cũng không bằng ah"

" *** má!? có giỏi thì cùng tao quyết đâu. Tao không cho mày nát ass tao éo phải người"

" Đánh thì đánh. Bố lại sợ mày quá cơ"

....

Không như các nữ sinh tràn đầy hứng khởi, các nam sinh năm hai cùng năm ba đều chung một vẻ: cảnh giác nhìn những thanh niên tuấn kiệt dự thi. Đặc biệt là khi thấy những soái ca, bọn họ trong mắt đều lộ ra địch ý

Mặc dù học viện Hà Bắc nữ sinh rất đông. Thế nhưng cũng không phải ai cũng có thể ôm mỹ nhân quy. Ít nhất phải có vẻ ngoài đẹp trai. Không đẹp trai thì thực lực cũng phải mạnh mẽ. Nếu không ah, giống như hai vị nhân huynh ở phía trên, dù đã là năm ba nhưng vẫn chưa có ai yêu

Phía dưới, các chàng trai dự thi khi thấy rất nhiều cô gái đều chú ý tới mình, bọn họ đều cực kì kích động. Sau đó, chẳng ai bảo ai, mỗi người bước đi đều ngẩng cao đầu, thể hiện tư thế của bậc nam tử, đầu đội trần, chân đạp dép… à nhầm… đầu đội trời, chân đạp đất, hòng thắng được người đẹp phương tâm

“ Oa!! Mau nhìn … thật đẹp trai quá đi”

“ Đúng… đúng vậy!! Ông trời ạ, trên đời có người đẹp trai đến vậy sao? Không được… ai có thuốc trợ tim không, cho tớ một lọ, tớ sắp ngất rồi”

“ Hừ… hừ!! chị đây quyết định, hắn chính là bạn trai chị. Ai dám tranh cướp, đừng trách chị độc ác”

“ Fuck You!! đừng tưởng chị là năm hai mà bọn đây sợ nhé. Muốn cướp cậu ấy? Bước qua xác con này đã”

“ Móa, bà lại sợ mày quá cơ”

….

Theo tiếng thét chói tai của các cô gái, ở đây tất cả nam sinh đều phát hiện có chuyện. Hình như… các nàng đều đang nói về một người đàn ông thì phải

Sau đó, theo ánh mắt nóng bỏng của các cô gái, bọn họ liền thấy được chính chủ. Lập tức, không ít người đều xấu hổ cúi đầu. Móa nó!! thằng này chẳng lẽ vừa đi thẩm mỹ về, nếu không sao soái đến vậy

Chỉ thấy trước cổng trường, một thanh niên khoảng 18 tuổi, gương mặt góc cạnh rõ ràng, tuấn mỹ vô cùng. Một đầu bạch sắc tóc ngắn dưới ánh mặt trời vậy mà toát lên từng đạo bạch quang, khiến người nhìn một phen chói lóa.

Một đôi mắt sắc bén, thâm thúy vô cùng, phẳng phất như đối phương đã khám phá được hết hồng trần, trải qua thương hải tang điền vậy. Khóe miệng treo một nụ cười tà mị, phóng thích vô hạn mị lực, để các cô gái si mê

Thân cao mét tám, mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, bên ngoài khoác lấy một chiếc áo khoác màu trắng cổ dài, kết hợp thêm một chiếc quần âu dài màu trắng khiến cho thanh niên mang theo một vẻ quý phái, cao sang, như là thái tử của một nước vậy

Gương mặt, khí chất, trang phục đều khiến thanh niên ở trong mấy trăm ngàn người dự thi như hạc giữa bầy gà vậy, nổi bật cực kì. Mà hắn, không phải ai khác chính là Lục Đạo

Nhìn trên hành lang vô số cô gái lộ ra ánh mắt mê trai, Lục Đạo không khỏi cười khổ một tiếng. Hắn cũng không muốn trở thành tâm điểm ah. Tất cả đều là do chúng nữ gây họa

Biết Lục Đạo tham dự kì thi tuyển sinh, chúng nữ công việc liền bận rộn rồi. Các nàng cho rằng, chủ nhân mình đẹp trai như vậy, cường đại như vậy, há lại cùng một đám nam nhân khác đánh đồng. Thế nên, các nàng vì muốn Lục Đạo nổi bật trước đám đông, vì thế mất chọn hai giờ để thay đổi quần áo cho chủ nhân mình

Trải qua hơn hai giờ thay đồ, mới chọn được bộ đồ này. Không thể không nói, “ Người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân”, ăn mặc bộ trang phục này, khí chất quý tộc của một vị thái tử điện hạ, dù cho hắn đã che dấu cũng hoàn toàn bộc lộ rõ ra ngoài, để chúng nữ phải ngây người rất lâu mới tỉnh lại

Tại trong đám người, Nguyễn Huy cũng chú ý tới Lục Đạo. Hết cách rồi, ai bảo thằng này quá nổi bật đấy. Lập tức, hắn không khỏi kích động cực kì. Quả nhiên đối phương có tham gia dự thi vào học viện Hà Bắc

Hướng về phía Lục Đạo đi tới, Nguyễn Huy dùng âm thanh hưng phấn kêu lên

“ Đại ca, cuối cùng ta cũng gặp được ngài”

Nghe có người gọi mình, Lục Đạo không khỏi quay đầu. Khi thấy một thanh niên vẻ ngoài cương nghị, nhưng lại rất xa lạ, hắn không khỏi gãi đầu ngờ vực

“ Cậu là…”

“ Đại ca quên em rồi sao? Em là người đại ca cứu hôm trước đó” Nguyễn Huy xoa tay, cười hì hì. Ánh mắt nhìn Lục Đạo nóng bỏng cực kì.

Khi biết Lục Đạo chính là vị Lục Phẩm Luyện Đan Sư, hắn cảm tưởng thế giới này điên rồi. Chưa đến 20 tuổi liền trở thành Lục Phẩm Luyện Đan Sư mà cả tinh hệ đều tôn kính như bậc vĩ nhân. Đây quả thật là từ cổ chí kim chưa từng tồn tại ah.

“ Cậu là người mà ba hôm trước bị bắn” Lục Đạo không suy nghĩ thốt lên. Đối với nạn nhân hôm đó, Lục Đạo ấn tượng cực kì sâu sắc. Ai bảo đối phương giúp mình thử nghiệm thành công phương pháp chữa bệnh mới đây

. Lúc đó, thằng này toàn thân đều là máu, thế nên Lục Đạo vẫn không biết tướng mạo nạn nhân ra sao, thế nên hắn không nhận ra Nguyễn Huy cũng phải.

Ánh mắt không khỏi nhìn Nguyễn Huy vài lần. Độ tuổi khoảng ngoài 20, thân hình cao to, lực lưỡng, lớn lên cũng coi như đẹp trai, gương mặt mang theo một vẻ cương trực, rất có triển vọng làm thanh quan

“ Đúng vậy! chính là đệ. Nếu không phải có đại ca, chắc em đã cùng Diêm Vuông uống trà rồi. Đại ca, ân đức của ngài, đệ cả đời không quên. Sau này có chuyện gì, cứ nói đệ một câu, dù lên núi đao hay biển lửa, thằng đệ quyết không từ chối”

Nguyễn Huy mang theo cảm kích vô hạn, hùng hồn nói rằng. Lục Đạo cứu hắn một mạng, bực này ơn đức, hắn suốt đời sẽ không quên. Cũng vì thế, dù bản thân mình hơn tuổi đối phương,nhưng Nguyễn Huy vẫn thoải mái gọi một tiếng: Đại ca

“ Không có gì đâu, ta dù sao cũng là một thầy thuốc. Thấy người sắp chết, ra tay cứu sống, đó là điều mà một thầy thuốc nên làm” Lục Đạo cười cợt, mặt không đỏ tim không gấp chém gió.

Hắn chẳng ngốc mà nói mình cứu Nguyễn Huy chỉ bởi vì muốn tìm một cái thí nghiệm sống ah. Thật sự nói ra, thằng này không phải muốn cùng mình sống mái một phen

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.