Phương Tuyết Di hiện tại rất lo lắng cho ông nội mình, thế nên cũng không có tháy được Phùng Ngọc khác thường. Nghe hắn nói vậy, tựa như người chết đuối bắt được cọc, nghẹn ngào
“ Ông nội ta bệnh tim tái phát, anh làm ơn bảo bác sĩ cho ta một viên Ức Tâm Đan”
Ức Tâm Đan, Nhị Phẩm Đan Dược, có tác dụng hồi phục trái tim, ức chế bệnh tim tái phát. Tất nhiên, cũng chỉ là trị phần ngọn mà thôi. Muốn trị được gốc, phải cần tới một viên Tứ Phẩm Đan Dược Trị Tâm Đan
“ Được rồi... tiểu thư xin đợi chút” Phùng Ngọc thân sĩ nói. Sau đó hướng về phía một bác sĩ lớn tiếng
“ Phục vụ, nhanh mang ra một viên Ức Tâm Đan đi”
“ Hiện tại coi như lấy kịp thì người bệnh cũng chết rồi” Đúng lúc này, một thanh âm nhàn nhạt vang lên
Tất cả mọi người trong cửa hàng sững sờ. Thật sự là lớn mật ah, lại dám đứng ra ngăn cản bác sĩ cứu người ah. Tất cả mọi người nhìn sang, chỉ thấy một thanh niên bình thường tới không thể bình thường hơn đứng nơi đó.
“ Không có ý gì” Ngừng lại một chút, Lục Đạo nhìn sang Phương Tuyết Di, cười nhạt nói
“ Ông nội cô chỉ còn sống được 5 giây mà thôi. Dù đi lấy Ức Tâm Đan, cũng không kịp”
Lục Đạo nửa thật nửa giả, hắn dựa vào Con Số Vận Mệnh biết được ông lão còn một phút sinh cơ chứ không phải năm giây như hắn nói
Phương Tuyết Di nghe vậy, sắc mặt trắng bệch, hai mắt tràn đầy tuyệt vọng. Mà Phùng Ngọc thì sắc mặt âm trầm nhìn Lục Đạo, phẫn nộ quát
“ Thằng nhóc, ngươi muốn ngăn cản chúng ta cứu người sao?” Nói xong, hắn quay sang nhìn Phương Tuyết Di, ân cần an ủi “ Tiểu thư, đừng nghe hắn. Hắn bao nhiêu lớn, làm sao hiểu y thuật đây. Thiết nghĩ, thằng nhóc này là muốn ngăn cản ta cứu ông nội ngài ah”
Phương Tuyết Di nghe xong cũng cảm thấy có đạo lý. Cũng không trách nàng, Lục Đạo nhìn rất trẻ tuổi, dù là ai cũng không dám tin hắn có cao siêu y thuật, có thể nhìn ra bệnh tình của ông nội nàng
Mặc dù Phương Tuyết Di không nói gì, nhưng một đôi mắt đẹp nhìn Lục Đạo mang theo lửa giận. Hiển nhiên, nàng tin tưởng lời của Phùng Ngọc
Thấy Phương Tuyết Di tràn đầy địch ý nhìn mình, Lục Đạo chỉ cười nhạt. Năm ngón tay dơ lên
“ Năm” Lục Đạo bắt đầu đếm
Người xung quanh đều giật mình nhìn Lục Đạo. Hắn đây là làm gì
“ Bốn”
“ Im miệng” Phương Tuyết Di nhìn Lục Đạo nhàn nhạt đếm số. Sắc mặt đại biến. Nàng dù không tin lời hắn nói, thế nhưng nghe được đối phương đếm số, Phương Tuyết Di vẫn không khỏi sợ hãi.
“ Ba” Lục Đạo không có nghe lời nàng, tiếp tục đếm ngược
“ Không nghe vị tiểu thư nói gì sao. Im miệng ngay” Phùng Ngọc căm tức nhìn Lục Đạo. Hắn cũng không thật tức giận, chẳng qua là muốn lấy điểm trước mặt người đẹp mà thôi
“ Hai” Lục Đạo vẫn từ tốn đếm ngược
“ Mẹ nó, tao bảo mày im mà” Phùng Ngọc giận dữ hét lên. Một quyền hướng Lục Đạo đập tới
Thấy Phùng Ngọc động thủ, Lục Đạo sắc mặt bất biến, chỉ là khóe miệng kéo ra một nụ cười lạnh. Thân hình nghiêng một cái, nhẹ nhõm tránh thoát một quyền của Phùng Ngọc
“ Một”
Thoại âm vừa dứt, trên mặt ông lão bao phủ một tầng hồng nhuận, mắt mở thật lớn
Người xung quanh đều giật mình, đây là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ thanh niên này chém gió?.
Trong tiềm thức, mọi người đều cho rằng Lục Đạo đếm ngược xong thì ông lão sẽ chết. Nhưng giờ ông lão không chết mà còn sống lại
Phương Tâm Di thần sắc lộ ra kinh hãi cùng vui mừng, đang định lên tiếng thì thanh âm của Lục Đạo lần nữa vang lên
“ Hồi quang phản chiếu, chỉ còn lại 30 giây sống sót”
Lục Đạo dù gì cũng có kiến thức y thuật thượng đẳng. Dựa vào Con Số Vận Mệnh của ông lão, hắn có thể tính toán ra được thời gian ông lão bắt đầu hồi quang phản chiếu. Cũng vì vậy, hắn mới tự tin đứng đó đếm ngược
“ Ngươi không được phép nói bậy” Phương Tuyết Di rốt cuộc không chịu được nữa, quát lên. Người đàn ông này sao mà đáng ghét vậy, hết lần này đến lần khác đều nói ông nội sẽ chết
Nhất thời, trong mắt nàng, Lục Đạo là một kẻ xấu đến không thể xấu hơn
“ Ta không nói bậy. Cô cứ hỏi ông nội cô thì biết” Lục Đạo bĩu môi, chậm rãi nói
“ Tuyết Di, cậu nói không sai đâu. Ta có thể cảm nhận được, chính mình sắp chết” Ông lão mở miệng, thanh âm suy yếu vô cùng.
“ Không… ông nội… ông không thể chết được” Phương Tuyết Di ôm lấy ông lão khóc rống lên. Nàng giơ, nàng còn vẻ thành thục quý phụ như lúc nãy. Có, chỉ là một cô cháu gái thương tâm khi thấy ông nội chết
“ Đừng khóc ah. Sinh lão bệnh tử là điều không thể tránh khỏi. Dù là Độ Khí Cảnh cường giả, cũng chỉ sống được mấy trăm năm mà thôi” Ông lão vỗ vai cháu gái mình, an ủi. Trong mắt không có chút nào sợ hãi với cái chết. Đối với tử vong thờ ơ, trên đời ít người làm được
Lại quay sang nhìn Lục Đạo, ông lão cười hiền hòa: “ không ngờ tới ah. chàng trai mà ta gặp ngoài cửa lại là một kì nhân dị sĩ”
“ Ông quá khen rồi” Lục Đạo cười khiêm tốn. Sau đó nghiêm túc nhìn ông lão: “ Cháu có thể chữa khỏi bệnh cho ông, để ông sống thêm mười năm. Chỉ có điều, phương pháp này có 90% rủi ro là tử vong”
Ngừng lại một chút, Lục Đào cười tà dị “ không biết… ông có dám thử không?”
Lục Đạo đây cũng là có ý riêng của mình. Hắn đây là muốn để ông lão làm vật thí nghiệm cho mình. Hoàn thiện y thuật của bản thân
“ Ha…ha. Phương Hải ta nửa đời người sống trong chém giết, nào biết sợ là gì. Đến đây đi, chàng trai trẻ, cứ phóng tay mà làm ah” Phương Hải cười lớn tiếng, trên người tỏa ra một cỗ khí tràng mạnh mẽ, lại ẩn chứa sát khí kinh thiên, để người xung quanh không khỏi hãi nhiên
Đến Lục Đạo cũng hơi kinh ngạc. Khí trang của ông lão rất mạnh, hơn nữa còn chứa cả sát khí. Hiển nhiên, trong tay ông lão đã nhuộm máu tươi
“ Đã ông đồng ý.. Vậy cháu động thủ ah” Lục Đạo gật gù. Từ trong Ngự Long Giới lấy ra ngân châm
“ Ngân châm!? Hắn định làm gì vậy?”
“ Không biết… chúng ta cứ theo dõi đi”
….
Xung quanh mọi người thấy Lục Đạo lấy ra ngân châm đều lộ vẻ khó hiểu. Chàng trai này, định làm gì đây
Nhìn ngân châm dài nhọn, Phương Hải ngay cả nháy mắt cũng không nháy, vẫn một bộ hiền hòa nhìn Lục Đạo. Cho đến Phương Tuyết Di càng không dám thở mạnh. Hiện tại, nàng coi như hiểu, chàng trai này là người duy nhất có thể cứu mạng ông nội mình.
Cũng chỉ có Phùng Ngọc là sắc mặt âm trầm nhìn Lục Đạo. Hắn cho rằng, đây là Lục Đạo phá đám hắn tán gái, không tức giận sao được
Lục Đạo cũng mặc kệ mọi người suy nghĩ. Chậm rãi dùng châm đâm vào ngực của Phương Hải. Đồng thời điều động Khí, tiến vào trong cơ thể ông lão
Phương Hải chỉ thấy trái tim của mình giờ đã hết đau, sau đó lại đập lên từng cơn mãnh liệt, tựa như trái tim của mình được người khác tẩm bổ vậy, trở nên sinh long hoạt hổ
Chưa dừng lại ở đó, Phương Hải còn cảm thấy từng đợt sảng khoái bao phủ toàn thân, tựa như toàn bộ tế bào, ngũ tạng lục phủ của mình trở lại thời trai trẻ
Bên ngoài, người xem tất cả đều choáng váng. Bọn họ thấy gì? bọn họ thấy ông lão sắc mặt hồng nhuận, nào có dáng vẻ của một người sắp chết, hoàn toàn là một người khỏe mạnh ah
Càng để bọn họ ngốc lăng chính là dáng vẻ của ông lão. Một đầu tóc bạc trắng giờ đã biến mất, thay vào đó là màu đen nhánh. Trên mặt rất nhiều nếp nhăn cũng từ từ biến mất.
Cái này... chẳng lẽ là cải lão hoàn đồng đi
Năm phút sau, Lục Đạo thu hồi lại kim châm, nhìn Phương Hải cười nói
“ Ông ơi, được rồi đó. Ông có thể vận động xem” Đồng thời, nội tâm không khỏi kích động,
Vừa nãy, sau khi dùng Khí phục hồi lại trái tim của Phương Hải. Lục Đạo liền dùng Khí của mình chia thành chín đường tiến vào Cửu Môn của Phương Hải.
Suy nghĩ của hắn rất đơn giản, dùng khí của mình thúc dục Khí của Phương Hải, từ đó dẫn Khí của Phương Hải cường hóa thân thể ông ta
Cách làm này, giống như một căn nhà to lớn, hỏng nhiều chỗ nhưng người trong nhà lại không biết đến. Một hôm, một vị chuyên gia bên xây dựng, phát hiện ra những chỗ hỏng này liền thông báo cho chủ hộ. Mà đã là chuyên gia, chủ hộ sẽ tin tưởng mười phần, từ đó mang theo con cháu mình sửa chữa những chỗ hỏng trong nhà
Khí của Lục Đạo mô phỏng Khí của Phương Hải. Không những là vị “ chuyên gia” mà còn là người nhà thân thiết với “ chủ hộ”. Hắn đã nói vậy, tất nhiên “ chủ hộ” đồng ý, từ đó dẫn theo “ đội quân” của mình cường hóa toàn bộ cơ thể Phương Hải, sửa chữa tất cả chỗ hỏng trong cơ thể ông
Phương Hải nghe Lục Đạo nói liền đứng dậy, gương mặt toát lên thần sắc kinh hỉ. Cũng mặc kệ người xung quanh, như một đứa trẻ nhảy tưng tưng
“ Trời ạ.. thật thần kì… ta giống như trẻ lại 20 tuổi vậy. Toàn thân tràn đầy lực lượng”
Một câu này, tựa như một tiếng sấm nổ vang trong cả cửa hàng. Ai nấy đều dại ra nhìn Phương Hải, thậm chí có người còn dụi đỏ cả mặt, tựa như muốn biết đây có phải nằm mơ không vậy
“ Ông trời ạ!! Ta không nhìn lầm đó chứ?”
“ Điên rồi… thế giới này điên rồi… đây là kì tích… là kì tích ah”
“ Chỉ một cây châm liền mang ông lão trẻ hai 20 năm… Trời ạ!! thần y… đây là thần y ah”
...
Từng tiếng nghẹn ngào vang lên,. Mỗi người đều là thần sắc kích động, ánh mắt nhìn Lục Đạo tựa như thấy được tiên nhân vậy.
Thử hỏi, có người nào chỉ bằng một cây châm liền cứu sống một người sắp chết? thử hỏi, có người nào chỉ một cây châm liền để một ông lão trẻ lại 20 năm?
Bực này y thuật, đã là thủ đoạn của thần tiên, không phải phàm nhân có thể làm được ah