Vô Cực Ma Đạo

Chương 136: 136: Tái Ly Tông Môn 2




๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Nói rồi hết sức tự nhiên ôm lấy cánh tay của Đinh Hạo, kéo hắn đi về phía bên trái.

Hương thơm thân thể thanh tân xông vào mũi khiến Đinh Hạo vừa ngửi thấy một chút đã thấy trong lòng rung động, liền tùy ý để nàng làm như thế !Phùng Tinh Nhiên mạnh mẽ kéo Đinh Hạo đến một khu rừng yên tĩnh, dừng lại bên cạnh một tảng nham thạch trồi lên, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt anh tuấn như một bức tượng đá cẩm thạch của Đinh Hạo, trong mắt hiện lên nét si mê, thân thể mềm mại liền nhích lại gần hơn.Thấy ánh mắt của Phùng Tinh Nhiên như vậy, trong lòng Đinh Hạo có chút chấn động, cố gắng trấn áp xúc động trong lòng đẩy nàng ra, nghiêm mặt hỏi:- Ta và cô nương có thể tính là bằng hữu không ?Phùng Tinh Nhiên giật mình, nghi hoặc nói:- Tiểu tặc, lời này của ngươi là có ý gì ? Ngươi đối với ta thế nào, nếu không phải Tinh Nhiên cam tâm tình nguyện thì sao có thể để cho ngươi đắc ý, hiện tại thế còn đi hỏi Tinh Nhiên lời như vậy, ngươi thật là không biết xấu hổ !Nghe thấy lời nói thẳng của nàng, Đinh Hạo khó tránh mặt đỏ lên, nói:- Đã là như vậy, ta có một số chuyện muốn làm phiền cô nương, mong rằng cô nương có thể giúp ta một chút được không ?- Chuyện loại nào ? Ồ, tiểu tặc ngươi không phải rất thần thông quảng đại sao ? Còn có chuyện gì giải quyết không được chứ.

Trong thời gian ở cùng với ngươi, ta chưa từng thấy chuyện gì mà ngươi phải đi cầu người khác cả.

Thật là khiến Tinh Nhiên hiếu kỳ chết mất.


Nói đi, chỉ cần Tinh Nhiên có thể giúp đỡ, chắc chắn sẽ tận tâm tận lực !Phùng Tinh Nhiên kinh ngạc nói.

Nói xong lại nhích thân thể mềm mại đến gần thêm một chút.Đinh Hạo tuy biết rõ Phùng Tinh Nhiên sẽ ra tay giúp đỡ, nhưng cũng không ngờ nàng lại đáp ứng dễ dàng sảng khoái như vậy, cả đến là chuyện gì cũng chưa hỏi đã lập tức đáp ứng, trong lòng không khỏi có chút cảm kích, cũng không đẩy tấm thân mềm mại của Phùng Tinh Nhiên ra nữa.

Huống chi người con gái xinh đẹp như vậy đã đưa vào lòng, Chỉ cần là nam nhân bình thường, muốn đẩy ra cũng không dễ.- Lần này đến gặp cô nương xong ta sẽ xuống núi đi đây đó một phen.

Lúc ở Hồn Luyện tông hội ta đã đắc tội với các đệ tử của khá nhiều môn phái, ta sợ bọn chúng sẽ xuất thủ báo thù tông môn ta.

Thực lực môn phái ta cô nương cũng đã biết rồi, ta hy vọng trong thời gian ta rời khỏi tông môn, cô nương có thể chiếu cố cho tông phái ta một chút, tránh tông phái ta gặp phải đả kích lớn quá !Đinh Hạo nhẹ giọng nói.- Chuyện đó sao ? Không thành vấn đề ! Ở Đoạn Hồn sơn này bản tiểu thư vẫn còn có chút phân lượng !Phùng Tinh Nhiên kiêu ngạo nói.

Rồi lại dừng lại một chút mới nói tiếp:- Ngươi xuống núi làm chuyện gì ? Hai huynh đệ Thành Hùng và Thanh Giao ta đã giúp ngươi giáo huấn qua rồi, ta nghĩ chắc bọn chúng cũng không dám to gan lớn mật dám đi kiếm ngươi làm phiền nữa.


Còn vài tông môn khác, có ta ra mặt bọn chúng càng không dám làm gì ngươi, ngươi cần gì phải tránh né bọn chúng ?- Tiểu thư hiểu lầm rồi.

Chúng ta đã từng cùng ở một chỗ một thời gian, không lẽ nàng cho rằng Đinh Hạo ta là kẻ sợ chuyện sao ? Ha ha ha, còn bọn chúng? Ta thật sự không thèm để vào mắt.

Chỉ có điều ta thật sự có chuyện cần phải xuống núi xử lý !Đinh Hạo ngạo nghễ giải thích.- Đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, từ nay về sau không được gọi ta là tiểu thư gì cả, nếu không ta sẽ đổi ý chuyện vừa đáp ứng với ngươi !Phùng Tinh Nhiên nói giọng giận dữ, dừng lại một chút rồi mỉm cười nói:- Có thể mang ta xuống núi được không ? Còn về chuyện ngươi vừa nói khi nãy, ta hoàn toàn có thể giao cho người khác sắp xếp, cũng nhất định sẽ không xuất hiện chuyện gì đâu !- Không được !Đinh Hạo lạnh giọng nói, tiếp đó lại nhẹ nhàng nói tiếp:- Ta lần này phải hoàn thành chuyện này thật nhanh, không phải là du sơn ngoạn thủy.

Sau này nếu như có cơ hội thì đồng hành cũng không muộn, lần này thì thôi đã !- Được rồi, vậy sau khi ngươi quay về Đoạn Hồn sơn phải đến thăm Tinh Nhiên trước tiên.

Đến lúc đó cũng nên đem chuyện hai ta tính toán cho rõ ràng một lần cho xong !Phùng Tinh Nhiên ứng tiếng nói.


Nữ nhân này tuy tính tình điêu ngoa, nhưng lại động chân tình đối với Đinh Hạo, vì thế không muốn làm khó Đinh Hạo, thấy Đinh Hạo không vui liền không miễn cưỡng nữa.Thấy Phùng Tinh Nhiên cuối cùng cũng thông tình đạt lý được một chút, Đinh Hạo lại có chút không dám tin, một lúc lâu sau mới nói:- Bình thường chuyện của tông môn ta cô nương không cần phải nhúng tay vào.

Chỉ khi có đệ tử hàng thứ ba trong tông là Hồ Thạc đến tìm cô nương, lúc đó cô nương hãy ra tay giúp đỡ giùm.

Hồ Thạc là bằng hữu tốt nhất của ta, hoàn toàn có thể tin tưởng hắn !.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.