Vô Cực Ma Đạo

Chương 232: 232: Nan Dung Nhị Hổ 1




๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Dừng một chút, Phùng Ngạo Thiên hừ lạnh, nói tiếp:- Nếu không phải là băn khoăn việc này, bản Tông chủ đã sớm đem ba tông này toàn bộ diệt tuyệt, đâu còn để bọn chúng tồn tại được đến ngày hôm nay !Thấy Phùng Ngạo Thiên nói như vậy, trong mắt Huyết Ma Liệt Sơn chợt loé lên dị quang, không biết trong lòng đang nghĩ điều gì.

Phùng Ngạo Thiên nói xong thì thần sắc Huyết Ma Liệt Sơn cũng đã khôi phục tự nhiên.

Hơi gật gật đầu, Huyết Ma Liệt Sơn nói:- Phùng tông chủ đã nói như vậy, Liệt Mỗ cũng sẽ nể mặt Phùng tông chủ.


Nếu Âm Dương Hoà Hợp tông và Hắc Ma tông không làm ra điều gì quá đáng, Liệt mỗ sẽ không tìm tới hai tông này cố tình gây sự !Nghe thấy Huyết Ma Liệt Sơn hứa như vậy, Phùng Ngạo Thiên cười nói:- Ngạo Thiên trước hết đại diện Luyện Ngục Ma tông cảm tạ Liệt huynh hạ thủ lưu tình.

Mọi sự tình cũng đã nói hết, vậy bản Tông chủ cũng không làm phiền nữa, xin được cáo từ !- Chậm đã !Lúc này Đinh Hạo trong góc đột nhiên mở miệng nói.

Cùng với thanh âm phát ra, Đinh Hạo từ trong góc đi ra, chậm rãi tới trước mặt mấy người Phùng Ngạo Thiên, trầm giọng nói:- Tiểu tử có một số việc muốn cùng ba vị đàm đạo, không biết các vị có thời gian không ?’Huyết Ma Liệt Sơn vô cùng quen thuộc Đinh Hạo, đương nhiên sẽ không cự tuyệt.

Còn Phùng Ngạo Thiên và Thiên Yêu Niếp Thiên vẻ mặt đầy nghi hoặc nhìn Đinh Hạo, không biết là Đinh Hạo có ý tứ gì, một lát sau không phát hiện được gì từ ánh mắt Đinh Hạo, Niếp Thiên mở miệng nói trước:- Lão phu là người nhàn nhã, tiểu ca có chuyện cần nói, bản nhân đương nhiên phụng bồi !Vốn đang vô cùng kinh ngạc, Phùng Ngạo Thiên vừa nghe Thiên Yêu Niếp Thiên nói vậy cũng gật gật đầu nói:- Đã như vậy, bản Tông chủ cũng không thấy phiền hà gì !Thấy ba người đều đã đồng ý, Đinh Hạo không để ý tới vẻ mặt kỳ dị của mọi người trong điện, nhẹ giọng nói:- Đã như vậy, xin mời ba vị đến phòng riêng của tiểu tử một chút !Lời nói vừa hết, Đinh Hạo đã đi trước dẫn đường trở về phòng mình.Một lát sau, ba người Phùng Ngạo Thiên vẻ mặt kinh ngạc đi vào phòng Đinh Hạo.

Đinh Hạo ra dấu cho Huyết Ma Liệt Sơn, Liệt Sơn liền vung tay lên, đã bố trí cấm chế quanh phòng Đinh Hạo.Thấy ánh mắt dò hỏi của ba người, Đinh Hạo chậm rãi lấy từ trữ vật giới chỉ ra một vật.

Huyết Ma Liệt Sơn cầm trong tay nhìn thoáng qua một chút thì lập tức kinh hô:- Tiên giới kiếm quyết !Vừa nghe Liệt Sơn hô lên như vậy, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên và Thiên Yêu Niếp Thiên đều sắc mặt đại biến.Thấy vẻ mặt kích động của ba người, Đinh Hạo nhẹ giọng nói:- Đúng là ba thức kiếm quyết của tiên giới.


Lúc trước tiểu tử với Nhiếp lão không quen thân lắm nên mới giấu việc này đi.

Ba thức kiếm quyết này mặc dù với tiểu tử không có tác dụng gì, nhưng đối với ba vị có lẽ cũng có chút ít tác dụng.

Hơn nữa bây giờ chúng ta đã ngồi cùng một thuyền, tiểu tử không cần che dấu kiếm quyết này nữa !Vừa nghe Đinh Hạo nói thế, hai người Huyết Ma Liệt Sơn và Niếp Thiên liếc nhau lắc đầu cười lớn.

Chỉ nghe Thiên Yêu Niếp Thiên cười nói:- Ngày đó lão phu đã sớm thấy có điều kỳ lạ, chỉ là tiểu tử ngươi quá gian xảo, lão phu cũng không tìm ra nhược điểm của ngươi.


Huống chi lúc đó Tinh Nhiên đối với ngươi lại có hảo cảm, lão phu không tiện nói thêm điều gì, không ngờ được là kiếm quyết lại do ngươi lấy được !Cười hắc hắc một tiếng, Đinh hạo nói:- Nhiếp lão chớ trách tiểu tử cố ý giấu diếm, chỉ là chuyện kiếm quyết của tiên giới này quá mức trọng đại, huống hồ ngày đó tiểu tử cũng chưa kịp tín nhiệm Nhiếp lão.

Nếu tiểu tử ngày đó đem kiếm quyết ra, sao có thể dám chắc là Nhiếp lão sẽ không giết tiểu tử để bịt miệng, hậu quả đó tiểu tử sao dám gánh chứ !Gật gật đầu, Phùng Ngạo Thiên nói:- Đinh Hạo tiểu ca làm như vậy không có gì là không ổn.

Nếu như hắn không cẩn thận như vậy thì làm sao có thể sống được tới bây giờ, lại còn có thể đạt được thành tích đứng đầu tại Hồn Luyện tông hội đầy tàn khốc kia chứ !Huyết Ma Liệt Sơn tán đồng, hừ một tiếng nói:- Nếu lão phu ở vị trí của Nhiếp lão thì khi đó mặc kệ thế nào cũng nhất định phải lấy bằng được kiếm quyết tiên giới, bất quản sống chết của Đinh Hạo, huống hồ chỉ có người chết mới giữ được bí mật !Dừng một chút, Liệt Sơn lắc đầu thở dài, tiếp tục nói:- Không ngờ được lão phu đã chuẩn bị kỹ lưỡng như vậy để lấy cho được tiên giới kiếm quyết, cuối cùng lại bị tiểu tử giảo hoạt ngươi chiếm tiện nghi lấy mất, cuối cùng lại còn rơi xuống đến hoàn cảnh này, quả nhiên là thế sự khó lường !๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.