Vô Cực Ma Đạo

Chương 262: 262: Khốn Nhị Diệt Nhất 2




๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Vừa nói xong, từ nơi ẩn thân giữa đám lục vụ xuất ra hai đạo cương khí xanh bóng, từ từ bay đến uy hiếp Đinh Hạo.

Nhìn thấy cương khí đang đánh tới, khuôn mặt Đinh Hạo vẫn hết sức bình thản, mặc dù yêu pháp của Lục Bào lão tổ hết sức hãi nhân nhưng bây giờ mình đang ở giữa “Thập Phương Huyễn ma trận”, dựa vào công năng của trận pháp căn bản sẽ không sợ loại công kích biến thái này.

Khi lưỡng đạo lục sắc cương khí tiến đến cách Đinh Hạo mười trượng thì một sự tình quỷ dị xảy ra, chỉ thấy lục sắc cương khí hoàn toàn tiêu thất vô tung vô tích trong tầm mắt của Lục Bào lão tổ, nhưng trong tâm thần của Lục Bào lão tổ vẫn cảm nhận được mình đang điều khiển hai luồng chân khí đi tới phía trước, kỳ quái là trước mắt lại nhìn không ra bóng dáng cương khí đâu.


Phát sinh biến hóa như thế, Lục Bào lão tổ cũng không rối loạn tinh thần, chỉ thấy đám lục vụ kì quái xung quanh người lão chuyển động, làn khí màu xanh biếc bốn phía phiêu hốt biến hóa lúc dày lúc mỏng, chẳng biết đã sử dụng công pháp gì.

Đinh Hạo ở trong trận đang sử dụng tâm thần không ngừng điều phối “Thập Phương Huyễn ma trận“ biến đổi không ngừng, luồng cương khí của Lục Bào lão tổ điên cuồng lao đến trước mặt hai trượng nhưng vĩnh viễn cũng không thể tiếp cận được với thân thể Đinh Hạo.

Đang lúc Đinh Hạo bị động tác của Lục Bào lão tổ làm cho nghi hoặc thì bỗng chợt cảm giác luồng cương khí xanh biếc trước mặt sinh ra một cỗ ba động kì lạ, không chịu sự khống chế của trận pháp nữa, trong nháy mắt đột nhiên đổi hướng xạ đến phía Long Sáo Thiên.

Biến hóa kỳ quái phát sinh, Đinh Hạo hết sức kinh ngạc, không rõ vì sao Lục Bào lão tổ làm như vậy.

Nhưng khi một trong hai luồng lục khí bắn lên trên người Long Sáo Thiên, Đinh Hạo lập tức biết được mục đích của lão tổ.

Nguyên lai là hai luồng cương khí xanh biếc kia vừa đụng tới Long Sáo Thiên, cả người Long Sáo Thiên đột nhiên sinh ra một cỗ hấp lực, trong nháy mắt đem hai luồng cương khí xanh biếc đó nhập vào thân thể của mình, khuôn mặt vốn tái nhợt, tiều tụy vô lực của Long Sáo Thiên chợt xuất thần, tựa hồ như vừa được uống đại bổ chi dược.


Thấy Long Sáo Thiên phát sinh biến hóa lớn như vậy, Đinh Hạo lập tức khẳng định nguyên cớ là do tên này vừa mới hấp thu cương khí màu xanh biếc của Lục Bào lão tổ, không ngờ rằng lão tổ còn thủ đoạn âm hiểm như vậy, mặc dù cương khí của lão phát ra vĩnh viễn không thể tiếp cận được tới mình nhưng lại có thể phân biệt được khí tức trên người Long Sáo Thiên, Lục Bào lão tổ người này cũng thật rất giỏi.

Nghĩ đến đây, Đinh Hạo hừ một tiếng, lạnh giọng nói:- Thủ đoạn của lão tổ thật làm tiểu tử thán vi quan chỉ (mở rộng tầm mắt), nhưng chẳng biết lão tổ có dũng khí nhập trận một lần hay không, dựa vào cái thế ma công của lão tổ, cũng không đến mức quá sợ hãi tiểu trận nhỏ nhoi mà ta bố trí chứ?Lục Bào lão tổ cuồng tiếu một hồi rồi đáp:- Tiểu tử ngươi đừng uổng phí tâm cơ, lão tổ tung hoành thiên hạ mấy trăm năm, có nhân vật nào mà chưa từng gặp qua, trận pháp kỳ quái nào mà chưa từng để lại dấu tích chứ! Giờ hãy chống mắt lên mà xem lão tổ ta phá hủy trận pháp của ngươi đây!Vừa nói xong, trong tay Lục Bào lão tổ đột nhiên xuất hiện một chiếc Tử Kim bát vu (giống như cái bát sắt màu tím), Tử Kim bát vu vừa xuất hiện đã hấp thu toàn bộ lục khí quanh người Lục Bào lão tổ, trong nháy mắt từ trên quét xuống “Thập Phương Huyễn ma trận”.

Ngẩng đầu nhìn lên, Tử Kim bát vu kia trong không trung đánh theo hình tròn, mỗi lần xoay một vòng, lục khí bên trong Tử Kim bát vu ngưng đọng rồi chia ra, chỉ trong một lát, tất cả lục khí bên trong Tử Kim bát vu đều biến mất không thấy đâu nữa, bên trong Tử Kim bát vu lại đột nhiên xuất hiện một lục cầu phập phồng lúc lớn lúc nhỏ, trên lục cầu tràn ngập khí tức vô cùng tà ác, trận trận điện mang vòng quanh lục cầu, tựa hồ ẩn chứa uy lực vô cùng khủng bố không thể tưởng tượng nổi.


Đúng lúc này, Tử Kim bát vu đột nhiên dừng lại bất động, còn lục cầu vừa mới ngưng tụ thành từ trên không rơi xuống, nhìn thấy biến hóa phát sinh như vậy, khuôn mặt vốn đang thản nhiên của Đinh Hạo bỗng chốc đại biến.

“Thập Phương Huyễn ma trận” uy lực quả nhiên kinh người, nhưng trận này rốt cuộc cũng chỉ là ảo trận mà thôi, hơn nữa chỉ khi người khác tiến vào phạm vi trận thì mới có thể phát ra uy lực lớn nhất, nhưng giờ phải đối mặt với chiêu thức kì dị của Lục Bào lão tổ, Đinh Hạo ngay lập tức nhận ra trận pháp này tuyệt đối không thể ngăn cản được uy lực cuồng bạo như vậyChỉ thấy sắc mặt Đinh Hạo một lần nữa khôi phục vẻ thận trọng, cả thân thể như hồ điệp xuyên hoa nhanh chóng di động trong “Thập Phương Huyễn ma trận”.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.