Dương Tử đã tỉnh lại sau nửa tháng nằm liệt giường, hắn lúc này đã có thể nói chuyện được và đi đứng như người bình thường. Hắn thở dài mà than:
- Số ta cũng khổ quá rồi đấy chứ nhỉ?
Dạ Hy bế Lôi Tuyết đi ra mà quát:
- Huynh còn dám ra ngoài à? Đi vào trong nằm nghỉ nhanh lên!
Linh Nhi và Hình Ân cũng nhanh chóng kéo hắn vào trong sự phản kháng của hắn. Hắn gào lên:
- Nếu cứ nằm đấy ta sẽ thành phế vật mất!
Từ ngoài sân, Tiểu Nhu kéo Yên Nhi và Bắc Phi vào trong phòng. Bắc Phi ho hai tiếng rồi nói:
- Khụ Khụ! Ai lại muốn đi ra ngoài à?
Dương Tử lúc này xanh mặt lập tức trèo lên giường mà nói:
- Ta hình như không có quen kẻ đấy!
Lôi Tuyết cũng trèo lên ngồi chơi với hắn, Dương Tử liền hỏi con bé:
- Tuyết nhi! Cha hỏi con một câu này nhé.
Lôi Tuyết gật đầu mà đáp:
- Dạ.
Dương Tử liền hỏi:
- Con có cảm thấy bản thân rất thích sấm sét không?
Lôi Tuyết cũng gật đầu rồi đáp:
- Có ạ! Con hình như còn có thể điều khiển được chúng.
Dương Tử lúc này cũng biết con bé lại là một cái thánh thể, hắn lấy trong không gian ra một bí kíp rồi nói với Lôi Tuyết.
Hắn nói:
- Quà cha tặng bù cho con vì mấy lần sinh nhật trước chưa tặng gì cho con. Lúc nào chơi với sấm sét mở nó ra và đọc nó nhé, cả nhưng lúc con rảnh nữa nhá.
Lôi Tuyết gật đầu rồi xin phép hắn đi chơi với Tiểu Nhu, Dương Tử lúc này cũng vào trong thức giới của mình. Hắn hét lên:
- Giun đất! Giun đất!
Long Tổ từ đằng sau lưng hắn đấm vào đầu hắn rồi gào lên:
- Mẹ nó! Lão tử là rồng! Con rồng đầu tiên đấy tên nhãi con!
Dương Tử xoa đầu rồi nói:
- Được rồi được rồi! Nhưng mà từ thánh thể, thể chất của ta tăng lên thần thể rồi này.
Long Tổ phẩy tay mà nói:
- Mấy thứ đây không lọt được vào mắt bổn toạ đâu, không cần khoe khoang như vậy! Từ thời hỗn độn cũng chỉ có một thể chất so bì được với long tộc bọn ta mà thôi! Nó là...
Dương Tử liền chen vào mồm Long Tổ mà nói:
- Là Hỗn Độn Thần Thể chứ gì.
Long Tổ cũng khá bất ngờ khi Dương Tử biết được chuyện này. Hắn quay lại nhìn Dương Tử mà nói:
- Coi như tiểu tử ngươi cũng có chút hiểu biết, không giống...
Đang nói thì Long Tổ bỗng gào lên:
- Mẹ nó! Ngươi lại là cái vận khí phân chó gì vậy chứ? Vậy mà là cái thể chất vô địch đây!
Dương Tử liền đáp lời Long Tổ:
- Không cẩn thận thì có được nó ấy mà!
Long Tổ liền gào lên:
- Không cẩn thận? Mẹ nó cái không cẩn thận đấy ta cũng muốn đấy!
Hắn lại nói tiếp:
- Trong long tộc ta từ có một kẻ có thể chất nghịch thiên này, dù lúc đó chỉ là nửa bước thần thể. Nhưng hắn được rất nhiều kẻ biết đến với tên là Hỗn Độn Thần Long. Nếu không có gì ngoài ý muốn là giờ ta đã nghỉ hưu rồi! Nhưng thật đáng tiếc rằng hắn vì muốn đề thăng thần thể nhưng không chịu được mà bỏ mạng.
Dương Tử cũng gật đầu mà đáp:
- Ta cũng xuýt bỏ mạng khi đề thăng lên thần thể.
Long Tổ liền nhìn lên trên thức giới của Dương Tử mà nói:
- Này! Ngươi có khác rồi này!
Từ trên trời Thiên Hà Đế đáp xuống, hắn vỗ tay mà nói:
- Vậy mà lại là Long Tổ, rồi cả thần thể hoàn chỉnh nữa. Vận khí của cậu cũng quá nghịch thiên đấy nhỉ?
Dương Tử biến ra hai cái ghế, hắn ngồi xuống rồi hỏi Thiên Hà Đế:
- Ngươi đến đây làm gì? Nếu muốn giết ta thì hơi khó để ngươi bảo toàn tính mạng đây!
Long Tổ đang mài móng tay thì bỗng nhiên lên tiếng:
- Lại là ngoại nhân à?
Thiên Hà cũng gật đầu mà nói:
- Tiền bối cũng đã sớm biết nhỉ?
Dương Tử thì ngơ ngác, hắn liền hỏi:
- Ngoại nhân là gì? Mà hai ngươi biết nhau à?
Long Tổ liền giải đáp thắc mắc của hắn:
- Ngoại nhân thì như cái tên thôi, chúng đến từ Siêu Việt thế giới khác nơi chúng ta ở. Chúng xâm chiếm để đề thăng sức mạnh và tài nguyên của Siêu Việt thế giới của mình. Còn tên nhóc kia thì trong lần đại chiến gần nhất ta bắt gặp và làm quen hắn.
Dương Tử đơ người mà bỏi tiếp Long Tổ:
- Siêu Việt Thế giới lại là cái quỷ gì vậy? Ta tưởng chỉ có tiểu thế giới thôi chứ?
Thiên Hà liền giải thích cho Dương Tử:
- Cậu nói cũng chưa chắc đã đúng đâu, ở tiểu thế giới nếu có người thì họ thoát đc ra ngoài cũng nghĩ như ngươi vậy!
Nhưng trước đại chiến khá lâu, vị long tổ này đã bay đến và nói cho toàn thể mọi ngươi rất nhiều có nhiều thế giới cao hơn. Sau trận đại chiến sao Long Tộc bị mấy tên khốn quyền cao để ý nên đã bị tuyệt diệt.
Long Tổ thở dài mà nói:
- Kệ nó đi, dù sao cũng đã qua lâu rồi.
Dương Tử thở dài mà nói:
- Ta không định đi theo ông đâu, ta đang muốn nghỉ ngơi!
Thiên Hà liền đáp lời Dương Tử:
- Nếu ai cũng như ngươi thì cả cái thành đấy đều trở thành những cái mộ mà thôi.Nếu cậu muốn bảo vệ gia đình của cậu thì cậu nên xuy nghĩ về cái lời đề nghị của tôi đi.