Thủa Hồng Hoang, khắp nơi chỉ có đá và cát rồi được một tay Man Thần dùng cơ thể mình nặn lại. Ông để lại một phần máu thịt của mình hoá thành man tộc. Xương của ông trải khắp nơi đến tận ngày nay, thần hồn của ông thì vẫn tồn tại nhưng đều là những mảnh vỡ. Và có khi có thể tạo ra vết nứt không gian, nơi đây được gọi là Hồng Hoang Giới. Dương Tử thở dài mà nói:
- Cái quỷ gì vậy Man Thần? Ngài có nhất thiết phải làm vậy lúc ta đang ngủ không thế?
Trở về hai canh giờ trước, lúc Dương Tử đang say giấc nồng, đột nhiên có vết nứt không gian hiện ra. Kéo hắn vào trong và đưa hắn đến nơi này, Dương Tử lắc đầu tự nói:
- Dù gì nơi đây cũng là thánh địa mà người ta nói đến, cứ đi tìm thử xem có đồ gì tốt không.
Chưa để hắn nghỉ ngơi, một con yêu thú có hình dạng là một con giun đã trồi lên tấn công hắn. Dương Tử giật mình nhảy lên hắn liền lấy Tru Đế ra chém hai đòn kiếm khí về phía con yêu thú. Không những chẳng làm nó tổn thương mà ngược lại, đòn đánh đấy khiến con giun tức giận. Nó liên tục bắn ra những quả cầu về phía Dương Tử, buộc Dương Tử phải tránh né liên tục. Hắn đang muốn đỡ lại quả cầu ấy, nhưng lại nhìn thấy nơi nào quả cầu ấy chạm vào đều bị ăn mòn. Dương Tử bất lực hét lên:
- Này! Yêu thú cũng phải nói võ đức chứ?
Đột nhiên con yêu thú bị một vật gì đó, làm nó bay đi rất xa kêu la dãy dụa liên tục. Dương Tử ngạc nhiên về hường vật thể đó bay đến, hắn chỉ thấy một kẻ cầm cùng đứng rất xa trên đỉnh núi đằng kia. Dương Tử vừa quay lưng lại đã thấy kẻ đó áp sát mình, hắn vội vàng nói:
- Cảm ơn thiếu hiệp đã giúp đỡ ta!
Cô gái gãi đầu hỏi:
- Ta là con gái mà? Nhìn ta giống đàn ông lắm sao?
Dương Tử liền cười gượng gạo mà nói:
- Ahaha ý ta là cô nương có khí chất của một vị thủ lĩnh ấy mà.
Cô nàng liền giới thiệu bản thân cho Dương Tử:
- Ta tên là Hình Ân, có gì xin...
Không để vô nàng nói hết câu Dương Tử đã kéo cô nàng vào lòng mình. Rồi hắn rút kiếm ra chém bay mấy cái gai từ đâu bay đến, còn Hình Ân lúc này mặt đỏ bừng. Đây là lần đầu tiên cô nàng được một người đàn ông ôm vào lòng. Dương Tử cảm thấy mình có đôi chút chiếm tiện nghi liền đứng phắt sang một bên rồi nói:
- Hình Ân cô nương đừng hiểu nhầm! Ta cũng chỉ vì thấy cô nương đang không để ý nên mới làm vậy.
Hình Ân cũng đỏ mặt xua tay nói:
- À không sao đâu! Ta hiểu công tử lúc đó vì tốt cho ta mà!
Dương Tử liền quay lại nhìn con yêu thú hắn nói:
- Bách Động Minh Thân! Khởi!
Rồi Số1,2,3,4 bị gọi ra để lao động khổ sai, Dương Tử ho một tiếng mà nói:
- Mấy người đi ra hội đồng nó giúp ta chút!
Số 1 chìa môi nói:
- Ngươi lại kêu bọn ta đi giúp ngươi còn ngươi thì lại nói chuyện với gái à?
Dương Tử liền đơ mặt ra hỏi:
- Ta nhớ ta tạo ra các ngươi mà nhỉ sao lại cãi lời chủ nhận vậy?
Số 4 liền nói:
- Cũng đúng đấy nhưng mà bọn ta ảnh hưởng bởi hạt giống ngũ hành.
Dương Tử liền đáp:
- Mấy đại ca giúp ta đi mà!
Cả bốn người thở dài lao lên đánh với yêu thú, Dương Tử cũng quay lại hỏi thăm Hình Ân:
- Vậy Hình Ân cô nương có thể cho ta hỏi chút chuyện được không vậy?
Hình Ân cũng đáp lại ngay:
- Công tử có việc gì hỏi cứ nói.
Dương Tử cũng nói thẳng luôn:
- Vậy có thể cho ta biết mộ của Man Thần ở đâu được không? Ta thật sự cần một thứ trong đấy chứ không có ý xấu gì cả. Mong cô nương có thể đáp ứng giúp ta. Hình Ân cũng do dự một hồi, cô nàng mới ấp úng nói:
- Nhưng...nhưng muốn đến đó, công tử p...phải h..hôn ta mới đến đấy được.
Nói xong cô nàng đỏ bừng mặt lên vội vàng xua tay giải thích:
- Ta không có ý gì đâu, nhưng đây là điều kiện để người ngoài có thể đến mộ của Man Thần.
Dương Tử cũng liền đáp:
- Được thôi! Nó rất quan trọng với ta! Mà đã hôn cô nương dù chỉ là chạm môi ta cũng sẽ chịu trách nhiệm với cô.
Hình Ân cũng cởi lớp mặt nạ cô hay đeo ra, lộ ra một khuôn mặt xinh xắn vô cùng. Chẳng qua do có chút lấm lem lên sẽ hơi bẩn, Dương Tử thấy vậy cũng lấy khăn tay ra tạo ra nước rồi lấy khăn lau sạch mặt cho cô nàng. Hắn vừa lau vừa nói:
- Cô cũng là con gái thì cũng nên chăm sóc bản thân chút nhớ chưa?
Hình Ân e thẹn gật đầu, xong Dương Tử cũng hôn cô nàng, sau đó Dương Tử và Hình Ân cũng được một vết nứt dịch chuyển đến mộ của Man Thần. Dương Tử tử cũng hủy đi phân thân, hắn nhìn sang bên cạnh không thấy Hình Ân. Nhìn lại một lúc mới thấy cô nàng lúc truyền tống đến bị vấp phải đá nên đã bị trẹo chân. Dương Tử chìa tay ra mà nói:
- Được rồi! Lên đây ta cõng muội!
Hình Ân liền ấp úng hỏi:
- Công tử...bao..n..nhiêu tuổi rồi vậy ạ?
Dương Tử liền nghĩ ngợi một lúc rồi nói:
- Tuổi á? Nếu thế thì chắc ta đã 32 tuổi rồi đấy!
Hình Ân ấp úng đáp lời:
- V..vậy ta phải gọi công tử là CaCa rồi!
Dương Tử liền cười rồi nói:
- Muội gọi sao cũng được!
Bỗng nhiên có dung chấn tiến đến chỗ Dương Tử, hắn lập tức quay lại nhìn. Thì cảm nhận đầu tiên hắn thấy là cường giả yêu tộc ở mức thập tam giai. Dương Tử liền nói với Hình Ân: