Võ Đạo Đại Tông Sư

Chương 47: 47: Tiểu Ma Nữ Xin Lỗi




Tiểu Ma Nữ có chút sững sờ, tuy lời nói của Lâm Huyền là đang nói để giải thích cho trưởng lão, nhưng cũng là đang nói với nàng.

Trước khi luyện đan phải kiểm tra nồi đan, đây là một trong những chuyện cơ bản nhất mà một luyện đan sư phải làm, cho dù là các đệ tử đứng xung quanh nhìn, chưa trở thành luyện đan sư đều biết chuyện này.

Nhưng mà nàng, đến nồi luyện đan nàng cũng không có kiểm tra!Đây không phải là sơ suất, mà đây chính là sự ngu xuẩn!Tiểu Ma Nữ mím chặt môi, bây giờ nàng đã hiểu ra rồi, bản thân nàng thua cũng đúng lắm, chỉ dựa vào việc nàng không kiểm tra nồi luyện đan, thì nàng đã thua rồi!“Ta lấy những than củi còn đang cháy để vá những vết nứt dưới đáy nồi.

”“Dưới sự tác dụng của nhiệt, kim loại sẽ dãn nở, nếu như đáy nồi được đốt nóng bên trong và bên ngoài, các khe hở sẽ tạm thời được se khít lại.

”“Vả lại loại củi được dùng ở lần luyện đang này lại là củi táo tàu, thuộc tính bình hòa, dù có bị trộn lẫn vào trong đan dược cũng sẽ không làm giảm hiệu lực của thuốc.

Tiểu Ma Nữ vô cùng bất ngờ, thì ra còn có thể dùng cách này để sửa chữa lỗi của nồi thuốc.

Trong lòng nàng vô cùng khâm phục, nhưng nàng lại vẫn có chút không phục, nàng tức giận mở miệng nói.

“Sao lại thuốc đầu tiên ngươi bỏ vào lại là Thủy Điểu Chi chứ? theo sự ghi chép của đơn thuốc, vị thuốc đầu tiên nên được bỏ vào là Ngư Lân Thảo mới đúng!”Thứ tự bỏ những vị thuốc vào bên trong đối với luyện đan sư mà nói là vô cùng quan trọng, nếu như bỏ sai trình tự, nhẹ thì dược hiệu, công dụng thuốc sẽ bị giảm, nặng thì là không thể luyện thành đan dược được.

Rõ ràng Lâm Huyền đã phạm phải đại kị của các luyện đan sư, vậy sao hắn lại còn thành công chứ?Không chỉ mình nàng không hiểu, mà đến Đặng trưởng lão và các đệ tử đứng xem cũng không hiểu.


“Rất đơn giản, bởi vì đơn thuốc này bị sai.

”Đơn thuốc này bị sai…Trong luyện đan phòng vô cùng im lặng, cho dù có một cây kim rơi xuống đất thì tất cả mọi người vẫn có thể nghe thấy tiếng động đó vô cùng rõ ràng.

Tất cả mọi người đều vô cùng bất ngờ, họ nhìn sang Lâm Huyền, họ không dám tin đây là sự thật.

Bọn họ đều đang nghi ngờ liệu có phải lỗ tai của bọn họ có vấn đề gì rồi hay không.

Đơn thuốc này sai rồi? Cái này là đang nói giỡn hay sao?“Đúng là nói bừa!”Tiểu Ma Nữ không chịu nổi lên tiếng tức giận mắng mỏ nói: “Đơn thuốc của Ngư Long Đan đã được lưu truyền hơn một nghìn hai trăm năm rồi, đã trải qua sự kiểm nghiệm của vô số các vị luyện đan sư, trong đó có luyện đan sư cấp ba cấp bốn, thậm chí còn có các vị luyện đan sư cấp cao hơn nữa, vậy mà ngươi lại nói đơn thuốc bị sai hay sao?”Lâm Huyền liếc nhìn Tiểu Ma Nữ một cái, ánh mắt của hắn hệt như đang thương hại vì thấy Tiểu Ma Nữ quá vô tri.

“Vậy ta hỏi ngươi một câu, ngươi có từng nghe qua, có vị luyện đan sư nào luyện ra Ngư Long Đan mà có mấy vết vảy đan này hay không?”Tiểu Ma Nữ không nói câu nào, thật sự nàng chưa bao giờ nghe qua.

Luyện đan sư cấp một luyện chế Hoàng Cực đan dược cấp sáu thì rất khó luyện ra vảy trên linh đan.

Luyện đan sư cấp hai luyện chế Hoàng Cực đan dược cấp sáu thì rất dễ khiến đan dược xuất hiện những vết hằn màu bạc.

Nếu như giao cho luyện đan sư cấp ba luyện chế, thì việc xuất hiện những vết hằn màu vàng cũng không phải là chuyện khó.


Mỗi loại đơn thuốc đều được ghi chép một cách vô cùng tường tận tỉ mỉ, có rất nhiều luyện đan sư cấp cao đã từng lưu giữ bút tích của mình vào trong đơn thuốc của Ngư Long Ddan này.

Vậy mà không một ai có thể làm cho Ngư Long Đan xuất hiện vảy đan cả.

Viên Ngư Long Đan mà Lâm Huyền luyện thành chi chít những vết hằn màu bạc, có thể nhìn thấy bằng mắt thường được.

Hắn nói đơn thuốc của Ngư Long Đan bị sai thì cũng không có cách nào để cãi lại được.

Đặng trưởng lão thành tâm thỉnh giáo: “Đơn thuốc bị sai sao vậy?”Lâm Huyền thẳng thắn trả lời nói: “Xét theo góc độ nhiệt độ luyện hóa của từng vị thuốc, thì đơn thuốc cũng không có gì sai sót cả, nhưng mà các vị đã quên mất một chuyện, chính là sự tương khắc của dược tính!”“Chúng ta cùng xem qua đơn thuốc cũ, bỏ Ngư Lân Thảo này vào trước, đợi sao khi nhiệt độ nồi nóng lên thì lại cho Bách Phật chi và Bạch Lân Thảo vào.

”“Các vị thử tưởng tượng xem, Ngư Lân Thảo sinh trưởng dưới nước, mang tính âm, Bách Phật Chi lại sống trên đỉnh núi đầy ánh mặt trời, mỗi ngày đều được mặt trời chiếu rọi, mang tính dương.

”“Trong đan thuật có một quy luật vô cùng cơ bản, chính là những vị thuốc mang tính tương khắc với nhau, không thể bỏ vào trong nồi luyện cùng lúc được.

”“Ngư Lân Thảo cần có lửa luyện có độ nóng ba trăm độ, ninh trong bảy phút.

Tuy nhiên, trừ khi đây là cái nồi luyện đan được đặc chế, thì e rằng tuy có ít củi hơn nữa, thì liên tục đốt nóng trong bảy phút, nhiệt độ trong nồi cũng sẽ dễ dàng vượt qua mức bốn trăm độ!”“Bách Phật Chi lại rất yếu ớt, nhiệt độ luyện hóa của nó nằm trong khoảng từ ba trăm năm mươi đến ba trăm tám mươi độ.


Nếu như vượt quá mức nhiệt này, thì Bách Phật Chi sẽ trực tiếp bốc cháy luôn.

”“Vì để có thể luyện hóa được Bách Phật Chi, thì luyện đan sư sẽ phải bỏ Bách Phật Chi vào bên trong nồi luyện đan trước.

”“Lúc này thì Ngư Lân Thảo vẫn chưa được luyện hóa xong, âm dương tương khắc với nhau, dược hiệu của hai vị thuốc này sẽ bị giảm đi rất nhiều, dù luyện đan sư có lợi hại đến cỡ nào đi nữa cũng không thể nào luyện ra vảy đan được.

”Lời nói của Lâm Huyền vô cùng chói tai, Đặng trưởng lão vô cùng kinh ngạc, lão nghiên cứu thuật luyện đan mười mấy năm, đây là lần đầu tiên lão nghe thấy lời bình luận cao cấp thế.

Khi một luyện đan sư bình thường luyện đan, thứ đầu tiên người ta nghĩ đến chính là nhiệt độ cần thiết để luyện hóa các vị thuốc, nhưng họ lại quên đi dược tính sẽ có tác dụng với nhau.

Có một tên đệ tử lên tiếng hỏi: “Cho ta hỏi, sao ngươi lại bỏ Bạch Lân Thảo và Bách Phật chi vào trong lò luyện cùng lúc vậy, Bạch Lân Thảo phải cần đến nhiệt độ bảy trăm độ mới có thể luyện hóa, bỏ Bách Phật Chi vào, như vậy không phải nó sẽ bị thiêu rụi ngay lập tức hay sao?”“Vẫn như cũ, chính là sự phối hợp của dược tính.

”Lâm Huyền khẽ mỉm cười: “Trong Bạch Lân Thảo có chứa một lượng lớn chất lân (thời bây giờ chính là phốt pho), lân gặp lửa sẽ bốc cháy.

”“Vả lại khi lân bốc cháy thì nhiệt độ chỉ tầm ba trăm bảy mươi mấy độ mà thôi, đây vừa hay cũng là nhiệt độ để luyện hóa Bách Phật Chi.

”“Ngươi chỉ nhìn thấy ta bỏ hai vị thuốc vào trong nồi cùng lúc, nhưng lại chưa từng quan sát cho thật kĩ là ta bỏ như thế nào.

”“Ta lấy Bạch Lân Thảo quấn Bách Phật Chi lại rồi mới bỏ vào trong nồi luyện đan, sao khi lửa do lân tạo ra bùng cháy thì có thể ngăn cách với nhiệt độ cao ở bên ngoài, nhiệt độ bên trong lại vừa đủ để luyện chế Bách Phật Chi.

”“Tốc độ luyện chế Bách Phật Chi nhanh hơn nhiều so với Bạch Lân Thảo, đợi khi Bạch Lân Thảo được luyện chế xong thì Bách Phật Chi sớm đã hoàn thành công cuộc luyện hóa của nó rồi!”Cả luyện đan phòng lại chìm vào trong sự im lặng lần nữa, mồ hôi chảy ròng ròng trên trán của Đặng trưởng lão, khóe môi lão khẽ run lên.


Lão quá hưng phấn rồi, trước giờ lão chưa từng nghĩ, trong cuộc đời của lão lại có thể nghe thấy những bình luận cao cấp như thế!Sự cải tiến của Lâm Huyền với đơn thuốc của Ngư Long Đan, hoàn toàn đã có thể ghi danh vào lịch sử luyện đan rồi.

Sau khi nghe thấy lời bình luận của Lâm Huyền, Tiểu Ma Nữ đã hoàn toàn bái phục, đan thuật của nàng và Lâm Huyền đúng là sự cách biệt giữa đất và trời, bản thân nàng thua cũng đúng lắm.

Nàng do dự một hồi, cuối cùng cũng quyết định gạt bỏ sự kiêu căng và tự phụ trong lòng, nàng đi đến trước mặt Lâm Huyền.

“Ta thua rồi, ta đã đổ oan cho ngươi, xin lỗi!”Lâm Huyền đã có thể chứng minh, hắn sở hữu một đan thuật mà ngay đến đặng trưởng lão cũng phải ngạc nhiên, cách nói các vị thuốc trong mật thất được lấy để luyện đan dĩ nhiên cũng có thể coi là đúng.

Các đệ tử đứng xem ngạc nhiên nhìn nhau, Tiểu Ma Nữ đi xin lỗi người khác, đây là lần đầu tiên họ chứng kiến chuyện này, chuyện này nói ra ngoài sợ rằng cũng không có ai tin.

Lâm Huyền cũng không còn muốn tranh chấp với nữ nhân kiêu ngạo này nữa, hắn hỏi ngược lại Đặng trưởng lão: “Ta có thể đi được hay chưa?”Vẻ mặt của Đặng trưởng lão vô cùng ngại ngùng, bản thân lão lúc trước cũng từng nghi ngờ Lâm Huyền, vẻ mặt lão có chút không đành lòng.

“Dĩ nhiên là được rồi.

”Lâm Huyền lấy chiếc nhẫn nguyên lực từ trong tay Lộ trưởng lão quay đầu rời đi không thèm nhìn lại.

Trong ánh mắt của Tiểu Ma Nữ có chút hụt hẫng.

“Hắn làm vậy là không chấp nhận lời xin lỗi của ta hay sao?”Đặng trưởng lão hỏi Lộ trưởng lão đang đứng ở bên cạnh: “Lộ Lão à, từ lúc nào mà Ngoại Môn lại xuất hiện một đệ tử ưu tú thế này, sao trước giờ ta chưa từng nghe qua nhỉ?”Lộ trưởng lão cười khổ nói: “Chắc hẳn là ngươi đã từng nghe rồi, chính là hắn, lúc nhập môn đã qua được của tháp Khôi Lỗi của ta!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.