Võ Đạo Đại Tông Sư

Chương 56: 56: Luyện Kiếm




"Ngươi...!Sao ngươi làm được?"Tâm tình Dịch Thiên Vũ vô cùng phức tạp.

Nếu đây là trận chiến sinh tử và Lâm Huyền có cảnh giới tương tự nàng thì lúc này nàng đã trở thành quỷ dưới kiếm Lâm Huyền.Chỉ một chiêu, nàng đã bị đánh bại."Một lần nữa!"Dịch Thiên Vũ nhặt kiếm lên, lần nữa đâm về phía Lâm Huyền."Ba!"Song kiếm giao phong, kết quả vẫn y như cũ, kiếm trong tay Dịch Thiên Vũ lại bị đánh bay ra ngoài một lần nữa.Vẫn là một chiêu như cũ!"Vì sao..."Dịch Thiên Vũ phát điên.


Trong võ kỹ Huyền cấp, Thủy Long Kiếm Pháp có một phong cách riêng, cho dù là đối mặt với võ kỹ có phẩm chất cao hơn, nó cũng dư sức đánh một trận.Nhưng ngay cả kiếm cũng chưa nâng lên, kiếm của nàng đã bị đánh bay, võ kỹ lợi hại hơn nữa cũng không thể thi triển ra thì có ích lợi gì?Vành mắt Dịch Thiên Vũ có hơi đỏ lên, mỗi ngày mặt trời chưa mọc nàng đã khổ luyện võ kỹ, vậy mà lại không chịu được một kích như thế?Nội tâm của nàng có chút sụp đổ.Vừa thấy thiếu nữ muốn khóc, Lâm Huyền lại một lần nữa tay chân luống cuống, vội vàng an ủi."Không phải biểu hiện của ngươi sai sót, mà là do thức mở đầu của Thủy Long Kiếm Pháp có vấn đề."Hắn nắm chặt thiết kiếm trong tay, làm mẫu cho Dịch Thiên Vũ một lần.Kiếm trong tay hắn dùng phương nghiêng đâm về phía trước, nhanh như thiểm điện!"Ra tay như thế, tốc độ càng nhanh hơn, cũng càng khó phòng bị hơn!"Dịch Thiên Vũ nhìn chăm chú rồi lại lần nữa nhặt kiếm của mình về, bắt chước dáng vẻ của Lâm Huyền, làm ra động tác giống nhau.Nàng là một đệ tử hợp cách, mới học vẻn vẹn một lần đã có thể học được tinh túy Lâm Huyền vừa thể hiện.Đối với biểu hiện của Dịch Thiên Vũ, Lâm Huyền hết sức hài lòng."Lại nói một chút đến chiêu thứ hai, lúc ngươi thi triển kiếm pháp, kinh mạch nguyên khí chảy qua có chút sai lầm."Dịch Thiên Vũ lần nữa ngạc nhiên.

Nếu như là động tác võ kỹ không đúng, rất nhiều cường giả cũng có thể nhìn ra được.Nhưng nguyên khí của mình lưu chuyển trong kinh mạch như thế nào, Lâm Huyền làm sao có thể biết được?Lần trước gặp nhau, Lâm Huyền cũng đã sửa đổi quỹ tích vận chuyển của nguyên khí trong Thủy Long Kiếm Pháp, loại trừ đau đớn dưới xương sườn nàng.Thật ra nguyên lý vô cùng đơn giản, Thần Đạo Công Pháp mà Lâm Huyền tu luyện được dung hợp từ công pháp khắp thế gian, cho nên hắn có thể hiểu rõ mỗi một dòng nguyên khí lưu chuyển trong kinh mạch của cơ thể."Lúc ngươi thi triển chiêu thứ hai, nguyên khí đi qua huyệt Thiếu Phủ, ngươi thử để nguyên khí đổi sang huyệt Lao Cung xem."Dịch Thiên Vũ nửa tin nửa ngờ để nguyên khí vận hành theo lộ tuyến Lâm Huyền nói, đâm ra một kiếm.Chuyện thần kỳ xảy ra, tốc độ nàng xuất kiếm tăng nhanh hơn rất nhiều, uy lực của kiếm cũng tăng lên ba phần có lẻ.Dịch Thiên Vũ che miệng mình, suýt nữa nghẹn ngào sợ hãi thán phục một tiếng.Chỉ sửa đổi vẻn vẹn một chỗ huyệt vị, uy lực của Thủy Long Kiếm Pháp đã tăng lên nhiều như vậy?Lòng hiếu kỳ của Dịch Thiên Vũ với Lâm Huyền ngày càng nặng.

Rốt cuộc thiếu niên ở trước mắt là người như thế nào, trên người hắn đang cất giấu bí mật gì?Lâm Huyền không kể vất vả, chỉ ra từng cái sai lầm trong Thủy Long Kiếm Pháp mà Dịch Thiên Vũ vừa thi triển, cũng dạy cho nàng làm sao để cải thiện.Bất tri bất giác, sắc trời đã tối."Ba tầng đầu tiên của Thủy Long Kiếm Pháp, ta đã giúp ngươi uốn nắn toàn bộ."Lâm Huyền ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút.

Cô nam quả nữ sống chung giữa hồ hoang đảo vắng, nếu như bị người phát hiện, chỉ sợ là danh dự của thiếu nữ lại bị tổn hại."Như vậy đi cô nương, ta trở về viết tầng thứ bốn của Thủy Long Kiếm Pháp cho ngươi.""Được!"Dịch Thiên Vũ cũng biết mình cần phải rời đi."Ta tên là Dịch Thiên Vũ, là đệ tử nội môn, ngươi có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào.""Đúng rồi, ngươi tên là gì?"Lâm Huyền mỉm cười: " Lâm Huyền."Hai người cáo từ, Lâm Huyền dẫn đầu rời đi trước một bước, Dịch Thiên Vũ nhìn bóng lưng hắn rời đi, tự lẩm bẩm."Lâm Huyền..."Đợi cho đến khi không nhìn thấy Lâm Huyền nữa, nàng mới giật mình tỉnh lại, khuôn mặt đỏ bừng."Thật là, ta nghĩ đến hắn làm gì?""Nguy rồi! Lò luyện kiếm mà quên kiểm tra mầm táo Bách Vị của sư phụ có bị gió lốc ảnh hưởng không rồi."Dịch Thiên Vũ vội vàng đi tìm mầm táo Bách Vị, nhưng mà nàng tìm khắp toàn bộ đảo nhỏ, ngoại trừ một cây đại thụ ra thì không nhìn thấy một tí màu xanh nào.Sắc mặt nàng trắng bệch: "Nguy rồi, sợ là mầm táo Bách Vị đã bị phong bạo thổi bay rồi."Đang lúc nàng nản lòng thoái chí chuẩn bị rời đi, nàng chợt nhớ tới một việc.Nàng đã tới đảo giữa hồ rất nhiều lần, trên đảo ngoại trừ cỏ xanh thì chỉ còn hạt giống táo Bách Vị sư phụ gieo xuống, đại thụ ở đâu ra?Nàng quay đầu nhìn lại, ở trung tâm đảo giữa hồ, cũng chính là chỗ mầm táo Bách Vị từng ở, có một gốc đại thụ cao ba mét.Trên cây lá xanh rậm rạp.


Dịch Thiên Vũ đi đến dưới tàng cây, nhìn lên thì thấy trên cành kết đầy từng quả nhỏ màu xanh biếc."Đây là..."Nàng đưa tay ngắt xuống một quả, cắn một ngụm nhỏ.Trái cây vừa vào miệng, hương vị vô cùng chua, Dịch Thiên Vũ nhíu mày, vừa chuẩn bị phun ra thì một cỗ cay đắng lại dâng lên.Rất nhanh, nàng lại phát giác được một chút vị ngọt, vị mặn, vị cay...Một quả có trăm vị.Táo Bách Vị!Thân thể Dịch Thiên Vũ cứng đờ, quả táo đang cắn dở trong tay rơi trên mặt đất."Không phải sư phụ nói phải ba mươi năm táo Bách Vị mới có thể thành cây kết quả sao?"Nếu như Lâm Huyền ở đây tất nhiên cũng sẽ kinh ngạc.

Lúc hắn tu luyện dẫn tới một cơn lốc nguyên khí, phần lớn nguyên khí bị hắn hấp thu, còn lại thì bị mầm táo Bách Vị hấp thu.Thiên linh địa bảo hấp thu nguyên khí mà trưởng thành, chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi đã hoàn thành quá trình ba mươi năm thành cây kết quả trước thời hạn....Lâm Huyền về tới khu dừng chân, vừa mới chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì nghe được tiếng bước chân có chút nặng nề vang lên ngoài cửa.Lâm Huyền nhận ra tiếng bước chân này.

Nặng nề như vậy, ngoại trừ thân hình của Hổ Mập, những người khác thật không dễ mà làm được.Hổ Mập gõ cửa."Vào đi, cửa không khóa."Hổ Mập đẩy cửa đi vào, phàn nàn: "Lâm Huyền, hôm nay ngươi đi đâu vậy, làm Bàn gia ta tìm mỏi cả mắt!""Không phải ngươi đi đổi điểm tích lũy sao?"Hổ Mập cười hắc hắc: "Huynh đệ, ta đi đổi rồi, thế nhưng chỉ đổi một viên linh đan."Lâm Huyền không hiểu, hắn đưa phần lớn linh đan cho Hổ Mập chính là để gom góp đủ nhiều điểm tích lũy, treo thưởng thiên linh địa bảo có thể nâng cao hồn lực.Dựa theo lời nói của Hổ Mập, chỉ đổi một viên linh đan, điểm tích lũy cũng không đủ."Ngươi nghe ta giải thích.


Thế gian này, chuyện làm ăn quan trọng nhất là vật hiếm thì quý, nếu như Bàn gia ta lấy hết linh đan ra, mặc dù mọi người đều khiếp sợ, nhưng giá cả chắc chắn sẽ không cao được.""Nhưng nếu như mỗi ngày ta thả ra một hai cái, giá cả tự nhiên sẽ ổn định ở mức tương đối cao.""Đổi thêm một điểm cũng là điểm, không ai ngại điểm tích lũy của mình quá nhiều."Lâm Huyền nhẹ gật đầu.

Chuyện này hắn đã giao cho Hổ Mập làm, tất nhiên là dùng người thì không nghi, người nghi thì không dùng.Hổ Mập hạ giọng: "Lâm Huyền, ngươi đoán xem hôm nay ta nghe được cái gì! Có liên quan tới ngươi đó.""Cái gì?""Đánh cược!""Đánh cược?" Lâm Huyền không nghĩ ra, mình thì liên quan gì tới đánh cược.Hổ Mập thần bí giải thích nói: "Có người biết ân oán giữa ngươi và Lăng Vân, nhà cái mở canh bạc, cược ở trận chạm mặt đấu võ cuối tháng, trong hai người các ngươi ai sẽ chiến thắng!".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.