Võ Đạo Đại Tông Sư

Chương 65: 65: Khang Đông Trưởng Lão




Việc Lăng Vân tra tấn Hổ Mập đã xúc phạm đến điểm mấu chốt của Lâm Huyền từ lâu.

Hắn không sợ bất cứ kẻ nào sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào với mình.

Nhưng chỉ có việc ra tay với người bên cạnh hắn, Lâm Huyền chỉ có thể nói Lăng Vân đã thành công chọc giận hắn.

Mà cái giá của chuyện này là Lâm Huyền không hề nương tay phản kích!Tài Quyết trưởng lão đã tuyên bố chấm dứt đấu võ, Lăng Vân lại không tuân thủ quy tắc, cưỡng ép ra tay muốn giết chết Hổ Mập.

Lâm Huyền đã đề phòng chiêu thức ấy của hắn từ lâu, ngay lập tức đi tới sau lưng Hổ Mập, tung một quyền chống lại Lăng Vân.

“Thần Đạo Quyền Pháp!”Một quyền này, Lâm Huyền không hề nương tay, vừa ra tay chính là trăm phần trăm lực lượng.

Khí thế cuồng bạo phát ra từ trên người hắn.

Luyện Thể tầng tám đỉnh phong, chỉ cách Luyện Thể tầng chính một chút xíu!Trong lòng Lâm Huyền hơi tiếc nuối, nếu không phải Dịch Thiên Vũ bất ngờ đi tới Hồ Tâm Đảo, dùng kiếm thi triển vòi rồng nguyên khí thì hiện tại hắn đã bước vào cảnh giới cuối cùng của Luyện Thể Cảnh rồi.

Chẳng qua, Lâm Huyền vẫn tin tưởng mười phần có thể đánh bại Lăng Vân!Hắn tu luyện Thần Đạo công pháp, lực lượng gấp hai võ giả bình thường, Luyện Thể tầng tám, ước chừng một nghìn sáu trăm cân!Cộng thêm Thần Đạo quyền pháp, lực lượng hắn thi triển ra xấp xỉ hai nghìn cân.

Lực lượng cỡ này, làm sao ngăn cản?Nắm đấm của Lâm Huyền va chạm với Lăng Vân.

Hai luồng khí thế cuồng bạo lập tức bộc phát trên lôi đài.

Hổ Mập còn chưa kịp đi xuống lôi đài, bị gió mạnh thổi bay xuống dưới, ngã chổng vó.

Hổ Mập bò dậy, quay đầu nhìn về phía lôi đài.


Hắn thấy được một cảnh tượng vô cùng khó tin,Một trong Thất Kiệt ngoại môn, Luyện Thể tầng chín đỉnh phong Lăng Vân lại bị người ta bóp cổ, sắc mặt đỏ tím như màu gan heo.

Ngược lại hắn chỉ nhìn thấy bóng lưng của Lâm Huyền nhưng lại toát lên vẻ tỉnh táo và bình tĩnh.

Đúng lúc này, một tiếng quát lớn vang lên từ dưới lôi đài.

“Dừng tay cho ta!”Rốt cuộc Tài Quyết trưởng lão cũng kịp phản ứng, hắn tức giận quát một tiếng, đi tới giữa Lâm Huyền và Lăng Vân, hai tay phân biệt nắm lấy cổ tay của hai người, dùng sức kéo một phát!Cảnh giới của Tài Quyết trưởng lão vượt xa Lâm Huyền và Lăng Vân, hai người bị tách ra, tự lùi lại tới hai phía rìa lôi đài.

Lâm Huyền thu bớt khí thế của mình, sắc mặt có chút ngoài ý muốn.

Hắn vổn tưởng rằng với quyền nặng hai nghìn cân của mình, không ai ở Luyện Thể Cảnh có thể địch lại, ngay cả võ giả Tụ Khí tầng một như Dịch Thiên Vũ cũng có sức liều mạng.

Nhưng khiến hắn không ngờ là Lăng Vân lại tiếp được một quyền này của hắn, mặc dù có hơi nhếch nhác nhưng vẫn tiếp được như cũ.

“Xem ra tin đồn là sự thật, hắn đã có thực lực đột phá Tụ Khí Cảnh từ lâu, chỉ vẫn luôn nhẫn nại không chịu đột phá, chìm đắm trong cảnh giới Luyện Thể, căn cơ vô cùng kiên cố.

”“Cũng tốt, nếu như có thể đánh bại thoải mái thì không có ý nghĩa gì.

”Trong lúc mơ hồ, Lâm Huyền lại thoáng chờ mong chiến đấu với Lăng Vân.

Sắc mặt Lăng Vân chậm rãi khôi phục, nhưng vẻ đau đớn lại bán rẻ cảm nhận thật sự của hắn.

Tay phải hắn đang run nhè nhẹ.

“Rốt cuộc tên Lâm Huyền này là quái vật gì, mới Luyện Thể tầng tám lại có lực lượng vượt qua Tam Giang Quyết ta tu luyện?”“Giao thủ một chiêu, suýt chút nữa ta đã thua trận, nếu đấu võ thật sự, e rằng ta không thể chống đỡ được ba mươi chiêu!”Hắn nhìn chằm chằm Lâm Huyền, quay người rời khỏi võ đài.

Cũng không phải hắn không muốn vứt xuống hai ba câu tàn nhẫn mà cơn đau nhức dữ dội dưới háng khiến hắn sắp không đứng nổi.

Nhìn dáng vẻ kẹp chân, bước đi uốn éo của Lăng Vân, rất nhiều người không nhịn được lén lút cười giễu.

Ngoại trừ cảm thấy khiếp sợ, càng nhiều người thấy tuyệt vọng sâu sắc hơn.

Hễ không bị mù đều có thể nhìn ra, trong lúc giao thủ, rõ ràng Lâm Huyền chiếm thế thượng phong.

Cảm giác tuyệt vọng sâu sắc đúng là kế trong kế, đè ép lên những người thuộc phe chiến thắng của Lăng Vân.

Hổ Mập nhìn vẻ mặt như ăn phải mướp đắng của đám người kia, tâm trạng cực sảng khoái, đau đớn trên thân thể cũng tốt hơn.

Lâm Huyền đi tới bên cạnh hắn, dò hỏi: “Cảm giác thế nào?”Hổ Mập cười khà khà: “Hiệu quả của Hồi Mệnh Đan ngươi cho thật sự quá tốt, thương thế trên người đã không còn đau đớn.

”Nói đến đây, Hổ Mập chuyển chủ đề.

“Lâm Huyền, Lăng Vân này không phải là đối thủ của ngươi, đệ nhất lần đầu võ này, trừ ngươi ra không còn ai khác.


”Ai ngờ Lâm Huyền lại khẽ lắc đầu.

“Sẽ không đơn giản như thế.

”Hổ Mập khó hiểu: “Chẳng lẽ Lăng Vân còn che giấu thủ đoạn?”“Ta cũng không rõ ràng lắm nhưng ta hiểu rõ một chuyện, chắc chắn Lăng Vân sẽ không bó tay chịu trói.

”! Đi ra phía sau lôi đài, rối cuộc Lăng Vân không nhịn được nữa, hắn che dưới háng, đau đớn tột cùng.

Đúng lúc này, một bóng dáng xuất hiện trước mặt hắn.

Lăng Vân tưởng là gia hỏa nào đến cười nhạo dáng vẻ của hắn nên tức giận muốn ra tay, thế nhưng quả đấm của hắn lại bị đối phương tùy tiện cầm chặt.

Thấy rõ người trước mặt, Lăng Vân sửng sốt.

“Khang! Trưởng lão?”Người này đúng là trưởng lão ngoại môn Thanh Long Đường, gia gia của Khang Hiểu Phong bị Lâm Huyền đánh gãy hết hàm răng, Khang Đông trưởng lão.

Lăng Vân biết rõ bản thân thô lỗ, va chạm với trưởng lão là trọng tội.

Hắn nghiến răng chuẩn bị xin lỗi, Khang Đông trưởng lão lại đưa qua một bình sứ nhỏ.

Lăng Vân hơi do dự, nhận lấy, mở nắp bình, một mùi đan hương thơm ngát bay vào trong mũi hắn.

“Đây là! Thối Thể Đan?”Khang Đông trưởng lão mở miệng: “Ăn vào đi, có lợi cho thân thể ngươi.

”Lăng Vân không do dự, hắn nuốt linh đan vào bụng, bụng dưới truyền đến cảm giác mát lạnh, đau đớn giảm bớt rất nhiều.

Hắn thu bình sứ, nhìn Khang Đông trưởng lão trước mặt mình, hắn vốn không có giao tình gì với Khang Đông trưởng lão, đối phương chịu lấy ra linh đan trân quý, chắc chắn có việc cần cầu.

“Khang Đông trưởng lão tìm đệ tử có chuyện gì, xin cứ nói đừng ngại!”Khang Đông trưởng lão khẽ gật đầu, vô cùng hài lòng với Lăng Vân.

“Đúng là ta tìm ngươi có một số việc, chẳng qua nơi này không tiện nói chuyện, đi theo ta.

”Khang Đông trưởng lão dân theo Lăng Vân tiến vào trong trưởng lão mật thất của Thanh Long Đường.


Khang Đông trưởng lão phong bế mật thất, không ai có thể nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người.

Sắc mặt Lăng Vân nặng nề, Khang Đông trưởng lão cẩn thận như vậy, tất nhiên muốn nói với hắn chuyện lớn.

Ít nhất là chuyện không thể để người khác biết được.

“Ta muốn ngươi giết một người giúp ta.

”“Một tên đệ tử ngoại môn.

”“Trước mặt mọi người.

”Lăng Vân thay đổi sắc mặt, hắn không nghĩ tới Khang Đông trưởng lão lại nói lời như vậy.

Giết hại sư huynh đệ đồng môn là tội nặng, nếu ở ngoài tông thì cũng xem như thôi, có thể xóa bỏ dấu vết nhưng ra tay trước mặt bao người, trừ khi Lăng Vân hắn sơ xuất, nếu không sẽ không ngu xuẩn đến trình độ này.

Hắn vừa muốn mở miệng, Khang Đông trưởng lão đa giơ tay ngăn cản.

“Ngươi đừng vội tỏ thái độ, nhìn xem thứ này rồi hãy nói.

”Khang Đông trưởng lão vừa nói vừa đưa một Nguyên Giới vào trong tay Lăng Vân.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.