Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1054: Tử tuyền thiên thương viêm (1)



Hấp lực cường đại làm hộ tráo chung quanh thân thể hai người nhanh chóng mỏng dần, chân nguyên biến mất thật nhanh.

- Đáng chết!

- Phá cho ta!

Hai người rống to, điên cuồng tiến công, tiếng nổ tung vang vọng thiên địa, kình khí mãnh liệt không ngừng đánh lên xúc tu không ngừng nổ mạnh, nhưng mặc cho hai người làm sao ra tay nhưng không cách nào thoát khỏi xúc tu quấn quanh, ngược lại chân nguyên còn bị hấp thu, lực lượng của xúc tu không ngừng lớn mạnh đồng thời còn hấp thu cả khí huyết của hai người.

- Lôi Chi Trừng Phạt!

Thời khắc mấu chốt, một đạo đao mang lôi đình bay tới chặt đứt xúc tu bao trùm hai người.

Lâm Tiêu giống như một chiến thần, toàn thân lôi điện lóng lánh, lôi quang lớn như cánh tay phủ lướt, từng cây xúc tu bị chém đứt, liền hóa thành yêu nguyên dung nhập vào nước biển, không hề có máu tươi chảy ra, chỉ có từng khối kết tinh màu tím rơi xuống.

Những khối kết tinh màu tím kia chính là Tử Tinh Ly Hỏa Thạch.

Tựa hồ cảm thụ được Lâm Tiêu đáng sợ, những xúc tu còn lại phút chốc chìm vào lòng đất, biến mất không thấy bóng dáng, tốc độ cực nhanh, thậm chí tinh thần lực của Lâm Tiêu cũng không kịp phản ứng.

- Kỳ quái!

Cầm lấy năm viên bảo thạch màu tím dưới đất, ánh mắt Lâm Tiêu lóe ra.

Hắn có thể cảm nhận được bên trong bảo thạch tím ẩn chứa một cỗ lực lượng hỏa hệ cực kỳ cường đại, chính là thiên hỏa mà hắn đang tìm kiếm, nhưng vì sao xuất hiện trong thân thể Thiên Minh Chương?

Có lẽ chỉ phải tiếp tục xâm nhập vào trong mới tìm được đáp án chân chính.

Quay đầu, Lâm Tiêu nhìn La Lương cùng Lý Mục, hỏi:

- Hai vị có đi vào không?

- Thôi đi.

Hai người liếc nhau, cười khổ lắc đầu:

- Chúng ta không khả năng tiến vào sâu hơn, Lâm trưởng lão tự mình cẩn thận.

- Được rồi, chúng ta sẽ không đi vào, nhưng chính Lâm trưởng lão cũng phải cẩn thận, đừng khinh thường, theo ta được biết tận sâu trong cổ thành thâm uyên thật nguy hiểm, ngay cả đảo chủ cũng không dám tiến vào quá sâu.

Gật gật đầu, Lâm Tiêu ẩn vào trong bóng tối phía trước.

Nhìn theo bóng lưng Lâm Tiêu đi xa, La Lương cảm khái nói:

- Không biết vì sao ta cuối cùng cảm giác Lâm trưởng lão không phải vật trong ao, sớm muộn gì sẽ rời đi Đảo Mê Thất.

Lý Mục gật gật đầu:

- Ta cũng đồng cảm, thật muốn nhìn xem thế giới bên ngoài một chút ah.

Hô!

Giữa ngã tư đường tối đen, Lâm Tiêu cẩn thận đi tới, thần hồn tán dật, bắt giữ hết thảy chung quanh.

Tiến sâu vào bên trong, Lâm Tiêu rõ ràng cảm giác được chung quanh tràn ngập một cỗ khí tức dày đặc, hiển nhiên là do nguyên nhân rất ít người tiến vào tận nơi đây.

Trong bóng tối yên tĩnh, chỉ nghe nhịp tim của chính mình, cảm giác quỷ dị lan tràn.

Sưu…

Đột nhiên một đầu hải xà thật lớn ở bên cạnh lao ra, răng nhọn tản ra hàn quang u lam trực tiếp táp tới Lâm Tiêu.

Hư không phát ra tiếng rít vỡ, không gian phạm vi trăm thước chung quanh thân thể đều đọng lại, lực lượng cường đại phong tỏa hết thảy.

- Thật mạnh, ít nhất là Nửa Bước Hải Yêu Vương cao cấp!

Đây là một đầu hải yêu cường đại không kém gì Thiên Minh Chương, thậm chí còn lĩnh ngộ được một bộ phận không gian đạo văn lực, có thể giam cầm hư không trong thời gian ngắn ngủi.

- Phá!

Nếu ở một tháng trước Lâm Tiêu còn cần hao phí chút công phu, hiện tại hắn đã nắm giữ một bộ phận không gian thể, hơn nữa lĩnh ngộ một không gian đạo văn lực, lập tức liền giãy thoát khỏi giam cầm.

Oanh!

Chiến đao va chạm cùng răng nhọn, một người một yêu đều bật lui ra sau.

Hô!

Thân thể hải xà du động, từng vòng sóng gợn màu đen tràn ngập, hình thành từng vòng tròn vây quanh Lâm Tiêu, một cỗ cảm xúc phản đối, bạo ngược, nôn mửa dâng lên trong lòng hắn.

- Lực lượng thật cổ quái, không phải chân nguyên, không phải yêu nguyên, thật có chút tương tự thuộc tính đao ý, tác dụng vào trên tinh thần!

Trong lòng thoáng kinh ngạc, động tác trên tay hắn không ngừng, Thương Long Tí chợt lóe, một đại ấn thổ hoàng sắc xuất hiện, trôi nổi trên đỉnh đầu hắn, đại ấn tản mát ra khí tức hỗn độn đem Lâm Tiêu bao vây bên trong.

Chính là Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn.

Tại Đảo Mê Thất, bởi vì không muốn bị người ngấp nghé cho nên đem toàn bộ chí bảo đều ẩn giấu, nhưng ở bên trong cổ thành thâm uyên hắn không cần lo nghĩ nhiều như vậy.

Ông một tiếng, sóng gợn màu đen cùng khí tức hỗn độn va chạm, Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn chấn động, ngăn cản sóng gợn màu đen xâm nhập.

Bá!

Lôi đình đao quang xanh thẳm chợt lóe, lôi quang lướt quanh thân thể hải xà, lực lượng cường đại tung hoành, chém đứt một đoạn đuôi của nó, nửa phần đuôi rơi xuống không ngừng nhảy nhót lên.

- Diệt!

Lôi quang khởi động, nửa đoạn đuôi dài mấy thước bị lôi đình lực cùng đao ý tiêu diệt thành tro tàn, rơi xuống viên tinh thạch màu tím.

Lại là Tử Tinh Ly Hỏa Thạch?

Lâm Tiêu ngẩn ra, vì sao trong cơ thể Nửa Bước Hải Yêu Vương trong cổ thành thâm uyên đều có được Tử Tinh Ly Hỏa Thạch? Ngay sau đó một màn làm Lâm Tiêu giật mình diễn ra, ngay vết chém nửa thân thể hải xà lại không có máu tươi tuôn tràn, yêu nguyên nồng đậm lưu chuyển, phần đuôi của nó nhanh chóng mọc dài trở lại, chỉ vài lần hô hấp đã khôi phục nguyên dạng, làm người không dám tin tưởng, hơn nữa tinh thần lực của Lâm Tiêu cảm giác, phần đuôi của hải xà ngoại trừ tản mát ra yêu nguyên cường đại, còn có một tia lực lượng hỏa hệ mơ hồ tràn ngập, cỗ lực lượng này hoàn toàn giống như lực lượng trong Tử Tinh Ly Hỏa Thạch.

- Rốt cục sao lại thế này?

Lâm Tiêu mờ mịt, hải xà đối diện là Nửa Bước Hải Yêu Vương, khẳng định lĩnh ngộ sinh tử áo nghĩa, nhưng dù sao cũng là Nửa Bước Yêu Vương, không thể so sánh với yêu vương chân chính, cụt chi sống lại phải tiêu hao thật nhiều yêu nguyên cùng thời gian mới có thể dần dần khôi phục, mà có thể khôi phục chỉ sau vài lần hô hấp chỉ có yêu vương chân chính mới có thể nắm giữ.

Thật hiển nhiên trên thân đối phương có cổ quái.

Oanh long!

Biết được Lâm Tiêu cường đại, hải xà không dám hiếu chiến, xoay người bỏ chạy.

- Còn muốn chạy, lưu lại đi!

Lâm Tiêu đã sớm có chuẩn bị, Sinh Tử Ma Bàn xuất hiện, xoay tròn đem hải xà bao phủ bên trong.

Không gian bên ngoài thân thể hải xà dao động vặn vẹo, tránh khỏi Sinh Tử Ma Bàn tập kích, muốn ẩn vào trong bóng tối.

- Không gian đạo văn lực sao, ta cũng có!

Không gian lực vô hình từ trong thân thể Lâm Tiêu thẩm thấu đi ra, dùng tinh thần lực thúc giục lập tức giam cầm thân hình hải xà, chỉ trong nháy mắt Sinh Tử Ma Bàn đã hoàn toàn phong tỏa nó.

Nếu Lâm Tiêu chưa nắm giữ không gian đạo văn lực, lần này chỉ sợ cũng không lưu được nó.

Dát chi…

Sinh Tử Ma Bàn xoay tròn, lực lượng đáng sợ bao phủ xuống, thân thể hải xà không chịu nổi gánh nặng không ngừng vỡ ra, trên người nó hiện lên vết thương, nhưng lại nhanh chóng khép lại, Lâm Tiêu lại cảm ứng được có lưu quang màu tím hiện lên, mang theo lực lượng hỏa hệ mơ hồ.

Mà nhờ có cỗ lực lượng này nên tốc độ khôi phục của hải xà mới nhanh như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.