Dưới phế tích La Sơn tông trừ xác chết nằm la liệt ra chỉ còn mình La Kinh Thiên nửa quỳ, cơ thể rách toạc, miệng hộc máu:
- Khụ khụ.
La Kinh Thiên gằn từng chữ:
- Lâm Tiêu, ngươi không chết tử tế được. Ta không biết ngươi làm sao trốn được từ tay La Huyền Cơ tiên tổ nhưng chắc chắn tiên tổ sẽ không tha cho ngươi! Ta ở địa ngục chờ ngươi!
Mặt La Kinh Thiên dữ tợn, đôi mắt đỏ ngầu.
Chết, chết hết rồi, nửa canh giờ ngắn ngủi, mấy ngàn người La thị không còn một mống. La Bá Thiên, La Thiên Đô, La Đạo Thiên, La Huyền Thiên, những người từng có thù với Lâm Tiêu hoặc không, chỉ giây lát đã chết trong tông môn La Sơn tông. Hiện tại La Kinh Thiên là người sống sót duy nhất.
Cơ nghiệp La thị Đế quốc La Sơn mấy ngàn năm, ngày hủy diệt hai ngàn năm trước cũng không thể hủy Đế quốc La Sơn nhưng hôm nay nó bị hủy diệt trong tay một thiếu niên. La Kinh Thiên không dám tin vào điều này.
Lâm Tiêu chậm rãi đáp xuống trước mặt La Kinh Thiên, lạnh nhạt nói:
- Ngươi vẫn trông chờ La Huyền Cơ đến sao? Lão già kia đã chết từ lâu, bây giờ giết luôn ngươi thì La thị tộc hoàn toàn bị diệt tộc trên đại lục.
La Kinh Thiên cười to bảo:
- Ha ha ha! La Huyền Cơ lão tổ là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng, bất tử bất diệt, sao chết được?
La Kinh Thiên cười xong phun máu, đôi mắt tràn ngập điên cuồng, lão hoàn toàn không tin lời Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu lắc đầu, nói:
- Biết ngay ngươi không tin.
Lâm Tiêu xòe bàn tay đưa ra không gian giới chỉ cổ xưa, nhìn xem đây là cái gì?
La Kinh Thiên nhìn thấy chiếc nhẫn đó thì xoe tròn mắt:
- Đây là . . .
Biểu tình La Kinh Thiên khủng hoảng, trên không gian giới chỉ chạm khắc chữ La cổ xưa, là không gian giới chỉ của La Huyền Cơ tiên tổ La Sơn tông.
La Kinh Thiên phát cuồng, đôi mắt đỏ ngầu, mắt đờ đẫn:
- La Huyền Cơ tiên tổ là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng, sao chết được? Không . . . Không thể nào . . . Không thể nào . . . Chắc chắn không gian giới chỉ này là giả, đúng rồi, là giả! Ha ha ha! Ngươi đừng hòng lừa ta, La Huyền Cơ tiên tổ sẽ không chết, không bao giờ!
Phập phụt!
Trong tiếng rít gào của La Kinh Thiên, một luồng đao quang xẹt qua đầu lão, chém đứt sọ, lão mất đi linh hồn.
Bịch rầm!
Cơ thể La Kinh Thiên xụi lơ té xuống đất, mãi lúc chết lão vẫn trợn to mắt nhìn Lâm Tiêu chằm chằm. Giây lát trước khi chết, trong lòng La Kinh Thiên nổi lên hối hận. La Kinh Thiên hối hận vì đắc tội Lâm Tiêu, hối hận đã chọc phải kẻ thù đáng sợ như vậy. Nhưng thời gian sẽ không thay đổi vì La Kinh Thiên hối hận.
Đến đây thì mạch La thị Đế quốc La Sơn huy hoàng mấy ngàn năm bị hủy diệt, không người sống sót.
- Nếu không phải La Sơn tông không biết hối cải, nhiều lần ra tay với người thân của ta thì có lẽ ta sẽ chừa lại mạch La thị.
Lâm Tiêu không phải loại người tàn nhẫn, nhưng hắn sẽ không nhân từ với kẻ thù. Vì thương xót kẻ địch là tàn nhẫn với chính mình.
Lâm Tiêu cũng biết dù hắn không xuống tay với La thị thì Bách Lý Tỉ bệ hạ sẽ không buông tha cho tộc La thị phản loạn. Khi đó kết cuộc của La thị càng thảm hơn.
Lâm Tiêu gom lại không gian giới chỉ của đám người La Kinh Thiên, hắn bước tới trước mặt Võ Vương Bách Lý Chiến, rót lực lượng sinh mệnh vào người gã. Lâm Tiêu dùng Tử Tuyền Thiên Thương Viêm chữa lành vết thương cho Bách Lý Chiến.
Lâm Tiêu quan tâm hỏi:
- Võ Vương đại nhân có sao không?
Võ Vương Bách Lý Chiến đứng dậy:
- Ta không sao.
Bách Lý Chiến vừa tự chữa thương vừa phức tạp nhìn Lâm Tiêu, lòng vô cùng cảm thán.
Bảy, tám năm trước Lâm Tiêu chỉ là võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, thiếu niên ngôi sao mới nổi của Đế quốc Võ Linh. Gần mười năm ngắn ngủi Lâm Tiêu đã trưởng thành đến mức này, trở thành một trong những cường giả đỉnh cao nhất Đế quốc Võ Linh. Nếu không có Lâm Tiêu, chờ khi liên minh ngầm, La Sơn tông lên kế hoạch đâu vào đây Đế quốc Võ Linh sẽ đối mặt nguy hiểm đáng sợ hơn hôm nay gấp vô số lần.
Võ Vương Bách Lý Chiến dò hỏi:
- Lâm Tiêu, tiếp theo ngươi định đi đâu?
Lâm Tiêu trả lời:
- Đương nhiên là đế đô.
Hiện giờ đế đô gặp nạn, Lâm Tiêu sẽ không khoanh tay đứng nhìn, bởi vì hắn biết liên minh ngầm thắng thì không chỉ đế đô gặp nguy, cũng là tai họa lớn cho Quận Hiên Dật. Nói giúp đế quốc chẳng bằng bảo là Lâm Tiêu tự cứu mình.
- Tốt.
Võ Vương Bách Lý Chiến rất kích động với câu trả lời của Lâm Tiêu:
- Chúng ta đi!
Vù vù vù!
Hai người xé rách hư không biến mất.
Trước khi đi Lâm Tiêu bắn ra tam muội chân hỏa hướng La Sơn tông. Vang tiếng nổ điếc tai nhức óc, La Sơn tông vốn đã là đống phế tích, xác chết đám người La Bá Thiên bị đốt thành tro, chỉ để lại khối đất trống cháy đẻn kể rõ nơi này từng xảy ra đại chiến.
Khiến Lâm Tiêu bất ngờ là lúc hắn cùng Võ Vương Bách Lý Chiến trở về đế đô thì đại chiến giứa liên minh ngầm và đế quốc đã chấm dứt.
Đế đô là trung tâm hành chính của Đế quốc Võ Linh, Tiêu Dao Vương không dự đoán được sự đáng sợ của nó. Cường giả liên minh ngầm vừa bước vào đế đô Bách Lý Tỉ bệ hạ liền mở Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận ra, nhốt toàn bộ cường giả liên minh ngầm, sau đó là cuộc chiến thảm khốc. Bách Lý Tỉ tự mình nghênh chiến với Tiêu Dao Vương, đè đầu mà đánh. Mất đi Tiêu Dao Vương, mấy cường giả liên minh ngầm không có đất dùng võ, trong khoảnh khắc tử thương nặng nề, không người sống sót.
Điều tiếc nuối duy nhất là Tiêu Dao Vương làm minh chủ liên minh ngầm, gã thể hiện ra thực lực đáng sợ. Trong tình huống này Tiêu Dao Vương vùng lên giết ra con đường máu, bỏ lại nửa cái mạng, chật vật trốn khỏi đế đô.
Đế đô bị phá hoại rất bé nhỏ.
Vụ việc thuận lợi như vậy cũng nhờ Lâm Tiêu đột nhiên tập kích, khiến La Sơn tông, liên minh ngầm không kịp lên kế hoạch, thất bại trong gang tấc. Nếu chờ thế lực liên minh ngầm thẩm thấu vào đế đô, kết cuộc có lẽ đã khác đi.
Lâm Tiêu thấy tình hình đã ổn định liền từ biệt Võ Vương Bách Lý Chiến, hắn quay người rời khỏi đế đô.
Trong đế đô có Bách Lý Tỉ tọa trấn, Lâm Tiêu biết rõ khả năng gã xuống tay với hắn không lớn, nhưng tính hắn cảnh giác nặng, không tùy tiện vào địa bàn của người khác, đặt sự sống chết của mình vào tay người khác. Hiện tại Lâm Tiêu đã không là nhân vật nhỏ ngày xưa mà là Vương giả Sinh Tử cảnh đủ để xưng hùng một phương.
Dọc đường đi Lâm Tiêu thấy các nơi là cường giả liên minh ngầm dẫn đội công chiếm thành trì, trong đội liên minh ngầm có khá nhiều Vương giả Sinh Tử cảnh.
Trong phút chốc Đế quốc Võ Linh rơi vào chiến hỏa.
Lâm Tiêu lo lắng an toàn cho Quận Hiên Dật, hắn vội vàng bay nhanh. Giữa đường Lâm Tiêu gặp đám người La Lương, chỉ có Hoàng Tĩnh, Ngô Đào dẫn đội, Lam Du Vân, Trần Bân vì lo an toàn của Quận Hiên Dật nên đã xuyên qua hư không lao đi trước.
Lâm Tiêu nghe tin này thầm thở phào. Quận Hiên Dật có đại ca Lâm Hiên tọa trấn, cộng thêm Lam Du Vân, Trần Bân thì dù liên minh ngầm phái ra đội mạnh nhất cũng không thể đánh chiếm nó. Địa lý Quận Hiên Dật gần sơn mạch Liên Vân, địa vị không cao trong tám đại quận Đế quốc Võ Linh.