Võ Đạo Đan Tôn

Chương 140: Danh chấn Võ điện (2)



Chương 140: Danh chấn Võ điện. (2)

Ở Võ điện cạnh tranh kịch liệt, đạo lý người hiền bị lấn, Lâm Tiêu lại như thế nào mà không biết, cùng ở huấn luyện quán như nhau, muốn được người khác tôn trọng chính mình, như vậy nhất định phải thể hiện ra thực lực không như bình thường.

Nghĩ tới đây, Lâm Tiêu lại không cố ý áp chế nguyên lực trong cơ thể nữa, Ngưng Nguyên công chợt vận chuyển, đồng thời nguyên lực dựa theo lộ tuyến vận chuyển của Cực Đạo Uy Thiên quyền chậm rãi lưu động trong người, rồi sau đó chợt oanh ra một quyền.

- Bát Diện Uy Phong!

Lâm Tiêu có chủ tâm muốn lập uy, tự nhiên liền thi triển ra Cực Đạo Uy Thiên quyền, Cực Đạo Uy Thiên quyền chính là công pháp Nhân cấp cao giai, uy lực còn phải ở trên Nghênh Phong Nhất Đao trảm, tinh túy của thức thứ nhất Bát Diện Uy Phong này Lâm Tiêu đã sớm lĩnh ngộ trong lòng, giờ phút này kết hợp với Ngưng Nguyên công đột nhiên xuất quyền đánh ra, nhất thời thiên địa biến sắc, cuồng phong rống giận.

- Oanh!

Một cỗ khí tức bá đạo vô cùng tràn ngập ra, ở trên khí thế cư nhiên so sánh với một chiêu cuối cùng Phách Khí Thương Mang trong Vô Thượng Phách Quyền mà Phí Thần Trữ thi triển lúc trước ocnf phải kinh khủng, lăng lệ hơn nhiều lắm.

- A!

Mấy tên đệ tử bình thường kia đánh về phía Lâm Tiêu căn bản chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ không cách nào chống cự hung hăng đụng vào trên người mình, trong tiếng nổ vang "bang bang", năm tên đệ tử bình thường kia đánh về phía Lâm Tiêu lấy tốc độ so với lúc trước còn nhanh hơn mà ngã bay ra ngoài, trong miệng kêu to, từng người giống như là diều đứt dây ngã xuống mặt đất, miệng phun máu tươi, mặt như giấy vàng, cư nhiên là không phải kẻ địch trong một chiêu của Lâm Tiêu.

- Cái gì?

- Đây....

Chỉ một thoáng, cả quảng trường hoàn toàn yên tĩnh, Lữ Tuyết cùng Vương Vũ xông về giữa quảng trường muốn giúp Lâm Tiêu, thân hình dừng lại một chút, mà những đệ tử muốn tìm cơ hội xong đến kia cũng là bị dọa cho sợ đến vội vàng rụt trở về, ngay cả những đệ tử Chân vũ giả nhị chuyển ôm trong lòng tâm tahis xem cuộc vui, nụ cười nơi khóe miệng mỗi người đều là hóa đá, giống như là bị u mê.

Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, chiến đấu giữa năm tên đệ tử đòi hỏi điểm cống hiến kia với Lâm Tiêu lại lấy một cái tình hình như thế mà kết thúc.

- Lâm Tiêu này thật quá kinh khủng, một quyền lúc trước đó uy lực kinh người, sợ rằng ngay cả ta cũng chưa chắc có thể ngăn được.

- Thì ra gia hỏa này một mực ẩn tàng thực lực, nhưng mà làm sao có thể? Lâm Tiêu hắn gia nhập Võ điện chúng ta mới ba tháng, làm sao có thực lực đáng sợ như thế?

Nhìn kết quả của năm tên đệ tử trên tràng, người ở phía dưới đều ngây dại, năm tên đệ tử này nói như thế nào tất cả cũng đều là đệ tử gia nhập Võ điện gần nửa năm, ở trong Chân vũ giả nhất chuyển không thể coi là yếu, nhưng mà ở trên tay Lâm Tiêu, năm ngươi lại là ngay cả một chiêu đều không thể ngăn cản, trong nháy mắt trọng thương bại lui, thực lực kinh người như thế để cho người ở chỗ này như thế nào cũng không thể tin được.

Phải biết rằng coi như là một chút đệ tử Chân vũ giả nhị chuyển cũng không dám nói là đánh ra một quyền liền có thể đem năm tên đệ tử tất cả đều đánh lui, bởi vậy chẳng phải là nói thực lực của Lâm Tiêu này thế nhưng so với một ít đệ tử Chân vũ giả nhị chuyển còn phải đáng sợ hơn?

Nhưng hắn mới gia nhập Võ điện chỉ có thời gian ba tháng a!

Trong lúc nhất thời, các loại tâm tình ở trong lòng mọi người cuồn cuộn, trong con mắt nhìn Lâm Tiêu không còn là rung động đơn giản, mơ hồ lại càng thêm vào một tia sợ hãi. Mà những đệ tử Chân vũ giả nhị chuyển đang xem cuộc chiến kia, vẻ trêu đùa trong con mắt giờ phút này đã sớm biến mất không thấy gì nữa, có chẳng qua là ngưng trọng cùng kinh hãi vô cùng.

- Hừ, nguyện đánh cuộc chịu thua, nếu như trong các ngươi có ai còn không phục mà nói, cứ việc đi lên, Lâm Tiêu ta tiếp hết.

Ánh mắt của Lâm Tiêu lãnh lệ nhìn rất nhiều đệ tử bình thường trước đó bị mình đánh bại, khóe miệng có hàn ý lạnh lẽo.

- Không có, không có!

Những đệ tử này vội vàng lắc đầu, rối rít tỏ vẻ chính mình không có tâm tư như thế.

Lâm Tiêu không lại để ý đến mọi người trên tràng nữa, xoay người rời đi quảng trường, dọc đường đi, các đệ tử đều là rối rít tránh ra một con đường, trong con mắt nhìn Lâm Tiêu tràn đầy rung động.

- Loại thực lực này của Lâm Tiêu tương lai sớm muộn gì sẽ trở thành cao thủ tuyệt đỉnh trong Võ điện của chúng ta.

- Võ điện chúng ta vừa xuất ra một thiên tài, không chỉ là thiên tài, hơn nữa còn là biến thái.

- Đúng vậy a, ngay cả người mới vừa mới gia nhập Võ điện đều đã có thực lực như vậy, những người cũ như chúng ta còn có tư cách gì dương dương đắc ý ở chỗ này.

Nhìn bóng lưng Lâm Tiêu rời đi, tất cả mọi người là nghị luận với nhau, rối rít rời đi, vẻ mặt hưng phấn, khó có thể ức chế cảm xúc kích động trong lòng.

Ở dưới truyền miệng của rất nhiều đệ tử, Lâm Tiêu liên tục khiêu chiến 26 đệ tử phổ thông, chiến bại đệ tử thiên tài Phí Thần Trữ, một chiêu cuối cùng đánh bại năm tên đệ tử bình thường, chuyện này truyền đi như cơn gió, ở trong Võ điện dẫn phát ra oanh động cực lớn.

- Lâm Tiêu!

Ở thời điểm Lâm Tiêu khiêu chiến còn đi ở trong Võ điện, Lữ Tuyết cùng Vương Vũ hai người đều là theo sát đi bên cạnh.

- Lâm Tiêu, hôm nay ta nhưng là dính phúc của ngươi rồi, bị ngươi náo loạn như vậy, hôm nay liền một cái khiêu chiến với ta đều không có, ngay cả Tề Lộ kia cũng không biết đã trốn đi nơi nào.

Trên gương mặt cứng nhắc hiếm có thấy được nụ cười, trong giọng nói có chút cảm khái.

Thực lực của Lâm Tiêu cùng hắn đồng thời tham gia khảo hạch thực chiến Chuẩn vũ giả, cùng nhau gia nhập Võ điện, Vương Vũ là rõ ràng nhất, nhưng trong ba tháng tu luyện ngắn ngủi, thực lực của Lâm Tiêu chẳng những không có ở dưới khổ luyện của hắn bị kéo xuống, ngược lại càng đem hắn xa xa để lại phía sau, để cho Vương Vũ cảm thán không thôi.

- Lấy thực lực của ngươi, chỉ cần ngươi cẩn thận một chút, những tên kia muốn đánh bại ngươi cũng không phải là chuyện đơn giản, bất quá ngươi cũng không thể khinh thường, có mấy người trong đó thực lực không tệ lắm.

Lâm Tiêu hồi tưởng lại 26 tên đệ tử bình thường trước đó khiêu chiến với mình, trong đó mạnh hơn so với Vương Vũ thật đúng là không có mấy, coi như là người đứng đầu nhất kia so sánh với Vương Vũ cũng không mạnh hơn bao nhiêu.

- Ngươi yên tâm đi, ngươi đã không bị người khiêu chiến mà hạ xuống, Vương Vũ ta như thế nào lại bị đánh bại.

Trong con mắt Vương Vũ lóe lên, trong giọng nói tràn đầy kiên định.

Sau khi nhìn thấy thực lực của Lâm Tiêu đáng sợ như thế, Vương Vũ một lòng muốn vượt qua Lâm Tiêu chẳng những không giống như đưa đám, ngược lại càng thêm khơi dậy huyết tính trong lòng hắn.

Sau khi đơn giản nói chuyện với nhau mấy câu, Lâm Tiêu liền tách ra đám người Vương Vũ.

- Lần này ta kiếm được 1350 điểm cống hiến, hơn nữa Võ điện cấp cho ta một vạn lượng bạc, tiêu phí trước mắt của ta hoàn toàn đủ rồi, là lúc mua cho Tam muội một cái đan lô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.