Võ Đạo Đan Tôn

Chương 262: Ô Hạo dữ tợn (1)



Mặc dù mình và Ô Hạo đều là nhị phẩm tinh thần lực, chưa chắc sẽ thụ bao nhiêu ảnh hưởng, nhưng ở trong chiến đấu như thế này, Lâm Tiêu sẽ không dám khinh thường đón đỡ tinh thần lực của Ô Hạo trùng kích thí nghiệm.

Ở bên trong Lâm Tiêu cảm giác, một đạo tinh thần lực cực độ áp súc như thiểm điện phóng tới trong đầu của mình.

Vô Ảnh Phiêu Hồng Quyết nhất thức cuối cùng Thiên Lý phiêu hồng bỗng nhiên thi triển, thân hình Lâm Tiêu trong nháy mắt tránh ra phạm vi tinh thần nguyên thoi công kích.

- Hả?

Chứng kiến Lâm Tiêu vậy mà bản năng muốn tránh đi tinh thần lực của mình công kích, trong ánh mắt Ô Hạo hiện lên một tia kinh nghi.

- Không biết ngươi là như thế nào cảm nhận được tinh thần nguyên thoi của ta công kích, bất quá muốn trốn, không dễ dàng như vậy.

Ánh mắt Ô Hạo kinh nghi trong nháy mắt hiện lên một tia trêu tức, trong miệng khẽ lên tiếng.

- Bạo...

Phốc...

Tinh thần nguyên thoi như thiểm điện lướt hướng Lâm Tiêu kia, trong nháy mắt đi tới trước người Lâm Tiêu lại ầm ầm nổ bung, hóa thành mấy chục cổ tinh thần nguyên thoi thật nhỏ bao trùm bốn phương tám hướng.

Thân pháp Lâm Tiêu lại tinh diệu, tốc độ mau nữa, tốc độ căn bản cũng không nhanh bằng tinh thần lực vô hình bay vút, trong nháy mắt, gần mười cổ tinh thần lực thật nhỏ hung hăng chui vào trong thân thể Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu cảm thấy gần mười căn tinh thần lực tiêm thoi thật nhỏ, dùng một loại phương thức chấn động đặc biệt, như cây kim hung hăng đâm vào trong đầu của mình, phương thức gần mười cổ tinh thần lực thật nhỏ kia ngưng tụ cực kỳ đặc biệt, cường đại vô cùng, trong nháy mắt phá tan nhị phẩm tinh thần lực của Lâm Tiêu phòng ngự, làm cho trong đầu của hắn bỗng nhiên đau đớn một hồi, tinh thần hoảng hốt một cái.

Chính là trong nháy mắt này...

- Chết...

Trong ánh mắt Ô Hạo hiện lên một tia dữ tợn, trường kiếm trong tay trong nháy mắt bổ ra hơn mười kiếm.

Hơn mười kiếm này một kiếm so với một kiếm nhanh, một kiếm so với một kiếm mãnh, kiếm kiếm thi triển đến mức tận cùng, bao phủ chỗ hiểm toàn thân Lâm Tiêu, căn bản không có nửa điểm nhân từ, đúng là muốn đem Lâm Tiêu đánh chết tại chỗ.

Phốc suy...

Trong đó một kiếm nhanh nhất như thiểm điện đi đến trước ngực Lâm Tiêu, hung hăng phách trảm trên lồng ngực của hắn. Ô Hạo chờ giờ khắc này đã sớm đợi thật lâu, như thế nào lại cho Lâm Tiêu cơ hội thở dốc, mỗi một kiếm đều dùng hết khí lực toàn thân hắn, ẩn chứa nguyên lực cực độ ngưng tụ, vô cùng đáng sợ.

Ở dưới Ô Hạo toàn lực công kích đến, tinh thần Lâm Tiêu trong hoảng hốt, Kim Ngọc Quyết phòng ngự bên ngoài thân bị phá vỡ, một vết kiếm nhìn thấy mà giật mình xuất hiện ở lồng ngực của hắn, bắn ra một chùm máu tươi.

Mà ở trước người Lâm Tiêu, còn có hơn mười đạo kiếm quang đồng dạng sắc bén theo sát mà đến, phân biệt bao phủ mi tâm, hai con ngươi, cái cổ, trái tim, bụng, hạ thể... nhiều chỗ hiểm của Lâm Tiêu, hung hăng chém rụng.

- Chết đi...

Trong nội tâm Ô Hạo phát ra thanh âm rống to dữ tợn.

Ở trong nháy mắt đạo kiếm quang thứ hai, thứ ba, thứ tư... sắp bổ trúng Lâm Tiêu, thân hình Lâm Tiêu vậy mà trong nháy mắt biến mất ở trên loạn thạch.

Rầm rầm rầm...

Hơn mười đạo kiếm quang xa xa bay vút ra, hung hăng bổ ở trên đài tỉ thí bị tàn phá, đem tòa tỷ thí đài trong nháy mắt bổ đến bạo liệt ra, vô số đá vụn cự đại đều sụp đổ.

- Cái gì?

Trong nội tâm Ô Hạo chấn động, hiển nhiên không thể tưởng được Lâm Tiêu có thể ở sống chết trước mắt tránh đi công kích của mình.

- Không có khả năng, tuy tinh thần nguyên thoi của ta phân tán ra, nhưng mỗi một cổ cũng cường đại không kém, trọn vẹn đạt đến trình độ nhị phẩm, coi như là Kỷ Hồng tam chuyển trung kỳ Chân võ giả bị đánh trúng, cũng sẽ có một khoảng thời gian không có lực chống cự, như thế nào Lâm Tiêu này chỉ là trong nháy mắt liền tỉnh táo lại rồi?

Ô Hạo cảm thấy khó có thể tin.

Vừa rồi tự thuật tuy dài dằng dặc, nhưng thực tế chỉ là phát sinh ở trong nháy mắt, Lâm Tiêu chỉ hoảng hốt trong nháy mắt đã hồi phục thần trí, thậm chí ngay cả đạo kiếm quang thứ hai, thứ ba cũng không kịp bổ trúng Lâm Tiêu.

Lúc này quá ngắn, ngắn đến ngoài Ô Hạo dự kiến, dùng cường độ tinh thần lực nhị phẩm của hắn, coi như là Hóa Phàm cảnh sơ kỳ võ giả thất thần, thời gian cũng muốn hơn Lâm Tiêu.

Trước đó thời điểm đối chiến Kỷ Hồng, Ô Hạo hắn căn bản cũng không có thi triển toàn lực, nếu như hắn thật muốn hạ tử thủ, trước kia Kỷ Hồng sớm đã chết ở dưới kiếm của hắn.

Mà ở lúc Ô Hạo khiếp sợ, Lâm Tiêu cũng là đầu đầy mồ hôi lạnh, trong nội tâm thầm kêu một tiếng nguy hiểm.

Mặc dù không có khinh thị tinh thần lực của Ô Hạo trùng kích, nhưng Lâm Tiêu vẫn bị tinh thần nguyên thoi này đáng sợ làm cho kinh một chút, nếu như không phải tinh thần lực của hắn cũng đạt tới nhị phẩm, hắn sớm đã chết ở dưới công kích của Ô Hạo.

- Hừ...

Trong ánh mắt hiện lên một tia ngoan lệ, Ô Hạo từ trong khó có thể tin phục hồi tinh thần lại, không đợi Lâm Tiêu mở miệng, chỗ mi tâm tinh thần nguyên thoi lại lần nữa ngưng tụ, như thiểm điện đánh úp về phía Lâm Tiêu.

Hắn sợ Lâm Tiêu biết mình đáng sợ kịp thời nhận thua, vậy hắn liền mất đi cơ hội đánh chết đối phương.

- Đây là tinh thần lực công kích, Ô Hạo này dùng tinh thần lực công kích.

Trên quảng trường, một ít Luyện dược sư thấy một màn như vậy, cũng bỗng nhiên đứng dậy, trong miệng phát ra khiếp sợ hét to.

Trước kia thời điểm Ô Hạo cùng Kỷ Hồng chiến đấu, tinh thần nguyên thoi quá mức mịt mờ, bọn họ những Luyện dược sư bình thường này căn bản không có thể nhìn ra, mà bây giờ Ô Hạo là quang minh chính đại sử dụng, cũng triệt để bạo lộ tuyệt chiêu ở trước mặt tất cả các Luyện dược sư.

- Khó trách trước kia Lâm Tiêu giống như ngây ra một lúc, nguyên lai là tinh thần lực của Ô Hạo công kích.

- Lâm Tiêu này nhất định phải thua, luận thực lực hắn hẳn là cùng Ô Hạo cân sức ngang tài, thậm chí khả năng còn muốn trên Ô Hạo, nhưng Ô Hạo đồng dạng còn là nhị phẩm Luyện dược sư, hai hai kết hợp phát huy ra uy lực cũng không phải tam chuyển Chân võ giả bình thường có thể bằng được.

- Chênh lệch quá xa, Ô Hạo vậy mà nắm giữ tinh thần lực công kích mà trong Luyện dược sư cũng rất thâm ảo, gian nan vô cùng, trong đồng cấp, Ô Hạo này tuyệt đối là vô địch

- Đâu chỉ là đồng giai vô địch, dùng Ô Hạo hiện tại triển lộ ra thực lực, coi như là những cường giả mới vào Hóa Phàm cảnh sơ kỳ kia, cũng có tư cách giao thủ một lát.

- Thật không hỗ là thiên tài Luyện dược sư, tinh thần lực công kích nghe nói rất khó tu luyện, chỉ có thiên tài trong Luyện dược sư mới có thể nắm giữ.

- Xem ra lúc này đây quán quân nhất định là Ô Hạo không còn ai.

Trên quảng trường, vô số võ giả cùng dân chúng đều khiếp sợ lên tiếng. tuy bọn họ không phải Luyện dược sư, nhưng đối với tinh thần lực công kích lại hiểu rõ một điểm, tự nhiên biết nó đáng sợ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.