Võ Đạo Đan Tôn

Chương 36: Ba chiêu bại địch



Lần thất bại này đã khiến cho võ đạo chi tâm của La Hạo đều triệt để dao động.

- Những chuyện ngươi làm đừng cho là ta không biết, hôm nay ta lưu cái mạng chó của ngươi lại, nếu còn lần sau, Lâm Tiêu ta chắc chắn sẽ khiến ngươi hối hận suốt đời!

Lâm Tiêu cuối cùng mở miệng, nét mặt của hắn lạnh lùng, sau khi nói xong liền đi thẳng tới ghế nghỉ ngơi cầm lấy Nguyên Linh Ngọc, quay người đi về phía đại môn luyện công đại sảnh, chậm rãi rời đi.

- Lâm Tiêu!

Nhìn qua bóng lưng Lâm Tiêu đi xa, La Hạo cắn răng, trong miệng phun ra hai chữ, gian nan muốn chống thân thể dậy, cuối cùng lại vô lực ngã xuống, cả người triệt để hôn mê.

- Hạo ca, Hạo ca!

Bọn người Bố Lâm sắc mặt như tro tàn, quá sợ hãi, lo lắng quát to lên.

- Lâm Tiêu, ngươi trong luận bàn lại ra tay hung ác như thế, kích thương đệ tử Huấn Luyện Quán, Huấn Luyện Quán sẽ không bỏ qua ngươi đâu!

Bố Lâm quay đầu, rít gào nói với Lâm Tiêu.

- Hừ, ta nếu ra tay độc ác thì hắn sớmđã chết rồi, các ngươi mang hắn về trị liệu, dĩ nhiên có thể biết được ta đã lưu lại cái mạng chó của hắn!

Bên ngoài luyện công đại sảnh, thanh âm lạnh lùng của Lâm Tiêu truyền đến.

Đầu La Hạo gặp phải trọng thương nhìn như nghiêm trọng, kỳ thật trong lòng Lâm Tiêu tự có chừng mực, La Hạo tuyệt đối sẽ không chết thậm chí ngay cả tàn phế cũng không, nhiều nhất cũng chỉ trọng thương thôi, hơn nữa quá trình trận đấu rất nhiều đệ tử đều thấy rõ ràng, Lâm Tiêu hắn ra tay đã lưu thủ, cho dù Huấn Luyện Quán điều tra thì cũng sẽ không xử phạt gì hắn cả.

Đương nhiên, tuy rằng La Hạo không có nguy hiểm tàn phế, nhưng trong hai tháng sẽ không thể xuất hiện ở Huấn Luyện Quán, hơn nữa đầu bị thương, nói không chừng sau này còn có thể lưu lại di chứng gì đó, cái này thì Lâm Tiêu không quản được.

- Lâm Tiêu này, lúc này mới ngắn ngủn hai tháng lại như thoát thai hoán cốt đổi thành một người hoàn toàn khá vậy, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

- Đúng vậy a, ta biết rất rõ hai tháng trước hắn vẫn chỉ là Luyện Thể đỉnh phong, bị bọn người Vương Vân nhục nhã thậm chí còn vô lực cãi lại trực tiếp hôn mê đi, hôm nay vậy mà ba chiêu đánh bại La Hạo Luyện Tủy Kỳ, thực lực tăng lên vừa nhanh vừa mạnh quả thực khiến người khó có thể tin, ta nhớ rõ Lâm Tiêu hắn chỉ có 14 tuổi a, La Hạo thì đã 16 rồi!

- Đúng vậy a, luận tuổi Lâm Tiêu còn nhỏ hơn chúng ta một hai tuổi, nhưng thực lực lại trên chúng ta, tu vi cao thù cũng thôi đi, nhưng vẻ tàn nhẫn và tỉnh táo kia thì thật đáng sợ, nếu như đổi lại là ta đối chiến La Hạo, trận chiến đấu này ta phải thua không thể nghi ngờ, nhưng Lâm Tiêu lại chuyển bại thành thắng thần kỳ, định ra ba chiêu ước hẹn, nhìn như điên cuồng, kì thực rất khôn khéo ah!

Trong đám người, mấy đệ tử thực lực ở Luyện Cốt đỉnh phong mặt lộ kinh hãi, đều cẩn thận nghĩ lại chiến đấu giữa Lâm Tiêu và La Hạo lúc trước, cảm khái vạn phần, lòng có xúc động.

- Lâm Tiêu, thân thể ngươi sao rồi?

Sau khi Lâm Tiêu đi ra luyện công đại sảnh, sau lưng đột nhiên truyền đến hai tiếng la lo lắng, quay đầu lại, chỉ thấy hai người Vương Kiện và Triệu Phi bước nhanh lên, nhìn qua lồng ngực của mình trên mặt tràn đầy lo lắng và khẩn trương.

- Không có việc gì, chỉ là chút thương thế ngoài da thôi!

Lâm Tiêu lộ ra vẻ mĩm cười, nói rất nhẹ nhàng, đây cũng không phải hắn đang cậy mạnh, một quyền của La Hạo tuy nặng, nhưng Lâm Tiêu đã sớm có chuẩn bị, vốn tránh được chỗ hiểm, tiếp theo lại dựa vào lực lượng lui về sau giảm bớt lực lượng đối phương, hiện giờ dấu quyền nơi bộ ngực hắn nhìn như thấy mà giật mình, nhưng thực chất chỉ bị thương ngoài da, ngay cả cốt cách cũng không bị thương chứ đừng nói đến nội tạng, chỉ cần nghỉ ngơi hai ngày tự nhiên có thể khỏi hẳn.

- Không có việc gì là tốt rồi!

Hai người Vương Kiện và Triệu Phi cẩn thận nhìn Lâm Tiêu, biết rõ hắn không nói ngoa, lúc này mới thở phào một hơi, đồng thời trong nội tâm cũng không khỏi rung động, Lâm Tiêu dùng Luyện Cốt đỉnh phong đối chiến La Hạo Luyện Tủy Kỳ, chẳng những ba chiêu đánh ngất đối phương, bản thân còn cơ hồ không bị thương tích gì, nếu như không phải tận mắt thấy, chuyện như vậy nói ra chỉ sợ rất ít người sẽ tin tưởng.

- Võ đạo tu luyện thủ trọng ý chí, chỉ cần ý chí kiên định, không sợ cường quyền, có thể đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, không sợ hãi, luận cường độ thân thể và lực lượng, La Hạo đích thật ở trên ta, nhưng ta có ý chí bất khuất, tăng thêm phán đoán tỉnh táo, liền có thể đánh bại hắn.

Lâm Tiêu biểu lộ nghiêm túc, ánh mắt sắc bén nhìn qua hai người.

- Chúng ta đã hiểu rõ!

Vương Kiện và Triệu Phi cũng không phải ngu ngốc, tự nhiên biết rõ ý những lời mà Lâm Tiêu nói, những ngày này chuyện phát sinh ở trên người Lâm Tiêu cũng đã xúc động rất lớn đến bọn hắn, khiến bọn hắn rốt cục triệt để hạ quyết tâm.

Chứng kiến khí thế toát ra trong ánh mắt hai người, trong lòng Lâm Tiêu không khỏi vui sướng, hắn biết rõ trải qua mình mấy lần đề điểm trong tối, ngoài sáng, hai người Vương Kiện và Triệu Phi về mặt ý chí rốt cục đã có lột xác, tuy rằng còn không cách nào sánh được với mình, nhưng sau này gặp phải chuyện gì, tin tưởng bọn họ cũng sẽ không nhu nhược như trước nữa.

Sau khi cáo biệt hai người Vương Kiện và Triệu Phiu, Lâm Tiêu về đến trong nhà, đầu tiên tắm rửa một phen, thay đổi một bộ quần áo, rồi sau đó khoanh chân ngồi xuống, rất nghiêm túc suy nghĩ về được mất trận chiến hôm nay.

Hôm nay trận chiến với La Hạo tuy rằng thắng, nhưng trong lòng Lâm Tiêu lại không có chút kiêu ngạo, theo hắn thấy thì dùng khí tức 800 cân Luyện Cốt đỉnh phong của mình đánh bại một đệ tử Luyện Tủy Kỳ 900 cân, phải bất đắc dĩ sử dụng phương pháp lưỡng bại câu thương, chỉ có thể nói là mình vẫn chưa tu luyện đến nơi đến chốn.

Đây là La Hạo bị ba chiêu ước hẹn của mình chọc giận, trong nội tâm cuồng vọng, nếu đổi thành một gã đệ tử kinh nghiệm phong phú, ý chí kiên định thì mình chưa hẳn đã có vận khí tốt như vậy.

Tinh tế cảm ngộ được mất trận chiến hôm nay, Lâm Tiêu cũng thông qua thực chiến đến sửa chữa chính sai lầm của mình.

Nếu để cho học viên khác biết rõ ý nghĩ trong lòng Lâm Tiêu giờ phút này, chỉ sợ bọn họ cả đám đều sẽ nhịn không được nhảy dựng chửi ầm lên a

- Lần này giáo huấn La Hạo một trận, có lẽ đắc tội không ít đệ tử Luyện Tủy Kỳ, ta phải nỗ lực tu luyện, rèn luyện thân thể, mau chóng đột phá đến Luyện Tủy Kỳ, để tránh đến lúc đó bọn hắn đến tìm ta gây phiên phức.

Sau khi cẩn thận cảm ngộ, Lâm Tiêu đứng người lên, nhanh ngậm miệng, không có bất kỳ dừng lại liền trực tiếp đi đến đình viện diễn luyện.

Lâm Tiêu biết rõ hành vi của mình hôm nay mặc dù là nhắm vào La Hạo, nhưng rơi vào trong tai các đệ tử Luyện Tủy Kỳ khác trong Huấn Luyện Quán sẽ khó tránh khỏi khiến cho bọn hắn sinh lòng khó chịu và không phục, đệ tử Luyện Tủy Kỳ bình thường ngược lại không có gì, nhưng số ít đệ tử Luyện Tủy Kỳ trong Huấn Luyện Quán lại thân kinh bách chiến, tu luyện cực kỳ khắc khổ, mà thiên phú còn trên cả La Hạo, so với mìnhkhiếm khuyết chỉ là kinh nghiệm chém giết sinh tử thôi, một khi bọn hắn ra tay, bằng vào thực lực của mình bây giờ muốn đánh bại bọn hắn vẫn rất khó khăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.