Võ Đạo Đan Tôn

Chương 544: Đột phá tứ phẩm



Sâu trong sơn mạch Lạc Nhật phía xa, rừng cây rậm rạp, Lâm Tiêu đang lao đi như bay chợt khựng lại.

Cảm giác bốn phía tĩnh lặng, Lâm Tiêu dùng Thái Huyền đao đào một cái hang đủ chỗ chứa một người trong khe núi trước mặt. Lâm Tiêu lại tìm một ít đá và gỗ che cửa hang, sau đó hắn chui vào trong.

Lâm Tiêu bỏ kim phiếu giá một ức lượng vào không gian giới chỉ, hắn nhếch môi cười nói:

- Không ngờ Hạ gia thật sự lấy một ức lượng ra, đúng là thu hoạch ngoài ý muốn.

Lâm Tiêu có chú ý đến hành động của Hạ Luân, hắn cứ nghĩ Hạ gia sẽ không dễ dàng thỏa hiệp. Hạ Luân tự cho là đã che giấu kỹ sát khí trong đáy mắt nhưng Lâm Tiêu nhạy bén bắt giữ được, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

Cuối cùng Hạ gia thỏa hiệp, nên Lâm Tiêu không xuống tay giết người. Đối với Lâm Tiêu thì Hạ gia chẳng là gì, hắn đi khắp nơi rèn luyện, chỉ đi ngang qua sơn mạch Lạc Nhật và Thành Đại Viêm. Hai bên tiếp xúc với nhau chỉ giới hạn trong lần này.

Lâm Tiêu móc Ngũ Sắc Bích Hinh từ trong ngực ra.

Trong hang động tối đen, Ngũ Sắc Bích Hinh lục giai tỏa ánh sáng nhạt, từng tia linh dược đậm đặc lan tỏa khắp hang.

- Ngũ Sắc Bích Hinh là linh dược lục giai, dùng trực tiếp cũng có tác dụng ôn dưỡng rất lớn cho tinh thần lực và thân thể của võ giả. Nhưng nếu đơn giản luyện chế thì dược hiệu càng phát huy hoàn toàn hơn.

Thương Long Tí trong cánh tay phải Lâm Tiêu lóe tia sáng, một lô đỉnh to cỡ trẻ sơ sinh hiện ra trong tay hắn.

Hôm Lâm Tiêu rời khỏi trại huấn luyện thiên tài đã đổi lô đỉnh này, tên của nó là Thiên Vương đan lô, một lô đỉnh ngũ giai, giá ba ngàn vạn lượng. Nó có thể luyện chế nguyên khí đan lục phẩm đẳng cấp cao nhất và đa số đan dược ngũ phẩm khác.

Ngũ Sắc Bích Hinh là linh dược lục giai, tinh thần lực đỉnh tam phẩm của Lâm Tiêu khó luyện chế ra nguyên khí đan tứ phẩm chứ nói gì đến luyện Ngũ Sắc Bích Hinh lục giai thành đan dược? Nhưng nếu tế luyện đơn giản thì không thành vấn đề.

Tay phải Lâm Tiêu nâng Thiên Vương đan lô, tinh thần lực đỉnh tam phẩm lan tỏa. Nguyên lực Cửu Chuyển Huyền Công đệ thất chuyển chậm rãi phun trào từ lòng bàn tay Lâm Tiêu, nhẹ nhàng liếm đáy Thiên Vương đan lô. Nguyên lực liên tục rót vào, nhiệt độ nguyên đan lô bốc lên cao hừng hực.

Lâm Tiêu tìm đúng ngay cơ hội nhanh chóng bỏ Ngũ Sắc Bích Hinh lục giai vào đan lô.

Xì!

Ngũ Sắc Bích Hinh mới vào đan lô thì nguyên lực đậm đặc liền bao bọc lấy Ngũ Sắc Bích Hinh, kết hợp tinh thần lực, nhiệt độ cao. Thoáng chốc khí tượng linh dược trong Ngũ Sắc Bích Hinh lục giai như ánh sáng ban mai năm màu từ từ khuếch tán.

Lâm Tiêu hết sức tập trung tinh thần, mặc dù chỉ tế luyện sơ qua nhưng tinh thần lực của hắn chỉ là đỉnh tam phẩm, không dám sơ sẩy. Lơ là một cái là Ngũ Sắc Bích Hinh lục giai sẽ bị hỏng, Lâm Tiêu muốn khóc cũng không được.

Trong hang động tối tăm, từng vầng sáng năm màu lấp lánh, hương thơm thấm ruột gan tràn ra làm người ta thoải mái vô cùng. Như từng tia ban mai màu đỏ nhấp nháy, sáng rực rỡ.

Khoảng một canh giờ sau Lâm Tiêu tế luyện xong Ngũ Sắc Bích Hinh.

Lâm Tiêu thở hắt ra:

- Phù.

Trán Lâm Tiêu ướt đẫm mồ hôi, tinh thần lực cạn kiệt. Tuy chỉ tế luyện đơn giản nhưng phẩm cấp qua cao, trong toàn quá trình khó khăn hơn Lâm Tiêu luyện chế một lò đan dược tam phẩm cường đại.

Trong lô đỉnh huyền ảo, một bãi linh dược năm màu to cỡ nắm tay chảy ra, tỏa mùi linh dược đậm đặc. Nó như thủy ngân, trong suốt sáng lấp lánh.

Lâm Tiêu đổ linh dược năm màu ra khỏi lô đỉnh, hắn nghỉ ngơi một lúc sau đó ngửa đầu nuốt linh dược.

- Ực ực.

Ngay khi linh dược năm màu chui vào bụng Lâm Tiêu, lỗ chân lông toàn thân hắn giãn nở ngay. Lực lượng đậm đặc nóng cháy lan tỏa khắp người hắn, nơi đi qua tạo cảm giác nóng rát.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Mỗi tế bào thoải mái hấp thu, tinh thần lực cạn kiệt được linh dược năm màu tẩm bổ nhanh chóng sinh sôi. Lâm Tiêu cảm giác đầu óc tỉnh táo, trên bầu trời tinh thần hải bành trướng, bát quái lô luôn bất động đột nhiên xoay nhanh.

Lâm Tiêu vội tập trung tinh thần, nhắm chặt mắt, chìm trong tu luyện.

Thời gian trôi qua từng chút một, dược hiệu của Ngũ Sắc Bích Hinh thấm vào người Lâm Tiêu, bị hấp thu từ từ, không lãng phí một giọt.

Võ giả bình thường nếu trực tiếp dùng Ngũ Sắc Bích Hinh, mặc dù cũng có thể hấp thu nhiều dược hiệu nhưng ít nhất có một nửa dược lực sẽ biến mất. Lâm Tiêu tế luyện Ngũ Sắc Bích Hinh, tuy dược hiệu không phát huy đến cực hạn như khi luyện chế thành đan dược nhưng trên cơ bản sẽ không lãng phí giọt nào.

Sau khi hấp thu dược hiệu Ngũ Sắc Bích Hinh, Lâm Tiêu tiếp tục chìm đắm vào tu luyện.

Nguyên lực Cửu Chuyển Huyền Công vận chuyển chu thiên từ vòng này đến vòng khác, tế bào chậm rãi lột xác, tinh thần trong đầu dần nâng cao. Không biết qua bao lâu, tinh thần lực đỉnh tam phẩm của Lâm Tiêu đến một điểm cực hạn thì bỗng trướng lớn.

Trong đầu Lâm Tiêu như có tiếng xì, hắn cảm giác đầu óc bỗng chốc nhanh nhạy, sáng suốt hẳn ra. Cảm giác thoải mái lan tràn toàn thân Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu mở bừng mắt ra, đôi mắt tràn ngập vui sướng:

- Tinh thần lực của ta đột phá đến tứ phẩm!

Từ hơn một năm trước, khi chưa vào Thiên Mông bí cảnh thì tinh thần lực của Lâm Tiêu đã là đỉnh tam phẩm, qua thời gian này hắn không ngừng tu luyện tinh thần lực nhưng vì bản thân hắn đặc biệt nên mãi không đột phá được. Không ngờ sau khi dùng Ngũ Sắc Bích Hinh, Lâm Tiêu định bụng để Long Tượng luyện thể nhanh chóng vào đệ tứ trọng, kết quả bất ngờ là tinh thần lực của hắn một hơi đột phá từ đỉnh tam phẩm đến tứ phẩm. Lâm Tiêu mừng hết sức.

- Ngũ Sắc Bích Hinh lục giai không uổng là linh dược ôn dưỡng tinh thần lực, thân thể. Không ngờ công hiệu của nó mạnh như vậy, Long Tượng luyện thể chưa đột phá đệ tứ trọng nhưng ít nhất ta đỡ khỏi phải khổ công ba tháng, hay nhất là tinh thần lực bị kẹt thật lâu rốt cuộc đột phá.

Trong hang động tối đen, Lâm Tiêu sau khi trải qua vui sướng dần bình tĩnh lại.

Bởi vì tinh thần lực luôn kẹt tại đỉnh tam phẩm nên lúc chiến đấu Lâm Tiêu khó làm tiến bộ uy lực Khống Thần quyết, Tinh Thần Nguyên Thoa, không sử dụng trong chiến đấu được. Nay Lâm Tiêu đột phá đệ tứ trọng, hắn khống chế Tinh Thần Nguyên Thoa, Ô Nguyên Thoa tăng uy lực lên nhiều.

Đây là niềm vui bất ngờ cho Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu lao ra khỏi hang, hắn biến mất ánh sáng bay nhanh ra ngoài Lạc Nhật sơn mạch.

Rừng núi yên lặng, tiếng yêu thú gầm gừ nối liền nhau.

Lâm Tiêu đang ở ngoài sơn cốc lớn cách hơn ngàn dặm. Từng dãy lều cắm trại, thường có võ giả khí thế chuẩn bị ra vào các lều, bọn họ cùng tụ tập trong cái lều chính giữa trại. Ai nấy ánh mắt hung tợn, sắc bén.

Trong cái lều tận cùng bên trong, một nam nhân trung niên khuôn mặt gầy gò đang ngồi xếp bằng. Nam nhân ánh mắt sắc bén nhìn bên dưới. Mấy võ giả mắt âm trầm, khí thế hùng hồn ở dưới tay nam nhân.

Trong lều, một nam nhân trung niên cung kính bẩm báo:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.