Võ Đạo Đan Tôn

Chương 591: Chim lửa xuyên không



- Âm Hư công tử đúng là đáng sợ, phi kiếm kỳ dị khó đề phòng, tốc độ siêu nhanh, không kịp ngăn cản, uy lực cũng rất kinh người, ám kình nhập vào cơ thể.

- Vết thương trên người ta không quá nặng nhưng phải điều dưỡng nửa tháng mới mong phục hồi đến đỉnh.

- Tông Thứu hay Âm Hư công tử về mặt công kích đều ngang ngửa với ta. Hai người chiếm ưu thế tốc độ. Nguyên lực thì ta tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công mặc dù cường đại nhưng đối phương là võ giả vô địch Hóa Phàm cảnh hậu kỳ, sẽ không yếu. Thứ duy nhất ta chiếm ưu thế là phòng ngự.

Mắt Lâm Tiêu lóe tia sáng:

- Hiện tại ta mới chỉ là Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong, chưa đột phá Hóa Phàm cảnh hậu kỳ thì Cửu Chuyển Huyền Công không tiến bộ được. Có thể tập trung tu luyện Long Tượng luyện thể đệ ngũ trọng, khi nào tu luyện thành công sức phòng ngự của ta sẽ tiến bộ kinh người. Khi đó Tông Thứu, Âm Hư công tử có hợp sức cũng không gây ra tổn thương lớn cho ta được.

Lâm Tiêu tràn ngập niềm tin, đương nhiên khi thực lực của hắn đột phá đến Hóa Phàm cảnh hậu kỳ, luyện thành Cửu Chuyển Huyền Công đệ cửu chuyển, cơ thể ngưng kết chân nguyên chỉ võ giả Quy Nguyên cảnh mới có. Điều này giúp thực lực của Lâm Tiêu càng kinh người, khi đó Tông Thứu hay Âm Hư công tử đều bị hắn giết dễ dàng.

- Tạm thời không nghĩ nhiều, chữa lành vết thương đã. Không biết Lý Dật Phong ra sao, còn ở Quỷ Âm phong nữa không?

Lâm Tiêu vứt bỏ tạp niệm, hắn nuốt một viên ngũ phẩm chữa thương đan, khoanh chân điều dưỡng hơi thở.

Thời gian lặng lẽ trôi.

Chớp mắt nửa tháng qua đi.

Ầm ầm ầm!

Hôm nay, dưới chân núi hoang cao mấy trăm thước bỗng vang tiếng gầm rú đinh tai. Tảng đá to cao mấy thước bị ném bay vỡ thành nhiều mảnh trong không trung. Đằng sau tảng đá, Lâm Tiêu chậm rãi đi ra khỏi hang động đen nhánh.

Lâm Tiêu nhỏ giọng lẩm bẩm:

- Điều dưỡng nửa tháng vết thương trên người ta đã hoàn toàn lành lại, đã đến lúc đi Quỷ Âm phong.

Lâm Tiêu biến thành luồng sáng bay nhanh về hướng Quỷ Âm phong nằm ở sâu trong Yêu Ma lĩnh.

Quỷ Âm phong nằm sâu trong Yêu Ma lĩnh mấy ngàn dặm, yêu thú khắp nơi, nguy hiểm trập trùng, âm sát khí rất nặng. Nơi này có nhiều chướng khí kịch độc, khiến đa số võ giả chùn chân. Quỷ Âm phong nằm ngay chính giữa khu vực này, nên nó mới có tên là Quỷ Âm phong.

Song song đó nhờ vào hoàn cảnh xung quanh, Quỷ Âm phong sinh trưởng nhiều linh hoa dị thảo chỉ sinh trưởng ở đất âm sát. Nhiều võ giả thích đi Quỷ Âm phong rèn luyện là vì thế, thường sẽ phát hiện một gốc linh dược cao giai là thu hoạch lớn nhất.

Lâm Tiêu dốc sức chạy như bay khoảng cách mấy ngàn dặm chỉ mất vài canh giờ. Nhưng trong Yêu Ma lĩnh ít võ giả nào di chuyển hết sức, thường xuyên phải cảnh giác bốn phía nên thường tốn thời gian nhiều hơn bình thường.

Hai canh giờ sau, Lâm Tiêu đến khu rừng có ngô đồng lửa to lớn.

Nơi đây là một mảnh nguyên khí hỏa hệ dồi dào, sinh trưởng nhiều ngô đồng lửa thích hợp hoàn cảnh nguyên khí hỏa hệ, hấp dẫn nhiều yêu thú hỏa hệ dừng chân.

Lâm Tiêu cẩn thận thi triển Điện Quang Hỏa Thạch lao đi trong khư vực này, tinh thần lực tứ phẩm luôn cảnh giác bốn phía.

Đột nhiên . . .

Một tiếng gầm như sấm sét vang vọng thiên địa:

- Nghiệt súc, đi đâu!?

Thanh âm như sét giữa trời xanh, uy nhiếp đáng sợ dâng lên. Áp lực cực kỳ khủng bố ập xuống, làm Lâm Tiêu nổi lên cảnh giác nguy hiểm, người run bần bật.

Ầm ầm ầm!

Hai luồng sáng rượt đuổi nhau rạch phá không gian bay từ chân trời đến.

Một cái bóng là chim lửa thân hình khổng lồ, cái cánh dài mấy chục thước, miệng có mỏ dài, sóng âm chấn động. Đôi cánh vỗ toát ra lửa lan tràn chân trời, như sao băng lửa xẹt qua, uy mãnh bá đạo.

Đằng sau chim lửa khổng lồ là một lão nhân tóc xám mặc võ phục màu xanh, bay nhanh như điện, ánh sáng lam mông lung xoay nhanh quanh thân Lão. Khí lưu màu lam như sóng nước, áp lực hùng hồn. Đó là Hàn Băng lão nhân Lâm Tiêu đã gặp trong đại điện giao dịch Thành Hắc Lĩnh.

Lâm Tiêu kinh ngạc nói:

- Con chim lửa khổng lồ bay trong không trung, khí thế sắc bén đáng sợ, chắc là yêu thú đẳng cấp thất tinh. Tại sao nó xuất hiện ở đây?

Bị Hàn Băng lão nhân Quy Nguyên cảnh sơ đỉnh phong kỳ rượt bắt đương nhiên không phải yêu thú bình thường, ít nhất cũng cỡ thất tinh.

Chim lửa khổng lồ tức giận hót:

- Gri!!!

Thanh âm như sắt thép, Chim lửa khổng lồ quay đầu phun lửa.

Vù vù vù!

Luồng lửa như đám mây thi nhau rơi xuống. Nhiều cây cối trong rừng bị đốt cháy, nhiệt độ rất cao, chớp mắt cây cối đã thành tro. Nền đất đá bị đốt khét đen.

- Nghiệt súc, tìm cái chết!

Hàn Băng lão nhân một chưởng xé mở lửa trước mặt, vung hai tay, khí lưu hàn băng màu lam cuốn sạch thiên địa, đóng băng bầu trời thành khối tinh thể. Trong phút chốc nhiệt độ trong thiên địa giảm xuống mấy chục độ. Khí lưu màu lam cuốn người Chim lửa khổng lồ.

Chim lửa khổng lồ hót dài thê lương.

Chim lửa khổng lồ xuyên không, nó đập cánh lướt qua ngọn núi cao vài trăm thước. Đột nhiên ngọn núi tóe lửa, vỡ thành mấy mảnh, đá to phô thiên cái địa đập vào Hàn Băng lão nhân.

Hàn Băng lão nhân vỗ chưởng vào đá rợp trời, khí lưu màu lam xen lẫn chân trời. Vô số hòn đá bị đóng băng lơ lửng, vỡ thành bụi phấn bay trong không khí. Hàn Băng lão nhân không giảm tốc độ, xuyên qua mảng lớn bụi mù đuổi theo Chim lửa khổng lồ.

Một người một chim bay rất nhanh, chớp mắt biến mất trong tầm mắt Lâm Tiêu, không còn thấy bóng dáng.

Lâm Tiêu thở hắt ra:

- Phù.

Lâm Tiêu thầm giật mình, trước kia lúc đi Thiên Mộng bí cảnh hắn cũng từng thấy Nguyên phó doanh chủ ra mặt nhưng mỗi lần xem võ giả Quy Nguyên cảnh đánh nhau là Lâm Tiêu lại vô cùng rung động.

- Võ giả đột phá Quy Nguyên cảnh, nguyên lực toàn thân chuyển hóa chân nguyên, bay lên cao, phá núi chặt đá dễ như chơi. Đây mới là cường giả thật sự, không đến Quy Nguyên cảnh dù có mạnh cách mấy chỉ xem như cao thủ chứ không phải cường giả thật sự.

Lâm Tiêu siết chặt hai nắm tay, tinh thần kích động, đôi mắt càng kiên quyết hơn.

Lâm Tiêu dọc theo núi rừng đi tới. Qua chuyện Hàn Băng lão nhân, Lâm Tiêu càng cảnh giác, cẩn thận hơn. Nơi này là Yêu Ma lĩnh, cường giả Quy Nguyên cảnh rất nhiều. Có vài chỗ không chừng ẩn núp yêu thú đáng sợ nào, sơ sẩy một cái là bị nuốt không còn mẩu xương.

Ngày thứ hai, rốt cuộc Lâm Tiêu chạy tới núi Quỷ Âm.

Núi Quỷ Âm không chỉ là một ngọn núi, nó là một dãy núi. Có mấy chục núi cao, tất cả đều tên núi Quỷ Âm. Càng đi sâu trong núi Quỷ Âm thì âm sát khí càng nặng, đến tận cùng thì âm sát khí đậm đến mức hóa thành thực chất. Trong núi Quỷ Âm nơi âm sát khí nặng nhất, ngọn núi hùng vĩ nhất chính là Quỷ Âm phong.

Vù vù vù!

Lâm Tiêu mới bước vào phạm vi núi Quỷ Âm thì khí lạnh thấu xương đã bao bọc toàn thân hắn. Khí lạnh này không phải làm người ta cảm giác sởn gai óc mà là âm sát khí nhập vào thân thể, ảnh hưởng tinh thần võ giả, khiến tinh thần võ giả thấy lạnh lẽo.

Loại cảm giác này làm Lâm Tiêu rất khó chịu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.