Võ Đạo Đan Tôn

Chương 650: Đoạt Nguyên Linh Chỉ



Ngưng Chân đan, đan dược thất phẩm, có thể làm võ giả Quy nguyên cảnh khôi phục chân nguyên thật nhanh.

- Không ngờ là Ngưng Chân đan thất phẩm!

Lâm Tiêu vui vẻ, hiện tại chỗ dựa lớn nhất của hắn là tia chân nguyên kia, nhưng cô đọng cực kỳ khó khăn, đối với hắn vô cùng phiền toái. Nhưng có Ngưng Chân đan thì khác, có thể nhanh chóng khôi phục chân nguyên, với Lâm Tiêu chỉ cần dùng một chút trong một viên là có tác dụng, thật sự cường đại hơn bất kỳ bảo vật nào.

Thu hồi Ngưng Chân đan, Lâm Tiêu đi vào một thông đạo phía trước.

Cùng lúc đó ở trong một không gian khác.

- Ha ha, tất cả cút ngay cho ta, phế vật mà cũng muốn lấy bảo vật, muốn chết!

Kim Thương Tình cười to dữ tợn, huy động kim phiến, vô số kim quang bắn ra bốn phía, bao trùm tới ba người khác trong phòng.

- A…

- Đáng chết, Kim Thương Tình này sao cường đại nhiều như vậy!

- Ai cứu tôi…

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, ba người kia không cách nào kiên trì liền dễ dàng bị xuyên thủng, trên người hiện lên vô số vết thương, kêu thảm thiết mà chết, chỉ có một đại hán hình thể khôi ngô kiên trì hơn một chút, nhưng thần sắc hoảng sợ chật vật trốn vào trong thông đạo.

- Nếu đã tới thì đừng đi nữa, lưu lại bồi hai người bọn họ tốt hơn!

Kim Thương Tình dữ tợn cười to, đằng đằng sát khí, kim quang đi tới trước người đại hán, dưới ánh mắt sợ hãi của đối phương, vung một chưởng chụp vỡ đầu hắn, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn.

- Để cho ta nhìn xem bảo vật này là cái gì?

Liếm liếm môi, Kim Thương Tình nhảy lên trên cây cột cao hơn mười trượng, một chưởng chụp vỡ quang cầu, lấy ra quyển bí tịch màu xanh, hà quang lưu chuyển, uy áp tán dật, nhìn có chút kinh người.

- Đoạt Nguyên Linh Chỉ, cái gì, không ngờ là bí tịch Thiên cấp chỉ pháp, ha ha ha…

Mở ra quyển sách, nhìn thấy nội dung bên trong Kim Thương Tình ngửa mặt cười to, phi thường cao hứng nói:

- Xem ra bí tịch thiên cấp đầu tiên sau khi đột phá Quy nguyên cảnh của ta cũng đã tìm được, chính là quyển Đoạt Nguyên Linh Chỉ này!

- Nhìn xem còn có bảo vật gì khác hay không!

Dứt lời, Kim Thương Tình hóa thành lưu quang lướt vào một thông đạo biến mất.

Cùng lúc đó một màn này đều phát sinh ở hai nơi khác.

Lần này thông đạo cũng không phức tạp, chỉ sau vài lần chuyển biến một thang lầu xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu, đi lên cầu thang, Lâm Tiêu đi tới một đại điện thật lớn.

Ông…

Vừa tiến vào đại điện, một cỗ uy áp đáng sợ bao phủ trên người Lâm Tiêu, cỗ uy áp thật kinh người, giống như một ngọn núi cao đè ép xuống, làm người ta cơ hồ ngạt thở, mà trái ngược với cảm giác của Lâm Tiêu chính là tận sâu trong sơn cốc màu đen Liên Vân sơn mạch, linh hồn Toản Địa Giáp truyền tới cảm giác khát vọng nồng đậm, không nhịn được ngửa đầu lên trời gào thét.

- Đây là cái gì…

Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy trước mặt xuất hiện một đại điện thật lớn, dài rộng hơn ngàn trượng, cao trăm trượng, bên dưới là một hồ nước u lam sắc, hàn khí dày đặc, bên trên có một thông đạo đi thông đại điện, đông tây nam bắc đều có một tòa, cuối thông đạo là một dàn tế phong cách cổ xưa, bên trên dàn tế đặt một trái tim kim sắc cao gần hai thước đang không ngừng nhảy lên, tản ra uy áp đáng sợ.

- Chính là đồ vật này hấp dẫn Toản Địa Giáp, cảm giác cùng cỗ chân khí thần bí bên trong Liên Vân sơn mạch cực kỳ giống nhau, chẳng lẽ là trái tim yêu thú nào đó sao?

Trong lòng Lâm Tiêu vừa động, suy đoán một loại khả năng.

- Nhưng uy áp của trái tim này mạnh như thế, lưu từ thời viễn cổ tới tận bây giờ mà vẫn còn lớn như vậy, yêu thú bình thường tuyệt đối không khả năng đáng sợ như thế, cho dù cửu tinh yêu thú cũng không có uy áp cường đại như vậy đi, ít nhất là trái tim của yêu vương vượt qua cửu tinh, hơn nữa trong yêu vương cũng là tồn tại cường đại.

Lâm Tiêu thầm suy đoán, ngọc bích bài danh trong trại huấn luyện thiên tài Quận Hiên Dật dùng lân giáp Hắc Ám Yêu Long bát tinh yêu thú làm thành, bên trên còn lưu giữ uy áp cùng khí tức của yêu long, mỗi lần Lâm Tiêu thí nghiệm đều cảm thụ không ít, nhưng so sánh với trái tim này uy áp còn kém quá xa, chẳng khác gì con kiến cùng thần long, hoàn toàn không cùng một cấp bậc.

- Toản Địa Giáp hưng phấn như thế, là muốn cắn nuốt trái tim yêu vương này, đến lúc đó thực lực của phân thân sẽ biến hóa thật lớn, chẳng qua trái tim yêu vương lớn như vậy, ta làm sao mới có thể mang đi ra ngoài? Tuy không gian trong trữ vật giới chỉ còn đủ, nhưng không biết chứa đựng được trái tim yêu vương hay không, nhưng mà Thương Long Tí…

Nghĩ tới Thương Long Tí, tâm thần Lâm Tiêu nhảy dựng, không gian trong Thương Long Tí cực kỳ rộng rãi, thậm chí có thể chứa cả sinh vật sống, muốn chứa dựng trái tim yêu vương không khó khăn, nhưng hắn phải đến gần trái tim trăm trượng mới có thể thu vào được, dù sao tinh thần lực của hắn chỉ bao phủ trong trăm trượng, điều này đối với hắn mà nói là khảo nghiệm thật lớn.

Tuy uy áp của trái tim thật đáng sợ, hiện tại đứng xa như vậy cũng đè ép hắn cơ hồ ngạt thở, muốn đi tới gần thật sự vô cùng gian nan.

- Nói thế nào cũng phải thử xem một chút.

Lâm Tiêu bước lên thông đạo, chậm rãi đi về phía trước, uy áp ngày càng cường đại, vừa đi được trăm trượng đã thở dốc hồng hộc, ướt đẫm mồ hôi, điều chỉnh lại chân khí hắn chuẩn bị tiếp tục đi tới, đột nhiên…

Sưu…

Tiếng xé gió vang lên, một thân ảnh xuất hiện trong thông đạo bên trái, cùng lúc đó trong hai thông đạo khác cũng thoáng hiện bóng người, ngay cả thông đạo sau lưng Lâm Tiêu cũng xuất hiện một nam tử thanh y, nhìn thấy Lâm Tiêu thoáng ngơ ngác, sau đó vô cùng cảnh giác đứng lại không tới gần Lâm Tiêu.

Tiều phu cùng Lý Dật Phong xuất hiện ở thông đạo bên phải, mọi người vừa xuất hiện ánh mắt đều tập trung lên trái tim yêu vương.

- Uy áp thật đáng sợ, chính là muốn chúng ta tranh đoạt vật này sao? Lớn như vậy, cho dù có thể đi tới cũng hoàn toàn không khả năng mang đi.

Ánh mắt mọi người lóe ra, trong lòng trầm tư.

Ông…

Đúng lúc này thông đạo bên trái lại xuất hiện một người mặc kim bào, vẻ mặt cuồng vọng, chính là Kim Thương Tình.

- Đây là cái gì? Trái tim yêu thú? Thật cường đại, ít nhất phải cấp bậc yêu vương!

Kim Thương Tình sửng sốt, khóe miệng hiện tia vui sướng bước tới trước.

- Cút ngay!

Hai võ giả đứng trước thông đạo đang cẩn thận đi tới, Kim Thương Tình vừa thấy hai người lập tức vung kim phiến, một cỗ kim quang bạo lướt nặng nề oanh lên người võ giả trước mặt.

Phốc xuy…

Kim nguyên lực phun mạnh, nguyên lực hộ thể của võ giả kia nháy mắt phá nát, miệng phun máu tươi, hét thảm một tiếng lập tức bị oanh bay ra khỏi thông đạo, rơi xuống hồ nước bên dưới.

Không có bọt nước bắn lên, võ giả vừa rơi xuống nước lập tức hóa thành bạch quang biến mất, hiển nhiên đã bị truyền tống ra khỏi Cổ địa Thái Thần.

Võ giả còn lại thấy thế, sắc mặt tái nhợt, phẫn nộ quát:

- Kim Thương Tình, ngươi như vậy không khỏi cũng quá bá đạo đi?

- Bá đạo?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.