Võ Đạo Đan Tôn

Chương 820: Tinh thần lực thất phẩm



Từ hôm trước nghe nói Lâm Tiêu một mình đi Liên Minh đảo, hai ngày nay nhóm người Nhiếp Hùng luôn lo lắng đề phòng. Từ sau khi nắm giữ lại quyền lực trên Đảo Đao Vương, Nhiếp Hùng rốt cục hiểu rõ tin tức về Lâm Tiêu bao năm nay, vô luận là trận thi đấu Phong Vân Bảng hay đối kháng cùng La Sơn tông chủ, những điều này đối với Nhiếp Hùng mà nói là chuyện không cách nào tưởng tượng, nhưng sau khi biết quan hệ giữa Lâm Tiêu cùng Quận Hiên Dật, hắn lập tức phái người chạy tới Quận Hiên Dật báo tin, nhưng võ giả hóa phàm muốn từ Đảo Đao Vương đi Quận Hiên Dật ít nhất phải dùng hơn một tháng thời gian, chờ khi hắn phái người đuổi tới nơi có lẽ Lâm Tiêu đã gặp nạn.

Hiện tại nhìn thấy Lâm Tiêu an toàn trở về, Nhiếp Hùng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.

- Ta không sao, sau này Liên minh Bách Đảo sẽ không còn tìm các ngươi phiền phức, nhưng từ hôm nay trở đi Đảo Đao Vương sẽ thuộc phạm vi quản hạt của Quận Hiên Dật, sau này lợi ích của Đảo Đao Vương sẽ phân chia cho Liên minh Bách Đảo bốn thành, Quận Hiên Dật bốn thành, Nhiếp gia một thành, ta một thành. Ngoài ra hai tháng nữa là ngày chiêu sinh của Trại huấn luyện thiên tài Quận Hiên Dật, lúc này Nhiếp Lãng nếu xuất phát là có thể tới kịp, nơi đó mới có thể giúp ngươi thể hiện rõ thiên phú của mình, Sông Đao Lãng thật sự quá nhỏ.

Lâm Tiêu đứng trong đại điện trực tiếp phân phó.

Năm nay Nhiếp Lãng được mười chín tuổi đã đạt tới hóa phàm hậu kỳ, thiên phú như vậy ở trong đế quốc tuyệt đối là thiên tài đỉnh cấp, chẳng qua cường giả trong Đảo Đao Vương quá thưa thớt, Nhiếp Lãng còn ở lại đây tu luyện sẽ làm chậm trễ tiền đồ của hắn, đây cũng là một trong những nguyên nhân Lâm Tiêu muốn Đảo Đao Vương gia nhập Quận Hiên Dật.

- Dạ!

Nhiếp Hùng cùng Nhiếp Lãng cung kính đáp, với họ mà nói lời của Lâm Tiêu chính là hết thảy.

Kế tiếp lại thương thảo thêm một ít sự việc, Lâm Tiêu rời khỏi phủ đệ Nhiếp gia đi tới Đao vực.

- Mới rời khỏi hai ngày Đao vực lại rút nhỏ, tốc độ tựa hồ càng lúc càng nhanh, xem ra chưa qua nửa năm Đao vực sẽ hoàn toàn biến mất.

Lâm Tiêu nhíu mày, nhảy vào trong sông.

Hiện tại Đao vực ngày càng thu nhỏ lại, Lâm Tiêu muốn dựa vào nó gia tăng tinh thần lực cần phải tranh thủ thời gian.

Hô hô…

Thân hình Lâm Tiêu nhanh chóng trầm xuống trong sông, đồng thời thả ra Phân thân Toản Địa Giáp, nhận lấy khảo nghiệm của Đao vực.

Oanh oanh…

Bị uy áp khủng bố trùng kích, tinh thần lực của Lâm Tiêu bắt đầu biến hóa, từ lục phẩm đỉnh bắt đầu thuế biến, mà đao ý thất phẩm dần dần biến hóa, ngoài ra ý chí của Phân thân Toản Địa Giáp cũng đang thừa nhận cỗ uy áp đập vào.

Một ngày, hai ngày…

Một tháng, hai tháng…

Trong nháy mắt đã ba tháng trôi qua.

Bên dưới Sông Đao Lãng năm ngàn thước, Lâm Tiêu đang ngồi xếp bằng, tinh thần lực đã xảy ra biến chất, đột nhiên tăng vọt, từng tia tinh thần lực trong suốt giống như thực chất, tầng tầng quấn quýt chung quanh Lâm Tiêu, tản mát ra lực lượng cực kỳ khủng bố.

- Hoa!

Vừa mở mắt, trong mắt Lâm Tiêu tuôn ra tinh quang, vẻ mặt vui sướng.

- Trải qua ba tháng khổ tu, tinh thần lực của ta đã đột phá thất phẩm.

Giãn thân hình, Lâm Tiêu nhắm mắt, tinh thần lực khoan khoái chưa từng có, nước sông hôn ám hiện tại sáng rỡ như ban ngày, tinh thần lực khuếch tán, hết thảy hoàn cảnh chung quanh đều hiện rõ trong đầu của hắn.

- Thật sự là cường đại, đều nghe nói tinh thần lực đạt tới thất phẩm sẽ tăng cao chất lượng, quả nhiên là thế.

Cảm thụ được tinh thần lực cường đại như thực chất của mình, trong lòng Lâm Tiêu lạ lùng.

Hoa hoa…

Ánh mắt chăm chú nhìn về phía trước, trong lòng hắn vừa động, nước sông lập tức xuất hiện lốc xoáy, không ngừng xoay tròn, tản mát ra uy áp cực kỳ đáng sợ.

Không cần thi triển bí pháp, hiện tại Lâm Tiêu chỉ cần đem tinh thần lực phóng thích là có thể ảnh hưởng vật chất bên ngoài hình thành lốc xoáy.

- Tinh thần lực đột phá thất phẩm là có thể ngưng kết tinh thần hỏa, đến lúc đó tiếp tục đem tinh thần hỏa dung hợp cùng chân nguyên hỏa, có thể hình thành tâm hỏa thúc giục Bát Quái Lô, dùng Bát Quái Lô luyện chế đan dược.

Lâm Tiêu tâm niệm vừa động, nhưng cũng không vội vã tu luyện tinh thần hỏa, mà đưa mắt nhìn xuống đáy sông.

Trong ba tháng không ngừng đối kháng uy áp của Đao vực, dần quen thuộc áp bách của Đao vực, thực lực hắn không ngừng gia tăng đồng thời Đao vực cũng yếu bớt, hiện tại hắn đã đi sâu xuống dưới năm ngàn thước, mà Phân thân Toản Địa Giáp lại đi tới bảy ngàn thước, hiện tại tinh thần lực đột phá hắn có thể cảm giác mình chỉ còn cách đáy sông không bao xa.

- Chỗ sâu nhất của Sông Đao Lãng hẳn phải tới vạn thước, căn cứ theo xu thế thu nhỏ của Đao vực, chỉ sợ thêm hai ba tháng nữa Đao vực sẽ hoàn toàn biến mất, hiện tại đao ý của ta đạt tới thất phẩm đỉnh, không bằng ở lại tu luyện thêm một lát, bằng không đợi khi Đao vực biến mất còn muốn tìm địa phương như vậy tu luyện đao ý chỉ sợ sẽ khó khăn.

- Đi xuống!

Tâm niệm vừa động, Lâm Tiêu nhanh chóng trầm xuống, muốn xem cực hạn của mình ở nơi nào.

Trong nháy mắt hắn đã đi tới chỗ của Phân thân Toản Địa Giáp, tới nơi này hắn rõ ràng cảm giác áp lực ngưng thật hơn, có một loại cảm giác làm người muốn hết hơi.

- Được rồi.

Lâm Tiêu ngồi xếp bằng trên lưng Phân thân Toản Địa Giáp, tiếp tục cô đọng đao ý, mà phân thân vẫn đang cô đọng ý chí, đồng thời không ngừng tu luyện Thông Thiên Nhất Trảo.

Vào thời gian này, tại Quận Võ Lăng xa xôi.

- Xoát!

Quận vương quận Võ Lăng lần thứ hai xuất hiện bên trong dãy núi hoang của Thiên Ma lão nhân.

- Tương Thiên Thần, đã qua hơn một năm rưỡi, tốc độ của ngươi thật làm người không dám khen tặng ah, ma sát tinh mà ta muốn đâu?

Thiên Ma lão nhân âm trắc trắc cười hỏi.

Tương Thiên Thần khoát tay, một gói to cùng một vật tản ra hắc khí bay vút tới rơi vào trong tay Thiên Ma lão nhân.

Thiên Ma Bát trải qua một năm rưỡi tôi luyện trong Chiến trường Ma Uyên, ma khí dày đặc, trở nên càng thêm khủng bố âm trầm, tràn ngập năng lượng âm u tối đen.

- Không sai, không sai, ma sát lực trong Thiên Ma Bát đã hấp thu đầy đủ, chỉ cần thúc giục là có thể mở ra thông đạo tầng thứ tư đi thông Chiến trường Ma Uyên, đủ trấn áp cao thủ Quy nguyên cảnh hậu kỳ, một khi Lâm Tiêu bị bao trùm bên trong sẽ không thể chạy thoát.

Thiên Ma lão nhân mở ra gói to màu đen, bên trong có mười khối tinh thạch tối đen, tản mát ma sát khí đáng sợ.

- Quả nhiên là ma sát tinh.

Khoát tay, Thiên Ma lão nhân ném Thiên Ma Bát cho Tương Thiên Thần:

- Tương Thiên Thần, Thiên Ma Bát hiện tại là của ngươi.

- Không vội.

Tiếp nhận Thiên Ma Bát, Tương Thiên Thần âm lãnh nói:

- Thiên Ma lão nhân, lần này ta muốn ngươi dẫn đội tự mình thay ta đi trấn áp Lâm Tiêu.

Thiên Ma lão nhân sửng sốt, âm trắc trắc nói:

- Tương Thiên Thần, ngươi không phải đang nói đùa sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.