Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 206: Triệu hồi





Sau khi Thanh Nhi nói chuyện, nàng liền dạo bước về phía cường giả Thiên Cương cảnh kia. Đối phương chắc cũng cảm thấy khí tức của Thanh Nhi mạnh mẽ, không dám khinh thị, trong lòng hắn thầm mắng nhị thế tổ Hoa Tiêu Vân này chọc giận người nào, lại còn có cường giả Thiên Cương cảnh thủ hộ.



Nhị thế tổ này thật đúng là không để người bớt lo, có lẽ bởi vì gia tộc cho hắn chỗ dựa, khiến hắn quen gây sự, có đôi khi người Hoa gia sẽ nghĩ, nếu Hoa Tiêu Vân xuất chúng bằng một nửa huynh trưởng của hắn cũng đủ làm người ta hài lòng.



Trong chớp mắt, hai người đối chiến với nhau, khí lưu kinh khủng bao phủ khoảng không gian này, thân hình lão giả kia run lên, thân thể bay về phía hư không, hiển nhiên muốn dẫn dắt Thanh Nhi rời đi, còn tiểu tử Nguyên Phủ cảnh nhất trọng kia, hắn không tin Hoa Tiêu Vân không giải quyết được, huống hồ, còn có những tôi tớ kia của hắn.



Hai đạo lưu quang lóng lánh bay đi, hướng lên trên không chiến đấu.



Phía dưới, dáng vẻ tươi cười của Hoa Tiêu Vân càng dữ tợn.



- Giết, đều tiến lên hết cho ta, giết hắn.



Hoa Tiêu Vân vừa nói liền khiến lão đầu kia suýt chút tức đến hộc máu. Tuy thiên phú của hắn không phải quá xuất sắc nhưng dầu gì cũng là Nguyên Phủ tứ trọng lĩnh ngộ lực lượng ý chí, đối phó Nguyên Phủ cảnh nhất trọng còn không phải có thể lấy lực lượng tuyệt đối nghiền ép giết chết?



Hoa Tiêu Vân quả nhiên để tôi tớ của hắn cùng tiến lên, làm hắn không nói nên lời.



Hoa Tiêu Vân không sợ Tần Vấn Thiên. Tuy Tần Vấn Thiên rất lợi hại nhưng dù sao cảnh giới của hắn cũng cao hơn rất nhiều, chỉ là bia đá kia quá quỷ dị, có bia đá, hắn không thể toàn lực đối phó Tần Vấn Thiên, chỉ có thể cùng nhau vây quét.



Một nhóm cường giả vây giết đến, ánh mắt của Tần Vấn Thiên càng yêu dị, bia đá Hoàng Tuyền trôi nổi ở trên đỉnh đầu, đột nhiên, tinh quang rực rỡ bao phủ thân thể Tần Vấn Thiên, một Tinh Hồn Yêu khí tung hoành lóng lánh hiện ra, đó là một Thú Tinh Hồn, thấy Tinh Hồn này, ánh mắt của Hoa Tiêu Vân ngưng tụ.



Đầu rồng, thân sư, đuôi rắn, cánh đại bằng, lân Huyền Vũ, trảo Kỳ Lân, dung mạo Yêu Thú dữ tợn lộ ra khí tức hung hãn khiến người ta sợ hãi, làm người ta chấn động.



- Đây là Yêu Thú Tinh Hồn gì?



Hoa Tiêu Vân thấp giọng mắng, trong lòng của hắn có chút chấn động, không nói đến đây là Tinh Hồn gì, nhưng hào quang xích kim sắc kia của Tinh Hồn chính là đã kết nối với ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời thứ năm ngưng tụ ra. Hắn không thể kết nối được với ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời này, huynh trưởng hắn tới Tinh Hồn thứ ba mới có thể kết nối được.



Nếu là người có kiến thức rộng rãi, nhất định biết Tinh Hồn Yêu Thú trước mắt chính là Đế Yêu Tinh Hồn nổi danh nhất trên Chiến Thú phổ.




Đáng tiếc, Hoa Tiêu Vân không biết, mặc dù những người ở đây cảm thấy chấn động nhưng cũng không biết.



Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, mượn từng Thú Linh đã từng hấp thụ qua, cảm nhận của hắn xông thẳng lên chín tầng trời.



Đế Yêu Tinh Hồn ngửa đầu nộ rống, tuy là ban ngày nhưng thấy trên thiên không có tinh quang cường liệt vương vãi xuống, hóa thành chùm tia sáng Tinh Thần, làm cho trong lòng người bên cạnh chấn động kịch liệt, đây là có chuyện gì?



- Gừ...



Đế Yêu Tinh Hồn phát ra tiếng rít gào trầm trầm, chùm sáng rực rỡ kia như Đế Yêu Tinh Hồn cùng sự tồn tại nào đó ở trên vòm trời liên kết với nhau, tinh quang lóng lánh chói mắt, trong cơ thể Tần Vấn Thiên, một tòa Nguyên Phủ bạo động, đó là Nguyên Phủ đối ứng với Đế Yêu Tinh Hồn, ở trong cơ thể Tần Vấn Thiên, Nguyên Phủ này cùng Đế Yêu Tinh Hồn tựa hồ như có một cái cầu nối, làm cho Đế Yêu Tinh Hồn có năng lượng đáng sợ, phát ra tiếng gào thét hô ứng vào hư không.



- Oong...



Chỉ thấy thời khắc này, có một hư ảnh xuất hiện, hư ảnh này chính là một con Yêu Thú, Đại Bằng ngân sắc, không ngờ đây lại chính là Yêu Thú Ngân Bằng làm người ta khiếp sợ trong Chiến Thú phổ.



Thân thể Ngân Bằng dần dần ngưng tụ, tựa như hóa thành hình ảnh chân thật, đột nhiên mở đôi mắt ra, hàn quang đáng sợ bắn ra, làm người ta hồn bay phách lạc.



- Chuyện này...



Hoa Tiêu Vân trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm cảnh trước mắt.



- Đây là Tinh Hồn loại triệu hoán, Triệu Hoán Tinh Thần Chiến Thú trên vòm trời.



Một người thấp giọng nói, trong lòng chấn động, Tinh Hồn Triệu Hoán đối với tu sĩ Võ Mệnh yêu cầu cực cao, cần phải có lực cảm ứng cực mạnh, hơn nữa trong cơ thể cũng phải có đầy đủ Tinh Nguyên ủng hộ Tinh Hồn triệu hoán phát ra năng lượng triệu hoán, luồng năng lượng này mạnh yếu, quyết định thực lực mạnh yếu của Tinh Thần Chiến Thú được triệu hoán.



Tần Vấn Thiên lần đầu tiên vận dụng năng lực triệu hoán của Đế Yêu Tinh Hồn, hắn mới thật sự cảm thụ được rằng chỉ cần hắn mạnh mẽ, Tinh Thần Chiến Thú triệu hoán xuống từ trên chín tầng trời sẽ càng cường đại hơn.



Yêu Thú xếp thứ 98 trong Chiến Thú phổ, Ngân Bằng thuộc về Tinh Thần Chiến Thú có thể phát triển, lúc này khí tức trên người nó là Nguyên Phủ cảnh nhị trọng đỉnh phong.



- Triệu hoán vượt cấp.



Trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên một tia sáng chói mắt, đây là do cảnh giới Nguyên Phủ của hắn mạnh yếu cùng với Tinh Hồn triệu hoán mạnh yếu mà quyết định.



- Nhanh, mau giết hắn.



Hoa Tiêu Vân quát, những người kia mới từ trong cơn rung động tỉnh táo lại, đánh giết về phía Tần Vấn Thiên.



- Tất cả các ngươi đều phải chết.



Giọng của Tần Vấn Thiên lạnh lẽo thấu xương, sát ý của hắn đối với Hoa Tiêu Vân đã đến cực hạn, con mắt của Ngân Bằng sắc bén đáng sợ, thân ảnh của nó gào thét ra, thân thể cao lớn kéo lên cơn lốc đáng sợ, lợi trảo bắt tới một bóng người, cùng lúc này, bia Hoàng Tuyền cũng bắn ra một luồng huyết sắc lóng lánh, huyết khí ngập trời.



Tần Vấn Thiên vẫn đứng tại chỗ, Đế Yêu Tinh Hồn còn đang ngửa mặt lên trời rít gào, làm cho thân thể của Hoa Tiêu Vân run rẩy kịch liệt, hắn còn muốn triệu hoán nữa sao?



Điên, sao đều là những tên điên vậy, hắn triệu hoán nhiều Yêu Thú như thế, làm sao khống chế được?



- Đùng!



Chấn động đáng sợ làm cho đại địa run rẩy, Thiên Viêm Ma Sư Chiến Thú từ trên trời giáng xuống. Đây chính là Chiến Thú xếp thứ ba trăm trong Chiến Thú phổ, Tần Vấn Thiên đã nuốt qua Thú Linh của nó, bởi vậy có thể cảm ứng được, triệu hoán xuống, khí tức cũng là Nguyên Phủ cảnh nhị trọng đỉnh phong.



Đây vẫn chưa kết thúc, sau đó, thân thể cao lớn của Ngân Giáp Hùng Vương xuất hiện ở trên đại địa, giống như một ngọn núi lớn chà đạp xuống mặt đất, nghiền ép về phía trước.



Ánh mắt của Tần Vấn Thiên yêu dị, thời khắc này hắn cảm giác đầu của mình muốn phân liệt, những Tinh Thần Chiến Thú này có một tia linh trí của hắn ở trong đó, nhưng bởi vì Yêu Thú quá nhiều, làm cho bản thân hắn áp lực cực lớn, sự quá tải này vô cùng khó chịu.



Nhưng Tần Vấn Thiên không quản nhiều như vậy, hắn muốn những người này chết, sát ý của hắn chính là sát ý của những Tinh Thần Chiến Thú này, vùng đất này hoàn toàn bạo động lên.




- Rầm...



Một cường giả bị Ngân Bằng xé rách, Tinh Thần Chiến Thú bùng nổ mặc dù chỉ là Nguyên Phủ cảnh nhị trọng đỉnh phong nhưng sức chiến đấu tuyệt đối không kém Nguyên Phủ cảnh tam trọng. Tư tưởng của Tần Vấn Thiên ảnh hưởng đến tâm tình chúng, những Chiến Thú này đều ở trạng thái bùng nổ.



Hoa Tiêu Vân vốn chuẩn bị thông qua phương thức vây giết đối phó Tần Vấn Thiên, lúc này Tần Vấn Thiên lại mang đến cho hắn cảm giác là càng ngày càng nguy hiểm.



- Chết.



Ngân Bằng xẹt qua hư không, nhanh như luồng điện nhào tới Hoa Tiêu Vân, đồng thời thân thể Tần Vấn Thiên và bia đá Hoàng Tuyền cũng nhào ra.



Hoa Tiêu Vân chém ra một kiếm, luồng ánh sáng kim sắc muốn bổ Ngân Bằng ra nhưng tốc độ của Ngân Bằng tựa như tia chớp, phóng qua bên cạnh kiếm quang, lao thẳng tới đỉnh đầu của hắn.



- Nghiệt súc.



Hoa Tiêu Vân quát lạnh, bàn tay giơ trảo ra, chưởng như lưỡi đao chém giết, lực lượng xuyên thấu đáng sợ chém ra ngoài.



- Đùng.



Bia đá Hoàng Tuyền rơi xuống, tâm tạng của Hoa Tiêu Vân kích động, huyết mạch bất ổn làm cho hắn thống khổ không chịu nổi, đồng thời, Phương Thiên Họa Kích đâm đến, làm cho Hoa Tiêu Vân có chút không biết phải làm sao.



- Ngươi đáng chết.



Hoa Tiêu Vân cũng rơi vào trạng thái điên cuồng, thần binh lợi kiếm của hắn đâm tới bia đá Hoàng Tuyền, năm ngón tay như móc câu, luồng sáng kim sắc hóa thành lợi trảo chụp vào Phương Thiên Họa Kích của Tần Vấn Thiên.



- Răng rắc.



Một âm thanh lanh lảnh truyền ra, Hoa Tiêu Vân nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, hắn là Nguyên Phủ tứ trọng, không tin giết không chết Tần Vấn Thiên.



Lúc này Tần Vấn Thiên cũng buông lỏng Phương Thiên Họa Kích ra, cùng Hoa Tiêu Vân va chạm.



- Đùng.



Âm thanh chấn động trái tim của người ta, Hoa Tiêu Vân phun ra một ngụm máu tươi nhưng lòng giết Tần Vấn Thiên của hắn vẫn cứng cỏi như trước, tay hắn sắc bén giống như lợi kiếm, đánh tới cánh tay của Tần Vấn Thiên.



Một tiếng gào thét cuồng bạo truyền ra, lực lượng vô tận của Tần Vấn Thiên phát ra, âm thanh răng rắc vang lên. Hắn chỉ cảm thấy cánh tay muốn vỡ vụn, nhưng đồng thời cước bộ của hắn dịch ra, miệng mở rộng, hổn hển kêu to, từng chuôi lợi kiếm cắm thẳng vào con mắt cùng đầu của đối phương.



Thần sắc của Hoa Tiêu Vân đại biến, hai tay thu hồi, kim quang bảo hộ ở trước đầu, thân thể lui nhanh, gió lạnh gào thét, tiếng vang đáng sợ truyền ra. Hoa Tiêu Vân liên tục phun mấy ngụm máu tươi, đồng thời lúc cánh tay hắn dời đi, chỉ thấy một đạo kiếm quang đáng sợ chém tới, muốn hủy diệt tất cả.



- Không...



Hoa Tiêu Vân phát ra một tiếng hét đáng sợ, cánh tay che ở trước đầu của hắn bị chém trúng, lủng lẳng, suýt chút nữa rớt xuống. Hoa Tiêu Vân phát ra tiếng rít gào thống khổ thảm thiết, thân thể lui nhanh, lấy ra một vũ ấn, đây là món thần binh duy nhất, là lá bài tẩy huynh trưởng cho hắn để giữ mạng.



Bởi vì thường xuyên gây sự ở bên ngoài, huynh trưởng của hắn nói bất kỳ lợi khí công kích nào cũng vô dụng, một khi gặp phải cường giả vẫn sẽ chết. Thế nên lá bài tẩy giữ mạng là dùng để chạy trốn, giá trị liên thành. Dù Thiên Cương cảnh cường giả cũng đừng mong đuổi kịp, không phải vạn bất đắc dĩ hắn tuyệt không nỡ dùng, nhưng bây giờ, đối mặt một Nguyên Phủ cảnh nhất trọng, hắn bị bức bách đến mức phải dùng tới.



Nắm vũ ấn, tinh quang chói mắt, Tần Vấn Thiên chỉ thấy luồng ánh sáng chói mắt, muốn chọc mù mắt người ta, hai mắt của Tần Vấn Thiên nhắm lại, lúc mở ra đã không thấy bóng dáng của Hoa Tiêu Vân đâu nữa, chỉ còn máu tươi đầy đất.



- Ngươi không chết tử tế được đâu.



Trước khi Hoa Tiêu Vân rời đi, thanh âm gào thét quanh quẩn, cánh tay hắn sắp dứt rời, có thể nghĩ đến là nhị thế tổ này hận Tần Vấn Thiên như thế nào.



- Cho dù đuổi tới Đại Hạ hoàng triều, ngươi cũng phải chết.



Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào phương xa, bia đá đánh ra, dọn dẹp sạch sẽ đám người chung quanh. Trong hư không, bóng dánh của lão giả Thiên Cương cảnh và Thanh Nhi bay xuống, lão giả kia thấy tình huống thảm thiết bên này, sắc mặt đột nhiên đại biến, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói:




- Không biết sống chết.



Nói xong hắn đánh về phía Tần Vấn Thiên một đạo chưởng ấn to lớn, bóng người Thanh Nhi xuất hiện ở trước mặt Tần Vấn Thiên, ngăn chưởng ấn lại, lão giả lại hóa thành lưu quang biến mất.



Phía sau cách đó không xa, bóng dáng của Mạc lão gia tử xuất hiện, vừa rồi hắn ở rất xa đã nghe thấy tiếng gầm gừ của Hoa Tiêu Vân, đi tới nơi này nhìn thấy cảnh thảm liệt trước mắt, sắc mặt của hắn tái nhợt, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói:



- Ngươi làm tổn thương hắn?



Ánh mắt của Tần Vấn Thiên chuyển qua, lạnh như băng lướt nhìn Mạc lão gia tử, Mạc Khuynh Thành suýt nữa bị bức chết, hắn làm gia gia lại không muốn giết Hoa Tiêu Vân.



- Ngươi có biết hắn là ai không? Huynh trưởng của hắn có thiên phú đáng sợ như thế nào không?



Mạc lão gia tử lạnh lùng quát lên, hắn lo lắng Hoa gia sẽ trả thù.



Đến bây giờ Mạc lão gia tử vẫn còn sợ đắc tội Hoa gia, thần sắc của Tần Vấn Thiên lạnh đến dọa người, bỗng nhiên hắn nở nụ cười, đi về phía Mạc lão gia tử, dáng tươi cười yêu dị.



- Thiên phú? Ý chí võ đạo, lực ý chí sao?



Một luồng lực chi ý chí xuất hiện ở trên người Mạc lão gia tử, làm cho thần sắc của hắn cứng đờ.



- Yêu chi ý chí thì sao?



Lại một luồng ý chí võ đạo nở rộ ra, tràn ngập khoảng không gian này, yêu khí đáng sợ, khí chất trên người Tần Vấn Thiên cũng cực kỳ Yêu dị.



- Song trọng ý chí võ đạo.



Trong lòng Mạc lão gia tử nhảy lên, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.



- Hay là Tinh Hồn?



Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, âm thanh “oong” truyền ra, ba Tinh Hồn cùng lúc bạo phát, một luồng khí lưu kinh khủng dịch chuyển hư không, tinh quang sáng chói đâm nhói mắt người.



Ầm ầm!



Tinh Thần chi lực bạo động, màu sắc Tinh Hồn đang lột xác, nhìn ba Tinh Hồn trên đỉnh đầu Tần Vấn Thiên, thần sắc của Mạc lão gia tử trở nên si ngốc.



Ba Tinh Hồn, một màu, nồng nặc xích kim sắc.



Ba Tinh Hồn đều tới từ tầng trời thứ năm.



- Đây là thiên phú ngươi muốn sao?



Tần Vấn Thiên gầm nhẹ, bước chân đạp về phía trước, thần sắc của Mạc lão gia tử si ngốc lui về phía sau, dưới chân mềm nhũn, lại ngồi ngã trên mặt đất, cảnh tượng trước mắt thực sự khiến người ta quá sợ hãi!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.