Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 236: Không được thì cút





Diêm Thiết thấy ánh mắt của Tần Vấn Thiên cũng không kiêng dè một chút mà nhìn thẳng gã. Buồn cười, kẻ này thế mà còn muốn giết hắn, mà không phải nghĩ giữ mạng mình sao?



Cất giọng cười âm lạnh, Diêm Thiết bắt đầu khắc Thần Văn.



Không chỉ có hắn, đám người Lý gia tam lão, Cổ Hưu, thanh niên Luyện Yêu Tông đều bắt đầu khắc Thần Văn.



Ba người bọn Lý gia tam lão đồng thời ở ba phương vị lớn khắc Thần Văn, nhưng bọn họ khắc Thần Văn lại giống như có cảm giác hoà lẫn, tựa như lúc nào cũng có khả năng hội tụ với nhau, cảnh này khiến trong lòng mọi người kinh ngạc. Đều nói ba người tâm ý tương thông, ba người họ liên thủ khắc ra Thần Văn, tất nhiên cực kỳ mạnh mẽ nhỉ?



Lại nhìn Cổ Hưu, chỉ thấy lão từng nét bút từng nhát vạch đại khí mênh mông, khắc ra hoa văn cho người ta cảm giác mênh mông hào phóng, có phong phạm đại sư, nhìn qua đã thấy phi phàm.



Lấy thanh danh Cổ Hưu, khắc ra Thần Văn sẽ là Thần Văn cấp ba đỉnh phong.



Dù sao, Phong Cốc cho bọn họ thời gian một canh giờ, tùy ý bọn họ phát huy.



Thanh niên Luyện Yêu Tông khắc ra Thần Văn, thì lại mang theo một luồng khí yêu tà, làm người ta cảm giác được một luồng khí yêu dị đập vào mặt, cực kỳ mãnh liệt, không có ai dám xem nhẹ thanh niên Luyện Yêu Tông trầm mặc kia.



- Lần này, chính là khảo nghiệm bản lĩnh đích thực, không biết ai khắc ra Thần Văn công kích mạnh nhất.



Người các thế lực phía dưới, tất cả đều nghiêm túc nhìn những người này khắc Thần Văn.



Bọn họ đoán, Lý gia tam lão rất có khả năng đoạt lấy hạng nhất của lần này.



Cổ Hưu đại diện học viện Bạch Lộc, chỉ sợ chỉ có thể khuất mình ở vị trí thứ hai.



Về phần Diêm Thiết, có lẽ có thể lấy được hạng ba, thanh niên Luyện Yêu Tông tuy cũng lợi hại, nhưng ba thế lực kia dù sao cũng mạnh hơn.



Phải biết rằng trước đó thời điểm không biết Lý gia tam lão cùng với Cổ Hưu sẽ xuất hiện, tiếng hô Diêm Thiết đoạt lấy hạng nhất của hội giao lưu là cao nhất, rất nhiều người đều cho rằng Diêm gia lần này sẽ lấy được mười danh ngạch bước vào vùng đất thí luyện.



Người Diêm gia cực kỳ khẩn trương, đám người Lãnh gia bên cạnh Diêm gia, ánh mắt sáng ngời tương tự, bọn họ trả giá lớn như vậy, chính là vì khó được gặp một lần hội giao lưu lần này, không tiếc hy sinh nữ tử đích hệ gia tộc, trao đổi vài danh ngạch, bọn họ hy vọng, Diêm Thiết có thể lấy được hạng nhất.



- Lãnh Kiên, vừa rồi ngươi và Diêm Thiết trao đổi như thế nào?




Chỉ thấy Lãnh gia trưởng lão Lãnh Mâu hướng Lãnh Kiên hỏi.



Vẻ mặt Lãnh Kiên không dễ coi chút nào cả, tới bên người Lãnh Mâu, thấp giọng nói:



- Diêm Thiết hắn nói, một danh ngạch, đổi lấy một vị tiểu thư đích hệ của Lãnh gia ta.



- Càn rỡ!



Lãnh Mâu nhất thời khó coi vô cùng:



- Lãnh gia chúng ta trả giá chẳng lẽ còn chưa đủ nhiều?



Lãnh Kiên không nói gì, cúi đầu không dám nói lời nào. Ánh mắt Lãnh Mâu nhìn chằm chằm hắn, khiến Lãnh Kiên mở miệng nói:



- Đều là Tần Vấn Thiên và Lãnh Ngưng kia gây ra chuyện, nếu không phải là con của Diêm Thiết chết, sao có thể có kết cục như vậy? Một mình Lãnh Ngưng là đủ rồi.



- Hừ.



Lãnh Mâu hừ lạnh một tiếng, nói:



- Xem tiếp một chút đi.



Lãnh Kiên gật đầu, ánh mắt nhìn về phía trên đài tu đạo, chỉ thấy người bên trên đều đang nghiêm túc khắc Thần Văn.



- Tần Vấn Thiên.



Lãnh Kiên nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, chỉ thấy hắn cũng ở nơi đó im lặng khắc Thần Văn, nhưng lại không có chút mỹ cảm, căn bản nhìn không ra một chút đồ án, không biết đang khắc cái gì.



- Cái quỷ gì vậy?



Lãnh Kiên cười lạnh, Thần Văn sư cấp ba này nói chung là hơi trẻ tuổi, năng lực khắc Thần Văn không được.



Học viện Bạch Lộc bên kia, trưởng lão mắt to hướng Bạch Lộc Ngôn hỏi:



- Ngươi xem ai khắc Thần Văn là tinh diệu nhất?



Bạch Lộc Ngôn chính là Thần Văn đại sư ở học viện Bạch Lộc thua Tần Vấn Thiên, chỉ thấy ánh mắt hắn nhìn về phía tu đạo tràng, thấp giọng nói:



- Lý gia tam lão và Cổ Hưu đại sư tạo Thần Văn là tinh diệu nhất, uy lực hẳn là sẽ cực mạnh. Thần Văn của Diêm Thiết có chút quỷ dị, lộ ra tà khí, cũng sẽ rất khó chơi, thanh niên Luyện Yêu Tông khắc Thần Văn, yêu khí mạnh mẽ, ý yêu tà nồng đậm, mơ hồ có ý giết chóc tràn ngập.



Trưởng lão mắt to nhẹ nhàng gật đầu, nói:



- Vậy ngươi cho rằng, Lý gia tam lão và Cổ Hưu đại sư ai sẽ thắng?



- Không thể xác định.



Bạch Lộc Ngôn lắc lắc đầu.



- Lần này, nếu là bị Thủy Nguyệt sơn trang cướp lấy tiên cơ, chỉ sợ bước vào vùng đất thí luyện, cũng sẽ chịu sự cản tay của bọn họ.



Trưởng lão mắt to nhíu mày nói:



- Tần Vấn Thiên thì sao, hắn khắc Thần Văn như thế nào?



- Xem không hiểu, chưa có bất cứ khí tức nào tràn ra.



Bạch Lộc Ngôn nhíu mày nói, theo lý thuyết, Tần Vấn Thiên ngày xưa đối phó hắn hư không khắc Thần Văn, một bước một hoa văn, kiếm rít trên không, ở trên trình độ Thần Văn hẳn là có thiên phú cực cao, mặc dù có thể nội tình không đủ, không thể khắc ra cấp ba đỉnh phong Thần Văn, nhưng cũng không đến mức quá kém mới đúng.



Nhưng giờ phút này, Tần Vấn Thiên khắc Thần Văn, hắn lại có chút xem không hiểu.



Trên tường thành, người trung niên sắc bén bên cạnh Dương Phàm hướng Phong Cốc hỏi:




- Đại sư, Thần Văn sư đợt này thực lực như thế nào?



Phủ Trích Tinh, bọn họ muốn dẫn những người này bước vào vùng đất thí luyện, như vậy cần không chỉ có một người, đội hình Thần Văn sư ba hạng đầu, bọn họ đều cần, như vậy ở sau khi bước vào vùng đất thí luyện, mới có thể làm việc cho bọn họ.



- Không tồi.



Phong Cốc mỉm cười gật đầu, không chỉ không tồi, hơn nữa còn có hai vị thanh niên cực kỳ có tiềm lực.



Trung niên khẽ gật đầu, Phong Cốc đại sư cũng đã nói không tệ, như vậy tất nhiên là không tệ rồi.



Thời gian chậm rãi qua đi, đã gần một canh giờ, bốn thế lực lớn trên tu đạo tràng, nhưng lại có năm người khắc Thần Văn, bởi vì Cổ Hưu đại sư học viện Bạch Lộc cùng với Tần Vấn Thiên đều tự tác chiến, không phối hợp lẫn nhau.



Nhưng, Cổ Hưu đại sư mới là chủ yếu, Tần Vấn Thiên tuy có cảm giác lực mạnh mẽ, nhưng một vòng cuối cùng này khảo nghiệm là năng lực thật sự, Tần Vấn Thiên, chỉ sợ chỉ là tùy ý đi qua sân chút thôi.



Lúc này mọi người đã có thể cảm nhận được khí tức khủng bố các Thần Văn khắc ra kia chất chứa đang lan tràn, uy thế cực kỳ mạnh, có thể rõ ràng cảm giác được hư ảnh đang ngưng hình.



Lý gia tam lão nơi đó, hình như có ba con ác giao ngẩng đầu, uy thế bá đạo cực kỳ đáng sợ, hơn nữa, ba con ác giao này nối liền cơ thể mà sinh.



Cổ Hưu đại sư nơi đó, cũng là yêu thú Thần Văn, như có hư ảnh thanh long lóng lánh ra.



Đã là Thần Văn công kích, Thần Văn loại thú không thể nghi ngờ là cực kỳ thích hợp, lực công kích mạnh mẽ đáng sợ.



Diêm Thiết khắc Thần Văn là tà ác nhất, như có rất nhiều ánh sáng U Minh đáng sợ tà ác lóng lánh, cho người ta cảm giác đáng sợ xương trắng chồng chất.



Thanh niên Luyện Yêu Tông, Thần Văn hắn khắc yêu khí cực nặng, giống như luyện ngục yêu mãng, đôi mắt ác độc lóe ra hào quang làm người ta sợ hãi.



- Thật mạnh, hầu như đều là Thần Văn công kích đứng đầu của một tầng cấp ba này, đủ để đối phó người Nguyên Phủ đỉnh phong.



Những người này, đứng ở chính giữa Thần Văn, có thể tùy ý khống chế, chủ đạo tất cả.



Nay, duy nhất chưa bại lộ uy thế, chỉ có Thần Văn của Tần Vấn Thiên, hắn đứng đó, xung quanh có một khí tức kỳ diệu tràn ngập, một luồng khí ở đó xoay tròn, cũng không biết hắn khắc là Thần Văn gì.



- Đến giờ rồi.



Trên tường thành Phong Cốc thản nhiên mở miệng nói.



- Biểu diễn bắt đầu rồi.



Diêm Thiết cười lạnh lùng dỡ tợn, trong đôi mắt tỏa ra hào quang âm lãnh.



- Đi.



Chỉ thấy Lý gia tam lão chỉ ra ngón tay, trong phút chốc ba con ác giao rít gào lao ra, lao thẳng về phía Cổ Hưu.



Tam đầu ác giao khủng bố che cả bầu trời, Cổ Hưu hừ lạnh một tiếng, hư ảnh thanh long phía sau lão cuồn cuộn bay lên, một tiếng rồng gầm chấn động không gian, tiếng rít gào đáng sợ đến cực điểm, vươn ra vuốt sắc, hướng tới đầu của tam đầu ác giao chụp tới.



- Uy lực này...



Trong lòng mọi người rung động, bọn họ nhìn thấy thân thể Cổ Hưu bay lên, lão trở thành linh hồn yêu thú, yêu thú này do Thần Văn khắc mà xuất hiện, lão chính là chủ đạo, nguyên lực tinh thần trong cơ thể điên cuồng tràn ra, thanh long và tam đầu ác giao va chạm, phát ra tiếng vang rung trời.



- Hừ.



Chỉ thấy Lý gia tam lão hừ lạnh một tiếng, thân thể bọn họ đồng thời lao ra, buông xuống trên cái đầu của tam đầu ác giao, bắt đầu điên cuồng chém giết.



Diêm Thiết và thanh niên Luyện Yêu Tông đều không vội, chỉ yên tĩnh nhìn một màn này xảy ra, chiến đấu như vậy tiêu hao đối với người khống chế Thần Văn chính là cực kỳ lớn, vậy cứ chờ bọn hắn chậm rãi tiêu hao đi.



- Học viện Bạch Lộc.



Trong mắt Diêm Thiết tản mát ra ánh sáng lạnh, thấy hai người đại chiến không ngớt, hắn lặng lẽ phóng ra tinh thần nguyên lực. Đột nhiên, một gương mặt thật lớn như U Minh đột nhiên hướng phía trước bổ nhào ra.



Gương mặt to lớn như U Minh kia sau khi tới gần thanh long, đột ngột cắn xé một miếng, trong phút chốc, từng luồng u quang thẩm thấu vào, bắt đầu tàn phá bừa bãi ở trong cơ thể thanh long, phá hư từng cái hoa văn kia.




Vẻ mặt Cổ Hưu đại sư khó coi. Lý gia tam lão không chút khách khí triển khai cường công, thanh long Thần Văn không ngừng tan rã, thét lớn một tiếng, Cổ Hưu phun ra một ngụm máu tươi, người cũng ngã xuống, chân liên tục lui.



Chỉ thấy lão ôm ngực, ánh mắt nhìn về phía Phong Cốc bên kia, Thần Văn lão khắc không yếu, nhưng gặp phải liên thủ công kích.



- Ta tự có phán đoán.



Phong Cốc thấy ánh mắt Cổ Hưu, bình tĩnh mở miệng.



Cổ Hưu gật đầu, nhưng cảm giác rất mất mặt, như vậy, cho dù Phong Cốc tán thành năng lực của lão, nhưng hạng nhất, khẳng định là không có phần của lão, sẽ vô cùng có khả năng bị Lý gia tam lão đoạt đi.



Thậm chí, vị trí thứ hai cũng nguy hiểm, dù sao vòng thứ ba khảo nghiệm này, lão bị càn quét loại đầu tiên, Diêm Thiết, lão hận nha.



- Cổ Hưu, xem ra thực lực của ngươi không được tốt lắm.



Lý gia lão đại trào phúng cười nói, ở trước mặt Lý gia tam lão, Cổ Hưu không chiếm cứ bất cứ ưu thế nào, ba lượt, đều không có.



- Hừ.



Cổ Hưu hừ lạnh một tiếng, nói:



- Lần này ta nhận thua, ngươi ba người chiến một mình ta, có gì đáng để kiêu ngạo, ta chỉ hận không có trợ thủ tốt.



- Cổ Hưu đại sư, lời không thể nói như thế.



Chỉ nghe Bạch Lộc Di sau lưng mở miệng nói:



- Ở lúc vòng thứ nhất, Tần Vấn Thiên đã có lòng giúp ngươi, ngại là ngươi tự đánh giá bản thân quá cao, quát hắn nhắc nhở, lúc đợt thứ hai, thời điểm chúng ta cần liên thủ, ngươi lại chỉ lo một mình phá trận, nếu không ba người chúng ta liên thủ, sẽ chỉ phá trận mà ra càng nhanh hơn.



Cổ Hưu nghe được lời Bạch Lộc Di nói cau mày, nếu không phải thân phận Bạch Lộc Di ở đó, lão đã quát.



- Ta biết học viện Bạch Lộc thua rồi, trong lòng ngươi không vui, nhưng, Cổ mỗ tự nhận đã cố hết sức.



Cổ Hưu thản nhiên nói, sau đó nhìn về phía Tần Vấn Thiên:



- Kẻ này lần này phụ trợ ta, nhưng, lại chỉ tự mình khắc trận, học viện Bạch Lộc thua, việc không liên quan tới Cổ mỗ.



- Yên tâm, Cổ đại sư, thù lao hứa hẹn cho ngươi, sẽ không thiếu.



Trưởng lão mắt to biết ý tứ Cổ Hưu, thản nhiên nói.



Cổ Hưu nhẹ nhàng gật đầu, nhìn quét qua Tần Vấn Thiên bên cạnh khắc Thần Văn, hừ lạnh một tiếng:



- Lần chiến đấu này, cần ngươi làm gì.



Dứt lời, lão phẩy ống tay áo.



- Học viện Bạch Lộc, còn chưa thua.



Tần Vấn Thiên thản nhiên nói, khiến vẻ mặt Cổ Hưu khựng lại, lại thấy ánh mắt sắc bén của Tần Vấn Thiên, nở rộ ánh sáng lạnh lẽo, nói lạnh như băng:



- Ngươi thua, không có nghĩa là học viện Bạch Lộc thua, đã không được, thì cút.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.