Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 238: Kẻ này cũng không tệ





Trưởng lão chấp sự Lãnh gia Lãnh Mâu sắc mặt xanh mét, chỉ thấy hai tay hắn nắm chặt, phát ra tiếng vang răng rắc.



Trả giá lớn như vậy, cho Diêm Thiết nhiều chỗ tốt như vậy, kết quả Lãnh gia bọn họ nhận được cái gì?



Diêm Thiết, đã chết.



Vì mấy danh ngạch, bọn họ hy sinh Lãnh Ngưng, lưng mang tiếng xấu, liều mạng đắc tội Tần Vấn Thiên, hiện tại, Tần Vấn Thiên dùng thần văn, đánh bại, hơn nữa còn giết chết Diêm Thiết.



Cái này tính là cái gì? Lãnh gia, giống như một trò cười vậy.



- Giết rồi, tốt lắm.



Giờ phút này, ở phương hướng Lãnh gia, một tiếng quát truyền ra, là phụ thân Lãnh Ngưng, nhìn thấy Tần Vấn Thiên giết chết Diêm Thiết, hắn cảm thấy trong lòng thống khoái, một đám người Lãnh gia nhìn chằm chằm, sau khi Lãnh Ngưng chết, hắn cũng biết, hắn làm một phụ thân, thực có lỗi với Lãnh Ngưng, đối với những người của Lãnh gia, hắn có cừu thị.



Lãnh Mâu ánh mắt lạnh như băng liếc nhìn hắn một cái, Lãnh Kiên cũng quát:



- Ngươi câm miệng.



- Ta câm miệng?



Phụ thân Lãnh Ngưng cười lạnh nói:



- Lúc trước ai hạ lệnh giết chết Lãnh Ngưng nữ nhi của ta, buông tha Tần Vấn Thiên, sau đó nghĩ tận biện pháp đi lấy lòng Diêm Thiết, hiện tại thế nào? Hiện tại Diêm Thiết đã chết, Tần Vấn Thiên lấy được danh ngạch, chuyện này, ai là người chịu trách nhiệm?



Lãnh Kiên sắc mặt xanh mét, cảm nhận được ánh mắt sắc bén của mấy vị trưởng lão phóng tới, trong lòng hắn run run, ra trò cười như vậy, trả giá lớn như vậy, chuyện này, ai gánh vác trách nhiệm?



Lãnh Mâu là trưởng lão, hắn khẳng định sẽ không có chuyện gì, Lãnh Kiên hắn thì sao?



Ánh mắt mọi người, đều nhìn về phía Tần Vấn Thiên.




Chỉ thấy khí tức Tần Vấn Thiên lúc này, vẫn lạnh như băng, tràn ngập sát ý, ánh mắt hắn nhìn chăm chú về phía Diêm gia, từng luồng khí tức cuồng bạo điên cuồng bùng nổ, cặp mắt kia đảo qua, mọi người đều có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo trên người hắn.



- Người tiếp theo, là ngươi.



Ngón tay Tần Vấn Thiên chỉ hướng Diêm Không, trong phút chốc, Diêm Không cảm giác cả người như nhập hầm băng, lời nói của Tần Vấn Thiên, giống như là tuyên bố hắn tử vong, ánh mắt hắn, như là lưỡi kiếm xuyên thấu trái tim.



Nhớ tới hai lần trước Tần Vấn Thiên tạo thành bóng ma tâm lý đối với hắn, thân thể hắn run lên nhè nhẹ, sợ hãi là rất mạnh.



Hắn thật sự sợ Tần Vấn Thiên, người này giống như là một tấm màn đen, trùm Diêm Không ở bên trong, nhìn không thấy ánh sáng.



- Hắn giết thúc phụ, giết chết hắn, giết chết hắn.



Diêm Không thân thể run run chỉ hướng Tần Vấn Thiên mà nói, ánh mắt nhìn về phía người Diêm gia, nhưng mà thấy ánh mắt tất cả người Diêm gia đều lạnh lùng nhìn hắn, khiến cho Diêm Không trong lòng mạnh mẽ run rẩy.



- Là ngươi gây ra chuyện?



Thấy một lão giả ánh mắt giống như muốn xé rách Diêm Không, hắn nghe nói, đầu tiên hết là vì Diêm Không và Tần Vấn Thiên có mâu thuẫn, sau đó, hắn lại dẫn theo con Diêm Thiết đi giết Tần Vấn Thiên, mới dẫn đến con Diêm Thiết chết, sau đó, Diêm Thiết nổi giận, bức tử một nữ nhân Tần Vấn Thiên thích, cho nên kết thù.



Nguyên bản bọn họ không để ý, nhưng hiện tại, Diêm Thiết đã chết, thí luyện lần này đã không còn duyên với Diêm gia nữa.



Tất cả cái này, là Diêm Không, gây ra họa, còn làm cho một vị Thần Văn sư thiên tài cừu thị Diêm gia, mà sau lưng Thần Văn sư thiên tài này, là học viện Bạch Lộc.



- Bắt đầu từ hôm nay, Diêm Không bị trục xuất khỏi Diêm gia, sống chết của hắn, Diêm gia không có quan hệ.



Lão giả nọ lạnh lùng nói, trong phút chốc, Diêm Không cảm thấy đầu phát mộng, ánh mắt trống rỗng, hoang mang lo sợ.



Diêm gia, trục xuất hắn khỏi gia tộc?



Chuyện này là… vì sao?



Không có Diêm gia, hắn sẽ chết, Tần Vấn Thiên, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.



- Phụ thân.



Diêm Không đưa mắt nhìn về phía phụ thân, nhưng mà, lại nghe lão giả tiếp tục quát lạnh:



- Nếu như ngươi muốn giúp nó, như vậy, sẽ cùng đi với nó.



Phụ thân Diêm Không sắc mặt tái nhợt, ánh mắt nhìn lướt qua Tần Vấn Thiên trong hư không, hắn rõ ràng, chuyện mà trưởng lão Diêm tộc lo lắng xuất phát từ ích lợi.



Hôm nay, Diêm Thiết đã chết, báo thù không có ý nghĩa gì, giết Tần Vấn Thiên thì có thể thế nào, còn sẽ hoàn toàn đắc tội học viện Bạch Lộc, bọn họ không có ưu việt gì.



Cục diện như vậy, xử lý thế nào?



Buông tha Diêm Không, cùng hắn phủi sạch quan hệ, như vậy, Tần Vấn Thiên có hận thế nào, cũng không có khả năng mang cổ cừu hận này đặt ở trên Diêm gia hắn. Tần Vấn Thiên chỉ cần thông minh một chút, sẽ biết đây là Diêm gia cố ý hóa giải việc này, hy sinh Diêm Không.



- Phụ thân.



Diêm Không thấy phụ thân không nói lời nào, ánh mắt đỏ hồng lên.



Ngày xưa, bọn họ bức bách Lãnh gia hy sinh Lãnh Ngưng, hôm nay, Diêm gia, sẽ hy sinh Diêm Không hắn sao?



- Diêm Không.



Ở một khắc này, một giọng nói rét lạnh vang lên, Diêm Không quay đầu lại, thấy Tần Vấn Thiên đứng ở trên hư không, sát ý cuồn cuộn gào thét xuất ra, sắc mặt Diêm Không lập tức tái nhợt.



- Báo ứng đã đến, hôm nay, ngươi cũng phải chết.




Tần Vấn Thiên ngón tay rung lên, trong phút chốc, kiếm ý quay cuồng, Diêm Không cảm thấy bị một luồng kiếm ý sát phạt ngập trời tập trung vào thân thể, hắn bay lên không chạy trốn, đã thấy kiếm quang xuyên thấu qua, phập một tiếng truyền ra, thân thể hắn đã rơi xuống đất.



Diêm Không, chết.



- Đi.



Trưởng lão Diêm tộc phất ống tay áo, rời khỏi.



Phụ thân Diêm Không thân thể run nhè nhẹ, đi đến bên cạnh Diêm Không, mang thi thể nhấc lên, ngẩng đầu, lạnh như băng nhìn Tần Vấn Thiên một cái, sau đó, hắn cũng theo người Diêm gia rời đi.



Tần Vấn Thiên thấy rõ ràng Diêm gia hận hắn nhưng không muốn cùng hắn kết thù. Phụ thân Diêm Không càng hận hắn nhưng Diêm gia sẽ không cho phép hắn báo thù.



Đây là do hắn triển lộ ra thiên phú và thực lực.



Hành vi của Diêm gia đối với Lãnh gia xúc động là thật lớn, bọn họ phải suy nghĩ nên xử trí việc này như thế nào.



Tần Vấn Thiên hận Lãnh gia, tuyệt đối sẽ không kém hơn so với Diêm gia, là bọn hắn tự tay bức tử Lãnh Ngưng.



Tần Vấn Thiên thân hình lóe lên, trở lại chỗ, lúc hắn giết chết Diêm Thiết cùng với Diêm Không, Lý gia tam lão cùng với thanh niên Luyện Yêu Tông vẫn không nhúng tay, bọn họ thấy lực lượng thần văn của Tần Vấn Thiên, cảm giác được uy hiếp đáng sợ từ thần văn này, tự nhiên mặc kệ Tần Vấn Thiên tiêu hao nhiều một chút.



Nhưng giờ phút này Lý gia tam lão cùng thanh niên Luyện Yêu Tông đã có cảm giác không ổn, Tần Vấn Thiên ở vòng thứ ba biểu hiện ra cường thế như vậy, cộng thêm cảm giác lực thần kỳ của hắn ở vòng thứ nhất, trong lòng Phong Cốc đại sư, thực khả năng đã xem hắn định ở vị trí đệ nhất.



Hơn nữa, một phương học viện Bạch Lộc, không chỉ có Tần Vấn Thiên, còn có Cổ Hưu, Bạch Lộc Di, yếu nhất là Bạch Lộc Di, đều rất lợi hại.



Cho dù bọn họ nảy sinh ra nội chiến một chút, nhưng không che dấu được một bản học viện Bạch Lộc chỉnh thể mạnh mẽ, nếu như Tần Vấn Thiên thật sự liên thủ cùng với Cổ Hưu, bọn họ chỉ sợ sớm đã bị đánh bại.



- Không sai, ngươi mạnh hơn nhiều so với Cổ Hưu lão nhân, buồn cười là hắn vừa rồi còn quá lớn lối.



Lý gia lão đại ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên, có vài phần bội phục, Thần Văn sư cấp ba đỉnh phong trẻ tuổi như vậy, quả thật đủ lợi hại, cộng thêm vòng thứ nhất hắn đã biểu hiện ra cảm giác lực, cũng làm người ta khiếp sợ.



Cổ Hưu nghe được lời ấy thần sắc xanh mét, vừa rồi ở thời điểm Tần Vấn Thiên triển lộ thực lực thần văn, sắc mặt hắn đã cực kỳ khó coi.



Lời nói đã là quá vẹn toàn.



- Xin tiền bối chỉ giáo.



Tần Vấn Thiên bình tĩnh nhìn về phía Lý gia tam lão, sự lạnh lùng trên người thu gom lại rất nhiều, Diêm Thiết và Diêm Không đã chết, kế tiếp, nên tranh đoạt đệ nhất cho học viện Bạch Lộc.



- Ha ha, kêu một tiếng Lý thúc là tốt rồi, hai chữ tiền bối này, chúng tôi đảm đương không nổi, hậu sinh khả uý (*), ta cũng nên học hỏi kiến thức hạ thần văn của ngươi.



Lý gia lão đại nghe Tần Vấn Thiên kêu một tiếng tiền bối tâm tình rát tốt, trong lời nói cũng khách khí rất nhiều.



Con người đều như thế, người khác tôn kính mình, mình liền đáp lại, đương nhiên, cái này cũng thành lập ở cơ sở hai bên địa vị ngang hàng, nếu không phải Tần Vấn Thiên triển lộ ra thực lực, Lý gia tam lão sẽ không khách khí như vậy.



Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, chân bước ra một bước, bàn tay huy động, kiếm ý khủng bố lại lần nữa quay cuồng lên, ngàn vạn lợi kiếm điên cuồng triển áp mà giết ra.



Lý gia tam lão thân hình lơ lửng trong không trung, ba ác giao cuồng bạo đánh ra, cùng ngàn vạn lợi kiếm điên cuồng va chạm cùng một chỗ.



Kiếm cùng ác giao điên cuồng quấn lấy nhau, tiếng rống cuồng bạo chấn động hư không, tiếng kiếm rít đáng sợ cực kỳ chói tai, từng luồng khí lưu trở nên cuồng bạo hẳn lên, Tần Vấn Thiên từng bước một bước tới, ngón tay không ngừng chỉ về phía trước, giống như lấy hắn làm trung tâm, không ngừng có cự kiếm lấp lánh nổ bắn ra, vô cùng vô tận.



Rốt cuộc, một tiếng rống lớn, đã thấy một ác giao thoát phá, bị kiếm tru diệt.



- Ha ha, làm rất tốt, ta nhận thua.



Lý gia lão đại thoải mái cười nói, Tần Vấn Thiên vung bàn tay lên, kiếm khí tiêu tán, lại nói:



- Lý thúc thần văn lợi hại, ta cũng chỉ hơn một chút.




- Khiêm tốn, chúng ta ba người, ngươi một người, hơn nữa trẻ hơn mấy chục tuổi, căn bản không phải chung một tầng, qua thêm vài năm nữa, chúng tôi chỉ sợ làm đồ đệ cho ngươi cũng không xứng.



Lý gia lão đại khoát tay áo, cười nói:



- Bằng hữu như ngươi, ba huynh đệ ta giao định rồi, ngươi cũng không nên ghét bỏ.



Tần Vấn Thiên cũng lộ ra chút ý cười, lại thấy Lý gia lão đại lại nhìn về phía thanh niên Luyện Yêu Tông, nói:



- Ngươi cũng trẻ tuổi như thế, thực đả kích người, chúng ta thử xem sao.



- Tốt.



Thanh niên Luyện Yêu Tông gật đầu, lập tức thần văn cự mãng yêu khí tận trời xông ra, cùng hai ác giao còn lại va chạm, điên cuồng chém giết một trận, thanh niên Luyện Yêu Tông bại trận, thần văn của hắn, chung quy là yếu hơn một bậc.



Tần Vấn Thiên đánh chết Diêm Thiết, đánh bại Lý gia tam lão, mà thần văn của Lý gia tam lão đánh bại thanh niên Luyện Yêu Tông, xếp hạng, tựa như đã xác định.



- Thật sự là phong hồi lộ chuyển.



Trưởng lão mắt to cười lớn ra tiếng, hắn còn tưởng rằng học viện Bạch Lộc lần này lấy không được đệ nhất, lại thật không ngờ, Tần Vấn Thiên cho hắn ngạc nhiên lẫn vui mừng lớn như thế.



- Kẻ này không tệ!



Lão giả bên cạnh trưởng lão mắt to nói, đột nhiên trong lòng khẽ động, cùng trưởng lão mắt to liếc nhìn nhau, sau đó ánh mắt bọn họ nhìn phía Phong Cốc trong hư không.



Phong Cốc đại sư, cũng đã nói qua một câu như vậy, kẻ này không tệ.



Hôm nay xem ra, “kẻ này” chỉ người nào, đã có thể rõ ràng.



Phong Cốc đại sư mặt hơi cười, gật đầu nói:



- Hội giao lưu lần này, cũng coi như viên mãn, bên này học viện Bạch Lộc, tất nhiên là đệ nhất; Thủy Nguyệt sơn trang, xếp thứ hai; Luyện Yêu Tông, thứ ba.



Phong Cốc đại sư tuyên bố kết quả cũng ở trong mọi người dự đoán, mọi người đều có tâm tư, có người mất mát, có người khiếp sợ, cũng có người cao hứng.



Bạch Lộc Di là thật cao hứng.



Học viện Bạch Lộc, lấy được đệ nhất, hơn nữa, là dựa vào Tần Vấn Thiên, nàng đương nhiên cao hứng.



Sắc mặt Cổ Hưu khó coi, hắn còn cuồng ngôn muốn Tần Vấn Thiên cho hắn một câu trả lời. Hôm nay, Tần Vấn Thiên cần trả lời cho hắn sao?



- Ha ha, Cổ Hưu, tặng ngươi một câu, hội giao lưu lần này, học viện Bạch Lộc cần ngươi để làm gì?



Tiếng của Lý gia lão đại truyền đến, rơi vào trong tai Cổ Hưu có vẻ cực kỳ chói tai, đây là câu hắn từng nói với Tần Vấn Thiên, nhưng hiện tại, lại dùng ở trên người hắn mới chuẩn xác nhất. Cần hắn để làm gì?



***



(*) Hậu sinh khả úy: Lớp người sau (người trẻ) nhưng lại rất đáng phục, đáng nể, tài giỏi, những bậc thế hệ đi trước không thể xem thường.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.