Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 387: Đẩy vào bước đường cùng





Vẻ mặt Tần Vấn Thiên khó coi nhìn chằm chằm vào gã trung niên trước mặt, hắn biết rõ trên người đối phương có bảo vật niêm phong không gian cố ý chuẩn bị cho hắn.



Thân thể nhanh chóng lùi ra sau, Tần Vấn Thiên có thể cảm giác được sự tồn tại của cỗ sức mạnh niêm phong kia, hắn vung tay chém ra một đạo kiếm quang khiến không gian hiện lên đường gợn sóng, mà đạo kiếm quang kia chém vào quầng sáng căn bản không thể nào lay chuyển được nó.



- Vô dụng thôi.



Ân Đình lạnh lùng nói, đây chính là một món bảo vật vô cùng lợi hại của Ân gia bọn họ, lần này lấy ra nhằm đối phó với hắn, há lại có thể để hắn tiếp tục trốn thoát được.



- Ta nói rồi, ngươi trốn không thoát.



Thương Tích bước lên trước, lạnh lùng nói, toàn bộ nhân vật thiên kiêu của sáu thế lực lớn đều tập trung ở đây không thiếu một ai, bọn họ bước từng bước tới gần, nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, còn Tần Vấn Thiên thì có thể nhìn thấy rất rõ sát ý trong mắt bọn họ



Rõ ràng, bọn chúng đều muốn Tần Vấn Thiên chết đi.



Tần Vấn Thiên không ngờ đối phương lại có thể tìm được hắn, hơn nữa còn vì hắn mà chuẩn bị một món bảo vật cường đại như thế này, có thể thấy, việc đuổi theo hắn cũng không phải là tình cờ mà đã được lên kế hoạch kĩ càng.



Luyện Ngục Chu Tước rít gào hung ác, trên người cứ như bốc lên luyện ngục chi hỏa. Lúc này đám cường giả kia mới chú ý nhìn về phía Luyện Ngục Chu Tước, trong lòng có phần khiếp sợ. Yêu thú bên cạnh người này cũng thật kỳ lạ, chó trắng có thể hóa lớn nhỏ, tốc độ cực nhanh, mà hiện giờ lại xuất hiện thêm một con Chu Tước có khí tức kinh khủng.



Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua Luyện Ngục Chu Tước, hắn cảm giác được khí tức cường đại của nó thì cũng giật mình. Xem ra sau khi tiểu gia hỏa kia cắn nuốt con yêu thú mắt đỏ nọ đã làm cho Luyện Ngục trở nên mạnh hơn.



Thân thể của tiểu gia hỏa lại chạy tới phía sau, nó cực kì thông minh, đương nhiên cũng hiểu rõ tình huống mà Tần Vấn Thiên gặp phải. Nó há miệng phun tinh quang lên không trung, lập tức những ánh sao kia lơ lửng trên không trung tụ lại thành một mảnh tinh vân.



- Hửm?




Gã trung niên kia nhìn thấy một này này, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, nói:



- Giết chết con yêu thú kia.



- Vâng.



Ở đằng sau, nhiều người đi về phía tiểu gia hỏa, thân thể Tần Vấn Thiên lùi ra sau, chặn phía trước khiến đám người kia dừng bước, trong mắt lộ ra vẻ kiêng dè. Cảnh tượng Tần Vấn Thiên chém giết khi nãy vẫn còn hiện rõ mồn một trước mắt nên họ cũng không dám chọc sát thần này.



- Ngươi cũng rảnh rỗi thật đấy.



Lúc này cường giả Thiên Cương cảnh tầng bảy bước lên phía trước, mà toàn thân Luyện Ngục cũng lóe lên, chắn trước mặt Tần Vấn Thiên, trong mắt lộ ra ánh sáng hung ác khiến người khác sợ hãi.



Sáu tên cường giả thiên kiêu cũng bước về phía Tần Vấn Thiên, ngay lúc đó, bọn chúng đồng loạt phóng Võ Mệnh Thiên Cương ra, khí tức mạnh mẽ, tuyệt đối không để Tần Vấn Thiên có cơ hội thêm lần nữa.



Trong cuộc chiến hôm qua, Tạ Vũ suýt chút nữa đã bị Tần Vấn Thiên giết chết, khi chiến đấu với hắn thì không thể khinh địch.



- Nếu như hôm qua ngươi chịu giao ra thì còn có thể tha chết, nhưng giờ đây, ngươi chỉ còn một con đường chết mà thôi.



Phong Vân Hạc lạnh lùng nói, tình huống như thế này giống như rơi vào bước đường cùng. Nơi này không có huyết trì, đương nhiên Tần Vấn Thiên không thể nào phát ra một kiếm diệt tiên được, hắn chỉ còn một con đường duy nhất, chính là tiếp tục hóa thành đại bàng giết sạch người ở đây.



Tinh vân tụ lại trên không trung tựa như ẩn ẩn có thiên tượng ngưng tụ lại mà thành, Tần Vấn Thiên trông thấy cảnh này thì nét mặt xẹt qua một tia quang mang kì lạ. Lúc trước tiểu gia hỏa đã từng nuốt cổ trận Chu Tước, bây giờ trận linh Luyện Ngục đã sống lại, lẽ nào hắn có thể phun ra cổ trận để Luyện Ngục chấp chưởng hay sao?



- Nhất định phải tranh thủ thời gian cho tiểu gia hỏa mới được.



Tần Vấn Thiên nghĩ thầm, lực lượng huyết mạch lại gầm thét lên lần nữa. Hôm qua vận dụng lực lượng huyết mạch vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, hôm nay lại toàn lực thiêu đốt huyết mạch nữa, nhất thời, Tần Vấn Thiên có cảm giác bủn rủn vô lực, nhưng hắn đã không còn lựa chọn, chỉ có thể đánh.



Tinh vân ngưng tụ trong không trung chiếu lên người Luyện Ngục, khiến cho ngọn lửa trên người nó càng bùng lên một cách đáng sợ. Một màn này khiến tên cường giả kia đanh mặt lại, hắn ta nhỏ giọng nói:



- Mau giết chết con nghiệt súc này đi.



Ngay khi hắn ta vừa dứt lời thì thân thể hắn cũng đánh về phía Luyện Ngục Chu Tước, bàn tay trảo một cái, trong không trung chợt xuất hiện lôi đình chưởng ấn lớn. Khi chưởng ấn này giáng xuống lại có thể bao lấy cả cơ thể to lớn của Luyện Ngục Chu Tước, lôi đình chi uy ẩn bên trong lập tức nổ tung.



Luyện Ngục tức giận gầm lên một tiếng, trên người nó bừng lên luyện ngục chi hỏa rồi phóng về phía chưởng ấn, ngay khi chạm vào nhau, uy thế khủng bố điên cuồng quét sạch cả vùng này.



Hầu như, cùng lúc đó sáu nhân vật thiên kiêu cũng ra tay tấn công Tần Vấn Thiên, mà những người khác thì nhìn chằm chằm vào Tiểu Hỗn Đản, tấn công bất ngờ.



Võ Mệnh Thiên Cương cùa Tần Vấn Thiên cũng phóng ra cùng lúc, yêu huyết sục sôi, trên người mặc một yêu giáp, trông giống như yêu vương.



- Kẻ nào dám tiến lên, giết!



Tần Vấn Thiên quát lớn, chân đạp mặt đất, kiếm khí rít gào, sát phạt giáng xuống.



- Có gì mà không dám!



Kiếm Kinh Thiên hét lớn một tiếng, kiếm khí kinh tiêu, hắn cũng phóng Võ Mệnh Thiên Cương ra, không ngừng tung chưởng, lập tức một loạt thanh kiếm sắc bén gầm thét bắn ra, mà Kinh Tiêu Kiếm cũng đồng thời xuất ra, kiếm động núi sông lao thẳng về phía Tần Vấn Thiên.



Rầm!




Tần Vấn Thiên liên tục giậm chân tại chỗ, uy lực của Thất Sát Kiếm điên cuồng tăng lên tới cực hạn.



- Ra tay!



Thương Thích lạnh lùng quát, mấy tên cường giả khác lập tức tấn công Tiểu Hỗn Đản.



Tần Vấn Thiên tiếp tục bước thêm một bước, lúc kiếm khí tăng lên đến trình độ đáng sợ thì toàn thân hắn biến mất rồi xuất hiện ở giữa đám cường giả kia, hắn lập tức bước ra bước thứ năm, kiếm ý vô tận quét ngang xung quanh. Võ Mệnh Thiên Cương chi kiếm vung lên, trong phút chốc, một hàng máu tươi lóe lên, mấy người còn lại đều lùi về bốn phía.



Ầm! Tru Tâm Cổ Chung rung lên làm chấn động nội tạng của đối phương, đồng thời hắn cũng bước ra bước thứ sáu, mấy tên cường giả cảm thấy bị kiếm đè ép gắt gao. Phốc một tiếng, một người trong số đó trực tiếp biến thành bãi máu, sau đó liên tục có tiếng kêu rên, từng cường giả lần lượt ngã xuống.



Còn phía đằng kia, đám người Thương Thích lao vào Tiểu Hỗn Đản, tốc độ của Phong Vân Hạc nhanh nhất, móng vuốt sắc bén của hắn hạ xuống, mà tiểu gia hỏa kia vẫn phun tinh quang ra như cũ, toàn thân biến thành màu vàng kim.



Bùm!



Ngay khi lợi trảo đánh lên người nó thì nó lăn lộn vài vòng rồi lại đứng dậy, tiếp tục phun tinh thần chi lực ra, mà số tinh thần chi lực kia sẽ bay vào trong không trung rồi bao phủ lấy thân thể của Luyện Ngục.



- Tiểu gia hỏa này thật khó đối phó.



Tạ Vũ lạnh lùng nói, chin cánh tay của hắn hóa thành quyền uy ngút trời, đánh lên người Tiểu Hỗn Đản, lực lượng đáng sợ nọ đập ầm ầm, thân thể tiểu gia hỏa lóe lên nhưng vẫn bị quyền mang vô trận quét trúng, đánh bay ra ngoài, hộc ra một ngụm máu tươi.



Ánh mắt nó lộ ra vẻ hung ác, nó ngẩng đầu, tiếp tục phun ra tinh quang, như thể nó cũng giống như Tần Vấn Thiên, có chấp niệm mạnh mẽ.



Tần Vấn Thiên nhìn thấy cảnh này, sát khí tăng lên cao, hắn bước từng bước, đây đã là bước thứ bảy rồi, tay vung kiếm chi Võ Mệnh Thiên Cương, như thể muốn dồn hết phẫn nộ vào một kiếm này. Toàn bộ những người còn sống ở xung quang đều bị kiếm khí xuyên thủng cơ thể, kiếm âm cắt qua cổ họng mà không ngừng ngã xuống, có điều đám nhân vật thiên kiêu kia lại không hề đau lòng chút nào, cứ như mấy người này không phải là thuộc hạ của bọn chúng vậy.



Uy hiếp của Thất Sát kiếm thuật rất lớn, hắn đã phát ra một lần nên không thể sử dụng chiêu thứ bảy trong Thất Sát kiếm thuật được nữa.



- Ngươi chịu chết đi!



Tạ Vũ không từ bỏ, cứ tung ra quyền mang đánh vế phía tiểu gia hỏa kia, mỗi quyền đều chứa đựng kim chi duệ khí, từng quyền chồng chất, chấn động của cả vùng.



Sao Tần Vấn Thiên có thể nhịn được, hắn giết sạch đám người bên này rồi sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di đến bên cạnh Tạ Vũ, mi tâm lóe lên quang mang xâm nhập vào trong não hải của đối phương, sau đó Võ Mệnh Thiên Cương của hắn cũng lập tức phóng ra, lao thẳng tới đầu Tạ Vũ.



Đột nhiên, ngay lúc này, Thương Thích lại xuất hiện trước mặt hắn, tung một chưởng ấn phát ra ánh sáng màu vàng kim xen lẫn một tia huyết sắc ra, huyết mạch rít gào, đập lên thân kiếm Võ Mệnh Thiên Cương khiến hắn bị đẩy lùi, nhưng Tiểu Hỗn Đản lại bị nắm đấm của Tạ Vũ đánh trúng liên tục.



Chính vào lúc này, bên ngoài xuất hiện rất nhiều cường giả, khí chất của nguyên một đám đều phi phàm, lúc trước cũng chưa từng xuất hiện, bọn họ luôn cách đám người phía trước một khoảng, tránh việc kinh động Tần Vấn Thiên khiến hắn sử dụng quyển trục chạy trốn, cho nên giờ bọn họ mới chạy tới.



Ông!



Trong không gian phát ra dao dộng, dường như lực lượng phong ấn đã bị mở ra, toàn thân đám người kia lóe lên rồi bước vào. Khi Tần Vấn Thiên vừa mới cảm giác được xảy ra chuyện gì thì lực lượng niêm phong lại xuất hiện, phong bế vùng không gian này lại, đối phương đã thừa lúc hắn không thể nào phân tâm sử dụng quyển trục không gian thì đã thả cường giả khác tiến vào.



Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua tu vi của đám cường giả kia, nhất thời tái hết cả mặt, hắn cùng đường rồi.



Đám người này, thấp nhất cũng là Thiên Cương cảnh tầng sáu, căn bản không còn có bất cứ hy vọng nào cả.



Yêu khí trên người hắn phát ra điên cuồng, cổ niệm thông thiên, chỉ có Yêu Thần Tế mới có thể hóa giải nguy hiểm lần này.




Tuy nhiên, ngay sau đó, vẻ mặt Tần Vấn Thiên trắng bệch, hắn không thể phát động Yêu Thần Tế.



Niêm phong chi lực của vùng không gian này không chỉ là lực lượng không gian đơn thuần, mà chính là không gian niêm phong, phong bế hết thảy mọi liên lạc với thế giới bên ngoài, sức mạnh phong ấn trong pháp bảo này khiến hắn không cách nào liên kết với ngôi sao, mượn lực lượng yêu thần tám phương.



Tần Vấn Thiên biết rõ không thể thì lập tức từ bỏ, toàn thân lóe lên, che phía trước tiểu gia hỏa. Mấy gã thiên kiêu này cũng không nôn nóng ra tay, ánh mắt bọn họ nhìn Tần Vấn Thiên với vẻ nhạo báng, mà nhóm cường giả đang từ từ đi tới kia cũng đứng ở mọi hướng, Tần Vấn Thiên đã cùng đường rồi.



- Tiểu gia hỏa, nếu như ta chết đi, ngươi hãy dẫn Luyện Ngục trở về Đại Hạ.



Tần Vấn Thiên nhỏ giọng nói, với tình trạng này mà sử dụng Diệt Tiên kiếm, hắn chắc chắn sẽ chết.



Nhưng giờ đây, hắn đã không còn lựa chọn.



- Grừ!



Tiểu gia hỏa gầm lên một tiếng, nó lắc đầu điên cuồng phun lực lượng tinh thần ra.



Thương Thích lóe ra phong mang:



- Ngươi chết rồi còn muốn tụi nó rời khỏi đây sao, hai con yêu này làm sủng vật tọa kỵ cũng không tệ, hơn nữa còn có Chu Tước.



Lẽ nào Tần Vấn Thiên còn muốn bảo vệ yêu thú này hay sao? Buồn cười thật.



- Giải quyết con Chu Tước này trước đã, khí tức của nó đang mạnh lên.



Lúc này, cường giả chiến đấu với Chu Tước lên tiếng, lập tức có thêm vài tên cường giả chạy về phía Luyện Ngục Chu Tước.



Thân thể Chu Tước cháy càng lúc càng đánh sợ, như thể muốn thiêu đốt hết thảy mọi thứ.



Một tiếng kêu bén nhọn vang lên, nó bỗng nhiên xoay người, phun lửa luyện ngục về phía đám người Thương Thích.



- Cẩn thận!



Những người khác đều hét lớn, đám người Thương Thích nhanh chóng lùi ra sau, còn Chu Tước thì lao về phía Tần Vấn Thiên được kiếm khí bao phủ, Tần Vấn Thiên vốn đang chuẩn bị phát ra Diệt Tiên kiếm thì bị Luyện Ngục cắt ngang, không cho phép hắn phát một kiếm này ra.



- Luyện Ngục!



Tần Vấn Thiên gầm lên, nhưng mà, Luyện Ngục dùng cánh bao phủ lấy hắn, trong cặp mắt hung ác kia lại lộ ra vẻ ấm áp, vô cùng dịu dàng.



Nó sống vì Tần Vấn Thiên, há có thể vừa xuất hiện thì lại nhìn thấy Tần Vấn Thiên chết cơ chứ, Luyện Ngục nó không đồng ý!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.