Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 398: Kẻ nào giết được ta





Câu nói của Thương Thích vừa dứt, cường giả các thế lực lớn của thành Huyễn Vương cũng đều kinh sợ, tức giận ngập trời, trên người như có ánh sáng kh ủng bố phát ra, dường như muốn nhảy vào võ trường, tự mình gi ết chết Tần Vấn Thiên ngay tại chỗ.



- Thì ra là hắn.



Lúc này bọn họ đã hiểu rõ, Tần Vấn Thiên giết sáu nhân vật thiên kiêu lớn vốn dĩ không phải vì khiêu khích hay là kiểm tra mà là để báo thù lúc trước.



Cường giả thành Huyền Vương đứng dậy, vẻ mặt mang theo tia lạnh, nhìn Tần Vấn Thiên đuổi giết Thương Thích, bọn họ giận dữ quát:



- Làm càn.



Tần Vấn Thiên đâu thèm để ý đến bọn họ, hắn đợi sáu nhân vật thiên kiêu lớn có mặt đầy đủ ở trên võ trường rồi mới tới diệt từng người, mục đích là để giế t chết toàn bộ sáu người này, không chừa một mống.



Nếu đã bại lộ, như vậy càng phải giết.



Tinh quang lấp lánh, đúng là vật đổi sao dời, thân thể hắn hạ thẳng xuống phía sau Thương Thích đang chạy trốn, kiếm dài chém ra nhanh như chớp, vùng không gian mà kiếm dài lướt qua như có một sự chấn động đáng sợ, giống như không gian đều bị chấn động đến mức vỡ vụn.



Đương nhiên Thương Thích cảm nhận được áp lực này, vang lên tiếng ầm, trong đầu hắn xuất hiện một cảnh tượng hư ảo của Mộng ma, giống như có vô số ma kích màu máu đánh về phía hắn, mỗi một chuỗi ma kích đều mang theo ánh máu đoạt mệnh, dữ tợn kh ủng bố muốn lấy đi tính mạng của hắn.



- A...



Thương Thích hét lớn, huyết mạch tái sinh trong cơ thể điên cuồng bùng nổ, giống như núi sông gào thét, trong người hắn phát ra tiếng ùng ùng đáng sợ, trong thân thể hắn lại bộc phát ra một luồng ánh sáng vàng kim kinh người đan vào màu máu, giống như một cái kén tằm lớn, trực tiếp bao bọc thân thể hắn bên trong.




- Oành!



Sức mạnh chấn động lớn không gì sánh được, rơi thẳng vào kén tằm, nhịp đập sóng địa chấn vô tận xông vào trong đó, kén tằm bị nghiền nát, kiếm dài đâm tới nhưng Tần Vấn Thiên lại cảm giác được còn có một tầng sức mạnh bao bọc lấy thân thể đối phương. Thương Thích phun ra máu tươi, thân thể bị chấn động lao về phía trước, các cường giả của thành Huyễn Vương vội vàng chạy tới tiếp ứng.



Cho dù bọn họ chưa từng bước vào trong võ trường nhưng đã đến sát biên giới.



- Nhanh lên.



Chỉ thấy bọn họ hét lớn một tiếng, thậm chí một vị cường giả trong đó còn vươn bàn tay lớn màu đỏ chụp thẳng về phía Thương Thích, Thương Thích cắn rách môi, ánh sáng như máu ngút trời, tốc độ của hắn tăng lên, tiếp tục chạy về phía trước.



- Chạy đi đâu.



Ấn đường Tần Vấn Thiên tỏa ra ánh sáng lạnh, thân thể hóa thành ảo ảnh, yêu khí tận trời, huyết mạch cuồn cuộn, trên mũi kiếm có điểm sáng màu đỏ đáng sợ như muốn phá kiếm mà phóng ra.



- Chết.



Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng, chưởng ấn màu máu của cường giả thành Huyễn Vương phủ xuống, tới sát bên người Thương Thích nhưng cùng lúc đó kiếm dài của Tần Vấn Thiên lao tới.



- Xoẹt...



Bỗng nhiên cả người Thương Thích run lên một cái, thân thể dừng trên không, chưởng ấn màu máu trực tiếp chộp vào thân thể hắn đưa tới bên cường giả thành Huyễn Vương. Bọn họ thấy Thương Thích thất khiếu chảy máu, toàn bộ kinh mạch xương cốt vỡ nát, tim vỡ tan, đã chết tự lúc nào.



Một kích này chứa nhịp sóng địa chấn kinh khủng, hoàn toàn phá hủy Thương Thích.



- Ngươi...



Cường giả thành Huyễn Vương ngẩng đầu, mắt nổi lên những tia máu đáng sợ, như có ánh sáng màu máu trực tiếp bao phủ Tần Vấn Thiên, làm cho huyết mạch trong cơ thể Tần Vấn Thiên đều phải bạo động.



Mọi người bên dưới đều lộ ra vẻ khiếp sợ, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên trong võ trường. Người này quá mức điên cuồng, sau khi bại lộ thân phận vẫn tiếp tục đuổi giết Thương Thích, liên tục diệt sáu nhân vật thiên kiêu lớn của thành Huyễn Vương, quả thực vô pháp vô thiên, không coi các thế lực lớn của thành Huyễn Vương ra gì.



Từ Lam và Cơ Tuyết đứng trong võ trường, tim của họ không ngừng nảy lên, là Tần Vấn Thiên, hắn đến để báo thù rồi, hơn nữa không ngờ hắn lại mạnh đến vậy. Lúc này, cuối cùng Cơ Tuyết cũng hiểu ra vì sao thanh niên áo đen lại tự xưng Tần mỗ, thì ra người áo đen chính là thanh niên mặc áo trắng đã điên cuồng cướp đoạt Thiên Tượng quả ngày trước.



Đám người Vân Nhu đi cùng Tần Vấn Thiên đến đây càng vô cùng chấn động, quá mạnh.



Phía hoàng thất hoàng triều Đại Thương, thanh niên mắt vàng nhếch miệng lên hiện ra rõ một đường cong, hai mắt hắn dừng lại trên võ trường. Đối với việc Thương Thích chết hắn cũng không quá để ý nhưng quả thật là người này đã cho hắn chút bất ngờ.



Còn như Thương Duyệt của Huyễn Vương phủ, khi chính mắt thấy Tần Vấn Thiên diệt sáu thiên kiêu lớn báo thù, càng không biết trong lòng đang có cảm xúc gì.



- Trên người hắn có quyển trục không gian, không được để cho hắn chạy thoát.




- Người này phải chém thành muôn mảnh, phơi thây đồng hoang.



Các cường giả của năm phái lớn và Huyễn Vương phủ đều nổi cơn thịnh nộ, thậm chí bọn họ đều chạy tới sát biên giới võ trường, như là chỉ hận không thể tự mình bước vào bên trong diệt Tần Vấn Thiên.



Lãnh Đồ của Huyết Vân giáo chứng kiến tình hình như thế cũng kinh hãi, trước đây hắn và Tần Vấn Thiên tiến vào nơi ở của yêu thú mắt đỏ. May mà hắn không như Tạ Vũ lấy oán trả ơn vây giết Tần Vấn Thiên, nếu không chỉ sợ bây giờ chỉ còn con đường chết.



- Chín phái lớn tuyển đệ tử, kẻ mạnh của các thế lực bước lên võ trường, sinh tử có số, có chín phái lớn làm nhân chứng, có sự đồng ý từ trước của hoàng thất hoàng triều Đại Thương, bọn họ chết ở trong tay Tần mỗ là do thực lực không đủ, chư vị nổi giận như vậy, đều muốn lên võ trường để tiêu diệt Tần mỗ, là cảm thấy uy nghiêm của chín phái lớn không đủ hay là coi rẻ hoàng thất Đại Thương?



Tần Vấn Thiên hét lớn như sấm, chấn động không trung, truyền vang cả chục dặm, mọi người đều biết chín phái lớn và hoàng thất hoàng triều Đại Thương tới đây, trong võ trường sống chết có số, ai dám vì thế mà giết Tần Vấn Thiên?



Một tiếng quát lớn này làm cho cường giả của các thế lực lớn thành Huyễn Vương yên tĩnh lại nhưng trong con ngươi của họ vẫn còn sát khí ngút trời, vô cùng oán hận Tần Vấn Thiên.



- Đương nhiên chúng ta sẽ tuân theo ý của chín phái lớn và hoàng thất, thế nhưng nếu ngươi muốn dùng quyển trục không gian chạy trốn thì chúng ta không thể không ngăn cản.



Một nhân vật cấp cao của Huyền Vương phủ lạnh lùng nói. Thương Thích là của hậu bối của hắn, chết trong tay Tần Vấn Thiên. Thiên phú của Thương Thích vô cùng xuất chúng, từ trước đến nay hắn vẫn rất coi trọng.



Ngay khi tiếng nói của hắn phát ra, đã có một nhân vật mạnh mẽ cảnh giới Thiên Cương tàng sáu qua được cổ trận Tử Lôi Kiếm, hiển nhiên là muốn tới giết Tần Vấn Thiên.



Người này là cường giả của Kim Diễm thế gia thành Huyễn Vương, trên người tỏa ra nhiệt độ nóng bỏng đáng sợ, có thể đi qua khảo hạch của cổ trận Tử Lôi Kiếm hiển nhiên lực chiến đấu của hắn so với người trong cùng cảnh giới rất mạnh, chỉ vì tuổi tác khá cao, tự biết khó có thể được chín phái lớn coi trọng nên lúc trước mới không tiến lên.



Dù sao chín phái lớn tuyển nhận đồ đệ, thiên phú là quan trọng nhất, tuổi tác quá lớn mà có tu vi Thiên Cương tầng sáu, chắc chắn là do thiên phú tu hành có hạn, sẽ không được coi trọng.



Nhưng bây giờ muốn giết Tần Vấn Thiên, sao họ có thể không lên.



- Ta muốn hắn chết, dùng lửa thiêu chết hắn.



Giọng nói lạnh lẽo của một vị cường giả Kim Diễm thế gia lộ ra vẻ âm trầm, đối với Tần Vấn Thiên thì chỉ có hận thấu xương. Kim Diễm là con hắn, vì thế nhất định Tần Vấn Thiên phải trả giá bằng mạng sống, nợ máu trả bằng máu.



- Ai nói ta muốn đi?



Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn về phía cường giả nói câu kia, lạnh lùng trả lời. Đường nét trên mặt hắn biến ảo đan xen, lập tức khôi phục khuôn mặt ban đầu, lúc này một số người còn hoài nghi cũng đã hoàn toàn xác định.



Thì ra hắn chính là thanh niên áo trắng nghe đồn thời gian trước đã làm cho các thế lực lớn thua thiệt, thật lợi hại, giống như là một sát thần, mạnh mẽ báo thù, không tiếc tất cả mà diệt sáu nhân vật thiên kiêu lớn.



Những thiên kiêu này ở trước mặt hắn như là gà đất chó sành, quả thực không chịu nổi một kích, một kiếm cũng chẳng đỡ nổi, khiến người ta hoài nghi, bọn họ là thiên kiêu thật sao?



Lâm Soái của Trượng Kiếm tông quan sát khuôn mặt Tần Vấn Thiên, vẻ mặt sáng lên, lập tức trong con ngươi lộ ra một nụ cười khẽ.



Thì ra chính là thanh niên áo trắng trong hình ảnh, thảo nào sư tổ coi trọng. Theo tình hình trước mắt mà nói, Tần Vấn Thiên biểu hiện mạnh mẽ làm cho mắt người tỏa sáng, những thiên kiêu thành Huyễn Vương ở trước mặt hắn vốn chẳng đáng gì.



- Tần mỗ chỉ có một mình, ngày trước ở trong sơn mạch Thiên Sơn, cường giả của sáu phái lớn đều xuất hiện, cường giả Thiên Cương trên tầng ba tới rất nhiều, thật đúng là coi trọng Tần mỗ. Nếu hôm nay Tần mỗ đã tới đây thì không có ý định dễ dàng rời đi, sao không cố gắng lãnh giáo cường giả của các phái lớn một chút. Nếu không chẳng phải là có lỗi với "ân huệ" của sáu thế lực lớn ngày đó ư?




Tần Vấn Thiên chậm rãi mở miệng, huyết mạch trong cơ thể hắn đột nhiên trở nên cuồng bạo, yêu khí phủ xuống, tóc đen tung bay, vung vãi như thác nước, tóc dài tựa như cũng sắc bén không gì sánh được, tròng mắt hắn đen như mực, sâu thẳm không nhìn thấy đáy, lại lấp lánh như ánh sao. Giữa chân mày hiện lên tia ánh sáng lấp lóe, giống như có con mắt thứ ba mở ra, hơi thở của hắn điên cuồng kéo tới như hậu duệ của thái cổ yêu vương, muốn làm chủ khoảng trời đất này, quét ngang tất cả.



Cường giả của Kim Diễm thế gia đi tới, trên người bộc phát ánh sáng chói chang như mặt trời, Tinh Hồn và Võ Mệnh Thiên Cương bùng ra như có mấy vầng thái dương đồng thời mọc lên, chiếu rọi vào mắt mọi người. Huyết mạch trong cơ thể hắn rít gào như có một đóa sen vàng mọc lên trong cơ thể, lớn mạnh không ai bì nổi.



Hắn bước về phía Tần Vấn Thiên, thân thể run lên, bay lên không, tung ra chưởng ấn mặt trời rừng rực, ánh sáng làm đau mắt người, một đóa sen vàng cực lớn bùng lên, hóa thành những cánh hoa màu vàng đáng sợ, cuộn về phía Tần Vấn Thiên.



Tần Vấn Thiên phóng người lên cao, khí độ xuất quân cuồng bạo, bước chân đạp trên không, kiếm khí lượn lờ, liên tục giậm từng bước chân, kiếm khí ngút trời phá hủy tất cả, Kiếm Võ Mệnh Thiên Cương trôi nổi trên đỉnh đầu, đó là kiếm vương giả, không người địch nổi.



- Giết!



Hét lên một tiếng, xuất kiếm, tựa như là kéo theo kiếm khí vô tận, cánh hoa sen giống như bị ngăn cản toàn bộ, va chạm với kiếm khí, kim thiết giao nhau, phát ra âm thanh chói tai.



- Keng!



Tần Vấn Thiên đạp không, vật đổi sao dời, kiếm dài đột nhiên phá không phóng ra, đâm thẳng vào thân thể đối phương.



Hai tay cường giả Kim Diễm thế gia ngưng tụ cổ ấn, chín vầng mặt trời chói chang cùng nổ xuống, phá hủy tất cả, kiếm dài đâm vào giữa vầng mặt trời, đập vỡ mặt trời, hình ảnh Mộng ma đáng sợ xuất hiện, trong não cường giả kia chợt run lên, ý chí không đủ mạnh, liền bị kéo vào cảnh giới Mộng ma.



Mặc dù Tần Vấn Thiên liên tục diệt nhiều người nhưng cho đến lúc này vẫn không có ai biết thương pháp của hắn mạnh ở chỗ nào.



Cảnh giới Mộng ma, không tự mình trải qua, căn bản người ngoài không thể biết được.



- Phập.



Vẫn là một kiếm kinh người, cho dù tu vi của đối phương là Thiên Cương tầng sáu thì thế nào, huyết mạch của Tần Vấn Thiên ngỗ ngược thế nào, hơn nữa ý chí võ đạo đạt đến hóa cảnh, cảnh giới Mộng ma đáng sợ, trong một kiếm chất chứa hai loại sức mạnh, sức mạnh Mộng ma phá vỡ tất cả sức mạnh, kẻ nào có thể ngăn cản?



- Chết.



Tần Vấn Thiên phun ra một câu, dưới cái nhìn chăm chú chấn động của mọi người, đầu cường giả kia nổ tung, chết ngay tại chỗ, chết chỉ vì một kiếm.



Ánh sáng tiêu tan, ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn xung quanh, quát lạnh lùng một tiếng:



- Kẻ nào có thể giết ta?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.