Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 449: Lưu phong phi tuyết





Đến rồi, Đế Thí đến rồi. Nữ tử có tu vi Thiên Cương đỉnh phong tầng sáu đã bị gi ết chết trong nháy mắt.



Ở nơi xa, mọi người thấy ánh sáng màu xanh thì đều rung động trong lòng, trước đây không lâu bọn họ đã thấy được một Lê Thiên mạnh mẽ, bây giờ lại lại gặp được Đế Thí. Với tính cách của Đế Thí, suýt chút nữa đệ đệ ruột của hắn đã bị gi ết chết, hắn ta cũng không quan tâm Thánh tử hay Thánh nữ gì cả, những người này thảm rồi.



Tốc độ của ánh sáng xanh kia cực nhanh, nó còn chưa tới nơi mà Tần Vấn Thiên đã cảm thấy một loại áp lực khiến người ta hít thở không thông, khí thế hung ác kia như có thể xé rách trời đất khiến cho hắn cảm thấy được sự uy hiếp cực lớn.



- Cẩn thận!



Mạc Khuynh Thành thấy ánh sáng xanh kia thì trong đôi mắt đẹp tràn đầy kinh hãi, thân thể nghiêng về phía trước, hét lên một tiếng.



Nhưng sắc mặt của Tần Vấn Thiên vẫn lạnh lùng, đạp xuống một cái. Một kiếm sau cùng của Thất Sát kiếm thuật kèm theo Võ Mệnh Thiên Cương lao về phía ánh sáng màu xanh. Trong phút chốc, như có kiếm uy vô tận lấy thân thể đối phương làm trung tâm, rồi điên cuồng lao tới. Kiếm ý như trực tiếp xuyên qua thân thể đối phương.



- A...



Một tiếng kêu lảnh lót như do hung cầm phát ra rồi khí thế hung ác trở nên cuồng bạo hóa thành vòng xoáy kh ủng bố bao phủ thân thể Tần Vấn Thiên, sau đó chỉ thấy một luồng sáng xé rách b ắn ra, nó xuyên qua kiếm uy, không dừng lại mà trực tiếp vao về phía Võ Mệnh Thiên Cương.



- Ầm!



Kiếm Võ Mệnh Thiên Cương bị đẩy lui. Trong ánh sáng kia như là có móng vuốt sắc bén khổng lồ của hung cầm, dường như có một con chim lớn từ trên bầu trời lao xuống chụp vào người Tần Vấn Thiên. Không biết uy thế đáng sợ đến mức nào nhưng tốc độ công kích thì nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn thấy được.



Lúc này Tần Vấn Thiên có cảm giác toàn bộ không gian quanh người đèu như bị phong toả vậy. Trên đỉnh đầu Tần Vấn Thiên, ánh sáng hóa thành hình bóng hung cầm, nhìn chằm chằm xuống, uy lực đáng sợ bao trùm cả không gian xung quanh người hắn. Tần Vấn Thiên không phải là chưa từng gặp qua cường giả tu vi Thiên Cương tầng bảy. Lúc trước chiến đấu với Diệp Không Phàm, bản thân hắn đã được trải nghiệm thực lực của cường giả Thiên Cương tầng bảy.



Nhưng mà thực lực của Diệp Không Phàm bé nhỏ không đáng kể so với người trước mắt, như ánh sáng đom đóm so với mặt trời mà thôi, chênh lệch quá lớn.




Cái gọi là cường giả trấn áp thời đại, có thể nói là vô địch trong số người cùng cảnh giới, chuyện vượt cảnh giới dễ như ăn cơm vậy.



Ngay khi sức mạnh huyết mạch bùng nổ, Xích Ma Kích lao ra, sau đó nó yên lặng biến mất trong không khí. Đùng một tiếng thật lớn, Xích Ma Kích va chạm với ánh sáng, lực xung kích đáng sợ đánh bay Tần Vấn Thiên ra ngoài. Cánh tay cầm Xích Ma Kích của hắn như bị nứt ra, sinh ra cảm giác đau đớn kịch liệt.



Tần Vấn Thiên mượn lực xung kích, sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di lui ra xa. Chỉ thấy một bóng người màu xanh đang lơ lửng giữa khoảng không, mang theo khí khái không ai bì nổi. Ánh mắt của người này cực kỳ ác liệt và bá đạo giống như ánh mắt của hung cầm vậy, ngoài ra còn cực kỳ sắc bén như có thể xuyên qua thân người ta vậy.



- Vù vù!



Một cơn gió phất qua nhưng hắn ta không tiếp tục công kích Tần Vấn Thiên mà đi tới trước mặt đệ đệ Đế Vũ của hắn. Lúc này Đế Vũ đang được người khác đỡ lên, không biết có bao nhiêu kinh mạch trong cơ thể đã bị hủy, hắn ta đang hấp hối. Chỉ cần Đế Thí đến chậm một bước thì hắn đã là người chết rồi, mặc dù lúc này cũng đã cách cái chết chỉ một hơi thở.



Sau khi lấy ra một viên đan dược màu xanh, Đế Thí đút vào trong miệng Đế Vũ. Lập tức có một ánh sáng xanh thấm vào trong người Đế Vũ, lập tức mọi người cảm thấy sức sống của Đế Vũ mạnh mẽ hơn rất nhiều, chí ít là có thể tạm thời giữ được cái mạng. Nhưng mà nghĩ đến việc hôm nay tiểu tổ tông Đế Vũ bị người ta đánh cho thảm như vậy, mọi người đểu không ngừng cảm thán.



Đế Vũ hoành hành ngang ngược, không may hôm nay gặp phải người Dược Hoàng Cốc nhưng cũng không sợ trời không sợ đất mà suýt nữa mất mạng. Chờ sau khi hắn chữa trị tốt, không biết với tính cách của Đế Vũ thì có trở nên khiêm tốn hơn một chút hay không. Chỉ cần hôm nay Đế Thí đến chậm một bước là hắn ta đã thành người chết rồi.



Nếu như Đế Vũ chết thì cho dù Đế Thí có thể giết sạch sẽ những người này để báo thù cho hắn ta cũng vô dụng.



Càng lúc khu vực này càng có nhiều người tụ tập đến, thấy hai bên giằng co thì sắc mặt ai nấy đều lộ ra vẻ hứng thú. Chỉ thấy ánh mắt Đế Thí vô cùng lạnh lẽo, sau khi Đế Vũ nhìn hắn ta, giọng yếu ớt nói:



- Ca ca, giúp ta giết chúng, gi ết chết hết chúng.



- Yên tâm, ta sẽ báo thù cho ngươi.



Đế Thí bình tĩnh đáp lại, trong giọng hắn ẩn chứa một loại sát ý mạnh mẽ. Hắn nhìn xung quanh rồi mở miệng nói:



- Bảo vệ tiểu thiếu gia cho tốt.



- Dạ.



Mọi người cung kính nói rồi vây quanh bảo vệ Đế Vũ. Sau đó Đế Thí bước ra một bước, đưa mắt nhìn về phía mọi người, một loại hơi thở cuồng dã bao phủ toàn bộ không gian, trên người hắn ta xuất hiện luồng ánh sáng xanh lấp lánh rồi bóng dàng một con hung cầm xuất hiện phía sau lưng hắn, đó chính là bóng dáng của Thanh Bằng.



Đế Thí nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, sắc mặt lạnh lùng, nói:



- Không biết sống chết.



Đế Thí đã chính mắt nhìn thấy suýt nữa Đế Vũ bị Tần Vấn Thiên giết nên trong lòng cực kỳ tức giận. Người trong Hoàng Cực Thánh Vực, ai mà không biết Đế Thí vô cùng cưng chiều vị đệ đệ có thiên phú kiệt xuất này. Mặc dù những người này đều có thân phận phi phàm, thậm chí có cả Thánh nữ Dược Hoàng Cốc trong đó nhưng Đế Thí đều không quan tâm. Thân là một trong các thiên kiêu trấn áp thời đại, không ai có thể nghi ngờ thiên phú và sự quyết đoán của hắn, sao hắn phải quan tâm đ ến thân phận của kẻ địch mà sợ đầu sợ đuôi.



- Cẩn thận.



Vân Mộng Di khẽ nói, mọi người lập tức chạy về phía Tần Vấn Thiên. Thực lực của Đế Thí cực kỳ đáng sợ, đương nhiên bọn họ cảm nhận được, có lẽ không có người nào ở đây có thể ngăn cản được Đế Thí.



Tần Vấn Thiên nắm chặt Xích Ma Kích trong tay, đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại, hơn nữa cảnh giới của người này còn cao hơn hắn hai tầng. Vừa rồi thoáng va chạm hắn đã biết mình không cách nào chống lại đối phương, nhưng trên người hắn vẫn tràn ngập ý chí chiến đấu mạnh mẽ, điên cuồng đánh về phía đối phương.



Nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại đúng là mục tiêu hắn muốn đánh bại, khí huyết trong xương, trong máu Tần Vấn Thiên như bị sự hưng phấn thiêu đốt.



- Người này...



Mọi người ở xa cảm giác được trên người Tần Vấn Thiên tràn ngập ý chí chiến đấu thì ai nấy đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Điên rồi, tu vi của Tần Vấn Thiên mới là Thiên Cương tầng năm, mặc dù huyết mạch không yếu nhưng cũng không thèm nhìn xem người mà hắn phải đối mặt là người phương nào. Đây chính là Đế Thí đó, là nhân vật thiên kiêu trấn áp thời và đã từng giết không ít đối thủ có tu vi Thiên Cương tầng chín.




Một trận chiến khiến Đế Thí thành danh là khi tu vi hắn còn ở Thiên Cương tầng sáu. Trong trận chiến ấy, hắn bị cường giả của một giáo lớn vây đánh, trong giáo lớn đó có nhân vật thiên kiêu và rất nhiều cường giả có tu vi Thiên Cương tầng bảy hay Thiên Cương tầng tám. Nhưng sau một trận chiến đó, tất cả những người đó đều bị Đế Thí giế t chết. Từ đó về sau Đế Thí đã trở thành nhân vật danh chấn Hoàng Cực Thánh Vực, còn được khen là nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại.



Đối mặt với nhân vật như vậy, trên người Tần Vấn Thiên lại tràn ngập ý chí chiến đấu làm cho mọi người không thể không giật mình.



- Ầm.



Thân thể Đế Thí cũng hơi động, trong đôi mắt hung ác lộ ra sát khí kinh khủng. Tốc độ của hắn ta nhanh như tia chớp, nhanh hơn rất nhiều so với Tần Vấn Thiên, phía sau hắn ta có hình bóng của Thanh Bằng, cả người hóa thành ánh sáng màu xanh, bàn tay giơ lên đánh về phía trước. Một kích nhìn như đơn giản này lại làm cho Tần Vấn Thiên lâm vào đường cùng, cả người như bị một yêu ảnh hung ác bao phủ bên trong.



- Yêu Thần Biến!



Trong lòng Tần Vấn Thiên khẽ động rồi thân thể có biến hóa, trên người xuất hiện Yêu chi khải giáp rồi thân thể không lùi mà tiến, hắn lao về phía trước. Tốc độ của đối phương quá nhanh nên rất khó tránh né được, như vậy thì chỉ có cách va chạm mà thôi.



- Giết!



Sau khi gầm lên giận dữ, Tần Vấn Thiên cầm Xích Ma Kích phát ra sức mạnh mạnh nhất. Mộng Ma Chi Cảnh chui vào trong đầu đối phương nhưng mà tâm chí của Đế Thí cực kỳ cứng cỏi, chỉ thấy hắn ta mở mắt ra, ánh nhìn hung ác trong mắt vẫn rất nồng, ý chí cực kỳ kiên định làm cho hắn không bị Mộng Ma Chi Cảnh ảnh hưởng chút nào. Trong mắt của hắn ta lúc này chỉ có một chữ, đó là giết.



Ánh sáng xanh lấp lánh, móng vuốt sắc bén vô cùng khổng lồ trực tiếp chặn Xích Ma Kích lại. Uy lực chủ yếu của Xích Ma Kích là ở chỗ sức mạnh Mộng Ma, nhưng lúc này Tần Vấn Thiên không thể phát huy ra được toàn bộ sức mạnh của Xích Ma Kích, mà cho dù có phát huy ra được thì có thêm Mộng Ma Chi Cảnh cũng không làm gì được Đế Thí.



Nhưng dù vậy, sự sắc bén của Xích Ma Kích cộng thêm sức mạnh công kích của Tần Vấn Thiên phát ra uy lực cực kỳ đáng sợ nhưng vẫn bị Đế Thí cứng rắn ngăn lại.



Chỉ thấy bàn tay Đế Thí vung ra rồi cánh tay Tần Vấn Thiên bị chấn động, Xích Ma Kích bị hất sang một bên. Sau đó ánh sáng hóa thành hung cầm gầm thét lao về phía thân thể Tần Vấn Thiên. Cỗ uy lực kh ủng bố này như muốn xé nát thân thể Tần Vấn Thiên.



- Đóng băng.



Đột nhiên Vân Mộng Di quát lạnh một tiếng rồi phát ra sức mạnh đóng băng tác dụng lên trên thân Đế Thí nhưng vẫn không ngăn cản được công kích của hắn.



- Lôi Thần Trảm.



Hai người Sở Mãng cùng Âu Dương Cuồng Sinh đồng thời phát ra một kích kh ủng bố, tựa như có sấm sét ngập trời chém xuống phía Đế Thí. Nhưng Đế Thí cũng không thèm liếc mắt nhìn, đây chỉ là hai cường giả tu vi Thiên Cương tầng bốn, mặc dù lực công kích có mạnh đi chăng nữa thì cũng chẳng thể uy hiếp được hắn.



Chỉ thấy trong giây lát, thân thể Tần Vấn Thiên lui nhanh ra, cả người như đã hóa thành tàn ảnh vậy.



- Chạy đi đâu.



Đế Thí quát lạnh một tiếng rồi một loại áp lực đáng sợ xuất hiện bao phủ thân thể Tần Vấn Thiên làm cho hắn cảm giác được toàn thân bị ánh sáng bao phủ ở trong một vũng bùn vậy, Đấu Chuyển Tinh Di cũng không còn hữu dụng nữa.



- Cút.



Trong cơ thể Tần Vấn Thiên, Nguyên Phủ gầm thét rồi giơ một ngón tay đ è xuống hư không. Trong phút chốc một loại kiếm khí bạo loạn quét ra, trong nháy mắt hóa thành Kiếm Chi Phong Bạo đáng sợ lao về phía Đế Thí.



Đế Thí nhướng mày, giơ bàn tay ra, ánh sáng màu xanh bao trùm tất cả, từng con hung cầm gầm thét như xuyên qua kiếm khí hỗn loạn, lao về phía thân thể Tần Vấn Thiên.



- Phụt...



Xoẹt một tiếng rồi một dòng máu tươi bay phụt ra, trước ngực Tần Vấn Thiên đã xuất hiện vết máu nhưng cuối cùng thân thể của hắn đã thoát khỏi phạm vi công kích của đối phương rồi nhanh chóng lui về phía sau.




- Lực công kích thật mạnh, ta không đỡ được.



Trên người Tần Vấn Thiên vẫn còn ý chí chiến đấu nhưng hắn cũng phải thừa nhận bây giờ mình không phải là đối thủ của Đế Thí, nhân vật trấn áp thời đại quá lợi hại, tuyệt đối không phải loại thiên kiêu như Diệp Không Phàm có thể so sánh được.



- Chắc chắn hôm nay ngươi phải chết.



Đế Thí tiếp tục đi tới nhưng đột nhiên ở nơi xa có một ánh kiếm như xé rách hư không lao về phía Đế Thí. Thấy vậy, Đế Thí giơ bàn tay cuồng bạo lên, rồi vung ra va chạm với kiếm khí đang chém tới. Nhưng lúc này Đế Thí lại không thể ngăn cản được, để kiếm khí trực tiếp xé rách chưởng ấn rồi tiếp tục chém vào người hắn ta.



- Hả?



Đế Thí cau mày, khí thế hung ác càng thêm nồng, rồi vung tay đánh ra lần nữa. Trong khoảnh khắc ánh sáng xanh lấp lánh va chạm với kiếm khí, phát ra không khí cuồng bạo tàn phá khắp nơi, cuối cùng kiếm khí bị tiêu diệt.



Chỉ thấy một luồng sáng lấp lánh lao đến, trong nháy mắt đã rơi xuống trước mặt Đế Thí. Toàn thân người này đều là kiếm ý, cả người giống như một thanh kiếm. Mặc dù bộ dạng của người này không tính là tuấn tú nhưng làm cho người ta có cảm giác không hề tầm thường và mơ hồ có một loại khí chất thiên kiêu tuyệt thế.



- Trượng Kiếm Tông, Quý Phi Tuyết.



Đế Thí nhìn đối phương chăm chú, trên người tràn ngập ý chí chiến đấu. Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải nhân vật cũng nổi danh như hắn.



- Hắn là Quý Phi Tuyết.



Sắc mặt mọi người rung động nói, đó là Quý Phi Tuyết của Trượng Kiếm Tông.



- Thật là náo nhiệt.



Từ nơi xa có một tiếng cười nhẹ truyền đến, mọi người đưa mắt nhìn qua thì thấy một bóng người tuyệt mỹ xuất hiện ở đó. Nữ nhân này có thể kề vai với Thánh nữ Dược Hoàng Cốc, bộ dạng nàng ta động lòng người như có khí chất nhu nhược khiến người ta muốn ôm nàng vào trong lòng để bảo vệ.



- Lâm Tiên Nhi, nàng cũng tới ư.



Người vừa đến chính là Lâm Tiên Nhi, nàng nhìn về phía Tần Vấn Thiên, khẽ cười nói:



- Tần công tử thật là phi phàm, có thể dẫn tới ba vị thiên kiêu trấn áp thời đại.



Lời này vừa nói ra, ngay tức khắc mọi người đều kinh hãi, ba vị sao? Ngoại trừ Đế Thí và Quý Phi Tuyết ra, chẳng lẽ còn có một người khác nữa?



Ngay cả Đế Thí và Quý Phi Tuyết cũng bắt đầu tìm kiếm xung quanh, rất nhanh ở một phía xa nào đó, bọn họ thấy được một nhân vật tuyệt đại phong hoa, người này mặc trường bào màu trắng, vừa nhìn một cái người ta liền có cảm giác vô cùng phi thường. Hơn nữa dáng người hắn thon dài và vô cùng anh tuấn.



- Lưu phong không phong lưu, bình hồ đoạn nguyệt, nghệ xạ cửu thiên... Cố Lưu Phong.



Quý Phi Tuyết thì thào nói nhỏ, lộ ra vẻ mặt tán thưởng, người này là một trong tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại, là người mà hắn tán thưởng nhất!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.