Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 451: Phong vân nổi lên





Bên cạnh Lâm Tiên Nhi xuất hiện rất nhiều bóng người mặc áo trắng, quây nàng vào giữa, sau đó thấy Lâm Tiên Nhi khẽ cười, nhìn Đế Thí, dịu dàng nói:



- Mặc dù đều là một trong tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại nhưng xem ra giữa mọi người vẫn còn có chút chênh lệch. Thực lực của Đế công tử so với Cố Lưu Phong thì yếu hơn một chút, hơn nữa nếu bàn về khí thế, Đế công tử chỉ vì một lời nói của Tiên Nhi ta mà giận chó đánh mèo với ta, ngược lại khiến cho người ta cực kỳ thất vọng.



- Mối thù một tên của Cố Lưu Phong, ta sẽ báo, còn về thực lực giữa hai bọn ta, cảnh giới khác nhau, có chút chênh lệch thì thế nào, ai mạnh ai yếu thì gặp nhau ở trong Tiên Võ Giới sẽ rõ.



Ánh sáng xanh trên người Đế Thí lấp lánh, hai mắt hắn lộ ra tia sắc bén, nhìn Lâm Tiên Nhi, thản nhiên nói:



- Còn việc giận chó đánh mèo với Tiên tử thì càng là lời nói vô căn cứ, Đế Thí chỉ muốn mời Tiên tử tâm sự với ta mà thôi, sao lại ra tay ngắt hoa được.



- Vậy là cách Đế công tử mời người có chút đặc biệt rồi.



Lâm Tiên Nhi thản nhiên nói.



- Dung nhan Tiên tử mị hoặc chúng sinh, đương nhiên ta phải sử dụng cách không bình thường để mời, nếu Tiên tử không muốn, vậy Đế mỗ cũng không miễn cưỡng.



Bóng người Đế Thí chợt lóe lên rồi dừng ở giữa không trung, ánh mắt của hắn nhìn về phía Tần Vấn Thiên lần nữa, trên mặt có tia chết chóc lạnh lẽo, giơ ngón tay chỉ về phía Tần Vấn Thiên nói:



- Ngươi cho rằng Quý Phi Tuyết che chở cho ngươi được một lần thì hôm nay ngươi có thể bình yên vô sự, hôm nay ngươi đả thương huynh đệ ta, bất kể ngươi là người phương nào, bất kể thân phận của ngươi thế nào, ngươi đều phải chết.



Lời vừa dứt, bóng người Đế Thí lao ra lần nữa. Thấy vậy, Quý Phi Tuyết hừ lạnh một tiếng rồi bóng người cũng động, tay hắn nắm chặt kiếm, chỉ cần hắn nghĩ trong đầu, hắn có thể phóng kiếm ra.



Nhưng mà lúc này bóng người Đế Thí chợt lóe lên rồi lại thay đổi phướng, bắn về phía đám người. Trong đám người bên này có Phàm Nhạc và đám nữ tử Dược Hoàng Cốc.



- Làm càn.




Quý Phi Tuyết biết mình mắc lừa vội vàng thay đổi hướng lao, tuy nhiên tốc độ của Đế Thí quá nhanh.



- Cẩn thận.



Thấy vậy, Tần Vấn Thiên vội hô to một tiếng cảnh báo. Lúc này Vân Mộng Di cũng vung chưởng ra, một loại sức mạnh lạnh lùng ập về phía Đế Thí, đồng thời Tần Chính cũng bước ra, sức mạnh không gian ào ra nhưng căn bản là không chống lại được Đế Thí. Chỉ thấy Đế Thí vươn bàn tay ra, xuất hiện cự cầm, phá vỡ tất cả công kích, lao thẳng vào mấy người bọn họ.



Sắc mặt đám người Phàm Nhạc biến đổi, nhìn thấy sức mạnh của Đế Thí, bất kể là tốc độ hay sức mạnh công kích thì đều quá mạnh.



- Ầm.



Trong phút chốc, những người khác đều sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di né đi.



- Trốn đi đâu.



Đế Thí gầm lên một tiếng, vung chưởng đánh ra, bảo quang nở rộ, từng con hung cầm lao đi đuổi theo mọi người.



- Cút.



Sắc mặt đám người Sở Mãng, Âu Dương Cuồng Sinh đều biến đổi. Lúc này thấy được một màn như vậy, trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên một tia lạnh lẽo sắc bén, xuất hiện ánh sáng, rồi đột nhiên trên người hắn xuất hiện một tầng không gian rực rỡ.



- Sư huynh giúp ta.



Tần Vấn Thiên mở miệng nói, nghe xong, đám người Đoàn Hàn ở bên cạnh đều gật đầu. Sau đó liền thấy Tần Vấn Thiên bước ra phía trước, bùng nổ ánh sáng, Đấu Chuyển Tinh Di, lao về phía đám người Đế Vũ. Lúc này Đoàn Hàn đã hiểu ý của Tần Vấn Thiên nên trong mắt cũng hiện lên tia sáng lạnh lùng.



- Giết!.



Lúc này giữa mi tâm Tần Vấn Thiên như có ánh sáng đáng sợ xuất hiện, sau đó sức mạnh ý chí kh ủng bố điên cuồng ào ra khiến Đế Vũ mới vừa khôi phục được một chút đã lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết, khẽ gào nói:



- Cứu ta.



Nghe tiếng kêu cứu của đệ đệ, sắc mặt Đế Thí biến đổi nhưng công kích của hắn đã lỡ lao xuống rồi, trong nháy mắt bảo quang của cự cầm đáng sợ đánh bay đám người Phàm Nhạc, trên không có máu tươi bay tung tóe. Đế Thí vốn định giết toàn bộ mấy người này nhưng tiếng kêu thảm thiết của Đế Vũ làm cho hắn phải xoay người lao về phía Đế Vũ. Nhưng lúc này kiếm quang của Quý Phi Tuyết đã tới, một kiếm này như muốn bao phủ và chém nát cả mảnh không gian này.



- Tránh ra.



Đế Thí gầm lên, huyết mạch trong cơ thể cuồn cuộn, ánh sáng xanh rực rỡ, sau đó có thêm càng nhiều hung cầm đáng sợ xuất hiện, hóa thành Thanh Bằng bắt đầu công kích.



- Ngươi quá càn rỡ.



Quý Phi Tuyết không tránh ra, hắn di chuyển hai tay, trong phút chốc hắn đã chém ra bảy bảy bốn mươi chín kiếm, kiếm uy ngập trời, chặt đứt mảnh không gian trước mặt, gắt gao chặn đứng Đế Thí lại.



- Ngươi dám.



Đột nhiên vang lên một giọng hét lớn làm chấn động cả trời đất rồi phía trên bầu trời như có xuất hiện ánh sao lấp lánh, hội tụ thành chòm sao.



- Chém.



Thấy vậy Đoàn Hàn không hề do dự nữa mà vung kiếm chém ra một nhát, cả vùng không gian như đã hóa thành đêm tối để bảo vệ Đế Vũ bên trong.



Đám người Tần Vấn Thiên và Đoàn Hàn biết, trong bóng tối đã có cường giả Thiên Tượng cảnh đến đây. Tuy không chỉ bên phía đối phương mà bên phía bọn họ cũng có cường giả cấp bậc này đến. Nói chung người của các thế lực lớn đi Tiên Võ Giới đều có cường giả đi theo. Sau khi Đế Thí đến đây không lâu thì các cường giả Thiên Tượng kia cũng đã xuất hiện trong bóng tối, chẳng qua thân là cường giả Thiên Tượng, bọn họ sẽ không dễ dàng nhúng tay vào cuộc chiến giữa đám hậu bối. Cho dù là có xuất hiện một chút thương vong cũng sẽ không dễ dàng nhúng tay vào.



Nguyên nhân là do hai bên đều biết cường giả Thiên Tượng của các phe đều đã đến, cho nên bọn họ đều nghĩ cuộc chiến này sẽ dừng ở đây, mãi cho đến khi Đế Thí ra tay với Phàm Nhạc thì đã hoàn toàn khiến cho Tần Vấn Thiên nổi giận.




Thế nên lúc này mới xuất hiện một màn này. Đế Vũ chính là nhân vật thiếu niên thiên kiêu của gia tộc Đế thị, mặc dù thiên phú tu hành của hắn không bằng Đế Thí nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu. Sau này rất có khả năng hắn sẽ trở thành một nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại nữa. Khi thấy đám người Tần Vấn Thiên và Đoàn Hàn muốn giết Đế Vũ, cường giả trong bóng tối của gia tộc Đế thị muốn ngăn trở.



- Ta còn chưa nhúng tay vào thì nào đến phiên các ngươi.



Đột nhiên phía trên bầu trời có một ánh kiếm lấp lánh xuất hiện, khí thế của nó như muốn bổ đôi trời đất, chém về phía cường giả Tinh Tượng kia, đồng thời cũng có một ngôi sao rực rỡ xuất hiện rồi hóa thành gió lốc ngăn cản giữa đám người Tần Vấn Thiên và cường giả Thiên Tượng của Đế gia, một bóng người đứng ở trên không, bất ngờ đó chính là Thạch Hiên.



Cường giả Thiên Tượng của Trượng Kiếm Tông và Diệp Quốc đều đã ra tay mà cường giả Dược Hoàng Cốc thì đi bảo vệ Mạc Khuynh Thành. Trong mắt các nàng, an nguy của Mạc Khuynh Thành cao hơn tất cả. Bây giờ cuộc chiến này như sắp thăng cấp, cái bọn họ nghĩ tới đầu tiên chính là bảo vệ cho Mạc Khuynh Thành.



- Đi.



Cường giả Đế gia gầm lên một tiếng nổi giận, rồi sai thủ hạ mang Đế Vũ đi.



- Muộn rồi.



Giữa mi tâm Tần Vấn Thiên có ánh sáng xuất hiện, lập tức nhảy vào trong đầu Đế Vũ, gây nên từng cơn sóng chấn động rung động trong não đối phương, khiến cho Đế Vũ gào lên thảm thiết. Đồng thời trên người Tần Vấn Thiên như sinh ra một đôi cánh chim, hai cánh chim này như gió dữ nổi lên rồi lao vào đám người Đế gia mà công kích. Nhưng sau đó, kích này lại biến mất, không thấy tăm hơi.



- Cẩn thận.



Đám người đứng trước mặt Đế Vũ vô cùng khẩn trương. Bọn họ không nhìn thấy được phương hướng mà Xích Ma Kích của Tần Vấn Thiên đâm tới nên đành phải sử dụng công kích trong phạm vi lớn hóa thành bức tường người ngăn Tần Vấn Thiên, điên cuồng tấn công về phía trước.



- Ầm!



Trong giây lát, Tần Vấn Thiên lại hóa thành ảo ảnh, bóng người hắn cực kỳ mơ hồ trong đêm, hầu như không có ai có thể thấy rõ được.



- Soạt...



Soạt một tiếng, cuối cùng ảo ảnh xuất hiện ngay phía trên đầu Đế Vũ, khi Xích Ma Kích xuất hiện lần nữa, đã đâm vào đầu Đế Vũ, kết thúc tính mạng của hắn, khiến cho Đế Vũ không kịp phát ra tiếng kêu nào thì đã mất mạng.



- A...



Cường giả của gia tộc Đế thị lập tức công kích như điên vào Tần Vấn Thiên, ai nấy đều lao về phía Tần Vấn Thiên. Hầu như là cùng lúc đó, Không Gian quyển trục đeo trên người Tần Vấn Thiên lóe ra một luồng ánh sáng mạnh, nhưng công kích vô tận ập đến làm cho Tần Vấn Thiên vẫn phải há mồm phun ra một ngụm máu tươi. Nhưng ngay sau đó, ánh sáng không gian rực rỡ xuất hiện rồi thân thể Tần Vấn Thiên biến mất ngay trong hư không.



- Đế Vũ.



Người Đế gia gầm thét.



Thấy vậy, Đế Thí cũng gầm lên rồi công kích điên cuồng vào Quý Phi Tuyết, tiếng gầm của hắn khiến cả không gian không ngừng chấn động ầm ầm mà bộ dạng của hắn ta lúc này, hai mắt đỏ ngầu, miệng thì không ngừng thét.



- Đế Thí.



Quý Phi Tuyết chém ra một kiếm rồi lạnh lùng nói:



- Cuộc chiến này vốn dừng rồi, là chính ngươi đã hại chết đệ đệ ngươi, đừng có trách người khác.



Người như Đế Thí sao chịu nổi k1ch thích như vậy. Lúc này càng lúc công kích của Đế Thí càng điên cuồng, ánh sáng xanh bắ n ra cuồng loạn, vô số hung cầm bay loạn như muốn xé rách cả trời đất.



Thấy vậy, Quý Phi Tuyết vội phòng ngự. Tuy công kích của Đế Thí mạnh nhưng do lý trí không đủ minh mẫn nên cũng khó mà đả thương Quý Phi Tuyết vì thực lực của hai người vốn ngang nhau.



Trong khi đó, thấy trong đám người Phàm Nhạc có một số người bị thương nên Mạc Khuynh Thành liền sai cường giả Dược Hoàng Cốc đến cung cấp đan dược đồng thời bảo vệ an toàn cho bọn họ.



Một bên khác, cường giả của Trượng Kiếm Tông và Thạch Hiên đối mặt với cường giả của Đế gia cũng đã chiếm được ưu thế tuyệt đối. Người Đế gia đành ôm lấy thi thể Đế Vũ phát ra tiếng rống giận nhưng lại không thể làm gì được.




Hôm nay bọn họ bị thua thiệt, đã mất đi một thiếu niên thiên kiêu, nhưng lại không làm gì được đối phương. Nhất là Tần Vấn Thiên, thủ phạm gi ết chết Đế Vũ đã sử dụng Không gian quyển trục mà trốn mất.



Vừa rồi Tần Vấn Thiên chỉ muốn né tránh đòn vây công nên mới sử dụng Không gian quyển trục để né đi. Cho dù Tần Vấn Thiên không đi thì dưới cục diện đó, Đế Thí cũng không làm gì được hắn.



- Lần này Đế Thí sắp phát điên rồi, bởi vì hắn công kích bằng hữu của Tần Vấn Thiên mà khiến Tần Vấn Thiên lên cơn điên, không tiếc tất cả gi ết chết đệ đệ của hắn, nếu không hai bên đã ngừng chiến rồi.



Mọi người âm thầm nghĩ như vậy trong lòng, bản thân họ cũng đã cho rằng hai bên đã đình chiến rồi. Suy cho cùng hai bên đều có cường giả ẩn trong bóng tối, rất khó xé rách mặt nhau nhưng không nghĩ rằng lại có biến động bất ngờ như vậy. Cũng do Đế Thí quá cuồng ngạo mới dẫn đến kết cục như vậy.



Đương nhiên, điều này cũng do thái độ ngày thường của Đế Vũ đã điên cuồng ngang ngược thành quen, chỉ sợ hắn cũng không nghĩ tới hôm nay sẽ trở thành ngày tận thế của thiếu niên thiên kiêu hắn.



Thấy sắc mặt Đế Thí điên cuồng, mọi người âm thầm nghĩ vậy trong lòng. Nhưng tuy Đế Vũ đã chết nhưng kết cục cuối cùng như thế nào sợ là còn rất khó nói. Nhất định Đế Thí sẽ báo thù, liệu Tần Vấn Thiên có thể chịu đựng được sự trả thù của Đế Thí hay không?



Còn có những người bạn của Tần Vấn Thiên nữa, sợ là Đế Thí sẽ không bỏ qua cho người nào. Xem ra chỉ có thể cầu khẩn trong hành trình Tiên Võ Giới này không gặp phải Đế Thí mà thôi vì trong hành trình Tiên Võ Giới, cường giả cấp Thiên Tượng không thể đi vào nên tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi.



- Ầm ầm!



Một loại hơi thở tức giận ngập trời xông thẳng lên mây. Cuối cùng Đế Thí không dây dưa với Quý Phi Tuyết nữa mà lao lên trên không trung, đưa mắt nhìn xuống đám người Mạc Khuynh Thành và Phàm Nhạc phía dưới, sau đó lại nhìn thoáng qua xác đệ đệ của hắn là Đế Vũ, cuối cùng gào lên một tiếng điên cuồng.



- Tiên Võ Giới, đó chính là ngày tận thế của các ngươi.



Đế Thí gào lên một tiếng điên cuồng, giọng nói làm chấn động trời đất, khiến màng nhĩ mọi người đều đau nhức.



- Đi.



Đế Thí quát lên lần nữa, cường giả Đế gia mang theo thi thể Đế Vũ, phóng lên trên trời, vội vàng rời khỏi nơi này. Hiển nhiên là tất cả đều biết rằng dưới cục diện này bọn họ không có khả năng làm gì được đối phương.



Nhưng nhìn bóng người bọn họ rời đi, tất cả mọi người đều hiểu được, đã kết hận này. Đế Thí và Đế gia sẽ không buông tha việc báo thù.



Quý Phi Tuyết hơi cau mày, sau đó hắn nhìn về phía Đoàn Hàn, nói:



- Chúng ta phải mau đi tìm Tần sư đệ, sau này các vị đều phải cẩn thận, cố gắng không đi ra ngoài một mình. Đế Thí vô cùng cưng chìu đệ đệ hắn, bây giờ thấy đệ đệ hắn chết, sợ là sẽ điên cuồng báo thù.



- Đây cũng là do hắn đáng chết.



Đoàn Hàn lạnh lùng nói, bọn họ đều đã định buông tha nhưng Đế Thí lại cố tình dẫn ra trận đại chiến này.



Nhưng bọn họ đều âm thầm cảnh giác, biết nên làm như thế nà, đã kết thù, sau này cũng chỉ có thể cẩn thận hành sự mà thôi.



- Người này thật thú vị.



Ở nơi xa xa, Lâm Tiên Nhi khẽ cười nói. Tần công tử này đúng là nhân vật điên cuồng, thấy Đế Thí ra tay với bạn mình thì liền không tiếc tất cả mà bắt Đế Vũ để mạng lại đây!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.