Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 53: Ứng chiến





Mười sáu tuổi, thực lực Luân Mạch cảnh tứ trọng, phóng mắt Sở Quốc, thiên phú như thế tuyệt đối là đỉnh phong, hơn nữa Tinh Hồn của Mộ Dung Phong cũng không yếu, Tinh Hồn thứ nhất tới từ Nhị Trọng Thiên, Tinh Hồn thứ hai tới từ Tam Trọng Thiên, hắn là tu sĩ Võ Mệnh thuần túy, sau khi ngưng tụ Tinh Hồn mới bắt đầu Luyện Thể, dùng một năm rưỡi để thân thể hoàn mỹ, bước vào Luân Mạch cảnh.



Thiên phú như thế đã cực kỳ hiếm thấy, vì không có khả năng mọi người đều giống như Tần Vấn Thiên, dùng Nguyên Lực tới từ Ngũ Trọng Tinh Thần luyện thể, lại có Thiên Chuy Bách Luyện Chi Pháp bá đạo, hiệu quả đương nhiên là gấp mấy chục lần người khác.



Mộ Dung Phong nói cực kỳ hiển nhiên, có lẽ sau này Tần Vấn Thiên có năng lực chống lại hắn, nhưng bây giờ, còn chưa có tư cách cùng hắn đặt chung một chỗ đàm luận, người thảo luận chủ đề như vậy, đều là ngu xuẩn.



Tần Vấn Thiên không có nhìn Mộ Dung Phong, dĩ nhiên không phải sợ hãi hay kiêng kỵ, trên thực tế, trước đó hắn không biết Mộ Dung Phong, cũng không có hứng thú biết, vô luận Mộ Dung Phong thiên phú như thế nào, lại cùng hắn có quan hệ gì?



Nhưng bây giờ Mộ Dung Phong muốn đại biểu Kỵ Sĩ minh, như vậy liền có quan hệ với hắn rồi, nhất là trước đây không lâu Phàm Nhạc tao ngộ cực hình, cho nên Tần Vấn Thiên nhìn về phía Phàm Nhạc.



- Ta tới quyết định sao?



Phàm Nhạc nhìn Tần Vấn Thiên nói.



- Vô luận ngươi quyết định như thế nào, ta đều sẽ theo ngươi.



Tần Vấn Thiên cười nói.



- Đương nhiên là, được!



Mập mạp nở nụ cười, lập tức nhìn về phía Nhược Hoan nói:




- Sư tỷ, bọn họ đã muốn chơi, liền theo bọn họ đi, thời gian định ở một tháng sau đi.



- Ngươi chắc chắn chứ?



Nhược Hoan nhìn thoáng qua Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc, hai người đối diện là cực kỳ vướng tay a.



Phàm Nhạc nhún vai, cười nói:



- Mập mạp ta không có nhiều Tinh Thạch như vậy, không thể làm gì khác hơn là dùng loại phương pháp này, đề thăng cấp bậc Đế Tinh ngọc bài của bản thân.



Tiền tam trong tân sinh của Đế Tinh Học Viện, có thể để đẳng cấp của Đế Tinh ngọc bài đề thăng tới cấp ba.



- Đã như vậy, sao không duy nhất đề thăng tới cấp bốn, trận ước chiến này, cộng thêm 200 viên Tinh Thạch trên Nhị Trọng Thiên làm tiền đặt cuộc, nếu ngươi thắng, chẳng phải là có thể đề thăng tới cấp bốn.



Âu Thần lạnh lùng nói, làm cho đám người chung quanh hít vào ngụm khí lạnh, 200 viên Tinh Thạch trên Nhị Trọng Thiên, đây đối với tân sinh mà nói, tuyệt đối là con số khủng bố.



Một trăm viên Tinh Thạch trên Nhị Trọng Thiên, có thể đề thăng đẳng cấp của Đế Tinh ngọc bài tới cấp bốn.



Không chỉ đối với tân sinh, đối với Kỵ Sĩ minh, đây cũng là chữ số khổng lồ, nhưng hắn vững tin, bọn họ nhất định sẽ thắng, cái này vốn là ước chiến không có huyền niệm.



Nhược Hoan hơi híp mắt, mấy chữ này, đối với Thanh Vân minh mà nói, như trước có áp lực rất lớn.



- Thanh Vân minh chúng ta, vẫn có thể lấy ra 200 viên Tinh Thạch được.



Thanh niên bên cạnh Nhược Hoan mỉm cười nói.



Nhược Hoan gật đầu, lập tức nhìn Âu Thần nói:



- Đầu tiên ta muốn thanh minh hai điểm, thứ nhất, Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc không phải người của Thanh Vân minh, Thanh Vân minh chúng ta xuất thủ, chỉ thuần túy là không quen nhìn Kỵ Sĩ minh các ngươi đê tiện, một đám học viên cũ vây quét hai tân nhân, thật là vẻ vang; thứ hai, tiền đặt cược trận này, Thanh Vân minh chúng ta nhận, thắng, tiền đặt cược thuộc về hai người Tần Vấn Thiên, thua, tính Thanh Vân minh chúng ta.



- Thứ ba, Thanh Vân minh chắc chắn sẽ không giống Kỵ Sĩ minh, dùng lợi ích mê hoặc người khác gia nhập, người vì lợi gia nhập Thanh Vân minh, chúng ta cho tới bây giờ không thu, mặc dù bọn họ có thiên phú phi phàm.



Thanh niên bên cạnh Nhược Hoan bổ sung một tiếng, khóe miệng thủy chung treo nụ cười thản nhiên.



Đây là quan niệm của Thanh Vân minh, là tác phong của bọn họ, cùng Kỵ Sĩ minh tuyệt nhiên bất đồng.



Thế giới này vốn dĩ là thế giới lợi ích xông tâm, vì sao còn muốn mang loại không khí này đến Đế Tinh Học Viện, Thanh Vân minh thủy chung thủ vững loại tín niệm này.



- Ngu muội.



Đám người Âu Thần cũng khinh thường Thanh Vân minh, bọn họ cho rằng, không có lợi, dựa vào cái gì hợp tác, hết thảy tín nhiệm, đều xây dựng ở trên lợi ích.



- Một tháng sau, ta rất chờ mong.



Âu Thần mang người của Kỵ Sĩ minh rời đi, Mộ Dung Phong nhìn Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc một cái, lộ ra thần sắc quái dị.




- Dạng tự tin mù quáng gì để cho các ngươi dám ứng chiến, nếu như quy củ đồng môn Đế Tinh Học Viện chiến đấu không thể đánh chết đối thủ sửa lại, sẽ tốt biết bao nhiêu.



Đỗ Hạo kỳ quái lưu hạ một câu, sau đó theo Mộ Dung Phong ly khai.



- Sư tỷ, ngươi là Thanh Vân minh Minh chủ?



Tần Vấn Thiên nhìn Nhược Hoan, hơi kinh ngạc.



Bất quá Nhược Hoan lắc đầu, cười nói:



- Ta phụ trách sự vụ của Thanh Vân minh, Âu Thần phụ trách sự vụ của Kỵ Sĩ minh, Minh chủ của hai đại minh, đều là học viên Nguyên Phủ cảnh lưu ở trong học viện, thế nào, các ngươi có muốn suy nghĩ chút hay không?



- Chuyện râu ria mà thôi, dù sao từ hôm nay trở đi, ta ở trong Đế Tinh Học Viện, nguyện vọng thứ nhất là để cho Kỵ Sĩ minh hoàn toàn tiêu thất khỏi Học viện.



Trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên một tia sáng lạnh, hắn sẽ vì mục tiêu này nỗ lực.



- Ân, ngươi không gia nhập Thanh Vân minh đích xác không sao cả, bất quá một tháng, các ngươi có nắm chặt sao.



Nhược Hoan cười nhạt nói, một tháng thời gian, đánh bại hai vị tiền tam là áp lực rất lớn.



- Mập mạp cũng nên nỗ lực.



Phàm Nhạc híp mắt, lập tức cười nói:



- Sư tỷ, lão đại, ta đi về trước tu luyện.



Tần Vấn Thiên nhìn mập mạp ly khai, hơi có chút xúc động, hôm nay sự tình phát sinh ở Thiên Mộng Lâm, hiển nhiên đối với mập mạp xúc động rất lớn, mặc dù không vì mình, chỉ vì mập mạp, hắn cũng muốn trong vòng một tháng, hảo hảo đề thăng thực lực của mình.



Một tháng, hẳn có thể bước vào Luân Mạch cảnh nhị trọng, còn muốn tăng lên sức chiến đấu nữa, liền cần dựa vào Phong Thiên Đồ Lục cô đọng Thần Nguyên cùng với Thần Thông Địa cấp Thiên Thủ Ấn rồi, mấy cái này cần Tinh Thạch khổng lồ tới chống đỡ hắn tu luyện.



- Xem ra phải đi Thần Binh Các một chuyến rồi.



Trong lòng Tần Vấn Thiên nói nhỏ, nhìn Nhược Hoan nói:



- Sư tỷ, ta có thể tùy thời xuất môn sao?



Nhược Hoan đương nhiên minh bạch Tần Vấn Thiên muốn hỏi cái gì, bây giờ Tần Vấn Thiên đắc tội Diệp gia cùng Âu gia, ở Đế Tinh Học Viện cực kỳ an toàn, nhưng ra Đế Tinh Học Viện là không an toàn.



- Cẩn thận một chút.



Nhược Hoan cười cười:



- Tận lực không cho người ta cơ hội ám sát, có người muốn đối phó ngươi, vẫn cần bận tâm Đế Tinh Học Viện một chút.




Nhược Hoan tin tưởng, từ khi Tần Vấn Thiên bước vào Học viện, cũng đã được Học viện xếp vào danh sách trọng điểm bồi dưỡng, một ít người muốn động Tần Vấn Thiên, nhất định phải suy nghĩ Đế Tinh Học Viện ở sau lưng Tần Vấn Thiên.



- Ân.



Tần Vấn Thiên gật đầu, hắn minh bạch, hành sự cẩn thận luôn không sai, mặc dù là Âu Thần, cũng hận không thể lập tức giết chết hắn, chỉ là ở trong Đế Tinh Học Viện không thể hạ thủ.



- Ráng nỗ lực, tiểu sư đệ, sư tỷ mang nhiều kỳ vọng với ngươi lắm.



Nhược Hoan sờ sờ đầu Tần Vấn Thiên, làm cho Tần Vấn Thiên liên tục cười khổ, Tiểu Hỗn Đản không biết lúc nào xuất hiện, lại nhảy lên bờ vai Nhược Hoan, cọ cọ lấy mặt nàng.



- Sắc cẩu, đi.



Tần Vấn Thiên nở nụ cười, lập tức xoay người rời đi, Tiểu Hỗn Đản nhảy xuống, theo Tần Vấn Thiên đi ra ngoài.



Một người một thú dạo bước ở trong học viện, thiếu niên hơi ngửa đầu, ánh dương quang chiếu xuống trên mặt hắn, nhếch miệng lên cười thản nhiên, mây đen lại giăng đầy, cũng đỡ không được tia sáng chói mắt kia.



Nhược Hoan nhìn bóng lưng của Tần Vấn Thiên, trong con ngươi xinh đẹp ý cười càng nồng nặc, hai vị sư đệ của nàng, thật làm cho nàng mong đợi a, khi nào hắn cũng có thể sáng lạn như ánh dương quang kia.



Không ít người của Đế Tinh Học Viện nhìn Tần Vấn Thiên ly khai, thầm nghĩ, sau một tháng, học viên thứ nhất trong lịch sử của Đế Tinh Học Viện, ngay ngày tân sinh bài vị chiến liền giết người, có thể đánh bại tân sinh đệ nhất nhân Mộ Dung Phong hay không?



...



Tần Vấn Thiên tới Thần Binh Các tìm Phong Bình, Phong Bình mang cho Tần Vấn Thiên hai tin tức cực kỳ tốt, hắn lưu lại ba Thần binh, mỗi một quãng thời gian tiến hành một lần đấu giá, dẫn phát ra oanh động rất lớn.



Tần Vấn Thiên khắc loại Thần Văn kia, gọi là Quy Nguyên Thần Văn, không chỉ là Thần Văn tăng phúc, còn có công hiệu tích trữ, ở thời điểm nguy hiểm có thể cứu mệnh, hơn nữa, rất nhiều Luyện Khí Sư muốn thăm dò loại Thần Văn này, bởi vậy gia nhập hàng ngũ tranh đoạt Thần binh, làm cho mỗi một lần Thần Binh Các đấu giá đều có thể gây nên một trận phong ba không nhỏ.



Tin tức tốt thứ hai là, sau khi Phong Bình được đề thăng đẳng cấp, hắn đã có thể tiếp xúc được Thần Văn Nhị giai của Thần Binh Các, bây giờ hắn đã chính thức bước vào Luyện Khí Sư Nhị giai, địa vị càng lên một tầng.



Đây đối với Tần Vấn Thiên mà nói đích xác là tin tức vô cùng tốt, chỉ cần mình tiếp tục tìm hiểu Quy Nguyên Thần Văn, dùng tài liệu luyện khí tốt hơn, luyện chế ra Thần binh Nhị giai trung phẩm, giá trị sẽ càng cao, đến lúc đó, muốn đề thăng đẳng cấp của Đế Tinh ngọc bài tới cấp năm, cũng không phải việc khó gì, khi đó hắn có thể tiếp xúc Thần Thông Địa giai vô cùng mạnh mẽ.



Tần Vấn Thiên trước cùng Phong Bình luyện chế vài món Thần binh, sau đó đưa cho Thần Binh Các, để Thần Binh Các sớm trả một chút Tinh Thạch dùng tu hành, đồng thời tiếp tục tìm hiểu Quy Nguyên Thần Văn.



Nửa tháng sau, Tần Vấn Thiên cùng Phong Bình rốt cục dùng Quy Nguyên Thần Văn luyện chế được Thần binh Nhị giai trung phẩm, giao cho Dương Trầm.



Dương Trầm vô cùng hưng phấn, lập tức bắt đầu tạo thế, dẫn phát ba động không nhỏ, đợi ba ngày sau đấu giá bắt đầu.



Còn bản thân Tần Vấn Thiên, thì tiến nhập thời kỳ tu hành mấu chốt, khiếu huyệt Luân Mạch trong cơ thể hắn mở đã đến một cực hạn, ý vị này chỉ thiếu chút nữa, hắn liền có thể bước vào Luân Mạch cảnh nhị trọng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.