Võ Đế Vô Cực/Võ Đạo Chi Lộ

Chương 42: C42: Bắc phi tại tứ vực



Bắc Phi nghe vậy cũng nên tiếng từ chối:

- Vậy thì phiền mọi người quá ta cũng không giỏi giang gì đâu!

Một cô nàng nhí nhảnh chạy tới mà giới thiệu về bốn người họ mà vui vẻ nói:

- Vậy tỷ tên gì thế? Ta là Thanh Di vị này là Hạc Hiên, vị muội muội này là Tử Yên, còn vị sư huynh này của ta là Vĩ Kỳ. Nếu không làm hỏng chuyện của tỷ, thì tỷ cứ đi cùng bọn ta biết đâu nơi này có thể làm tỷ bộc lộ tài năng cũng không chừng.

Bắc Phi cũng ngại ngùng mà đáp lại:

- Ta tên Bắc Phi. Nếu mọi người nói vậy xin mạn phép làm phiền.

Trên đường đi Thanh Di cũng nói rất nhiều điều với Bắc Phi về Đan Dược Trường. Thanh Di vui vẻ kể vô số điều cho Bắc Phi nghe:


- Đan Dược Trường cũng không quá khắt khe về việc tuyển chọn đệ tử đâu, tông môn bọn ta cho rằng ai cũng có thể thành tài nên cũng không quá khó vào đâu. Nhưng nếu muốn thành tài mà không học là hơi khó đấy, vì ở đây bọn ta cần học rất nhiều với tiêu chỉ ai cũng có thế làm luyện đan sư. Thậm chí nếu có người muốn sẽ có một vị đan sư đến dậy cả đêm luôn, trước đây ta cũng vậy cũng nhiều nhờ Ngữ Yên đại sự đến và chỉ dạy. Bây giờ ta cũng đã luyện ra được đan dược tam phẩm rồi đấy. Còn tỷ thì sao, tỷ luyện được mấy phẩm rồi?

Chưa kịp để Bắc Phi nghe trả lời thì Vĩ Kỳ bật cười lên mà nói:

- Haha Bắc Phi tỷ cũng cứ yên tâm về lời mà Thanh Di muội muội nói. Nhưng trừ việc mời Ngữ Yên sư phụ về để chỉ dạy thì là do muội ấy ham chơi mới bị người đè cả đêm ra bắt học ấy!

Thanh Di cũng quát Vĩ Kỳ mà nói:

- Huynh lại làm xấu mặt ta nữa rồi!

Bắc Phi cũng vui vẻ mà can ngăn hai người lại mà trả lời từng câu hỏi của Thanh Di:

- Thôi mà dù sao mọi người cũng không nên làm như vậy. Còn câu hỏi của Thanh Di muội muội thì ta luyện được tứ phẩm đỉnh cấp rồi và cũng có khả năng luyện ra được ngũ phẩm hạ cấp rồi.

Mấy người đều há hốc mồm mà đồng thanh nói:

- Gì chứ tỷ cũng đâu nhiêu tuổi mà luyện được tứ phẩm đỉnh cấp rồi!

Bắc Phi mặt có chút bỡ ngỡ tay chạm vào cằm mà hỏi:

- Người như ta hiếm lắm sao? Sư phụ bảo ta rằng như vậy vẫn chưa đủ ta có hồn của Dược Tổ gì đấy nên rất dễ học.

Mọi người lại tiếp tục ngỡ ngãng ngơ ngắc đến bất ngửa. Thanh Di nước mắt tuôn rơi mà chạm vào vai Bắc Phi mà nói:


- Hichic không chừng tỷ là Dược Thần Minh Thể ấy chứ!

Bắc Phi vẫn ngơ ngơ mà hỏi:

- Cái đấy có tác dụng lắm hả?

Mọi người nghe vậy ai lấy cũng càng khóc to hơn mà đều gào lên:

- Ông trời thật bất công! Người không biết đến nó lại có mà người như chúng con lại không! Tại sao vậy?

Đáp lại tiếng khóc của bọn họ trời càng nắng thêm. Khiến họ cũng ngừng khóc mà đồng loạt giơ ngón giữa lên mà đồng thanh ngẩng lên trời nói:

- Con mẹ phá hủy khoảng khắc buồn mình của bọn ta!

Trời lại càng nắng thêm khiến họ cũng cạn lời mà dẫn Bắc Phi đi tiếp đến Đan Dược Trường. Trên đường đi mọi người cười đùa rất vui vẻ khiến cho Bắc Phi lại nhớ đến lúc vẫn ở với mọi người. Tâm cảnh giao động Bắc Phi lĩnh ngộ được ý cảnh mà lấp tức lấy lò đan ra bắt đầu luyện. Mọi người thấy vậy cũng bố trận bảo vệ Bắc Phi, càng xem họ lại càng hiểu thế nào mới là thiên tài. Vĩ Kỳ là người phát hiện đầu tiên mà nói với mọi người:

- Nhìn kìa tỷ ấy có thể khống chế hai loại linh hoả kìa!


Mọi người cũng bất ngờ mà thán phục về sự am hiểu của Bắc Phi với đan dược. Thanh Di và Tử Yên rất chăm chú nhìn mà cũng vô tình ngộ ra chân ý mà lập tức cũng ngồi xuống luyện đan. Thấy vậy Vĩ Kỳ và Hạc Hiên cũng ngồi xuống mà quan sát kĩ Bắc Phi luyện đan. Xem một hồi họ cũng gỡ bỏ được vướng bận họ gặp lâu nay mà ngồi xuống luyện đan. Sau một hồi vất vả Bắc Phi cũng đã dùng hàng loạt thủ quyết mà đưa các linh thảo còn lại vào trong lò. Khiến lập tức bắt đầu có dị tượng, mùi thơm của đan dược ngũ phẩm cũng đã khiến cả khu dừng có khi cũng tràn ngập mùi hương của dược liệu. Bắc Phi cũng đã dùng tới những thủ quyết cuối cũng mà thành công luyện được đan dược ngũ phẩm trung cấp. Bắc Phi cũng vui mừng cầm lấy định khoe với Thanh Di thì lại thấy mọi người đang luyện đan đột phát nút thắt, nên cũng không làm phiền mà còn giúp đỡ và chỉ cho họ một số thứ sai sót. Hai canh giờ sau mọi người cũng đều có thành quả của chính mình mà vui mừng ôm lấy Bắc Phi mà đồng thanh nói:

- Cảm ơn Bắc Phi tỷ tỷ!

Họ lại tiếp tục đi tiếp tục nói chuyện và tiếp tục luyện đan và trao đổi kinh nhiệm cho nhau. Đêm hôm ấy họ cũng nghỉ lại trong rừng mà hưng phấn nói chuyện về đan đạo. Tử Yên cũng hỏi Bắc Phi:

- Bắc Phi tỷ à tại sao lúc nãy ta luyện Luyện Khí Đan mà tỷ lại bảo ta cho Nhung Hươu vào sau vậy ạ?

Bắc Phi cũng vui vẻ giải thích:

- Muội cho vào lúc ấy cũng không sai nhưng mà Nhung Hươu có tính ấm lại có vị ngọt cho vào sớm sẽ không hoà hợp được với Tuyết Thảo mà giảm hiệu quả của đan xuống!

Mọi người cũng vỗ tay mà khen ngợi Bắc Phi, Sau khi cũng giải đáp cho mọi người thì họ cũng đã đi ngủ mà chuẩn bị cho một ngày mới.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.