Vô Địch Thiên Hạ

Chương 173: Hoàng thành chi chiến (5)



Thôi Lệ mặc lễ phục tới, cổ áo rất thấp, có thể thấy được một rãnh rất sâu giữa hai ngực của nàng, gương mặt xinh đẹp và trong sáng lộ ra một sự quyến rũ mê người.

Nhưng Thôi Lệ không tới một mình, cùng đi với nàng còn có một nữ nhân khoảng 24, 25 tuổi, đẹp tuyệt mỹ, đẹp đến rung động lòng người.

Nữ nhân này cũng mặc lễ phục có cổ thấp, màu hồng phấn, cực mị, nhưng khác với vẻ trong sáng của Thôi Lệ, toàn thân nữ nhân này lại có một vẻ quyến rũ như thiêu đốt cửu hồn. 

Lúc hai nàng đến, Hoàng Tiểu Long và ba người Triệu Thư, Vu Minh, Phí Hầu đang nói chuyện sau này di chuyển Cửu Đỉnh thương hội đến Đoạn Nhận đế quốc.

Hai nàng tiến vào, Thôi Lệ liền nhích lại gần Hoàng Tiểu Long, nghiêm mặt nhìn Hoàng Tiểu Long rồi cười tươi nói:

“Tiểu Long, tới đây, ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này chính là Triệu Vô Cơ tỷ tỷ. Triệu Vô Cơ tỷ tỷ rất đẹp phải không? Có thể nói tý ấy là một một trong tứ đại mỹ nhân của Đoạn Nhận Hoàng thành chúng ta.” 

Người đi cùng Thôi Lệ này chính là Triệu Vô Cơ lúc trước đì cùng với Tuyệt Tình công tử Diêu Phi ở tửu lâu Túy Nan Vong.

Lúc này, Triệu Vô Cơ tiến lên, che miệng cười khẽ một tiếng rồi nói với Hoàng Tiểu Long:

“Hoàng công tử, ngươi không ngại ta và Thôi Lệ muội muội gọi ngươi là Tiểu Long chứ?” 

Lúc che miệng cười khẽ, Triệu Vô Cơ nâng cánh tay lên, cái rãnh rất sâu vốn bị đè ép bởi bộ ngực của nàng lại càng sâu hơn, khiến cho máu huyết người ta chảy nhanh hơn.

“Không biết hai vị tới đây vì chuyện gì?”

Hoàng Tiểu Long điềm đạm hỏi. 

Thôi Lệ nghe Hoàng Tiểu Long xưng hô xa cách như vậy cũng không để ý, ngọt ngào cười nói:

“Dĩ nhiên là chuyện tốt.”

Triệu Vô Cơ lấy từ trong lòng ra một tấm thiệp màu vàng rồi đưa cho Hoàng Tiểu Long, cười nói: 

“Ngày hôm nay Tiểu Long ngươi lực áp quần hùng trên lôi đài. Tuyệt Tình công tử thiết yến tại Túy Nan Vong tửu lâu, yến thỉnh ngươi để chúc mừng ngươi.”

Hoàng Tiểu Long cầm lấy kim thiếp mở ra xem, xong tùy tiện gấp lại, lắc đầu nói:

“Không cần đâu.” 

Hai người Thôi Lệ và Triệu Vô Cơ ngẩn ra, không ngờ Hoàng Tiểu Long lại cự tuyệt dứt khoát như vậy.

Thôi Lệ mở miệng nói:

“Tiểu Long, Tuyệt Tình công tử và nhị hoàng tử điện hạ đều là một trong Ngũ đại công tử của Đoạn Nhận đế quốc. Hắn thiết yến, người có thể được hắn yến thỉnh không nhiều lắm a.” 

Giọng của Thôi Lệ có chút lo lắng.

“Nghe nói Hoàng gia và Quách gia đính hôn rồi?”

Lúc này Triệu Vô Cơ cười nói: 

“Cho dù là Quách lão gia tử của Quách gia cũng phải nễ mặt Tuyệt Tình công tử.”

Dĩ nhiên Quách gia là chỉ Quách Thế Nguyên, Quách Thái của Quách gia. Hoàng Mẫn đính hôn cùng Quách Thái, Triệu Vô Cơ đã tra được rất dễ dàng.

Tuy vẻ mặt của Triệu Vô Cơ tươi cười vô cùng quyến rũ, thế nhưng trong lời lẽ mang ý uy hiếp, mọi người tại hiện trường đều nhận ra được. 

Ngay cả Quách lão gia tử của Quách gia cũng phải nể mặt mũi của Tuyệt Tình công tử, nàng không tin Hoàng Tiểu Long sau khi đã minh bạch về thân phận và địa vị của Tuyệt Tình công tử lại còn dám cự tuyệt.

Thôi Lệ lên tiếng muốn nói, nhưng cuối cùng không nói gì. Dù sao nàng cũng cảm thấy Hoàng Tiểu Long không nên đắc tội Tuyệt Tình công tử. Bao nhiêu thiên tài đệ tử của Học viện Đoạn Nhận muốn nịnh bợ Tuyệt Tình công tử mà không có cơ hội.

Hoàng Tiểu Long nhìn Triệu Vô Cơ bằng sắc mặt điềm đạm, nói: 

“Thật vậy sao?”

Tiếp đó là quay đầu nói với Phí Hầu:

“Tiễn khách.” 

Hai người Thôi Lệ và Triệu Vô Cơ ngẩn ra.

Tiễn khách?

Vừa rồi, hai người đã giới thiệu đầy đủ rõ ràng thân phận của Tuyệt Tình công tử rồi, ngay cả Quách lão gia tử cũng phải nể mặt hắn, khách khí đối với hắn, vậy mà Hoàng Tiểu Long cự tuyệt yến thỉnh của Tuyệt Tình công tử hay sao?! 

Triệu Vô Cơ nhìn Hoàng Tiểu Long với vẻ mặt đầy quái dị, cười nói:

“Hoàng công tử, không suy nghĩ thêm một chút sao? “

Vừa rồi còn Tiểu Long, hiện tại nàng đã xưng hô biến thành Hoàng công tử rồi. 

Thôi Lệ thầm rúng động, nàng biết rõ tính nết của Triệu Vô Cơ, nàng hiểu rằng Triệu Vô Cơ đang thầm tức giận.

“Tiểu Long, ngươi...”

Thôi Lệ vội vàng lên tiếng. 

“Tiễn khách.”

Sắc mặt của Hoàng Tiểu Long vẫn như thường.

“Hai vị, xin mời.” 

Phí Hầu tiến lên, nói với Thôi Lệ và Triệu Vô Cơ.

Triệu Vô Cơ nhìn chằm chằm vào Hoàng Tiểu Long, lắc lắc đầu, cười nói:

“Hoàng công tử, ngươi sẽ hối hận vì hành vi của ngươi ngày hôm nay đấy.” 

Nói xong lập tức cùng Thôi Lệ xoay người ly khai.

“Chậm đã.”

Đột nhiên Hoàng Tiểu Long nói. 

Triệu Vô Cơ quay đầu lại, cười nói:

“Hoàng công tử thay đổi chủ ý rồi sao? Quả nhiên Hoàng công tử là một người thông minh.

Nhưng nàng mới vừa nói xong, Hoàng Tiểu Long thuận lợi ném trả kim thiếp vào tay của nàng: 

“Ngươi cầm cái này đi.”

Triệu Vô Cơ nhận lấy kim thiếp, gương mặt xinh đẹp âm trầm.

Nhưng cuối cùng cũng không nói gì. 

Phí Hầu mời hai nàng đi ra, sau đó hắn xoay người quay về, bẩm báo lại cho Hoàng Tiểu Long biết.

“Môn chủ, Tuyệt Tình công tử, có khi nào...?”

Phí Hầu đắn đo. 

Hoàng Tiểu Long lắc lắc đầu:

“Không cần để ý tới.”

Cái gì mà Tuyệt Tình công tử, cho dù bây giờ Đoạn Vô Ngân thiết yến mời hắn, nếu hắn thật sự không muốn đi thì sẽ không đi. 

Hoàng Tiểu Long sẽ không làm chuyện nghênh hợp a dua. Dĩ nhiên, hiện tại hắn có đầy đủ tư cách cự tuyệt lời mời của Tuyệt Tình công tử.

Lúc này, Triệu Thư mở miệng nói:

“Hy vọng Tuyệt Tình công tử đó biết điều một chút, nếu như không biết thức thời, ta không ngại bóp vỡ quả trứng của hắn, dạy cho hắn một bài học cả đời khó quên.” 

Bóp vỡ quả trứng.

Hoàng Tiểu Long, Vu Minh, Phí Hầu đổ mồ hôi.

“Phí Hầu, hai ngày nay ngươi tra về Tuyệt Tình công tử đó một chút.” 

Hoàng Tiểu Long trầm ngâm nói.

“Vâng, Môn chủ.”

Mà lúc này, Thôi Lệ, Triệu Vô Cơ về tới Túy Nan Vong đại tửu lâu, đi tới phòng số 2 dành cho khách quý. 

Bên trong phòng số 2 này, ngoại trừ Tuyệt Tình công tử Diêu Phi ra, ba người Dương Cương, Bàng Ngọc, Đái San Ny không ngờ cũng đang ngồi ở đây. Cộng thêm Thôi Lệ, đã có bốn người có Siêu cấp Vũ hồn tham gia Hoàng Thành Chi Chiến năm nay có mặt.

Tuyệt Tình công tử Diêu Phi thấy chỉ có hai người Thôi Lệ và Triệu Vô Cơ quay về, sắc mặt liền trầm xuống:

“Hoàng Tiểu Long ấy đâu?” 

Một cỗ khí thế tán phát ra, ép tới đám người chung quanh, khiến cho bọn Dương Cương, Bàng Ngọc muốn ngộp thở.

Thôi Lệ cũng cả kinh.

Triệu Vô Cơ lại không quan tâm tới khí thế của Tuyệt Tình công tử, nhoẻn miệng cười nũng nịu, đi tới chỗ trống ở bên cạnh và ngồi xuống, cười nói: 

“Họ Hoàng ấy ngày hôm nay lực áp quần hùng, có thể nói là không đặt danh tiếng của Tuyệt Tình công tử ngươi vào trong mắt đâu.”

Ý này không cần nói cũng biết, Hoàng Tiểu Long đã không nhận lời mời.

Một luồng hơi lạnh trào ra từ trên thân Diêu Phi. 

Không khí trong phòng khách quý chợt lạnh xuống.

“Ngươi có nói rõ thân phận của ta cho hắn biết không?”

Diêu Phi không thay đổi sắc mặt, âm thanh lạnh vô cùng. 

Triệu Vô Cơ cười nói:

“Nói rõ, ta còn nói ngay cả Quách lão gia tử của Quách gia cũng phải nể mặt ngươi, nhưng Hoàng Tiểu Long nghe xong vẫn thờ ơ, còn hạ lệnh tiễn khách. Lúc ta rời đi còn bảo ta cầm kim thiếp đi.”

Nói đến đây, nàng liến lấy kim thiếp ra. 

Diêu Phi nhận lấy kim thiếp, cặp mắt âm lãnh, đột nhiên một đạo hỏa diễm màu lam toát ra từ lòng bàn tay của hắn, nuốt trọn kim thiếp trong nháy mắt, biến nó thành hư vô, ngay cả tro bụi cũng không để lại trên mặt đất.

“Đây là lần đầu tiên có người dám cự tuyệt lời mời của ta.”

Diêu Phi lạnh lùng nói. 

Lần này, hắn mời năm người Dương Cương, Bàng Ngọc, Đái San Ny, Thôi Lệ, Hoàng Tiểu Long. Duy chỉ có Hoàng Tiểu Long là không tới. Chuyện này làm cho hắn rất mất thể diện trước mặt đám người Dương Cương, Bàng Ngọc.

Tạ Bồ Đề là Tạ gia đệ tử của Đoạn Nhận Hoàng thành, Tạ gia cùng Diêu gia là đại gia tộc siêu cấp ở Đoạn Nhận đế quốc. Vì thế Diêu Phi cũng không hề mời mọc Tạ Bồ Đề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.