Vô Địch Thiên Hạ

Chương 175: Hoàng thành chi chiến (7)



Sau khi tỷ thí bắt đầu, có một nửa người tiến lên rút thăm, trong đó bao gồm Hoàng Tiểu Long.

Hoàng Tiểu Long rút được số 31.

Số 31, Khúc Phong vương quốc, Trần Phủ Sinh, đây cũng là đối thủ của vòng thứ nhất trong ngày hôm nay của Hoàng Tiểu Long. 

Khi biết đối thủ vòng thứ nhất ngày hôm nay là Hoàng Tiểu Long, Trần Phủ Sinh liền biến sắc.

Hiện tại gần như ai cũng nhận định Hoàng Tiểu Long có thực lực tranh đoạt mười vị trí đầu, ngoại trừ Tạ Bồ Đề ra, Dương Cương, Hoàng Tiểu Long, Bàng Ngọc, Thôi Lệ, Đái San Ny là các đối thủ mà thiên tài của các quốc gia dự thi không nguyện ý đụng phải nhất.

Tạ Bồ Đề rút được số 1. 

Cũng không biết là Đoạn Nhận đế quốc cố ý an bài hay là trùng hợp.

Sau trận chiến ngày hôm qua, nhiều người tin tưởng đây là Đoạn Nhận đế quốc đã cố ý an bài như vậy.

Số 1. 

Đây là tạo thế cho Tạ Bồ Đề!

Người bình thường đều liên hệ đệ nhất với số 1.

Do đó đây hẳn là Đoạn Nhận đế quốc ám hiệu cho mọi người, Đoạn Nhận đại đế nhận định Tạ Bồ Đề sẽ đoạt được đệ nhất của Hoàng Thành Chi Chiến năm nay. 

Hoàng Tiểu Long thấy Tạ Bồ Đề rút được số 1, nghe mọi người nghị luận cũng không để trong lòng, vẻ mặt vẫn bình tĩnh.

Đối thủ của Tạ Bồ Đề là Hoàng Nhất Bình của Xích Chu vương quốc.

Cùng họ Hoàng với Hoàng Tiểu Long. 

Hoàng Nhất Bình thực lực không yếu, là Tiên thiên nhất giai trung kỳ đỉnh phong.

Hoàng Thành Chi Chiến năm nay có 1.362 người, Tiên thiên cường giả có hai trăm mười lăm người.

Trải qua đào thải ngày hôm qua, một trăm đệ tử thiên tài ngày hôm nay tham chiến đều có thực lực không yếu, toàn bộ đều là Tiên thiên cường giả. 

Hàng năm đi vào Học viện Đoạn Nhận đều là Tiên thiên. Trong lịch sử, đệ tử thiên tài có tu vi Thập giai hậu kỳ đỉnh phong đi vào Học viện Đoạn Nhận có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Hoàng Nhất Bình vừa lên đài, thuận lợi triệu ra Vũ hồn, trong nháy mắt Hồn hóa, sau đó đánh tới Tạ Bồ Đề.

Hoàng Nhất Bình thi triển Đấu kỹ là một môn Đấu kỹ Địa phẩm trung cấp, gọi là Bình Địa Chỉ. 

Thường thường thì Đấu kỹ về Chỉ pháp rất ít,  Chỉ pháp Đấu kỹ ở bậc Địa phẩm càng ít hơn.

Hoàng Nhất Bình đánh một chỉ tới Tạ Bồ Đề, chỉ kính như đao, quét sát qua mặt đất. Nới chỉ kính đánh qua, mặt lôi đài nổi lên một trận bụi đá.

Lôi đài được chế tạo từ cương thạch cực kỳ cứng rắn, đao kiếm bình thường rất khó lưu lại dấu vết trên đó. Chỉ kính của Hoàng Nhất Bình lại có thể tạo nên một trận bụi đá, có thể thấy là rất ác liệt. 

Nhưng trước khi một chỉ của Hoàng Nhất Bình công kích được Tạ Bồ Đề, Tạ Bồ Đề đột nhiên giơ tay lên đánh ra một chưởng, thuận lợi cản lại một chỉ của Hoàng Nhất Bình, sau đó chém ra một chưởng:

“Đi xuống.”

Phượng Hoàng hỏa khí như núi lửa phun trào, tuôn ra trong nháy mắt. 

Hoàng Nhất Bình biến sắc, liên tiếp lui lại, cuối cùng thối lui đến bên cạnh lôi đài, hai tay hoảng sợ chụp tới trước một chưởng, khí kình xung kích, thân hình rơi xuống dưới lôi đài.

Hoàng Nhất Bình bị đánh bại.

Mặc dù biết trước kết quả, thế nhưng thiên tài các quốc gia thấy Tạ Bồ Đề đánh bại Hoàng Nhất Bình một cách dễ dàng như vậy, lập tức sắc mặt sợ hãi. 

Bên ngoài khu lôi đài ồn ào cả lên.

Không được bao lâu, Tạ Bồ Đề đã kết thúc tỷ thí, tiếp theo là lượt đấu của mười người thứ hai, sau đó là đến Hoàng Tiểu Long từ số 31 cho đến số 40.

Bởi vì Hoàng Tiểu Long là Số 1 trong khoảng 31-40, cho nên lên đứng ở lôi đài số một của lượt đấu 10 người một lần này. 

Đứng trên lôi đài, Hoàng Tiểu Long điềm đạm nhìn Trần Phủ Sinh ở đối diện, Trần Phủ Sinh rất cao, tầm 1m9 gần hai mét, bốn cánh tay cực kỳ lớn, hơn nữa lông mao toàn thân rất nhiều, có điểm giống như Thú nhân.

Nhìn tướng mạo của hắn, có lẽ tổ tổng hẳn là Thú nhân.

“Hoàng Tiểu Long, ta biết ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng ta sẽ không nhận thua.” 

Trần Phủ Sinh nhìn Hoàng Tiểu Long, vẻ sợ hãi trong mắt biến mất, thay vào đó là chiến ý dâng lên hừng hực.

Tiếp theo, toàn thân hắn bắt đầu bốc lên quang mang, toàn thân đỏ rực, có thanh trường kiếm thiêu đốt ngọn lửa màu xanh bay lơ lửng trên đỉnh đầu.

Đây cũng là Khí Vũ hồn của Trần Phủ Sinh, Thanh Diễm kiếm. 

Thanh Diễm kiếm cũng là Vũ hồn biến dị.

Tuy không phải là Siêu cấp Vũ hồn, thế nhưng cũng tiếp cận Siêu cấp Vũ hồn.

Trần Phủ Sinh triệu Vũ hồn Thanh Diễm kiếm ra, trong nháy mắt Hồn hóa, sau khi Hồn hóa thì toàn thân vạm vỡ của hắn toát ra từng đạo kiếm khí. 

Kiếm khí mang theo ngọn lửa màu xanh.

Thân hình Trần Phủ Sinh nhoáng lên một cái, cả người như đồng hóa trở thành Thanh Diễm kiếm, trong nháy mắt liền đi tới trước mặt Hoàng Tiểu Long, công kích tới Hoàng Tiểu Long.

“Thanh Diễm kiếm trận.” 

Trần Phủ Sinh vung hai tay lên.

Lập tức, mấy kiếm hoá khí thành từng thanh Thanh Diễm kiếm. Thanh Diễm kiếm xoay tròn hợp thành một Thập Tự kiếm trận, ấn tới Hoàng Tiểu Long.

Trần Phủ Sinh là Tiên thiên nhất giai trung kỳ, thế nhưng uy thế công kích cũng không yếu hơn so với Tạ Bồ Đề đánh cùng Hoàng Nhất Bình trên đất bằng trước đó. 

Mọi người đều nhìn chằm chằm vào Hoàng Tiểu Long, bao gồm cả Tạ Bồ Đề. Hắn cũng muốn nhìn xem Hoàng Tiểu Long phá cú đánh của Trần Phủ Sinh như thế nào.

Phòng ngự của Hoàng Tiểu Long dù có mạnh mấy đi nữa, nhưng nhục thân bản thể cũng không thể chịu đựng nổi một cú đánh của Trần Phủ Sinh.

Nhìn Thanh Diễm kiếm trận của Trần Phủ Sinh ấn đến mình, Hoàng Tiểu Long đột nhiên giơ tay lên, tay phải đánh ra một băng quyền tới trung tâm đang xoay tròn của Thanh diễm kiếm trận. 

Quyền kình gào thét, dưới một quyền cù Hoàng Tiểu Long, không gian như sinh ra nếp uốn giống như cái chăn bông vậy.

“Oành.”

Một tiếng vang thật lớn, Thanh Diễm kiếm trận nổ tan, mấy kiếm khí bắn nhanh ra bốn phía, quyền kình của Hoàng Tiểu Long vẫn không thay đổi, đánh thẳng tới ngực của Trần Phủ Sinh. Một quyền thật mạnh. 

Trần Phủ Sinh phát ra một tiếng kêu, thân hình bay lộn ngược trở lại, rớt xuống dưới lôi đài.

Trần Phủ Sinh bị đánh bại.

Hiện tại ngay cả Phí Hầu cũng rất khó tiếp được nhất ký băng quyền của Hoàng Tiểu Long, huống chi là Trần Phủ Sinh. 

Trần Phủ Sinh rớt xuống dưới lôi đài, sau đó bên ngoài lôi đài có tiếng hoan hô vang trời.

Vẻ mặt của Tạ Bồ Đề vẫn bình tĩnh, thế nhưng sắc mặt của hai người Dương Cương, Bàng Ngọc cũng rất khó coi.

Hoàng Tiểu Long đi xuống lôi đài và về tới chỗ ngồi. 

Thôi Lệ nhìn Hoàng Tiểu Long, trong đôi mắt đẹp có chút phức tạp, nàng chần chờ một chút rồi nói:

“Tiểu Long, hay là đêm nay ngươi đi một chuyến đến Diêu phủ?”

“Đi Diêu phủ?” 

Hoàng Tiểu Long nghi ngờ nhìn Thôi Lệ.

Thôi Lệ nói:

“Ngươi nên nể mặt giữ lễ cùng Tuyệt Tình công tử.” 

Giữ lễ?!

Hoàng Tiểu Long nhíu mày, âm thầm lắc đầu, nhưng hắn cũng biết Thôi Lệ muốn tốt cho mình vì thế cũng không nói gì.

Thôi Lệ thấy Hoàng Tiểu Long không lên tiếng thì thầm thở dài, không nói thêm nữa. 

Không đươc bao lâu vòng so tài tỷ thí thứ nhất đã xong, đào thải năm mươi người, tiếp theo là rút thăm lần nữa, quyết định đối thủ.

Sau đào thải lần này còn lại hai mươi lăm người, thêm một người nữa, cũng giống như hôm qua, rút được số trống không không cần tỷ thí, hôm nay rút được số trống vẫn là Tạ Bồ Đề.

Không được bao lâu đã có được mười hạng đầu. 

Không nằm ngoài ý liệu của mọi người, sáu người Tạ Bồ Đề, Dương Cương, Hoàng Tiểu Long, Bàng Ngọc, Thôi Lệ, Đái San Ny đều tiến vào mười vị trí đầu. Ngoại trừ sáu người Hoàng Tiểu Long ra, bốn người khác là Kim Đắc Thắng, Khương Đại dân, Hàn Đông, Hồ Trí. Tuy bốn người Kim Đắc Thắng không phải là Siêu cấp Vũ hồn, thế nhưng Vũ hồn cũng đứng đầu cấp 10, tiếp cận Siêu cấp Vũ hồn, hơn nữa thực lực đều cực mạnh, là Tiên thiên nhất giai hậu kỳ, thậm chí hậu kỳ đỉnh phong.

Ngày tỷ thí thứ hai kết thúc.

Ngày mai chính là ngày tranh đệ nhất, cũng là đặc sắc nhất, cạnh tranh nhất. 

Bên ngoài lôi đài, mọi người từ từ tán ra khỏi quảng trường.

Đợi sau khi mọi người tản đi, ba người Hoàng Tiểu Long, Triệu Thư và Vu Minh, Phí Hầu mới trở về khách sạn.

Lúc đám người Hoàng Tiểu Long mới vừa về tới khách sạn, chủ của khách sạn liền tiến lên với vẻ mặt áy náy với Hoàng Tiểu Long: 

“Hoàng công tử, thật xin lỗi, tiểu điếm, chuyện này... các ngươi không thể ở đây nữa rồi…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.