Vô Địch Thiên Hạ

Chương 53: Đánh cược



Hoàng Tiểu Long nhướng mày nhưng vẫn đứng lên.

Vẻ mặt Lý Lộ đầy lo lắng.

"Ngươi vừa cười cái gì?" Hùng Mỹ Kỳ lạnh giọng quát.

Hoàng Tiểu Long cười nhạt: "Ta cười cái Đấu Kỹ kém cỏi tới cực điểm, vậy mà các ngươi vẫn có thể hết lời ngợi ca."

"Cái gì?" Sắc mặt Hùng Mỹ Kỳ giận dữ: "Chỉ một mình ngươi là đồ phế vật cầm thư đề cử đến báo danh, căn bản ngươi không có tư cách bình luận về Đấu kỹ của người khác."

Hoàng Tiểu Long cười nhạt: "Ta không có tư cách bình luận? Vậy ngươi một kẻ bất tài lại có tư cách nói ta là phế vật."

Bất tài?

Mọi người thấy Hoàng Tiểu Long ở trước mặt Hùng Mỹ Kỳ lại dám gọi là bất tài, đều lộ ra muôn dạng vẻ mặt khác nhau.

"Ngươi?" Hùng Mỹ Kỳ nổi nóng, chỉ thẳng vào Hoàng Tiểu Long, ngực phập phồng giận dữ: "Được! Được lắm! Ngươi đã không thừa nhận là phế vật, vậy ba ngày sau tân học viên có một bài khảo hạch thực hành đầu tiên, nếu như ngươi có thể xếp trước mười người trong cuộc khảo hạch, ta sẽ thừa nhận ngươi không phải là phế vật!"

Xếp trước mười người trong cuộc Khảo hạch mới được thừa nhận không phải là phế vật, yêu cầu này có điểm quá mức.

Vậy mà Hoàng Tiểu Long chỉ cười lạnh nói: "Ta không phải là phế vật, còn cần tới ngươi thừa nhận sao? Tốt lắm, nếu như ta xếp trước mười người trong khảo hạch, ta muốn ngươi quỳ ở sân lớn của học viện kêu ba lần kẻ bất tài. "

Kêu ba lần kẻ bất tài!

Từ đôi mắt của Hùng Mỹ Kỳ bắn ra tia nhìn sắc lạnh kinh người, như muốn ăn tươi nuốt sống Hoàng Tiểu Long, nghiến răng nghiến lợi đáp: "Nếu như trong khảo hạch ngươi không xếp trước mười người thì sao đây?"

"Nếu như khảo hạch ta không xếp trước mười người, ta sẽ tự động thôi học, đồng thời cũng quỳ trước sân lớn học viện kêu ba lần bất tài." Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói.

Hùng Mỹ Kỳ vẻ mặt âm hiểm cười.

"Thế nào, không dám sao?" Hoàng Tiểu Long mỉm cười lạnh lùng.

"Được!" Hùng Mỹ Kỳ cắn môi, hai mắt ngoan lệ chợt lóe lên, nàng không tin một kẻ phế vật dựa hơi gia tộc cầm thư đề cử tới báo danh lại có thể xếp trước mười người trong khảo hạch.

Hoàng Tiểu Long thấy Hùng Mỹ Kỳ cắn răng đáp ứng, trong lòng cười nhạt, sau đó hướng cửa phòng học đi ra ngoài.

"Đứng lại, ngươi đi đâu vậy?" Hùng Mỹ Kỳ phẫn nộ quát.

"Ta đi đâu, không cần nói cho ngươi biết?" Hoàng Tiểu Long dừng lại cười lạnh nói, xong xoay người bước ra phòng học. Tới khi đi qua Khương Đằng, Hoàng Tiểu Long nói: "Một kẻ ngu ngốc tự cho là đúng!"

Khương Đằng ngẩn mặt ra, đến khi hiểu ý tứ của Hoàng Tiểu Long thì sắc mặt đỏ lên. Một tên phế vật cầm tin đề cử đến báo danh cũng dám trước mặt mọi người nói hắn ngu ngốc? Cả người đầy bực tức, hai mắt hắn giận dữ nhìn Hoàng Tiểu Long rời phòng học.

Hùng Mỹ Kỳ thấy Hoàng Tiểu Long không nhìn mình mà đi ra khỏi phòng, càng nộ khí không nói ra lời.

Sau khi Hoàng Tiểu Long ra khỏi phòng thì trực tiếp đi đến Đồ Thư Quán, dù sao có nghe hay không nghe bài học đối với hắn cũng không quan trọng, hắn vừa lúc có thể đi Đồ Thư Quán tìm một chút tư liệu.

Đồ Thư Quán cách phòng học của Hoàng Tiểu Long cũng không xa. Đi tới Đồ Thư Quán, Hoàng Tiểu Long xuất ra thẻ học viên được kiểm tra thông qua và đi vào tới trước kệ sách giới thiệu tương quan Vũ hồn thì tiện tay cầm đọc quyển “Chủng loại Vũ hồn”.

“Chủng loại Vũ hồn” giải thích về các loại Vũ hồn cùng với một chút đặc tính, năng lực Tiên Thiên. Hoàng Tiểu Long có trí nhớ rất tốt nên lật xem rất nhanh. Hơn một giờ sau đã đem quyển “Chủng loại Vũ hồn” đọc xong, Sau khi xem xong quyển sách này, Hoàng Tiểu Long đối với Chủng loại Vũ hồn cùng các loại đặc tính, năng lực Vũ hồn hiểu thêm được một chút kiến thức.

Hoàng Tiểu Long tiếp tục đọc quyển “Cấp bậc Vũ hồn”, ở đây chủ yếu nói về các cấp Vũ hồn cùng sự khác biệt với các loại đẳng cấp Vũ hồn.

"Ồ, song sinh Vũ hồn!" Khi đọc tới trang cuối, Hoàng Tiểu Long đột nhiên thấy cuối quyển sách này có vài trang giới thiệu về song sinh Vũ hồn, không khỏi nhìn kỹ hơn.

"Song sinh Vũ hồn, nếu là cùng loại có thể hợp thể để trở thành một thể, cũng có thể phân liệt ra trở thành hai cái tồn tại độc lập." Đọc tới đoạn này, Hoàng Tiểu Long đầy kinh ngạc.

Song sinh Vũ hồn lại có thể hợp thể?

Trách không được, lúc hắn vừa thứ tỉnh Vũ hồn lại có phương thức tồn tại hợp thể. Sau khi Tứ giai lột xác, tài trí song long Vũ hồn mở ra, trở thành hai cá thể tồn tại độc lập.

Ngay sau đó Hoàng Tiểu Long nhìn xuống, hai mắt sáng ngời, phía dưới giới thiệu về cách song sinh Vũ hồn hợp thể cùng phương pháp phân liệt.

Đọc xong, Hoàng Tiểu Long mừng rỡ. Thật tốt! Có được phương pháp này, sau này hắn có thể song long hợp thể, sẽ không sợ bị người khác biết được bí mật của hắn có song sinh Vũ hồn.

Hoàng Tiểu Long đọc lại một lần nữa phần giới thiệu cách thức song sinh Vũ hồn hợp thể cùng phương pháp phân liệt, ghi nhớ rõ ràng ý nghĩ, sau đó trở lại kệ sách văn tự Tộc.

Dựa theo Ngân Nguyệt Sâm Lâm lúc đạt được bức tranh bảo tàng Yêu tộc ở mặt trên văn tự Yêu tộc, Hoàng Tiểu Long chăm chú tra tìm. Không bao lâu, liền đem bức tranh bảo tàng ở trên văn tự Yêu tộc đọc dịch.

"Thánh địa Yêu tộc thánh địa, Vạn Tượng Sơn, Động Vô Phong!"

Hoàng Tiểu Long nhướng mày.

Bức tranh bảo tàng nói về thánh địa Yêu tộc?

Tại nơi đây, Yêu tộc là một đại chủng tộc rất mạnh, so với Thú tộc thậm chí còn mạnh hơn. Hơn nữa Yêu tộc luôn căm hận Nhân loại, muốn đến thánh địa Yêu tộc là điều rất khó khăn. Chí ít đối với Hoàng Tiểu Long ở hiện tại mà nói đó đó là điều không thể xảy ra.

Xem xong bức tranh bảo tàng trên văn tự Yêu tộc cũng đã tới trưa, Hoàng Tiểu Long ra khỏi Đồ Thư Quán, cũng không trở về phòng học mà trực tiếp đi ra ngoài học viện. Vừa tới cửa học viện, Phí Hầu cùng bốn gã hộ vệ phủ nguyên soái nhìn thấy Hoàng Tiểu Long đi ra, nhanh chóng tiến lên: "Thiếu chủ!"

Hoàng Tiểu Long gật đầu: "Chúng ta đi thôi." Sau đó mang theo năm người Phí Hầu quay về phủ Thiên Huyền.

Trên đường, Phí Hầu không nhịn được liền hỏi: "Thiếu chủ, học viện còn chưa tan học, người sao đi ra sớm vậy?"

Bốn người kia cũng đồng loạt nhìn Hoàng Tiểu Long, trong lòng đầy nghi hoặc. Hoàng Tiểu Long mở miệng nói: "Cái ngày báo danh đó, tên nữ bất tài kia thế mà lại là chủ nhiệm lớp ta.”

"Cái gì?” Người nữ nhân đó là chủ nhiệm lớp thiếu chủ?" Phí Hầu kinh ngạc, thanh âm cũng trầm xuống: "Thiếu chủ, có phải hôm nay đi học, nàng lại làm khó dễ người?"

Hoàng Tiểu Long cười: "Nói kiểu trào phúng khẳng định là không." Tiếp theo, Hoàng Tiểu Long đơn giản kể cuộc cá cược với Hùng Mỹ Kỳ về bài khảo hạnh thực hành đầu tiên của tân học viên ba ngày sau.

Sau khi nghe xong, Phí Hầu không khỏi cười lớn, hắn hầu như có thể tưởng tượng ra tình cảnh ba ngày sau đó, Hùng Mỹ Kỳ kia sẽ phải quỳ lạy tại sân lớn học mà kêu ba lần bất tài.

Mấy người Hoàng Tiểu Long nhanh chóng đến phủ Thiên Huyền, đám người Thú Nhân Bác Lực thấy Hoàng Tiểu Long và mấy người Phí Hầu liền mau chóng tiến đến hành lễ. Hoàng Tiểu Long cho mọi người đứng lên và đi đến phòng khách, sau đó hỏi Thú Nhân Bác Lực về tình hình phủ Thiên Huyền mấy ngày nay.

Thú Nhân Bác Lực nhất nhất cung kính trả lời.

Mấy ngày nay, phủ viện đã cho người mua củ, một ít đất trống cũng đã trồng nhiều loại hoa và cây cối. Thú Nhân Bác Lực còn cho người đem một ít giá đỡ và làm mới vách tường.

Hoàng Tiểu Long nghe xong, hài lòng gật đầu: "Ngươi làm rất tốt, các ngươi đi xuống đi.”

Thú Nhân Bác Lực cung kính vâng lời và dẫn nô bộc đi xuống.

Đợi đám người Thú Nhân Bác Lực rời đi, Hoàng Tiểu Long cho bốn gã hộ vệ phủ nguyên soái lui, sau đó hỏi Phí Hầu: "Phí Hầu, ngươi có muốn đột phá Tiên Thiên?"

"Đột phá Tiên Thiên?" Phí Hầu ngẩn ra: "Môn... Môn chủ, lẽ nào người có biện pháp?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.