-Vậy… con điên đó nó tự sát bằng cách nào?
“Nữ hoàng” thắc mắc, bà vẫn chưa biết cô con gái quý hóa của mình đã làm cách nào mà dụ dỗ con điên kia cắt cổ tay tự tử. Cô con gái chỉ mỉm cười đắc ý, khuôn mặt lộ vẻ hiểm ác, tàn độc. Khuôn mặt của một ác quỷ hiện rõ sau nụ cười đẩy ẩn ý.
Cánh cửa chiếc BMW đóng sầm một cách thô bạo, đôi gót nhọn đã đặt gọn vào bên trong thảm trãi xe. Cô con gái tóc xoăn ngồi bên lướt lướt chiếc smartphone. Chiếc BMW lặng lẽ đâm toạc màn đêm, lao vào khônng trung vô tận. Qua vài con ngõ, chiếc xe dừng trước cổng sau của tòa biệt thự có hai giàn hoa giấy nhân tạo xơ xác, “Nữ hoàng” và cô con gái bước vào tòa nhà với một phong thái hoàn toàn khác. Họ đang giấu bí mật nào đấy. Chẳng ai biết, “Nữ hoàng” là ai.
***
Cánh cửa trắng khẽ mở khi một bàn tay run run nào đó chạm vào. Khải Hoàng bước vào phòng bệnh với vẻ mặt lo lắng hết mức, nhưng anh chẳng dám di chuyển mạnh, anh sợ con mèo nhỏ nằm đằng kia sẽ giật mình.
Từng giọt máu lặng lẽ rơi trên bình truyền. Từng giọt từng giọt rơi xuống, rơi vào cõi lòng của con mèo đen nào đó đang đau đớn. Khải Hoàng bình tĩnh quan sát mèo nhỏ trước mặt, đôi mắt chẳng giây phút nào lay động. Anh sợ, chỉ cần cái nháy mắt thôi, anh sẽ bỏ qua một hành động khẽ khàng nào đó của mèo nhỏ.
Phòng bệnh bây giờ không còn ai cả, thỉnh thoảng có cô y tá vào xem nhịp tim của Bình Nhi. Nhưng khi đường nhấp nhô kia ổn định, cô y tá lại rời đi ngay, để mèo nhỏ lại một mình. Bà Linh và quản gia đã ra về. Họ biết, Khải Hoàng sẽ đến.