Võ Động Thiên Hà

Chương 389: Công thành




Trong không biết năm tháng, không biết nóng lạnh, đảo mắt đã qua hai tháng!

Trong Hương Tuyết Cốc, hoa tuyết vẫn như cũ tỏa ra mùi thơm thoang thoảng, trong rừng trúc, hàn trúc đứng thẳng, không sợ hãi giá lạnh, kiên định khỏe mạnh trưởng thành!

Một con tiểu bạch viên và một con tiểu thụy thú chơi đùa chạy khắp sơn cốc, tự đánh tự nháo, nhưng mỗi lần bọn chúng chạy tới rừng trúc, đều không tự chủ được lặng yên xuống, sau đó lặng yên không một tiếng động phủ phục tiến vào rừng trúc, tựa hồ như đang định rình coi cái gì.

Mà trong rừng trúc, trên tuyết địa trống trải, có một thân ảnh mạn diệu, tay cầm long cân, dáng người linh động mờ ảo, như cửu thiên tiên nữ, du long giữa mây, nhẹ nhàng, hào hiệp, duy mỹ, phối hợp với dung nhan phong hoa tuyệt đại, phảng phất giống như đang diễn dịch một khúc nhạc ưu mỹ nhất, hoa lệ nhất.

Nàng đầu nhập như vậy, vong ngã như vậy!

Nàng không biết, mỗi một động tác của nàng đều giống như một đoàn mây mềm mại, dưới ánh mắt hai khán giản, khiến cho bọn chúng không dám phát sinh một tiếng động nhỏ nhất nào ảnh hưởng tới nàng, để hai khán giản cũng say sưa trong đó, tuy rằng bọn chúng là linh thú.

Đây là lúc Đường Linh Toa tu luyện Long Ngưng Thiên Hoa Thuật có chút thành tựu, tiền đà tu luyện Du Long Vũ đột phá nhị giai đoạn cuồng sĩ, tiến vào giai đoạn Du Long Vũ thứ ba biểu hiện vẻ đẹp hoàn mỹ. Nàng có thể thông qua điệu này ưu mỹ mạn diệu của chính mình để ảnh hưởng tới vạn vật xung quanh, thậm chí là tâm tình biến hóa của linh thú.

Thế nhưng trong ý niệm của nàng, nàng vẫn huyễn tưởng vì người đó mà nhảy, huyễn tưởng người nàng yêu mến say sưa biểu diễn cho hắn xem. Trên gương mặt trong suốt xinh đẹp rạng ngời của nàng, thủy chung nở nụ cười ấm áp và ngọt ngào, thủy chung lộ một tia tiếu ý tạo cảm giác giống như đang tắm trong gió xuân, trong lực lượng mênh mông của tình ái, trong ấm áp và trong cảm động.

Tâm tình thâm trầm và ưu thương, còn có tiều tụy, tại lúc nàng mất đi trí nhớ, đã hoàn toàn lột xác tiêu trừ, Đường Linh Toa của ngày hôm nay đã trở lại thời điểm một thiếu nữ rực rỡ như hoa mùa xuân, nếm thử tư vị luyến ái hạnh phúc, thậm chí, thiếu nữ tư xuân còn huyễn tưởng qua một ít sự tình nàng chính bản thân nàng phải đỏ mặt, tim đập nhanh!

Mà trong huyễn tưởng này, tại lúc giai đoạn Du Long Vũ thứ ba hoàn thành tới cuối cùng, cũng dần dần trôi qua, vũ điệu của nàng dần dần chậm lại, cuối cùng tĩnh lặng đứng yên trên mặt tuyết trắng.

- Tiểu Bạch, các ngươi còn nhìn lén, còn không mau đi kiếm trái cây!

Đường Linh Toa quay sang, phát hiện ra tiểu bạch viên và tiểu thụy thú đang định chạy trốn, liền nhẹ nhàng cười nói.

Đợi khi hai tiểu tử này chạy thật xa, Đường Linh Toa liền đi tới Huyễn Long Động phía sau rừng băng tâm thụ, nhìn tiến triển của Vân Thiên Hà và Long nữ tỷ muội.

Bên cạnh Huyễn Long Trì, lúc này có một cỗ quang mang chín màu tỏa ra, bao phủ toàn bộ Huyễn Long Động trong màn ánh sáng rực rỡ, bên trong lại có một ít bụi mưa lất phất, tầm nhìn không rõ.

Mà ở lúc này, trong đoàn mây mù, Vân Thiên Hà khoanh chân ngồi, đối điện bên cạnh hắn, phân biệt là Long nư tỷ muội Mộng Ly và Tầm Nguyệt dang ngồi xếp bằng.

Lúc này đỉnh đầu giữa ba người, có một cỗ khí tức lưu chuyển lẫn nhau, quấn quanh bàn long trụ huyền phù giữa trung ương bàn long trấn trụ, giống như một cỗ long quyển phong nho nhỏ, hạch tâm của nó kéo dài từ tinh thần tới cửu thải vân long châu và huyết phách thanh long ngọc bên trong bàn long trấn trụ, một hình thành vòng tuần hoàn kỳ diệu. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Mà thực tế, trên người Vân Thiên Hà, hình xăm thải vân trục nguyệt cũng đang tỏa ra một cỗ quang mang huyết sắc, một cỗ khí tức huyết sắc từ nơi nào đó thẩm thấu ra, chậm rãi truyền vào giữa huyết phách thanh long ngọc bên trong bàn long trấn trụ, sau đó thông qua mối liên kết chuyển hóa qua lại với cửu thải vân long châu tạo ra một cỗ khí huyết tương dung kết hợp với nhau, cuối cùng lại chậm rãi truyền vào trong cơ thể Vân Thiên Hà.

Giữa thân thể Vân Thiên Hà, khi cỗ khí tức huyết sắc truyền trở lại, hắn giống như ăn một thứ đại bổ nào đó, khiến cho huyết mạch toàn thân sinh ra cảm giác sảng khoái không nói lên lời.

Nhưng hắn cũng không say mê loại sảng khoái vui vẻ này, mà nhanh chóng lợi dụng phương pháp tu luyện trong Ngọc Tủy Khôn Huyết công, không ngừng kích thích cường hóa cỗ tinh hoa huyết tủy này, khiến cho chúng tiếp tục sinh thành huyết khí tinh thuần linh động hơn, khi tiến vào trong huyết phách thanh long ngọc, cùng với khí huyết của Long nữ tỷ muội tương dung kết hợp, hình thành quá trình tuần hoàn qua lại.

Vận dụng điều kiện song tu như vậy, Vân Thiên Hà cảm giác trong quá trình tu luyện hai tháng vừa qua, chính mình lại nhận được một lần đề thăng, lúc này huyết tủy toàn thân hắn trải qua quá trình cường hóa tăng mạnh, huyết khí của hắn càng thêm tinh khiết, tủy càng thêm tinh túy. Tuy rằng còn chưa đạt tới mức huyết tủy như cống tương, tủy như thủy ngân, thế nhưng cách cảnh giới này đã càng lúc càng gần rồi, cảnh giới võ đạo của hắn bất tri bất giác từ Tông Sư trung kỳ đã quá độ tiến vào Tông Sư hậu kỳ.

Vân Thiên Hà hiện tại, chỉ còn thiếu một chút tu luyện, còn có lĩnh ngộ thực tiến, giúp tâm tình và thần hồn chí ý được thăng hoa, đạt tới cảnh giới Tông Sư đỉnh chân chính, tiến vào giai đoạn sơ bộ tu luyện dung hợp thành thể.

Bất quá thành tựu như vậy, đối với đôi song sinh tỷ muội, cộng sinh long tử Tầm Nguyệt và Mộng Ly mà nói lại có chút bé nhỏ tới mức không đáng để nhắc tới.

Trong đoạn thời gian phối hợp song tu này, Vân Thiên Hà đã chân chính thể hội cảm thụ được ý chí và lực lượng ẩn chứa trong long hồn của đôi Long nữ tỷ muội này cường đại tới mức nào.

Trong nhận thức của hắn, Miên Nguyệt đạt tới cảnh giới Võ Tôn Địa cảnh đỉnh phong, hắn đã cho rằng mười phần cường đại rồi, hắn cũng đã từng cảm thụ qua Miên Nguyệt lúc phóng xuất ý chí và thực lực cường đại của chính mình.

Nhưng mà hôm nay, khi cảm giac được lực lượng và ý chí trong long hồn của đôi Long nữ tỷ muội này, hắn mới phát hiện ra, phần thành tựu của Miên Nguyệt kia, tại lúc đôi tỷ muội cộng sinh long tử này chia lìa long hồn, tùy tiện một người nào trong hai người, chỉ cần tốn chút thời gian tu luyện vài năm để củng cố đã có thể tiếp cận rất nhanh, thậm chí là vượt qua.

Đây chính là sau khi chia lìa long hồn, nhị nữa điều hòa và phân phối lực lượng thần hồn và ý chí nguyên bản tại thời gian vẫn còn tồn tại cộng sinh a, cứ suy tính như vậy, nếu hai người phối hợp lại với nhau mà nói, Vân Thiên Hà tin chắc hai nàng tuyệt đối có đủ thực lực để hoàn thành các điều kiện cần thiết đột phá tiến vào Hư Cảnh.

Chỉ bất quá hiện tại hai nàng muốn hoàn thành kết quả mục tiêu quá trình chuyển hóa, chính là muốn triệt để chia lìa long hồn, để hai tỷ muội có thể tách nhau ra, trở thành hai cá thể độc lập, bản thân mỗi người đều có một long hồn độc lập, cùng với thần hồn và ý chí phát triển độc lập với nhau.

Cho nên chỉnh thể thực lực của hai nàng sau khi chia lìa long hồn đã bị giảm xuống rất nhiều, suy giảm tới cấp độ tu vi cùng loại với cảnh giới Võ Tôn Địa cảnh, tất nhiên cũng phải trải qua một đoạn thời gian tiến hành tu luyện khôi phục, điều này trong lẽ thường.

Mà trải qua thời gian hai tháng giao tu thần hồn, đồng thời gián tiếp tham gia vào quá trình hai tỷ muội hợp huyết, tuy rằng Vân Thiên Hà chỉ làm một người đứng xem và dẫn đạo, chỉ là vận dụng huyết phách thanh long ngọc và bàn long trấn trụ, phối hợp với cửu thải vân long châu của hai nàng, trợ giúp hai nàng triệt để hoàn thành quá trình chia lìa long hồn, cùng với điều hòa chịu tải trong quá trình phân chia dung hợp lượng thần hồn ý chí niêm phong trước kia.

Thế nhưng hiện tại trong quá trình Mộng Ly và Tầm Nguyệt hợp huyết với nhau, Vân Thiên Hà cho dù không tận lực hấp dẫn nhưng cửu thải vân long châu trong thể nội của hai nàng cùng với huyết phách thanh long ngọc của chính mình lại tương hỗ kêu gọi lẫn nhau tiến hành dung hợp điều tiết khí huyết tinh thuần, mỗi làn huyết phách thanh long ngọc đều tự động hút lấy một ít tinh hoa khí huyết trong cơ thể Vân Thiên Hà tham gia vào quá trình này rồi truyền trở lại huyết mạch dần dần lớn mạnh hơn, đồng thời cũng là do cửu thải vân long châu hấp dẫn một ít huyết khí trong cơ thể Vân Thiên Hà để bổ dưỡng phần thiếu mất trong cơ thể nhị nữ, cuối cùng đạt được quá trình bổ xung theo nhu cầu.

Kỳ thực quá trình này phù hợp với quy luật tự nhiên âm dương điều hòa, cũng chính là chỗ tốt lớn nhất trong quá trình song tu mang lại.

Chiếm được bổ xung, Vân Thiên Hà tiếp tuc lợi dụng công pháp tu luyện huyết tủy, đối với huyết mạch tiến hành tu luyện cường hóa. Dưới tình huống phù hợp với quy luật tự nhiên này, càng có vẻ thông thuận hiểu rõ không gì sánh được, do đó tránh được một ít nguy hiểm có thể xảy ra trong quá trình tu luyện huyết tủy.

Mà Mộng Ly và Tầm Nguyệt kỳ thực đã hoàn thành xong quá trình điều chỉnh và dung hợp sau khi chia lìa long hồn.

Chỉ là Mộng Ly lợi dụng tình thế tương hỗ bổ xung tốt đẹp theo quy luật tự nhiên như hiện tại, tiến thêm một bước rèn luyện cường hóa điều trị đối với thân thể của chính mình, do đó khiến thân thể nàng biến hóa theo chiều hướng đã định, cũng để cho Vân Thiên Hà vì nàng mà mướt mồ hôi.

Lúc đầu thân thể Mộng Ly biến hóa, đầu tiên là từ ngoài vào trong, thân thể nàng tại lúc chia lìa long hồn sau đó điều chỉnh dung hợp huyết mạch, sinh ra rất nhiều vằn theo đường lân phiến, thực giống như là toàn thân đều xuất hiện hình xăm, đồng thời tạo ra cho nàng một loại cảm giác đau đớn giống như muốn xé rách thân thể. Mà Mộng Ly trong lúc tiến hành quá trình vô cùng thống khổ, mồ hôi chảy toàn thân, nhưng nàng vẫn cắn răng chịu đựng.

Khi giai đoạn quá độ hoàn thành, dấu vết trên làn da của nàng cũng theo đó dần dần biến mất, mà nàng bắt đầu lột da, từng tảng da lớn rơi uống, thoạt nhìn có chút kinh khủng giật mình, giống như là làn da bị hư thối bị rơi xuống, ngay cả ý chí kiên cường như Vân Thiên Hà cũng không dám nhìn.

Đây là một quá trình lột xác tương đối then chốt, Vân Thiên Hà tại thời điểm trải qua quá độ phúc sinh quy nguyên, cùng với cảnh ngộ của Mộng Ly không kém hơn là bao nhiêu, thế nhưng đây vẻn vẹn chỉ là một đoạn quá trình nhỏ ban đầu mà nàng phải trải qua mà thôi.

Quá trình lột xác tiếp theo chính là từ ngoài vào trong, quá trình này sẽ càng thêm đau đớn thống khổ, thân thể Mộng Ly bắt đầu nữu khúc, đồng thời quần áo trên người nàng đang dần dần bị một khí tức bên ngoài tràn ra cắt thành vô số số tua nhỏ rơi lả tả xuống, bắt đầu bài tiết ra rất nhiều chất bẩn trong cơ thể, xương cốt của nàng cũng phát ra những tiếng kêu răng rắc giống như bị cự chùy đập xuống rèn luyện, thậm chí còn có chút máu đen rất khó bài trừ ra cũng bị bức ra ngoài.

Mà tiếp sau đó, tại lúc Mộng Ly hoàn thành quá trình này, thân thể nàng liền cuộn tròn lại, trạng thái luyện tạng của nàng đã rất khó có thể duy trì liên tục, để quá trình tuy thống khổ nhưng không thể đứt đoạn này, thông qua Tầm Nguyệt phụ trợ tiếp tục tiến hành, nàng biết đã tới bước cuối cùng, cũng là thời khắc mấu chốt khẩn trương nhất.

Vân Thiên Hà chú ý tới, trong thân thể Mộng Ly phát sinh quá trình lột xác, hình thể bên ngoài của nàng đang dần dần biến hóa, thoáng có chút khác biệt so với người bình thường, nhưng biến hóa bên trong lại càng thêm nghiêng trời lệch đất, nhất là mạch lạc và huyệt khiếu, càng cực kỳ khác nhau so với người bình thường, quả nhiên không hổ là Thiên Long tộc, trời sinh bọn họ đã có ý chí và khí lực vô cùng cường hãn. Quá trình biến hóa diễn ra, giống như là giải phẫu quy mô lớn toàn bộ thân thể, nhưng nàng vẫn có thể kiên trì chịu đựng được.

Thẳng cho tới khi thân thể Mộng Ly đã bắt đầu xuất hiện hiện tượng chữa trị khôi phục lại, Vân Thiên Hà biết nàng đã vượt qua được bước gian nan nhất, đánh vỡ cuồng sĩ của thân thể, mà biểu hiện rõ ràng nhất trên cơ thể nàng chính là đầu nàng đã nổi lên hai cục bướu nho nhỏ, rồi nhanh chóng phá xác nhô ra, hiện rõ thành long giác.

Đến tận đây, sau hơn hai tháng liên tục song tu, cuối cùng Mộng Ly đã hoàn thành được bước lột xác quan trọng, thuận lợi thành công viên mãn, ba người không hẹn mà cùng nhau thu công.

Nhưng lúc thu công, Mộng Ly thấy toàn thân chính mình cư nhiên xích lõa, cảnh xuân tiết ra ngoài, lại bị Vân Thiên Hà nhìn thấy hết, lúc này đỏ mặt, quát to một tiếng, liền tòm một tiếng nhảy vào trong Huyễn Long Trì. Nhưng mà trong nháy mắt sau tiếng quát to của nàng, rồi lại sợ hãi nhảy xuống Huyễn Long Trì, Vân Thiên Hà đã vô ý giật mình nhìn thấy hai bờ mông tuyết trắng, đầy đặn mà mềm mại kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.