La Lan đế quốc là một vương quốc băng tuyết, vào mùa khô có thể cày ruộng trồng cây, tài nguyên rừng rậm quốc gia tương đối phong phú, bách tính đại để đều là hộ săn bắn, thiện cung tên, hơn nữa dân phong rất thượng võ, thậm chí còn mạnh nhất trong bốn quốc gia Đông vực.
Nhất là vùng biên cảnh Tây Bắc, bởi vì ở đây rất gần dãy Hạ Lạp Tề Sơn, bình thường có rất niều hung cầm linh thú cỡ lớn thường lui tới, mà dân cứ ở đây sinh sống chủ yếu bằng nghề săn bắn, mỗi người từ lúc nhỏ đã luyện được một thân bản lĩnh săn bắn rất cao, có thể tự mình chế tạo cung tiễn, lực sát thương cực lớn, đây cũng là lý do vì sao đội kỵ binh cung tiến thủ của La Lan đế quốc là cường đại mạnh mẽ có tiếng trong các nước Đông vực, cũng làm cho quốc gia này trở thành một trong bốn quốc gia lớn nhất.
Vân Thiên Hà một đường lướt qua, mặc dù đại đa số địa phương La Lan đế quốc tương đối bần cùng, thành trì thậm chí ngay cả một trấn nhỏ giàu có của Đại Đường quốc cũng không bằng, nhưng dân phong rất bữu hãn mạnh mẽ, đứng hàng đầu tiên trong bốn quốc gia, nhất là quân đội La Lan đế quốc đặc biệt thiên hướng kỵ binh là cung tiến thủ. Khi Vân Thiên Hà vượt qua nơi biên cảnh La Lan đế quốc, cũng đã từng tận mắt chứng kiến tốc độ và thủ pháp của đội kị binh quốc gia này, không hổ là quân chủ mạnh nổi tiếng. Bọn họ xác thực có chiến pháp thay đổi rất linh hoạt đặc sắc, cộng thêm lực lượng cường đại, chí ít tại sức chiến đấu có thể nói như vậy.
Bất quá Vân Thiên Hà đã trải qua ba quốc gia, đối với lực lượng quân sự so sánh giữa La Lan đế quốc, Đại Đường Quốc và Xuất Vân Quốc cũng coi như có vài lý giải đại khái. Luận hành quân bày binh bố trận, còn có chiến lược chiến thuật, Đại Đường Quốc mạnh nhất Đông vực, lực chiến đấu đoàn thể cực mạnh, mà năng lực tác chiến đơn thể thì La Lan đế quốc đứng đầu. Còn Xuất Vân Quốc chiếm ưu thế quân đội tại lực lượng dẻo dai và phương diện tính cơ động. Về phần Liệt Diễm đế quốc bị vây trong giải đất xa mạc, bọn họ có thể liên tục tác chiến với cường độ rất cao, cũng thích ứng với ưu thế địa lý hoàn cảnh. Chính vì bốn quốc gia này hình thành được lực lượng quân sự cũng như phong cách chiến đấu riêng biệt đặc sắc, cũng rất mạnh mẽ, vì vậy trong mấy trăm năm gần đây, coi như đã từng xuất hiện qua nhiều lần chiến tranh quy mô lớn, rất nhiều tiểu quốc dần dần bị chiếm đoạt, nhưng bốn quốc gia này thủy chung sừng sững không ngã, duy trì bố cục tứ đại đế quốc Đông vực.
Vì vậy luận về lực chiến đấu đơn thể của binh sĩ La Lan đế quốc, ấn tượng đầu tiên của Vân Thiên Hà đó là khí lực bưu hãn của những người này.
Mà vệ binh ngăn cản bọn họ, Vân Thiên Hà nhìn chế thức khôi giáp, còn có thực lực của những người này, đều thuộc về cấp độ Võ Sư cấp chín trở lên, hơn nữa tại thời điểm ngăn cản mấy người Vân Thiên Hà, thái độ thần tình rất khách khí, nói rõ những vệ binh này không phải là binh sĩ tầm thường, hẳn là binh sĩ tinh nhuệ đã từng trải qua huấn luyện rất nghiêm khắc.
Sau khi Vân Thiên Hà xuống ngựa, chỉ thấy rừng trúc phía trước có bố trí vài đạo rào chắn, còn có các binh sĩ rải rác canh giác xung quanh, mà vệ binh phụ trách chặn đường, trong đó có một vị đại hồ tử, thân thể giống như một con tinh tinh, thể trạng mười phần cường hãn, nhìn qua có vẻ là đầu lĩnh vệ binh, hắn bước lên dùng thanh âm hồn hậu nói:
- Hôm nay ở đây tổ chức đại hội vây săn, các hạ nếu muốn vào thành thỉnh đi vòng đường cái Đông Nam, chỗ bất tiện mong rằng thứ lỗi!
Vị đầu lĩnh vệ binh này có thể hình tuy lớn, nhưng tiếng nói lại không thô giống như tướng mạo, ngữ khí rất khách khí, Vân Thiên Hà nghe xong, cũng không do dự nhiều, liền xoay người nói với mấy người Mộng Ly.
- Chúng ta chuyển sang đường khác đi!
Tựa hồ lòng chơi đùa của Mộng Ly nổi lên, rất hứng thú nói với vị đầu lĩnh vệ binh.
- Uy, to con, ngươi nói ở đây tổ chức đại hội vây săn, chúng ta không được tham gia sao?
Vị đầu lĩnh vệ binh này nghe ra thanh âm của nữ tử, ngược lại không lưu ý tới xưng hô của Mộng Ly, chỉ nói:
- Khách nhân qua lại bản thành, bất luận thân phận và thực lực cao thấp, chỉ cần tự nhận là thuật cung tên không kém đều có thể báo danh tham gia, người thắng lợi không chỉ có phần thưởng phong phú, hơn nữa còn có một kinh hỉ đặc biệt!
- Oa, nghe ra hẳn là không tồi, bốn người chúng ta báo danh tham gia!
Mộng Ly nghe được lời này, tựa hồ đã bị kinh hỉ đặc biệt câu dẫn hứng thú, liền nhảy xuống ngựa đi tới trước mặt to con.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyzNhưng mà, to con lại lắc đầu nói:
- Xin lỗi, đại hội vây săn nữ tử không được tham gia, nếu như muốn báo danh, vị tiểu ca này mới được!
- A, vì sao nữ tử lại không được tham gia, điều này quá mức không công bình!
Mộng Ly đã bị câu dẫn ra hứng thú, nhất thời như bị dội một bát nước lạnh, không khỏi oán giận nói.
Đầu lĩnh vệ binh kiên trì giải thích:
- Vị tiểu thư cao quý này, chỉ sợ các ngươi không phải là người bản quốc, không biết phong tục của chúng ta. Hàng năm ở đây sẽ tổ chức một lần đại hội vây săn, nhưng là mỗi năm sẽ có quy chế khác nhau, đại hội vây săn năm ngoái là mở rộng rãi, không hạn chế tuổi tác nam nữ, bất luận người nào cũng có thể báo danh tham gia, mà năm nay bản quốc tổ chức đại hội dũng sĩ, nhưng lại có chút đặc thù, vì vậy chỉ hạn chế các dũng sĩ tại mười tám tới hai mươi lăm tuổi, trong bốn người tiểu thư, ta xem có vị huynh đệ đây tuổi tác phù hợp, có thể báo danh tham gia, về phần ba vị tiểu thư, chỉ đành xin lỗi rồi!
Lúc này, một vệ binh khác có chút không nhịn được nói:
- Á Lỗ đại nhân, nếu như bọn họ không phải con dân bản quốc, đuổi đi là được rồi, nói dài dòng với bọn họ làm cái gì.
- Hồ Lâm, thủ vững cương vị của ngươi, tuy rằng bọn họ không phải là con dân bản quốc, nhưng người tới là khách, hơn nữa thành chủ đại nhân đã từng giao phó qua, nếu như khách nhân muốn báo danh tham gia, không được phép chậm trễ, đây là chức trách của chúng ta!
Vân Thiên Hà nghe xong lời người này nói, đối với tính cách của hắn ngược lại sinh ra vài phần cảm tình tốt, lại nhìn bộ dáng không cam lòng của Mộng Ly, cũng biết điểm tâm tư của nàng, liền nói:
- Nếu như nàng đã không thể tham gia, chúng ta đi đường vòng vào thành thôi, chuyến đi này chúng ta cũng chỉ ngang qua, không nên nhiều chuyện!
Tầm Nguyệt nói:
- Tỷ tỷ, đi thêm một chút đường đối với chúng ta không sao hết, chúng ta hãy đi đường vòng thôi!
- Được rồi, đi đường vòng thì đi đường vòng, thực sự là phiền phức!
Mộng Ly nhảy phắt lên ngựa, hướng về phía đường cái bên cạnh bước đi.
Vân Thiên Hà biết hành trình lần này có chút buồn chán, mà Mộng Ly là một nữ tử hiếu động, có trò chơi thú vị như vậy lại không thể tham gia một chút, xác thực là buồn bực, loại tâm tình này hắn cũng rất lý giải, vì vậy chỉ cười cười, mấy người cùng lên ngựa rời đi.
- Đội trưởng đại nhân, ta xem mấy người này rất có thể là gian tế, chúng ta có nên báo cho thành chủ đại nhân hay không? Dù sao đại hội lần này có mặt quốc vương bệ hạ, không được phép sơ sẩy a!
Ngay lúc mấy người Vân Thiên Hà rời đi, vệ tinh tên gọi Hồ Lâm tiến đến bên tai Á Lỗ nói.
Á Lỗ nhíu mày, trừng mắt nhìn Hồ Lâm nói:
- Làm kỵ dĩ hoàng gia, cũng là một quý tộc, ta biết kiến thức của ngươi rất rộng, nhưng chúng ta cũng không nên làm những chuyện mất đi phong độ kỵ sĩ hoàng gia La Lan, ta nhìn những người này cũng không phải loại người không nói lý, hơn nữa thực lực sâu không thể dò, nếu như bọn họ đã đi đường vòng vậy thì chứng minh bọn họ chỉ đi ngang qua, nếu như đều đối đãi với người qua lại như gian tế mà nói, chúng ta sẽ chỉ tự tìm phiền toái, Hồ Lâm, ngươi hẳn là ngẫm lại, ngươi tại hoàng gia kỵ sĩ vệ đội có tư lịch nhiều hơn cả ta, nhưng thủy chung không lên chức là vì nguyên nhân gì, ta nói lại một lần nữa, lập tức trở lại cương vị của ngươi đi!
- Hai người các ngươi, ở đấy nói thầm cái gì?
Lúc này, một vị quan quân có chòm râu rậm, mặc khôi giáp, sát khí nghiêm nghị, chậm rãi cưỡi ngựa đi qua, thấy hai người đang thì thầm nói chuyện, liền lên tiếng trách mắng.
Á Lỗ và Hồ Lâm vừa thấy vị quan quân râu rậm này, nhất thời biến sắc, đứng thẳng thân thể, vẻ mặt cung kính nói:
- Báo cáo A Xích thống lĩnh, thuộc hạ vừa mới chặn lại một nhóm bốn người muốn đi qua nơi này, để bọn họ đi đường vòng từ đường cái Đông Nam vào thành!
- A, Á Lỗ, bốn người có lai lịch gì, ngươi có thăm hỏi?
Vị A Xích thống lĩnh là một người thận trọng, Á Lỗ là do hắn đề bạt nên, vì vậy nghe được nguyên do, sắc mặt dễ coi một chút.
Á Lỗ nói:
- Báo cáo thống lĩnh, là một nam ba nữ, nam tử trên dưới hai mươi tuổi, nữ tử đều che mặt, nhưng theo thuộc hạ nhìn thì bốn người này có lai lịch bất phàm, hơn nữa thực lực sâu không lường được, vì vậy đã giải thích cho bọn họ về chuyện đại hội vây săn, khuyên bọn họ đi đường vòng, lai lịch cụ thể của bọn họ, thuộc hạ cũng không tầm hỏi!
A Xích thống lĩnh gật đầu, nói:
- Các ngươi tiếp tục dò xét ở đây đi, nếu có người có động cơ đáng ngờ, hoặc là hiện tượng người dự thi dám làm bừa, lập tức bắt lại bẩm báo với ta!
- Rõ!
Á Lỗ và Hồ Lâm hành lễ, lúc này A Xích thống lĩnh mới cưỡi ngựa vượt qua, chỉ là đi nửa đoạn, A Xích thống lĩnh bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, quay đầu ngựa lại nói:
- A Lỗ, ngươi miêu tả lại với ta về hình dạng đặc thù bốn người vừa rồi!
Á Lỗ nói:
- Một nam ba nữ này, ba vị nữ tử che mặt, không nhìn thấy rõ dung mạo, nhưng người thanh niên thuộc hạ có ấn tượng khá sâu, người này có tướng mạo anh tuấn, hắn mặt một bộ thanh sam, lưng khoác áo choàng long lân, cưỡi một con mã vương thú, bên hông còn đeo một thanh đoản côn có khóa!
Nghe đến đó, A Xích thống lĩnh đột nhiên cắt đứt hỏi:
- Ngươi vừa nói, người này cưỡi một con mã vương thú, thắt lưng đeo đoản côn có khóa, lưng khoác áo choàng, ngươi xác định là người này?
- Thuộc hạ hoàn toàn có thể xác định!
Vẻ mặt Á Lỗ kiên định đáp.
- Bọn họ chạy đi đâu, có nói qua điều gì?
Á Lỗ có chút kỳ quái nhìn thần sắc A Xích thống lĩnh có chút kích động, liền đáp:
- Trong mấy người bọn họ, có một nữ tử tựa hồ rất muốn tham gia đại hội vây săn, bất quá sau khi thuộc hạ giải thích, bọn họ đã bỏ qua dự định tham gia, nói chỉ là đi ngang qua nơi đây, không muốn nhiều chuyện, sau đó đi đường vòng, theo như thuộc hạ suy đoán, khả năng bọn họ sẽ vào thành ở tạm.
- Á Lỗ, ngươi làm rất tốt!
A Xích thống lĩnh nói một câu, lập tức huy vũ roi ngựa, nhắm thẳng về phía Đông Nam chạy đi.
A Xích thống lĩnh đi rồi, Á Lỗ có chút không hiểu ra sao, Hồ Lâm bên cạnh có chút ước ao nói:
- Sợ rằng lần này đại nhân lại có thể lên chức rồi!
Chỉ là đột nhiên thấy ánh mắt sắc bén của Á Lỗ nhìn mình, Hồ Lâm mới nói:
- Ách, thuộc hạ lập tức trở lại cương vị.
- Thực náo nhiệt a, thế nào lại có nhiều người như vậy!
Đi trên đường cái, Mộng Ly thấy trên quan đạo có rất nhiều xe ngựa và người đi đường nối liền không dứt, thậm chí có chút chật chội, tựa hồ điểm phiền muội không được tham gia đại hội vây săn vừa rồi đã sớm bị nàng vứt khỏi đầu.
Hiện tại hình như khuyết điểm của Mộng Ly lại bắt đầu quấy phá, tâm tình của nàng vô cùng thư sướng, bởi vì nhóm bốn người nàng đi trên đường cái, vô luận là đến đâu đều bị người chú mục quan sát thành tiêu điểm.
Vưu Kỳ vốn là một trong những thanh niên vội vã đi trên đường, đột nhiên nhìn thấy vóc người căng tròn của Mộng Ly, còn có khuôn mặt mang khăn che, lộ vẻ mông lung mỹ lệ, tạo cảm giác mê hoặc cường liệt, làm cho người thanh niên này sớm trừng lớn con mắt rồi, không còn chú ý tới đường đi, cùng với những xe ngựa và các thanh niên khác cũng đang ngẩn người, tạo thành tình trạng tắc đường xưa nay chưa từng có.
Thậm chí, có một số thanh niên cố gắng tiếp cận gần hơn, mong muốn có thể chiếm được vị trí tốt để ngắm nhìn mỹ nhân mà vung tay.
Mà những người này càng náo nhiệt, Mộng Ly lại càng hài lòng.
Vân Thiên Hà thấy Mộng Ly có bộ dạng hài lòng khi chế tạo hỗn loạn như vậy, trong lòng không khỏi bất đắc dĩ, xem ra Long nữ tỷ tỷ này thực sự rất có tiềm chất phát triển theo phương hướng tiểu ma nữ e sợ thiên hạ không loạn.
Chỉ là đi thêm một đoạn, Vân Thiên Hà đột nhiên cảnh giác, có người đang theo dõi hắn!