Võ Động Thiên Hà

Chương 432: Tàn trang thứ ba của Huyền Nữ Thiên Kinh




-Tam nữ đều bị kích thích lòng hiếu kỳ, trăm miệng một lời hỏi, ba đôi mắt đẹp, không một lần nháy mắt, nhìn chằm chằm vào lão bà bà càng lúc càng thần bí này.

Lão bà bà cười nói:

- Các ngươi không cần phải kinh ngạc, lão thân đã từng một lần tới Thiên Môn điều tra, cũng trong lúc vô tình phát hiện qua phiến tàn trang này, chỉ là thời điểm lão thân còn trẻ, đã học tập cổ văn từ một vị Linh Tri Man Tộc, cũng đã tiếp xúc với một bộ phận văn tự cổ đại trong Huyền Nữ Thiên Kinh, nhưng lúc đó hành sự vội vội vàng vàng, chỉ nhìn qua vài lần đại khái, nhưng một bộ phận cơ bản trong đó, lão thân đã nghiên cứu khá nhiều, cũng từ đó có chút lĩnh ngộ, vì vậy lần đầu tiên nhìn thấy tiểu cô nương này, trong lòng liền phán đoán, mà vừa rồi hỏi các ngươi, đã có được đáp án chính xác!

- Thực sự là một bà bà giảo hoạt!

Mộng Ly vừa nghe, không khỏi tức giận thốt một câu, nhìn sang Tầm Nguyệt, nói:

- Bất quá chuyện Linh Toa muội muội tu luyện Huyền Nữ Thiên Kinh, tốt nhất đừng nên cho cái tên kia biết, bởi vì công pháp này không được đầy đủ, chỉ có hai phiến tàn trang, chúng ta phải tìm được hai phiến tàn trang khác mới nói Linh Toa muội muội học cho hắn biết, bằng không gia hỏa kia lại muốn hung hăng với ta!

- Nguyên lai tỷ tỷ người cũng sợ hắn hung hăng nha!

Tầm Nguyệt đột nhiên bật cười.

Mộng Ly phát hiện mình buột miệng, đôi mắt hạnh hung hăng trừng mắt nhìn Tầm Nguyệt, nhưng trên khuôn mặt kiều mị đã nhiều hơn hai rặng mây hồng.

Lúc này, lão bà bà thu lại nụ cười, cũng nhìn Mộng Ly nói:

- Hài tử, Huyền Nữ Thiên Kinh này không được trọn vẹn đầy đủ, ngươi cũng dám để cho Linh Toa cô nương tu luyện, vạn nhất xuất hiện sai lầm, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!

Dứt lời, lão bà bà đột nhiên giống như làm ảo thuật, trong tay xuất hiện một tảng đá mười phần cổ phác, đưa cho Mộng Ly.

Mộng Ly nghi hoặc tiếp cận, chỉ thấy trên mặt tảng đá có một ít ký hiệu tối nghĩa, bất quá nàng vừa nhìn, con mắt liền trừng lớn, không thể tin tưởng nói:

- Thế nào, thế nào bà bà cũng có một phiến tàn trang, đây chính là phiến tàn trang thứ ba của Huyền Nữ Thiên Kinh a!

- Phiến tàn trang này là do lão thân lúc còn trẻ được một vị lão Linh Tri Man tộc tặng cho, hắn từng nghiên cứu phiến tàn trang này hơn mười năm, cũng đã cho ra một kết luận, hoàn chỉnh của nó phải là một hình tròn, sau đó bị vỡ thành bốn miếng, đây chỉ là một trong bốn miếng. Lão Linh Tri cũng đã cảnh báo ta, công pháp ghi chép trong phiến tàn trang này, tuy rằng là một bộ công pháp thượng cổ rất thần kỳ, thế nhưng còn chưa trọn vẹn, không thích hợp để tu luyện, phải tập hợp được đủ bốn phiến, sau từ phiến đầu tiên bắt đầu mới có thể tu luyện, vì vậy lão thân có được phiến tàn trang này đã rất lâu, chỉ tại thời điểm gặp bình cảnh từ trong đó tìm hiểu một ít thâm ảo ứng dụng, đối ứng với công pháp của chính mình, hình thành nên phong cách riêng của chính mình, từ đó mới đạt tới cảnh giới như ngày hôm nay!

Nghe xong những lời này, Mộng Ly nói:

- Thế nhưng bà bà vì sao lại tặng nó cho chúng ta?

Lão bà bà vừa cười vừa nói:

- Ta cùng với hài tử Linh Toa coi như có duyên, hơn nữa từ sau khi lão thân hình thành được hệ thống công pháp riêng biệt, phiến tàn trang này đã không còn bao nhiêu tác dụng nữa rồi, nếu như Linh Toa cô ương đã tu luyện, vậy thì tặng cho các ngươi là được, huống hồ thời điểm nha đầu Tầm Nguyệt đưa Ngả Khả Phạm Ny trở lại Nguyệt Miểu Sơn, không phải là từ chỗ Nguyệt Tông lấy phiến tàn trang thứ hai hay sao?

Mộng Ly vừa nghe lời này, con mắt nhất thời sáng ngời, nói:

- Hảo bà bà, hiện tại chúng ta đã thu thập được phiến thứ ba rồi, vậy người cũng biết tung tính phiến thứ tư?

Lão bà bà lắc đầu nói:

- Tuy rằng lão thân biết được Nguyệt Tông có một phiến, năm đó lão thân cũng từng mượn Thương Nguyệt để tham ngộ một thời gian, mà phiến tại Thiên Môn, kỳ thực ban đầu là do Nhật Tông giữ, bất quá sau đó Nhật Tông bị phân liệt, bị người khác đánh cắp, sau đó tự nhiên rơi vào trong tay Thiên Môn, về phần phiến thứ tư, lão thân cũng đã từng tốn công điều tra qua, nhưng không có được bất cứ đầu mối nào!

Nghe xong lời này, tâm trạng tam nữ vốn có chút hưng phấn, nhất thời liền trầm xuống.

Mộng Ly nổi giận nói:

- Bộ công pháp này, tại Di Sinh Giới cũng lừng lẫy đại danh, nhưng không ai có thể tu luyện viên mãn, sau đó thất lạc tới thế giới này. Kỳ thực vẫn có người đang tìm kiếm, lần đó ta phát hiện được phiến tàn trang tại bảo khố Thiên Môn, ta vốn cũng không dự định để Linh Toa muội muội tu luyện, thế nhưng sau khi xem xong phần cơ sở, ta phát hiện ra yêu cầu của bộ công pháp này cư nhiên hoàn toàn phù hợp với Linh Toa muội muội, ta nghĩ đây có lẽ là cơ duyên, vì vậy đã để cho muội muội tu luyện, sau đó tiểu Phạm Ny tại thời điểm Linh Toa muội muội tu luyện cũng nhìn ra được mánh khóe, cũng đã từng cảnh cáo chúng ta y hệt, bất quá sau nàng lại nói cho ta biết, Nguyệt Tông có phiến tàn trang thứ hai, phiến tàn trang thứ ba nằm trong tay một người quen tại Nam vực, vì vậy thời điểm Thiên Hà bế quan, ta đã để muội muội đi Nguyệt Tông lấy về phiến thứ hai, dự định theo Thiên Hà tới Nam vực, thuận tiện tìm kiếm phiến thứ ba, nhưng không nghĩ tới người quen trong miệng tiểu Phạm Ny, cư nhiên chính là Hoa Tố Nhan ngươi. Hừ, ngươi cư nhiên dám chiếm tiện nghi của hai tỷ muội chúng ta, để chúng ta gọi ngươi là bà bà lâu như vậy.

Lão bà bà cười cười nói:

- Nha đầu, ngươi vẫn miệng lưỡi như trước đây, thích chiếm tiện nghi ngoài miệng, nếu như không giấu được các ngươi, vậy các ngươi muốn xưng hô ta thế nào cũng được!

- Thế nhưng bà bà, người vẫn chưa nói cho ta đáp án mà ta biết, những người bên ngoài, rốt cuộc là ai?

Đường Linh Toa biết công pháp nàng đang tu luyện không trọn vẹn, cũng dự định muốn lén gạt Vân Thiên Hà, bất quá hiện tại Vân Thiên Hà đang gặp phải phiền toái lớn, nàng không hy vọng chính mình là đối tượng phải bảo hộ.

Thần sắc của Hoa Tố Nhan bắt đầu nghiêm túc, nhìn Đường Linh Toa nói:

- Nha đầu, việc này ta nói cho ngươi, nhưng ngươi nhìn vạn lần đừng nói cho hài tử kia. Lấy tính tình thích chủ động mọi việc của hắn, ta rất lo lắng hắn sẽ sớm hơn một chút tự rước cho mình một ít địch nhân vượt quá năng lực hiện tại, ta nghĩ các ngươi hẳn đều là hài tử thông minh, biết nặng nhẹ!

Tam nữ gật đầu, lúc này Hoa Tố Nhan mới ngưng trọng nói:

- Kỳ thực những người này bất quá chỉ là thế lực thành viên bên ngoài của Thiên U Ám Điện, các ngươi cũng đã kiến thức được thực lực của bọn họ rồi, có thể nghĩ Thiên U Ám Điện là loại thế lực như thế nào, ngay cả tông môn siêu cấp Nguyệt Tông và Nhật Tông từ xưa cũng phải kiêng kỵ ba phần, vì vậy trước khi hài tử đó đủ cường đại, tốt nhất không nên nói cho hắn biết chuyện này!

Mộng Ly bừng tỉnh nói:

- Trách không được, nguyên lai đám chết tiệt này còn chưa từ bỏ ý định, dĩ nhiên còn ở lại thế giới này, muốn diệt tuyệt một giọt huyết mạch cuối cùng của Vân Ly thị!

Tầm Nguyệt suy nghĩ một chút, nói:

- Như vậy đối với Thiên Tháp này, ngươi thấy thế nào?

Hoa Tố Nhan nói:

- Thiên Tháp bất quá chỉ là một phần bày ra ngoài ánh sáng của Thiên U Ám Điện mà thôi, từ khi bọn họ thành lập tới nay, vẫn luôn lấy mở miệng giữ gìn thiên hạ đại nghĩa, thương nghị vì thương sinh, cùng với cân đối pháp võ, xác thực đã tạo được uy tín tương đối cao. Đồng thời bọn họ còn thông qua Thiên Tháp thánh hội mỗi năm mươi năm một lần, đã đưa ảnh hưởng của mình rộng rãi khắp thiên hạ, khống chế đại bộ phận thế lực tông môn và nhân vật trong yếu trong các quốc gia, tất cả đều hiệu lực vì bọn họ, nhưng mục đích cuối cùng là cái gì, chúng ta cũng không biết!

Mộng Ly nói:

- Vì vậy bọn họ muốn tiêu diệt sạch sẽ huyết mạch Vân Ly thị, thậm chí tại thời kỳ thượng cổ đã ra tay với ba chủng tộc trung thành nhất với Vân Ly thị là Cổ Vu tộc, Man tộc và Linh tộc. Nhưng vì sao bọn họ muốn làm như vậy, nói kỳ thị chủng tộc, ta nghĩ không có khả năng, cho dù tại Di Sinh Giới bách tộc san sát, cường giả như mây cũng không có người nào dám kỳ thị chủng tộc nha?

- Rất nhiều chuyện, kỳ thực đều có nguyên nhân của nó, cũng giống như chuyện Vân Ly Huyền Thiên bị giết, bọn họ hẳn không phải chủ yếu vì chuyện các ngươi sau khi trốn tới thế giới này, được Vân Ly Huyền Thiên cứu nên mới giết chết Vân Ly Huyền Thiên, thậm chí còn thực hiện tàn sát chủng tộc. Phía sau tất cả những chuyện này nhất định có nguyên nhân nào khác, chỉ là nguyên nhân này không ai biết được. Mà hiện tại, hài tử kia và mẫu thân hắn cùng với Vân Sách đã là hậu duệ duy nhất còn sót lại của Vân Ly thị trên đời này rồi, vì vậy chúng ta cần phải dùng hết khả năng ủng hộ bọn họ, vạch trần bí mật này, bảo hộ chủng tộc đến nay đã gần như diệt sạch!

Ầm…

Ngay lúc ba người nói chuyện, lúc này đột nhiên vang lên một tiếng nổ.

Đường Linh Toa kinh hô một tiếng, định chạy ra ngoài, Mộng Ly liền giữ nàng lại nói:

- Đừng lo lắng, tên kia chỉ là cùng với kẻ đó tiêu hao chút thời gian mà thôi, tạm thời còn chưa thụ thương, chúng ta hãy tiếp tục nghe tiểu Hoa Hoa nói về chuyện vừa rồi, điều đó đối với nam nhân của muội sau này rất quan trọng, đến lúc đó sẽ có nhiều thời điểm cần tới tác dụng của mưu trí!

- Tiểu Hoa Hoa?

Tầm Nguyệt và Đường Linh Toa sửng sốt, lập tức không nhịn được nở nụ cười, mà trong lòng Hoa Tố Nhan cũng toát mồ hôi hột, bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Mộng Ly, nói:

- Thực không có biện pháp đối với cái miệng không tha người của ngươi!

Ngoài phòng, chiến đấu vẫn tiếp tục giằng co như cũ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Vân Thiên Hà tiêu tốn khá nhiều thời gian và tinh lực, rốt cuộc cũng dần dần thích ứng được với tiết tấu chiến đấu của bốn vị cao thủ Đại Tông Sư.

Tuy rằng hắn không thể trong thời gian ngắn phá vỡ được phối hợp và quấn chân ăn ý của bốn người, mà mỗi lần có thể né tránh được đòn tấn công ẩn chứa sát khí, tuy rằng bốn người không tiêu hao kịch liệt như Vân Thiên Hà, thế nhưng chiến thuật của bọn họ đã bị Vân Thiên Hà dần dần nắm vững.

Nếu như lão đầu cấp bậc Võ Thánh kia không xuất thủ thì Vân Thiên Hà có thể bằng vào khôn tức sinh sôi không ngừng trong cơ thể chính mình dây dưa thời gian rất dài cùng với bốn người này.

Hai sợi tơ giống như thần binh sắc bén nhất, bất cứ thứ gì ngăn cản đường đi của nó đều bị cắt nát như đậu hũ. Vân Thiên Hà liên tục đạp mạnh trên mặt đất tránh thoát khỏi đòn quấn thân, cũng có thể cảm nhận được ý chí kiên ngạnh giống như cương trên sợi tơ.

Xoẹt!

Lúc này, Vân Thiên Hà một lần nữa thông qua ống khói của một tòa nhà dân tránh thoát được đòn quấy của hai sợi tơ, khi một trong hai sợi tơ lướt qua sườn thắt lưng, vạt áo của hắn đã bị cắt đứt, ống tay áo và một mảnh vải tung bay, cũng đã chạm vào da thịt, gió lạnh thổi qua, có chút sinh đau.

Trong lòng Vân Thiên Hà kỳ lạ, tính dẻo dai của da màng thân thể hắn rất mạnh, đao kiếm bình thường chém qua tối đa chỉ để lại một lỗ thủng, thế nhưng sợi tơ này rốt cuộc tạo thành từ thứ gì, dĩ nhiên sắc bén tới mức có thể cắt đứt một mảnh da thịt bằng lòng bàn tay.

Xoẹt!

Lúc này, lại vang lên một tiếng động nhỏ, làm tinh thần vốn tập trung của Vân Thiên Hà hơi chút rung lên.

Hắn quay sang nhìn, chỉ thấy túi đựng trên quần áo chính mình đã bị sợi tơ kia cắt đứt, một đôi bao bay dưới áng sáng tinh quang nổi bật lên quang mang nhàn nhạt, rơi xuống mặt đất.

- Bao tay này?

Lúc này Vân Thiên Hà mới nhớ tới, đây chính là đôi Thôn Thiên Thủ Sáo hắn lấy được sau khi giết chết đôi huynh đệ sinh đôi, từ đó vẫn mang trên người. Trong hai bộ bao tay có một bộ bị Vân Tru cắt thành lỗ thủng, Vân Thiên Hà chỉ dùng tới bộ bao tay này trong những thời điểm rèn luyện thể lực, khai sơn đoạn thạch, rất kiên cố dẻo dai.

Thấy hai bộ bao tay này, trong đầu Vân Thiên Hà lóe lên một đạo linh quang, muốn đối phó với sợi tơ cổ quái gì, có thể dùng tới hai bộ bao tay này, nghĩ lại rất thích hợp.

Bất quá tại thời điểm Vân Thiên Hà hơi chút phân thần, trong mắt bốn người cùng hiện lên một đạo tinh mang, bọn họ biết, cơ hội tới rồi!

Ngay lúc Vân Thiên Hà chuẩn bị xoay người nhặt lại đôi bao tay dưới đất, bốn người đột nhiên phát động tấn công bất ngờ, hai sợi tơ tinh tế kia, lặng yên không một tiếng động từ hai phía khác nhau lao tới định quấn chặt Vân Thiên Hà.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.