Võ Động Thiên Hà

Chương 476: Rục rịch (2)




Chiếc thuyền lướt nhanh trên biển rộng, mũi nhọn rẽ sóng, lặng lẽ theo gió lao nhanh.

Chiếc thuyền quy mô rất lớn, khí thế bàng bạc, trên boong tàu, một người thanh niên đứng tại mũi thuyền, nhìn phiến hải vực màu xanh đậm, có chút xuất thần suy tư. Nguồn: http://truyenfull.xyz

Trong những năm tháng đấu tranh ma luyện không dài vừa qua để một tia khí tức nho nhã vốn có của người thanh niên này chưa bị mất đi, trên gương mặt trầm ổn thành thục nhiều hơn một chút khí thế vương giả quyết đoán sắc bén.

Tại lúc người thanh niên xuất thần, một người thanh niên mặc nhuyễn giáp, trên mặt hiển lộ khí tức thiết huyết đi tới đầu thuyền, cùng đứng sóng vai với người thanh niên kia nói:

- Tiêu đại ca, còn hai canh giờ nữa là có thể tới Tử Lưu Đảo.

Tiêu Dũng Tuấn bừng tỉnh, gật đầu nói:

- Dự Chương lần này chuẩn bị vật tư rất đầy đủ, công việc tiếp ứng Tử Lưu Đạo cần phải thận trọng, chúng ta còn phải canh phòng nghiêm mật Trường Sinh Giáo quấy nhiễu trên đường, bên phía sư phụ có tin tức gì truyền đến hay không?

Diệp Cương Tiêu nói:

- Lần này, trong hành trình của chúng ta tùy thời đều có truyền tống tin tức, bên phía Lâm lão gần nhất cũng có tin tức truyền đến, vừa qua khu Nam Bộ Hải Châu có một chút thế lực thần bí hoạt động, bọn họ đang điều tra lai lịch thế lực thần bí này, cũng đã có được chút ít đầu mối. Bọn họ đến từ ngoại quốc, cùng với Đông Nam thất tính không có nhiều liên quan, cùng với Địa Môn cũng không có nhiều liên quan, bọn họ rốt cuộc có mục đích gì, chúng ta còn không điều tra rõ ràng!

Dứt lời, Diệp Cương Tiêu lấy từ trong lòng một phong thư, giao cho Tiêu Dũng Tuấn nói:

- Phong thư này là do ta vừa mới nhận được, từ phía Đường Kinh gửi tới.

Tiêu Dũng Tuấn tiếp nhận phong thư mở ra, chỉ là càng nhìn đôi lông mày càng nhíu chặt vào nhau, sau khi nhìn hết, đưa lại phong thư cho Diệp Cương Tiêu, mới nói:

- Hiện tại trong các quốc gia Đông vực đều có rất nhiều thế lực mờ ám tiến vào, bọn họ đều đến từ ngoại quốc, không biết rốt cuộc muốn làm gì?

Diệp Cương Tiêu nhìn bức thư xong, trầm tư nói:

- Mặc kệ như thế nào, những thế lực ngoại quốc này chạy tới Đông vực tất có mưu đồ, sợ rằng tương lai sẽ có đại sự phát sinh, mà lần này đi tiếp ứng những người kia cũng đồng dạng đến từ Thiên Đảo vực, Lâm lão còn cố ý căn dặn chúng ta an trí chu đáo, không thể để lộ ra phong thanh. Ta suy nghĩ, chỉ sợ cũng có liên quan tới biến động gần đây!

Trong lúc hai người đang nói chuyện, lúc này một gã thủy quân tiểu giáo chạy tới boong tàu bẩm báo nói:

- Báo Vương gia, Diệp tướng quân, ngoại ba mươi dặm có một đội thuyền không rõ lai lịch, cũng không có tiêu chí hoặc cờ xí của Thần Thụ Quốc hoặc các tiểu quốc khác, bất quá lại hiển lộ quy văn đại phàm, đã bị tàu tuần tra ngoại vi của chúng ta chặn đứng, trên thuyền có ba nam một nữ, trải qua tra hỏi nghi vấn, bọn họ nói có quen biết với Lâm Cận Hiên nên muốn tới thăm, Tần tướng quân mệnh lệnh thuộc hạ tới đây xin chỉ thị của vương gia, nên xử trí như thế nào?

- Có quen biết với sư phụ?

Tiêu Dũng Tuấn nói:

- Bọn họ có nói ra thân phận lai lịch hoặc đưa ra tín vật?

Thủy binh nói:

- Bọn họ không nói lai lịch rõ ràng, chỉ đưa ra một kiện ngư toa thạch, Tần tướng quân không nhìn được vật ấy, nhưng nói thực lực của mấy người này đều rất mạnh lại tương đối khách khí, không giống như người thường, tướng quân đã dẫn bọn họ tới đại hạm hộ vệ, hiện đang ở ngay gần đây chờ đợi!

Tiêu Dũng Tuấn vừa nghe, thần sắc khẽ động, nói:

- Nếu như có thể đưa ra ngư toa thạch, đó là quý khách, mau mau cho mời, không được chậm trễ!

Thủy tinh lập tức lên tiếng trả lời rồi rời đi, Diệp Cương Tiêu không giải thích được, hỏi:

- Tiêu đại ca, Ngư toa thạch là tín vật của lão vương gia, đám người hải ngoại mang vật đó tới đây, vì sao lại đi tìm Lâm lão?

Tiêu Dũng Tuấn suy nghĩ một chút, nói:

- Sợ là có quen hệ với Trường Sinh Giáo, ngươi và ta tới đi xem, rốt cuộc là như thế nào!

Tiêu Dũng Tuấn và Diệp Cương Tiêu trở lại thuyền chờ trong chốc lát, chỉ thấy thủy tinh vừa rồi dẫn theo ba người tới. Tiêu Dũng Tuấn quan sát ba gười, một vị lão giả ăn mặc mộc mạc và một đôi phu phụ trung niên, thoạt nhìn bọn họ tương đối xa lạ, thế nhưng khí thế của ba người này nội liễm, khí tức bình tĩnh như biển rộng, không có một chút rung động, tạo một loại cảm thụ giống như được tắm trong gió mát biển khơi bao la thổi phất.

Chỉ nhìn qua, trong lòng Tiêu Dũng Tuấn đã có kết luận, ba người này đều là cao thủ.

Sau khi ba người lên thuyền, vị lão giả hơi hành lễ với Tiêu Dũng Tuấn, nói:

- Ngoại quốc chi nhân Cú Quát, ra mắt Đại Đường Định Hải vương gia!

- Cú Quát tiền bối, thỉnh miễn lễ!

Tiêu Dũng Tuấn nho nhã đáp lễ, nhìn hai vị phu phụ trung niên, hỏi:

- Hai vị đây là?

Cú Quát trả lời:

- Hai ngươi này là tôn nhi Cú Mạt của lão phu và tôn tức (cháu dâu) Lưu Thanh!

Chờ khi bọn họ làm quen với nhau, Cú Quát lại nói:

- Tiêu vương gia, xin thứ cho lão phu thẳng thắn, Ngư toa thạch kỳ thực cũng không phải là vật của ta, chỉ là một người bạn cũ của lão phu trước kia lâm chung giao phó, ủy thác ra tới Đại Đường Quốc Mai Châu, tìm Lâm Cận Hiên, chuyển giao thứ đó và một phong thư. Bất quá người bạn thân đã khuất còn giao phó, nếu như gặp người Tiêu thị Hải Châu, chuyển cáo một câu nói, cần phải cẩn thận đề phòng Trường Sinh Giáo Thần Thụ Quốc, gần đây Trường Sinh Giáo đã cướp đoạt quyền lợi quốc vương Thần Thụ Quốc, dự định khởi binh tiến đánh Hải Châu Đại Đường, ý muốn khơi mào chiến loạn!

Nghe vậy, thần sắc Tiêu Dũng Tuấn ngưng trọng, nói:

- Điều này liên quan trọng đại, đa tạ tiền bối chuyển cáo, các vị đường xa tới đây, xin cho vãn bối được tận tình địa chủ!

Cú Quát đối với lời mời của Tiêu Dũng Tuấn không hề tiếp thu, chỉ nói:

- Tiêu vương gia, ta phải mau chóng tới gặp Lâm Cận Hiên, còn có chuyện quan trọng cần thương lượng, không thích hợp để ở lâu, chỉ là đội thuyền chúng ta gặp gỡ bão biển bị tổn hại, không biết có được mượn vài chiếc thuyền nhỏ của Vương gia dùng một thời gian?

Tiêu Dũng Tuấn thấy thần sắc của Cú Quát, biết tình thế rất cấp bách, thuận miệng nói:

- Người tiền bối tìm kiếm chính là gia sư, nếu như sự tình khẩn cấp, vậy để quân hạm vãn bối hộ tống các vị một đoạn đường!

- Đa tạ Vương gia!

Sau đó, Tiêu Dũng Tuấn gọi thủy binh, viết thủ dụ, an bài mọi chuyện, liền để thủy tinh dẫn theo mấy người rời khỏi.

Sau khi mấy người rời khỏi, Diệp Cương Tiêu nói:

- Tiêu đại ca, thần sắc những người này vội vội vàng vàng tìm Lâm lão như vậy, cũng nói cho chúng ta biết chuyện tình Trường Sinh Giáo Thần Thụ Quốc, ngươi có chỗ nghi hoặc nào hay không?

Tiêu Dũng Tuấn nói:

- Chuyện về Trường Sinh Giáo, căn cứ vào một ít tin tình báo chúng ta nắm giữ, quả thực có thể tin tưởng, nhưng những người này muốn tìm sư phụ, không tiết lộ nửa câu về chuyện liên quan, như vậy nói rõ sự tình không phải chúng ta có thể ứng phó được, chúng ta trước tiên xử lý tốt việc tiếp ứng, người Thiên Đảo Vực muốn tạm cư tại Tử Lưu Đảo, hơn nữa là bạn không phải địch, sợ rằng có liên quan tới chuyện tình Trường Sinh Giáo, chờ khi bọn họ tới, chúng ta hẳn là sẽ biết được!

Thành Bắc Đường Kinh.

Trong một bí thất cung điện ngầm, một vị nam tử mang mặt nạ quỷ đang đi đi lại lại liên tục đại đại sảnh.

Chỉ chốc lát sau, trong sảnh có một vị mặc hắc bào, bịt mặt, nam tử mang mặt nạ quỷ liền lập tức hỏi:

- Thế nào, có đầu mối gì về tổ chức kia hay không, hoặc là có động tĩnh gì?

Người mặc hắc bào nói:

- Hồi bẩm đại nhân, vẫn như cũ không hề có bất cứ đầu mối và động tĩnh gì, hiện tại ngay cả người Đồ thị cũng không tìm thấy hình bóng!

Thanh sắc người mang mặt nạ quỷ âm lệ, trầm giọng nói:

- Đã có lực lượng Thiên U Ám Điện gia nhập, lực lượng cường đại như vậy còn không giải quyết được một Đồ thị nho nhỏ?

Người mặc hắc bào nói:

- Đại nhân, từ lần trước chúng ta thực hiện hành động đả thảo kinh xà, đại bộ phận Đồ thị đã trốn trong cơ quan trận, chúng ta căn bản không thể nào tra ra được, hơn nữa các chủng tộc phát rất nhiều cao thủ đến, phân bố khắp nơi phương bắc, hành động của chúng ta cũng bị hạn chế, đám người kia tuy rằng đều mang vài cái cờ lớn thanh trừ ngoại tộc hưởng ứng, thế nhưng không có hành động thực chất, bởi vì dị tộc tới lần này, ngoại trừ người của Thiên U Ám Điện, căn bản không phải là chúng ta có thể đối phó được!

- Một đám phế vật sợ chết!

Người mang mặt nạ quỷ âm trầm quát lớn, đi đi lại lại vài bước, lại nói:

- Vương gia có tin tức gì không?

Người mặc hắc bào nói:

- Vương gia bế quan đột phá Võ Thánh, hiện tại vẫn như cũ không có bất cứ tin tức và mệnh lệnh nào, bất quá trong cung có truyền tới một ít tin tức!

- Trong cung có thể có tin tức gì, nói một chút xem!

Người mặc hắc bào nói:

- Mấy ngày trước, hoàng đế đã hội kiến mấy người bí mật tiến cung, thực sự giống như sắp không kiên trì được, vào ban đêm, thái giám Dư Khánh bên cạnh hoàng đế bí mật ra khỏi cung, chúng ta âm thầm theo dõi hắn, khi tới phụ cận Đại Đông Sơn, liền mất đi hình báo tên thái giám này!

- Đại Đông Sơn?

Người mang mặt nạ quỷ trầm tư nói:

- Đại Đông Sơn là địa phương lăng viên lịch đại hoàng gia, ta đã sớm biết hoàng đế đã vì chính mình xây dựng lăng mộ tại Đại Đông Sơn, chỉ là hắn còn chưa chết, để một thái giám chạy tới lăng viên hoàng gia…

Nghĩ tới đây, người mang mặt nạ quỷ ngẩng đầu lên, trong đôi mắt dưới mặt nạ quỷ hiện lên một đạo tinh quang, nói:

- Lập tức phát người nghiêm mật điều tra mỗi một cây cỏ phụ cận Đại Đông Sơn, bất luận dấu tích gì cũng không được phép buông tha!

- Rõ!

Người mặc hắc bào liên tiếng tuân mệnh, liền cấp tốc rời đi.

Người mang mặt nạ quỷ vẫn trầm ngâm như cũ, nói:

- Tại tình huống nhược thế như vậy vẫn như cũ còn duy trì được phần tự tin, hoàng đế a hoàng đế, ngươi rốt cuộc là có con bài chưa lật gì đây? Có thể khiến cho ngươi không sợ hãi như vậy, càng dám đối kháng với Túc Tĩnh Vương được cỗ thế lực Thiên U Ám Điện và Thiên Tháp phụ trợ, lẽ nào bí mật của ngươi ngay tại bên trong phần mộ Đại Đông Sơn?

Lúc này, trong gian phòng bên cạnh, chỉ thấy một gã trung niên nhân khoác chiếc áo đơn bạc, hiện lộ vóc người rắn chắc, tướng mạo mặc dù anh tuấn, nhưng lại tỏa khí tức dâm tà, bưng bầu rượu và chén rượu đi ra, trực tiếp ngồi trước bàn bên cạnh người mang mặt nạ quỷ, tự uống rượu một mình.

Người mang mặt nạ quỷ thấy trung niên nhân đi ra, lập tức hạ thấp thân thể, khẩu khí mười phần cung kính, hơi quyến rũ nói:

- Khuê Trễ các hạ, hai thiếu nữ kia ngươi có thỏa mãn?

Thần sắc Khuê Trễ kiêu ngạo, sau khi uống hết chén rượu trong tay, thản nhiên nói:

- Tuy rằng khuôn mặt rất xinh đẹp, thế nhưng không chịu nổi lăn qua lăn lại, miễn cương hưởng dụng tựa như một tử thi, thực mất hứng!

Người mặt quỷ nói:

- Nếu không, ngày mai ta lại cho thủ hạ tìm mấy nữ tử rắn chắc một chút đến?

- Thôi khỏi!

Khuê Trễ xua tay, ném chén rượu xuống, nói:

- Đám kiến hôi một ngón tay có thể dí chết, không có hứng thú, bản tọa dẫn theo người ám sát tới đã nhiều ngày rồi, hiệu suất làm việc của các ngươi thực sự không để bản tọa tiếp tục kiên trì được nữa. Nếu như hoàng đế và thái tử nhược thế, trực tiếp giết chết xưng đế là được rồi, các ngươi lại muốn làm phiền phức như vậy, chơi một chút âm mưu quỷ kế ngu xuẩn. Lâu trưởng lão Ám điện muốn ta chuyển cáo các ngươi, mặc kệ ai làm hoàng đế Đại Đường, chúng ta đều không có hứng thú tham dự, nhưng thứ mà chúng ta muốn, các ngươi phải mau chóng thu về tay, còn những con bò sát khác sẽ do chúng ta tới đối phó, kế hoạch diệt sạch lần này phải thuận lợi hoàn thành!

Người mặt quỷ có chút hiếu kỳ nói:

- Các hạ, vì sao lại muốn diệt tuyệt tất cả dị tộc ngoại Nhân tộc, bao gồm cả hậu đại Vân Ly?

- Điều này không phải ngươi nên hỏi, chỉ cần ngươi theo ý tứ của chúng ta làm việc là được, sau khi thành công không thiếu chỗ tốt, bằng không!

Khí thế Khuê Trễ đột nhiên phóng ra, để người mang mặt nạ quỷ bạo thối, trong lòng hoảng hốt, không dám tiếp tục lắm miệng, nhưng trong lòng không nhịn được suy nghĩ:

- Có thể diệt sạch sẽ hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.