Võ Động Thiên Hà

Chương 526: Tinh Huyễn Thông Linh cảnh




Tàng Long bí thất, ở trung tâm có một tòa Trấn Long Thai dùng để tu luyện, bao bọc bên ngoài toàn bộ đại điện là Tụ Phách Huyền Linh đại trận.

An Thúc cùng Diệp lão ở trong Tàng Long bí thất bên cạnh Trấn Long Thai bố trí một tụ linh trận loại nhỏ.

Khi Vân Thiên Hà đặt Đường Linh Toa đến lên trên Trấn Long Thai, khởi động tụ linh trận, chỉ thấy xung quanh Trấn Long Thai từ từ có quang mang phóng ra giống như một chiếc lồng thủy tinh bao vây lấy Đường Linh Toa.

Đường Linh Toa an tĩnh nằm trên Trấn Long Thai, sau khi chiếc lồng thủy tinh kia chậm rãi khép kín lại, một cỗ lực lượng thần kỳ càng lúc càng rực rỡ, thân thể nàng mơ hồ huyền phù lên, đặt ở chính giữa chiếc lồng thủy tinh.

An trí Đường Linh Toa xong, Vân Thiên Hà tạm thời yên tâm. Vân Thiên Hà để Mộng Ly Tầm Nguyệt ở cùng Vân nương, còn hắn dẫn theo An Thúc và Diệp Lão trở lại nơi lúc trước bọn họ tiến vào.

Thiết kế vốn có của Tàng Long Thiên môn kỳ thực cũng không quá thần bí phức tạp, tấm bản đồ của An thúc cũng có chú giải về nó.

Thế nhưng sau khi Vân Ly Huyền Thiên và Nam Quang Tử Ảnh từng ở trong Tàng Long đại điện một đoạn thời gian, Tàng Long Thiên Môn cũng đã bị sửa đổi qua, bên trong rốt cuộc có bí mật gì, không một ai biết. Nhưng trong đó có liên hệ cùng với khí mạch của Tàng Long chính điện, khiến cho An Thúc và Diệp lão, những người có tạo nghệ cao thâm về cơ quan thuật, tự nhiên rất muốn nghiên cứu thăm dò một chút.

Đối Vân Thiên Hà mà nói, hiện tại chuyện tình cấp bách nhất chính là mau chóng nghĩ biện pháp tìm được bộ công pháp tinh quyết Tinh Khung Bí Sách, cho nên lúc trước khi gặp được cảnh tượng huyền ảo thần bí nơi này, trong lòng hắn cũng có một vài ý nghĩ.

Khi An thúc nhắc tới, Vân Thiên Hà cũng có ý niệm trở lại thăm dò nơi huyền bí này.

Mở ra tinh bích đại môn, An thúc và Diệp lão theo Vân Thiên Hà tiến vào bên trong hang động. Thăm dò nghiên cứu xung quanh, An thúc và Diệp lão sau khi hội ý, liền tại một nơi trong hang động đưa ra kết luận, phía sau hang động này còn có một bí động, theo phương vị như trong tính toán, An thúc cuối cùng tìm thấy phía sau tủ đá có một cơ quan có thể mở ra bí thất kia.

Cơ quan này rất bình thường dễ dàng mở ra, An thúc để Vân Thiên Hà dẫn dắt tinh thần lực, kết quả lại hiện ra một cái tủ đá ẩn bên trong tường khác, nhưng không hề có lỗ để khảm Bàn Long Trấn Trụ, chỉ có những hòn đá nhỏ sắp xếp như quân cờ hỗn loạn ở trên mặt tường.

An thúc nghiên cứu những hòn đá này, trầm tư một lúc sau đó nói:

- Những viên đá này và Tinh Thần Chi Thạch ở những hang động kia là cùng một loại, nhưng kích thước to nhỏ khác nhau, bọn chúng được khảm trên này, nói rõ có thể di động, Diệp lão ngươi thấy thế nào?

Diệp lão suy nghĩ một chút nói:

- Trong Huyền Thiên Bí Lục từng có một thuật sắp xếp tinh vị rất bí hiểm, nếu như ta đoán không sai, ở đây hẳn là ứng dụng thuật sắp xếp tinh vị kia.

An thúc nói:

- Thuật sắp xếp tinh vị kia, trong Huyền môn không ai có thể lĩnh ngộ được, nếu ở đây thật sự là dùng nó để bố trí, chiếu theo đồ án này xoay tròn những viên đá, hẳn là cần đem chúng phục hồi lại vị trí ban đầu.

Vân Thiên Hà nghe An thúc và Diệp lão phân tích, không khỏi nói:

- Có thể liên quan tới bức tinh không đồ phản chiếu qua hồ nước kia không?

- A, rất có thể là như thế!

An thúc ngẩng đầu, nhìn lên tinh không trên đầu, bất quá lông mày của hắn nhíu lại nói:

- Thị lực của ta có hạn, khắp bầu trời đầy sao này, căn bản không thể biết được nơi nào ẩn hàm tinh vị đồ.

Vân Thiên Hà không nói lời nào, hắn ngẩng đầu lên, lập tức mở Vi Quang Chi Nhãn ra, dùng Tinh Khung Trượng Thiên Thuật, bắt đầu tập trung tìm kiếm trên tinh không đồ.

Khi Vân Thiên Hà cảm thấy tâm thần có điều gì đó, hắn đột nhiên phát giác ngôi sao trước mắt hắn đang dao động, dĩ nhiên dần dần hình thành một hình ảnh trong tâm thần hắn.

Hình ảnh này tựa như do vô số khỏa tinh thần sắp xếp hình thành một con cự long, vị trí tương ứng của mỗi khỏa tinh thần, hắn càng nhìn càng thấy rõ ràng.

Đem hình ảnh ghi nhớ thật kỹ, Vân Thiên Hà gỡ bỏ Vi Quang Chi Nhãn, phát hiện bức tinh không đồ trên đầu cũng không phát sinh bất kỳ biến hóa gì.

Bởi vậy trong lòng hắn càng thêm xác định chứng thực một việc, hắn dùng Tinh Khung Trượng Thiên Thuật đã nhìn ra được bức tinh vị đồ kia, nhất định có liên quan với hạ lạ của Tinh Khung Bí Sách.

Án theo tinh vị đồ hình cự long vừa rồi, Vân Thiên Hà đi tới trước mặt thạch bích, nhắm mắt lại, dựa vào tâm thần dẫn dắt tinh thần lực, bắt đầu di chuyễn những viên đá trên đó.

Dưới tinh thần lực dẫn dắt, Vân Thiền Hà chỉ dùng tay điều khiển những viên đá kia đến những vị trí cố định theo bức tranh vừa rồi.

Diệp lão và An thúc ở bên cạnh nhìn một màn này, đều thầm hô to thật thần kỳ!

Cũng không dám quấy rầy Vân Thiên Hà, An thúc thấy sắp xếp tinh vị đồ kia cần tốn thời gian dài, liền liếc nhìn Diệp trưởng lão, rồi cả hai đi qua những hang động khác nghiên cứu cơ quan.

Vân Thiên Hà nhắm mắt, hiện tại trong óc hắn có một bộ tinh vị, hắn đứng đối diện với thạch bích giống như đang chạm khắc từng khỏa tinh thần lên đúng vị trí của tinh vị.

Mỗi khi trong lòng Vân Thiên Hà dùng tinh thần lực dẫn dắt một khỏa tinh thần đến một vị trí cố định, hòn đá trên thạch bích giống như được điều khiển tự động lập tức di chuyển tới vị trí tương ứng.

Không biết qua bao lâu.

Vân Thiên Hà đem toàn bộ tinh thần vào việc sắp xếp tinh vị đồ, thậm chí tựa như khắc nhập vào tâm thần hắn, thẳng cho đến khi khỏa tinh thần cuối cùng được dẫn dắt đến vị trí chính xác, lúc này thạch bích nhất thời phóng xuất ra một cỗ quang mang thần kỳ.

Khi quang mang càng lúc càng mãnh liệt, đồ án kia chiếu ra hình ảnh của một con rồng, trông như một con cự long sống động, đang ngọ nguậy trên thạch bích. Vân Thiên Hà chợt nghe thấy một trận âm thanh cạch cạch vang lên, hình như có thứ gì đó bị mở ra, vì vậy liền mở mắt.

Thế nhưng khi hắn mở mắt ra, rất nhanh liền kinh ngạc.

Vân Thiên Hà phát hiện vị trí của mình đã không còn là ở trong hang động nữa, mà là bên trong biển tinh không tràn đầy tinh thần, khiến hắn có cảm giác lạc vào một cảnh giới kỳ lạ. Hắn thử đi về phía trước vài bước, phát hiện thân thể mình đang trôi nổi, cũng không có cảm giác gì, đi lên hay đi xuống đều như nhau, muốn đi nơi nào cũng đều là tâm động thì hình động, cảm giác bản thân mình cũng không chân thực mà như du hồn trôi nổi.

Chẳng lẽ ý thức thần hồn của mình bị mang ra khỏi thân thể sao?

Khi ý niệm này hiện lên trong đầu Vân Thiên Hà, hắn cũng không tiếp tục cố suy nghĩ, vì vậy bắt đầu tỉ mỉ quan sát phiến tinh không thần kỳ này.

Tinh thần xung quanh trong mắt Vân Thiên Hà giống như những viên thủy tinh cầu nhỏ, thân thế hắn trôi nổi một đoan, đều là xuyên thấu qua các viên thủy tinh cầu này, cái này càng them chứng thực trạng thái lúc này của hắn, thần hồn và bản tôn tách nhau. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.xyz

Hắn có chút kỳ quái vì sao ý thức thần hồn của mình lại bị tách ra khỏi cơ thể, đi tới một mảnh tinh không thần bí này?

Chỉ là thân thể Vân Thiên Hà bất tri bất giác trôi nổi càng lúc càng cao, hắn phát hiện trước mắt có một khỏa tinh thần tương đối cô lập, và khác với những khỏa tinh thần khác, hơn nữa vô cùng sáng sủa, thậm chí còn lóe ra quang huy nhiều màu, khỏa tinh thần cô độc này ở tít trên cao giống như một vị vương giả.

Hơn nữa càng quỷ dị chính là, khi Vân Thiên Hà nhìn chăm chú vào khỏa tinh thần này, tâm thần đột nhiên có một cảm giác thân thiết và ỷ lại khó nói nên lời, thật giống như khỏa tinh thần này và chính mình có liên quan kỳ diệu nào đó.

Vân Thiên Hà vươn tay, muốn dẫn dắt một khỏa tinh thần theo ý chí của mình di động, nhưng khi Vân Thiên Hà đụng vào mới phát hiện, bản thân cách khỏa tinh thần này xa tới mức nào.

Vì vậy hắn lập tức vận dụng Vi Quang Chi Nhãn đem phiến tinh không vô hạn này kéo gần lại với mình, Vân Thiên Hà lúc này có thể nhìn thấy cả tinh hạch trong khỏa tinh thần kia, hắn một lần nữa thử dùng tinh thần lực dẫn dắt.

Lúc này đây, Vân Thiên Hà kinh hỉ phát hiện, hắn dĩ nhiên lại thành công.

Khi một khỏa tinh thần này thông qua phương pháp đó được dẫn dặt tới vị trí cố định, Vân Thiên Hà tiếp tục dẫn dắt những khỏa tinh thần tiếp theo.

Mà khi hắn cảm giác tâm lực đã không còn nhiều, lúc này khỏa tinh thần thần bí bên cạnh lại cấp cho Vân Thiên Hà một loại cảm giác rất thân thiết thoải mái, khiến lực lương của hắn nhanh chóng khôi phục lại.

Mà theo loại cảm giác tuyệt vời này, Vân Thiên Hà tiếp tục dẫn dắt tinh thần để bọn chúng hội tụ lại hình thành giống như bức tranh cự long trong đầu hắn.

Khi dần dần trùng khớp với bức tranh, lúc này tinh thần tựa hồ hưởng ứng lên, đều phóng xuất quang mang rực rỡ.

Mà đúng lúc này, đồ án tinh long trong tâm thần Vân Thiên Hà đột nhiên sản sinh một ít biến hóa vi diệu, Vân Thiên Hà bất tri bất giác theo biến hóa này bèn nhìn tới đồ án tinh long do tinh thần sắp xếp thành.

Chỉ là càng nhìn, trong tâm thần Vân Thiên Hà lại càng có một loại cảm giác mông lung, hoảng hốt, giống như một đoàn mây mù dày đặc bao phủ tâm thần hắn, mà tâm thần hắn rất muốn xuyên qua mây mù, nhìn xem rốt cuộcsau mà mây mù là cái gì.

Vì vậy Vân Thiên Hà liền theo cảm giác đó, thẳng đến khi xuyên thấu qua mây mù, hắn thấy được một mảnh tinh không càng thêm rộng lớn vô cùng.

Chỉ là phiến tinh không rộng lớn vô cùng này lại có vẻ quỉ dị, tinh thần trong phiến tinh không này càng thêm nhiều và nhỏ như những con kiến, hơn nữa lại có một cảm giác rất có trình tự, từng tầng từng tầng một.

Khi tâm thần Vân Thiên Hà định tiến đến thăm dò tầng thứ nhất của tinh thần cảnh tượng, thì đúng lúc này dị tượng phát sinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.