Võ Động Thiên Hà

Chương 549: Huyết mạch thiên phú




Trong ấn tượng của tỷ muội long nữ từ trước tới nay, Thập Thải Khí Phương Châu chính là bảo vật của Thiên Phương tộc, là thứ không thể hủy hoại, loai tư tưởng này đã thành thâm căn cố đế trong lòng các nàng.

Nếu như bị hủy hoại, hậu quả đó các nàng không dám tưởng tượng.

Nhưng lúc này, mắt thấy Cửu Thải Vân Long Châu bởi vì tiếp nhận hai Tạo Hóa Thần Long mà phải chịu áp lực không thể thừa nhận. Khi xuất hiện dấu hiệu bị tổn hại, Mộng Ly muốn ngăn cản cũng đã hữu tâm vô lực. Nàng cùng với Tầm Nguyệt chỉ có thể nghiến răng, hai mắt đỏ hồng, gắt gao nhìn vào hạt châu.

Răng rắc!

Rốt cục, một tiếng bạo liệt giòn tan truyền đến, phảng phát như một mũi đao đâm vào tâm thần hai nàng, khiến cho hai tỷ muội tâm thần đại loạn, kinh hãi gần chết.

Chỉ thấy Cửu Thải Vân Long Châu nghiễm nhiên vỡ thành hai nửa, tựa như bị một đao chém làm đôi, sau khi xoay vòng trên không trung liền phân biệt chia ra tiến vào trong cơ thể tỷ muội long nữ.

Sau khi Cửu Thải Vân Long Châu tách thành hai nửa chui vào cơ thể hai tỷ muội, hai người không còn kịp khiếp sợ việc chí bảo bị tổn hại, bởi vì một cỗ lực lượng hùng hậu, phảng phất như một cơn cuồng triều với khí thế bài sơn đảo hải bộc phát trong cơ thể, một lần nữa gột rửa thân thể kinh lạc của hai nàng.

Theo cỗ lực lượng kia dũng mãnh tiến vào, tâm cảnh hai người suýt chút nữa thất thủ, các nàng phát hiện ra, tất cả những việc này cũng không phải các nàng có khả năng khống chế, mà sau khi lực lượng của Tạo Hóa Thần Long tiến vào trong cơ thể, các nàng đã không tự chủ được tiến hành tu luyện ngưng kết long hồn phân thân, có vẻ thập phần bị động.

Các nàng có thể cảm giác được, những dị biến này như thể bị một cỗ lực lượng thần bí tới từ hư vô dẫn dắt. Các nàng đã đạt được tạo hóa khí vận, việc tu luyện tiến triển cực nhanh, đột phá Thiên Cảnh, vẻn vẹn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Mộng Ly cùng với Tầm Nguyệt đạt được khí vận của Tạo Hóa Thần Long từng bị Vân Ly Huyền Thiên phong ấn trong Tàng Long đại điện, việc này có lẽ chỉ mình Vân Sách biết.

Vân Thiên Hà là người may mắn tập hợp được tạo hóa đại hồng vận, phàm là những người có quan hệ thân cận cùng với hắn ít nhiều cũng đều chịu ảnh hưởng, đạt được một ít tạo hóa khí vận..

Hai tỷ muội Mộng Ly cùng Tầm Nguyệt đối với Vân Thiên Hà tình cảm sâu đậm, khi bọn họ ân ái, trong lúc tâm hồn giao hòa, tự nhiên là sẽ đạt được một ít khí vận của Tạo Hóa Thần Long mà Long tộc tha thiết ước mơ. Những việc này Vân Sách có thể suy tính ra được.

Nhưng riêng Đường Linh Toa đến nay vẫn nằm bên trong Tàng Long bí thất, đến tột cùng trong tương lai sẽ đạt được loại khí vận nào, thì Vân Sách lại không suy tính được.

Bất quá trong lúc này, Vân Sách căn bản cũng không có thời gian để suy tính xem những ai có cơ duyên đạt được khí vận, bởi vì quá trình mở ra thần mạch thiên phú của hắn đã tới lúc khẩn yếu quan đầu.

Cơ Hi Nhân ở bên ngoài vẫn duy trì đại trận vận chuyển, thân thể Vân Sách hầu như xích lõa, lơ lửng huyền phù bên trong trận tâm.

Thải Vân Càn Khôn lúc này đang tỏa ra quang hoa rừng rực, chiếu rọi lên đồ án trên ngực Vân Sách. Đồ án này dường như bị một thứ gì đó kích động, đang không ngừng dẫn dắt máu huyết trong cơ thể Vân Sách bốc lên.

Ngay cả Vân Thiên Hà đứng một bên quan sát, lúc này cũng có thể cảm thụ được áp lực và thống khổ Vân Sách phải chịu đựng đang dần tăng lên..

Thải Vân Càn Khôn sau khi thức tỉnh huyết mạch của thần, dường như lại tiếp tục cải tạo thân thể Vân Sách. Chỉ thấy thân thể hắn trong phút chốc đã lớn lên vài phần, trong từng cơ bắp tràn đầy lực lượng mang tính bạo tạc. Trên lồng ngực hắn, đồ án của Thải Vân Càn Khôn hiện lên càng ngày càng rõ, phảng phất như muốn trực tiếp khắc sâu vào linh hồn hắn, cả trong lẫn ngoài đều bắn ra quang mang nhức mắt.

Việc kích phát huyết mạch của thần, sau đó mở ra thiên phú năng lực duy trì liên tục trong thời gian khá dài.

Vân Thiên Hà chờ đợi gần mười canh giờ, quang mang Thải Vân Càn Khôn tỏa ra cũng đã ảm đạm đi nhiều, cuối cùng chậm rãi tắt hẳn, lẳng lặng huyền phù bên trong trận tâm.

Vân Sách lúc này đã giống như một huyết nhân, bên ngoài thân thể hắn tựa như kết một cái kén bằng máu dày đặc. Đây đều là những máu huyết không tinh khiết bị bài trừ ra ngoài.

Bất quá những việc này Vân Thiên Hà đã trải qua nhiều nên cũng không mấy kinh ngạc. Vân Thiên Hà cảm thụ được sau khi huyết mạch của thần mở ra, khí chất toàn thân Vân Sách dường như có sự biến hóa rất lớn.

Hắn lúc này, giống như một pho tượng thiên thần hiểu thấu mọi việc trên thế gian.

Trong sát na hắn mở mắt, tinh quang trong con ngươi bắn ra sáng rực, phảng phất như dưới cái nhìn của đôi mắt đó, nhân quả của bất cứ sự vật nào trên thế gian này cũng đều vô cùng rõ ràng. Quá khứ vị lai của mỗi con người, đều bị nắm giữ trong một cái nhìn của hắn. Thậm chí cả nhân quả tuần hoàn của thiên địa vạn vật, mệnh lý khí số, đều nhất nhất bày ra trước mắt hắn.

Đây cũng chính là một loại đặc chất mà năng lực tiên đoán của Vân Sách đạt được sau khi huyết mạch của thần được mở ra, một loại đặc chất mà người thường khó có thể cảm thụ.

Trong lòng Vân Thiên Hà mơ hồ cảm thấy, năng lực tiên đoán của Vân Sách, sau khi tập hợp thêm được Thiên Đạo tạo hóa, có lẽ đã không chỉ còn là tiên đoán, mà sợ rằng trò giỏi hơn thầy, so với năng lực của Vân Ly Huyền Thiên còn cường đại hơn. Đây mới thực sự là tiềm năng mà Tạo Hóa chi chủ có được.

Lúc này, Vân Sách đi ra khỏi trận thức, ra hiệu cho Cơ Hi Nhân tạm dừng nghỉ ngơi một chút, rồi liền đi tới bên người Vân Thiên Hà.

Sau khi nhìn Vân Thiên Hà, đột nhiên hai mắt của hắn nhíu lại, thần sắc có chút cổ quái nói:

- Thiên Hà, có một số việc ta không muốn nói, nhưng trong cơ thể cháu có chảy dòng máu của Vân Ly thị, cháu vẫn là hảo chất nhi của ta, là hảo nhi tử của muội muội ta, cháu hiểu rõ điều ta đang nói chứ?

Vân Thiên Hà gật đầu, những lời này của Vân Sách đã rất rõ ràng, hắn đã biết rõ sự thực Vân Thiên Hà xuyên việt mà đến.

Vân Sách thấy thần sắc Vân Thiên Hà thản nhiên, bèn gật đầu nói:

- Có lẽ chính sự có mặt của cháu ở đây, mới mang lại hy vọng cho thế giới này, giúp nó thoát khỏi số phận bị nô dịch, cháu ngày hôm nay, mới chân chính là Thần Mạch Chi Tử, thần hồn của cháu cũng đã dung nhập cùng với huyết mạch, ý chí của cháu cùng với huyết mạch cũng đã tương liên chặt chẽ. Đi thôi, đợi sau khi huyết mạch chảy trong cơ thể cháu được thức tỉnh, hãy cho thế nhân biết cháu khác biệt với người bình thường như thế nào!

Vân Thiên Hà gật đầu, nhìn thấy ánh mắt cổ vũ của Vân Sách, bèn cất bước đi vào trong trận.

Bất quá trong lòng hắn mơ hồ cảm thấy, có lẽ Vân Sách đã dự tri được sau khi huyết mạch bản thân hắn mở ra, sẽ có được một năng lực khác xa so với người thường. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Nghĩ tới đó, Vân Thiên Hà nhanh chóng đem những ý niệm này loại ra khỏi đầu, bảo trì tâm cảnh trong sáng.

Lúc này, dưới sự phụ trợ của Vân Sách cùng Cơ Hi Nhân, trận thức một vuông một tròn thần kỳ kia lại tiếp tục vận chuyển..

Chẳng qua lần này có chút bất đồng chính là, trận thức này trong quá trình vận chuyển, những lưu quang trên bàn long cự trụ, căn bản vô pháp tiến vào trong thân thể Vân Thiên Hà, mà chỉ có thể ngưng kết bên ngoài, hình thành nên một vòng bảo hộ bao phủ lấy hắn.

Một màn ly kỳ này, khiến Cơ Hi Nhân không khỏi giật mình:

- Đây chính là không gian bích chướng, hắn có thể thoát ra khỏi ràng buộc của không gian, thực sự là càng lúc càng khiến người khác chờ mong!

Nói xong, nét mặt Cơ Hi Nhân đỏ lên, tăng mạnh tốc độ vận chuyển của trận thức.

Vân Sách thần sắc bất biến, lập tức đánh một cỗ hạo nhiên chi khí vào trong trận, để tăng lên uy lực của trận thức..

Uy lực của trận thức tăng mạnh, cỗ quang mang bao phủ bên ngoài thân thể Vân Thiên Hà cũng càng lúc càng rực rỡ. Lúc này trong tâm thần của Vân Thiên Hà đột nhiên truyền đến âm thanh chỉ dẫn của Vân Sách, bèn đưa ngón tay điểm nhẹ lên mi tâm của mình, trong sát na đó, tại mi tâm của hắn đột nhiên phóng ra một cỗ quang mang chín màu.

Ngay sau đó, động tác của Vân Thiên Hà cũng không ngừng lại, ngon tay một lần nữa điểm lên lồng ngực mình, y phục trước ngực nhất thời hóa thành bột phấn, đồ án trên ngực hắn lúc này cũng dần dần tỏa ra một cỗ quang trạch mơ hồ, hô ứng cùng với Thải Vân Càn Khôn đang lơ lửng trước mặt hắn.

Vân Thiên Hà đột nhiên cảm thấy Thải Vân Càn Khôn sản sinh ra một cỗ hấp lực vô cùng cường đại, dựa theo chỉ dẫn của Vân Sách, lúc này huyết mạch tinh hoa trong cơ thể tụ dần về phía ngón tay, sau đó hắn liền điểm ngón tay, một cỗ lực lượng mang theo tinh hoa huyết mạch của hắn từ đầu ngón tay phóng ra, luồng tinh hoa huyết mạch này bắn lên Thải Vân Càn Khôn rồi nhanh chóng ngấm vào bên trong.

Thải Vân Càn Khôn sau có nhận được máu huyết của Vân Thiên Hà, nhất đời quang mang đại thịnh, tựa như khởi nguồn sức mạnh bên trong nó bị kích phát, một luồng lực lượng kinh khủng từ đó phóng ra, tràn đến thân thể Vân Thiên Hà.

Lúc này Vân Thiên Hà đột nhiên cảm thụ được một áp lực vô cùng cường đại, cỗ áp lực này dường như đến từ trong thiên địa, hướng về phía hắn hình thành một loại áp bách, trong cơ thể hắn tựa hồ có thứ gì đó rục rịch muốn phá thể mà ra.

Luồng quang mang chín màu trên mi tâm hắn lúc này càng thêm rực rỡ, đột nhiên Vân Thiên Hà sinh ra một cảm giác kỳ quái, không tự chủ được đem tâm thần lặng lẽ tiến nhập vào trong đó.

Ngay khi tiến nhập vào đó, hắn liền phát hiện mình đã bất tri bất giác thoát ly ra khỏi bản thể, quanh thân đang có một cỗ lực lượng thần dị bao phủ lấy hắn, hắn nhận ra đây chính là tinh phách phân thân của mình.

Khi tâm thần đang ở trong tinh phách phân thân, Vân Thiên Hà cảm thấy thị giác của mình trở nên trống trải trước đây chưa từng có, tựa hồ toàn thân trong nháy mắt đã phóng đại lên gấp bội, mọi thứ trong mắt hắn đều trở nên nhỏ bé. Bản mệnh tinh thần trên mi tâm hắn lúc này càng phát ra quang mang mãnh liệt, dường như muốn dẫn dắt phân thân của hắn đi ngao du trong tinh khung mênh mông.

Vân Thiên Hà có cảm giác, chỉ cần mình nguyện ý, phân thân lúc nào cũng có thể thoát ly khỏi trận thức này, thoát ly khỏi sự ràng buộc của quy luật thiên địa, xông vào ngân hà mênh mông trên cao.

Bất quá hiện tại đang là giai đoạn then chốt thức tỉnh huyết mạch của thần, Vân Thiên Hà bèn đè xuống ý niệm này, để phân thân chờ bên trong trận, phân ra một luồng ý niệm tiếp tục quan tâm đến biến hóa trên thân thể bản tôn.

- Phân thân của hắn sao lại không chịu ước thúc của quy tắc?

Cơ Hi Nhân nhìn thấy biến hóa của Vân Thiên Hà, không khỏi kinh hô lên một tiếng.

Vân Sách dùng một ngữ khí không chút gợn sóng nói:

- Đây chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi, kế tiếp sợ rằng còn phát sinh ra những chuyện ta mà ngươi không thể nào tưởng tượng nổi, hãy bình tĩnh ổn định lại tâm cảnh đi!

- Đúng vậy!

Cơ Hi Nhân nghe thấy vậy, lập tức chuyên chú vào chủ trì trận thức.

Lúc này, Thải Vân Càn Khôn hầu như đã phát ra toàn bộ lực lượng ẩn chứa trong nó, rót hết vào trong cơ thể bản tôn của Vân Thiên Hà, đồ án Thải Vân Càn Khôn lúc này cũng bắt đầu ngưng kết thành hình.

Vân Thiên Hà đem tâm thân tiến nhập trở lại trong thân thể bản tôn, lúc này hắn có thể cảm thụ được huyết mạch toàn thân đang bắt đầu trở nên sôi trào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.