Nó biết người đó là ai,nhưng nó cũng chẳng nói gì.Bởi vì
trong tâm can nó không còn 1 chút lí trí để cất miệng hỏi những câu mà nó biết
người đàn ông này sẽ không trả lời.Nó ngồi bệch xuống bãi cát,đôi mắt hoảng loạn
nhìn khắp nơi.đôi giày cao gót nó đã tháo ra vứt ở đằng kia.Đôi chân trắng ngần
dẫm lên những vỏ sò,ốc đến bật máu.Khóc nức nở nó cắn môi đỏ hồng mình đến bật
máu.Những ngón tay xinh xinh thường ngày bấu chặt vào nhau đến ứa máu,nói chung
người nó là mùi máu tanh.Đêm mà nó cho rằng vui và hạnh phúc nhất đời nó thì lại
biến thành 1 đêm ác mộng,ác mộng cửa tình yêu.
_ngươi tỉnh chưa?_người đàn ông quát nó
_....
_ngươi chưa tỉnh ta sẽ làm cho ngươi tỉnh_người đàn ông
_ông im đi,tại ông,tại ông mà chúng tôi thế này_nó khóc thét
lên quýnh vào ngực người đàn ông đó,nhưng ông ta vẫn ngồi vậy.
_được! ta sẽ cho người thấy hắn có yêu ngươi hay không_ông
ta bóp chặt tay nó,đau thét xương nhưng nó vẫn cảm thấy đau nhất là phần tim.
Ông ta dẫn nó đi về hướng khách sạn,lôi đi mãi,nó cảm thấy
đau chân chợt nhăn mặt.Ông ta hiểu ý đưa cho nó đôi dép lào.Đứng trước cửa
khách sạn,ánh mắt hoang man có nó nhìn khắp nơi.Kia rồi,một hình bóng quen thuộc
luôn yêu thương nó,người luôn chăm sóc cho nó đang ngồi ở kia sánh vai cùng một
người khác.Đôi mắt nó nhìn xa xăm vào 1 hướng khoảng trời vô điểm dừng.Khách sạn
đang mở party cho trường cho nên học sinh rất đông đặc biệt ăn mặc rất sành điệu
_vào đi_người đàn ông đẩy vai nó
Nó nhìn hắn,đôi mắt hắn lóe lên một chút gì đó là bất cần mọi
thứ,nó mong đây chỉ là trò chơi,trò chơi đem valentine của hắn dành cho nó.Tiến
thẳng vào bàn hắn ngồi.Không ít người nhìn nó,nhìn bộ dạng nó chẳng giống
ai.Không ít lời khinh bỉ vang lên nhưng nó mặc.Thấy hắn đang ôm eo Hl,nó nhói
đau trong tim nhưng miệng vẫn hỏi
_anh, tất cả chỉ là vở kịch thôi đúng không
_không! cô biến đi,không thấy tôi đang ngồi với vợ sắp cưới
à_hắn nhìn nó bằng ánh mắt khinh bỉ
"Vợ sắp cưới" 3 chữ rất ngắn thôi nhưng nó khiến
người ta đau như sắp chết.3 chữ mà lẽ ra người hưởng phải là nó,người mà được
gán 3 chữ đó là nó mà.Nó không khóc bình tĩnh nói với hắn
_anh nhìn thẳng vào mắt em mà nói,anh không còn yêu em nữa
đi._nó nhìn xoáy vào tâm can của hắn.
Hắn bỏ li rượu uống dở trên tay xuống bàn,đứng bật dậy.2 tay
hắn nắm chặt lấy bả vai của nó,làm nó đau điếng nhưng nó vẫn chờ đợi câu trả lời.Cả
hội party chú ý rất nhiều vào nó và hắn.Đôi mắt quyến rũ ngày nào của hắn nhìn
thẳng vào mắt nó.
_ TÔI KHÔNG CÒN YÊU CÔ NỮA! BIẾN ĐI_hắn buông từ từ bờ vai
nó ra,một cách mà người ta gọi là từ biệt.
Nó nhìn,nhìn lần cuối xem con người đứng trước mắt nó có phải
là con người đã khiến nó khóc bao nhiêu lần không.Có phải người con trai mà nó
nguyện sẽ là chồng của nó.Nhưng hắn đã thay đổi trong 1 buổi.Chỉ 1 buổi thôi
_ừ!mình chia tay đi_nó nói rồi nhìn hắn,nhìn một cách thất vọng
xen chút khinh bỉ.
Cứ mãi như thế những tiếng ô quế nó cứ thế mà tăng lên.2 người
vẫn đứng nhìn nhau như thế mãi cho đến khi Hl ngồi bật dậy,khoác tay hắn
_xin lỗi! tạm dừng được rồi
Một cảm giác dư thừa dâng lên cuồn cuộn trong lòng nó.Hl người
mà nó tưởng sẽ không còn gì với hắn lại là người cướp đi người mà nó yêu nhất
cuộc đời này.
Pặt
Nó quay lại thì thấy ông ta đứng kế bên mình nắm lấy khuỷa
tay mình.Hắn nhìn chăm chăm vào người đàn ông đấy.
_đừng làm người dư thừa nữa!đi _người đàn ông kéo nó bỏ đi
trong vô vàn con mắt,nó chẵng khóc và cũng chẵng quan tâm đi đâu.
Nước mắt đối với nó vô tận.Khóc nhiều rồi chán chê.Nó không
khóc,1 giọt cũng không.Nó oán hận hắn,một con người dối trá.Nó sẽ mãi mãi oán hận
hắn.Ông ta kéo nó đi mãi mãi đến những mỏm đá.Cho nó ngồi xuống,ông ta đứng hút
điếu thuốc.
_tỉnh chưa Hạ Băng Di_ ông ta hỏi nó
_...
Bây giờ nó mới thấy tủi thân,cảm giác nhói tim bao trùm khắp
con người.Khóc,khóc òa như một đứa trẻ,đây là lần thứ 2 nó khóc như thế này trước
người đàn ông không quen không biết.Ông ta nhăn mặt rồi nói: