Hắn mới vừa xoay người, xe hơi không người lái lẳng lặng được nổ máy.
Đầu tiên là di chuyển từng chút một sau đó tốc độ không ngừng nhanh hơn, cuối cùng giống như có người đang dẫm chặt chân ga khiến xe hơi nhanh như chớp lao về phía người chơi!
Chấp Niệm nghe thấy tiếng động sau lưng, hồi chuông cảnh báo lập tức vang lên, nhanh chóng né sang bên cạnh tiếc là vẫn chậm hơn một bước. Đầu xe hung hăng húc vào khuỷu tay, ngay sau đó lao thẳng về phía trước. Tông thẳng vào vách tường của một cửa hàng trên phố thì mới tắt máy.
Nháy mắt, giá trị sinh mệnh bị trừ 50.
Tận mắt nhìn thấy vách tường sập xuống, gạch văng khắp nơi, đầu xe hơi bị va đập mạnh trở nên méo mó khiến tim của Chấp Niệm đập loạn xạ không ngừng. Thiếu chút nữa là xe hơi sẽ không tông vào vách tường mà là tông hắn......
Chấp Niệm rũ mắt, hai mắt tối đen, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
**
Theo đề nghị của Bi Hồn Khúc, hai người trốn vào cửa hàng trên phố, tiện thể tìm manh mối bên trong.
Không lâu sau đợt truy sát thứ hai bắt đầu.
Bạn Thanh Đăng rất sầu não "Tiếc là đợt này chúng ta không rút được thẻ trống."
Bi Hồn Khúc cười cười "Sao lúc nào cũng may mắn được?"
Nói cũng đúng. Bạn Thanh Đăng không hề bối rối nữa mà nghiêm túc tìm kiếm.
Đây là cửa hàng tiện lợi, xung quanh bày biện nhiều kệ để hàng. Trên kệ để đầy đồ ăn, thức uống, vật dụng hàng ngày.
Bi Hồn Khúc không vội vã tìm kiếm mà ngược lại nghiêm túc đánh giá bố cục của cửa hàng, thầm nghĩ nếu là cô ta thì sẽ giấu manh mối chỗ nào?. Xi𝗇 ủ𝗇g hộ chú𝗇g tôi tại ﹛ t𝗿u𝓂t𝗿 uye𝗇.𝙑𝖭 ﹜
Đột nhiên có một trận gió thổi qua.
Bi Hồn Khúc nhanh chóng ý thức được sau lưng có người đẩy mình! Sau đó cô ta không ngừng lảo đảo ngã về hướng kệ hàng.
Bạn Thanh Đăng đang đứng ở kệ hàng bên kia!
Thời khắc mấu chốt, Bi Hồn Khúc cực kỳ bình tĩnh, một câu vô nghĩa cũng chưa nói, dùng tốc độ nhanh nhất đưa ra lời nhắc nhở "Nguy hiểm! Tránh ra!"
Bạn Thanh Đăng đang căng thẳng, nhanh chóng lùi lại. Tiếc là cô ta lùi nhầm hướng, chẳng những không rời xa ngược lại còn đang tiến lại gần.
Bi Hồn Khúc "......"
"Rầm" một tiếng, kệ để hàng ngã xuống đất. Bạn Thanh Đăng bị đè ở phía dưới lòng đầy phẫn uất, thiếu chút nữa bị sự ngu ngốc của bản thân chọc khóc.
Nháy mắt, giá trị sinh mệnh của Bạn Thanh Đăng bị trừ 70, Bi Hồn Khúc bị trừ 20.
Vẻ mặt Bi Hồn Khúc cực kỳ phức tạp, hít sâu mấy lần mới hỏi "Không phải kêu bà né đi rồi sao?" Sao lại càng né càng gần vậy?
Bạn Thanh Đăng rầm rì "Tui tưởng những kệ hàng gần góc tường sẽ ngã xuống nên mới lui về sau......"
Cửa hàng tiện lợi có ít nhất mười mấy kệ để hàng, ai biết đang nói cụ thể là cái nào!
Bi Hồn Khúc đỡ trán thở dài.
"Đúng rồi, sao đột nhiên bà bị té ngã vậy?" Bạn Thanh Đăng vô cùng buồn bực.
"Có người sau lưng đẩy một cái." Vẻ mặt Bi Hồn Khúc ngưng trọng "Sự thật chứng minh, BOSS phó bản khó chơi hơn suy đoán lúc trước nhiều, thủ đoạn tấn công rất nhiều."
Quả thực đã lấy được thông tin ngay tại chỗ, tiện sao thì làm vậy.
"Đây thật sự là phó bản thường à? Sao tui thấy nó giống phó bản khó dữ vậy?" Bạn Thanh Đăng lẩm bẩm trong miệng, sau đó lao lực bò ra khỏi kệ hàng.
Ai ngờ khi đứng lên thì thẻ bài trống trong túi đột nhiên rơi xuống.
Bạn Thanh Đăng không nghĩ nhiều, khom lưng định nhặt thẻ bài lên. Nhưng vừa cúi xuống thì ánh mắt chợt dừng lại tại thẻ bài.
"Sao vậy?" Bi Hồn Khúc cảm thấy khó hiểu khi thấy đồng bọn duy trì động tác cúi đầu.
Bạn Thanh Đăng không nói một lời, yên lặng nhặt thẻ bài lên, đưa ra.
Bi Hồn Khúc vừa nhận thì hai mắt lập tức nheo lại —— vòng đầu tiên đồng đội nhận được thẻ trống, hiện tại đột nhiên thẻ trống này lại có nhiều thêm một dòng chữ màu đen "Manh mối 1: Tìm ra nơi Thần Chết ẩn nấp người chơi liền lập tức vượt ải."
Cỡ chữ to, đậm nét, vô cùng bắt mắt.
"Liều mạng chạy trốn chỉ là ngụy trang, thực tế là phải tìm ra nơi ẩn nấp của Thần Chết sao?" Bi Hồn Khúc rơi vào trầm tư.
Khi nói chuyện, đèn chùm trên nóc của cửa hàng tiện lợi nhẹ đong đưa. Vì biên độ cực kỳ nhỏ nên người bình thường khó mà phát hiện.
Phía dưới, hai người chơi còn đang nói chuyện với nhau.
Bi Hồn Khúc dò hỏi "Nhắc nhở này xuất hiện từ khi nào? Kích hoạt ra làm sao?"
Vẻ mặt Bạn Thanh Đăng hoàn toàn mờ mịt "Không biết. Nhận được thẻ bài thì cất vào túi thôi. Lúc nãy bị ngã, thẻ bài rơi ra tui mới phát hiện trên đó có chữ."
"Còn tưởng nhắc nhở sẽ nằm rải rác ở mọi nơi, không ngờ rằng nó sẽ xuất biện trên thẻ trống." Bi Hồn Khúc lộ vẻ buồn rầu "Muốn nhận được nhiều nhắc nhở thì phải rút nhiều lá trống, khó khăn rồi đây."
Phải biết rằng, vận may chơi trò này hư vô mờ mịt, thật sự khó nói.
Lúc này, tiếng đinh ốc bung ra vang lên, đèn trần theo đó mà rớt xuống!
Sắc mặt Bạn Thanh Đăng đại biến cao giọng la hét "Chạy mau!"
Nhưng khi nói chuyện thì đèn trần đã rơi xuống, cơ bản là không có thời gian phản ứng.
Bi Hồn Khúc bị rơi trúng vào cẳng chân phải, cả người ngã ngồi trên đất, dáng vẻ rất chật vật.
Giây tiếp theo, giá trị sinh mệnh người chơi bị trừ 80.
Bạn Thanh Đăng vội vàng đến gần giúp đồng đội.
Cố hết sức mới kéo được đèn trần ra, Bạn Thanh Đăng liếc mắt nhìn miệng vết thương, xém nữa bị doạ cho choáng váng —— diện tích miệng vết thương rất lớn, mảnh vỡ thủy tinh găm vào thịt từng mảng lớn mảng nhỏ, trông rất thê thảm.
"Trò chơi mà thôi, không đau chút nào." Bi Hồn Khúc ngoan cường đứng lên, chân run run, nhìn đồng bọn nói "Bà xem, nhìn ghê vậy thôi chứ không ảnh hưởng đến việc di chuyển."
Bạn Thanh Đăng "......"
Cô ta thấy, xem ra người bị thương còn kiên cường hơn người đứng xem nhiều.
"Là tui sơ sót." Bi Hồn Khúc chủ động thức tỉnh "Chúng ta có hai người, đương nhiên sẽ bị đến hai lần tấn công. Vừa rồi chỉ lo tự hỏi làm sao để vượt ải mà lại quên đề phòng BOSS đánh úp."
"Giờ sao giờ?" Bạn Thanh Đăng hỏi.
Bi Hồn Khúc không chút do dự "Đợt rút thẻ thứ hai chắc chắn có người rút được thẻ trống. Chúng ta đi tìm những người còn lại hỏi thăm rồi trao đổi nhắc nhở."
Thế công của BOSS tương đối hung hãn, khó lòng phòng bị. Chỉ tránh né thì chết khi nào không hay, phải nghĩ cách vượt ải mới được.
"Ok." Bạn Thanh Đăng gật đầu đồng ý.
**
Vân Lạc vào một căn nhà trệt để tìm kiếm.
Nhà đã rất cũ, mái ngói đều đã vỡ nứt, hiện rõ hơi hướng cũ kỹ lâu đời. Mạng nhện dày đặt trong nhà, bụi bặm cũng nhiều, nhìn sơ qua giống như đã lâu rồi không có ai ở.
Vân Lạc mở từng ngăn kéo hy vọng sẽ tìm được nhiều manh mối hơn. Nhưng tìm kiếm hồi lâu cũng chẳng có kết quả, ngược lại mùi mốc luôn xông thẳng vào mũi.
Cô cố chịu đựng mùi vị khó chịu, tiếp tục điều tra.
Một hàng chữ đột nhiên xuất hiện trước mặt【Đợt truy sát thứ hai đã kết thúc, người chơi vui lòng lựa chọn một thẻ bài. Hai phút sau, nếu người chơi vẫn chưa đưa ra sự lựa chọn, hệ thống sẽ tự động phân bổ.】
Ngay sau đó, sáu tấm thẻ bài có màu sắc và hoa văn tương tự nhau đột ngột xuất hiện.
Vân Lạc chợt dừng động tác, ánh mắt hiện lên vẻ đã hiểu rõ —— người chơi rút được thẻ trống quả nhiên sẽ không bị tấn công. Sau đó không hề nghĩ ngợi rút đại một lá. Mở ra thì thấy lại là thẻ Thần Chết.
Cô nhịn không được mà thở than, vô cùng tiếc nuối vận may đã buông bỏ mình.
Định lấy hai thẻ bài đã rút được trước đó ra đặt cạnh nhau thì ánh mắt vô tình va phải điều gì đó sai sai. Thẻ trống rút được lần hai hình như có nhiều thêm vài dòng chữ?
Vân Lạc cau mày, lập tức cầm lấy thẻ bài để quan sát kỹ hơn.
Chỗ trống hiện tại đã có dòng chữ "Manh mối 2: Thần Chết nhìn chằm chằm con mồi như hình với bóng không thôi."
Cỡ chữ màu đen rất to, in đậm, nhìn là thấy.
Vân Lạc cười tự giễu, thì ra cách có được manh mối là như này, khó trách tìm sao cũng không thấy.
Đảo mắt, hai phút đã qua, sáu người chơi đã chọn xong. Hệ thống thông báo【Đợt đuổi bắt thứ ba bắt đầu.】
Hai mày Vân Lạc nhảy dựng, cả người đột nhiên tỉnh táo. Nhà trệt đã lâu năm không thể chắc chắn được. Lỡ BOSS trực tiếp khiến nhà sụp đổ vậy thì phải làm sao?
Nghĩ vậy, cô nhanh chân đi ra cửa.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, đỉnh đầu vang lên tiếng vang nhỏ. Gần như ngay lúc đó bảng hiệu phía trên cũng rơi xuống.
Chuyện xảy ra đột ngột nên Vân Lạc chỉ kịp hai tay ôm đầu, không tránh kịp.
Bảng hiệu rơi trên người Vân Lạc trước, sau đó nện lên mu bàn chân, cuối cùng "Lạch cạch" một tiếng nằm trên đất.
Sau đó giá trị sinh mệnh bị trừ 50, -30.
Vân Lạc nhìn mu bàn tay bị đập trúng, cạn lời thật lâu. Nếu không phản ứng nhanh thì lúc này đại khái cô đã vỡ đầu chảy máu. Sao BOSS phó bản này trâu bò vậy? Cái gì cũng có thể lấy làm vũ khí tập kích người chơi. Hơn nữa mỗi lần còn tạo ra sát thương từ 50-100, cực kỳ có tính công kích.
Lắc lắc đầu, cô chạy nhanh cách xa nhà trệt để tránh nhà thích sụp thì sụp.
**
Phó bản tổng cộng có sáu người chơi. Trong đó một người cấp 6, năm người cấp 5. Từ tên thì có thể thấy Nắng Sớm và Chiều Hôm quen biết nhau, nên ban đầu Bi Hồn Khúc định đi tìm người chơi đơn Vân Lạc cấp 5.
Nhưng đường phố tứ phương trống không, tìm lâu ơi là lâu cũng không thấy bóng người, Bi Hồn Khúc không thể không thay đổi kế hoạch "Không tìm thấy Vân Lạc vậy thì chỉ có thể tìm Nắng Sớm và Chiều Hôm nói chuyện thôi."
"Chấp Niệm thì sao?" Bạn Thanh Đăng hỏi tới.
Bi Hồn Khúc nghiêm mặt nói "Chấp Niệm là người chơi cấp 6 duy nhất trong phó bản, cố gắng đừng để lộ nhắc nhở mấu chốt ra để tránh bị anh ta giành trước một bước."
"Nắng Sớm và Chiều Hôm có hai người nên xác xuất nhận được thẻ trống sẽ cao hơn. Đi tìm họ thì không đến nỗi sẽ trở về tay không đâu."
"Nếu trên đường gặp được Vân Lạc thì càng tốt. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, mặc dù Vân Lạc là đối tường thích hợp để giao dịch nhất nhưng không chắc là trong tay cô ta sẽ có thẻ trống."
Bạn Thanh Đăng nói "Rốt cuộc có hay không có thì gặp mặt hỏi một câu sẽ biết."
"Ừm." Bi Hồn Khúc thuận miệng trả lời, cất bước đến chỗ ngoặt.
Cô ta liền thấy Chiều Hôm đang đứng một mình ở góc đường cúi đầu suy tư.
Nắng Sớm đâu? Bi Hồn Khúc tò mò nhìn xung quanh nhưng lại không phát hiện xung quanh có người chơi khác.
Cô ta không khỏi buồn bực, chẳng lẽ tên liên quan đến nhau chỉ là trùng hợp chứ thật ra Chiều Hôm và Nắng Sớm không quen?
Đang suy đoán thì Bi Hồn Khúc bị một tiếng động lớn từ xa vọng lại làm gián đoạn.
Bạn Thanh Đăng hoảng hồn nói "Nhìn Kìa!"
Bi Hồn Khúc ngẩng đầu, thuận thế nhìn theo. Chỉ thấy thùng xe của chiếc xe tải lớn đang dừng ở ven đường đã bị người ta mở ra tự lúc nào. Vật liệu sắc thép chất đống trong thùng xe rơi xuống, sắp phóng về hướng Chiều Hôm đang đứng đến nơi!
Thời điểm mấu chốt, phía sau xe tải chợt vươn ra một cánh tay, động tác nhanh như chớp túm lấy Chiều Hôm tránh ra.
Thế là vật liệu sắt thép rơi liên tục xuống đất, phát ra tiếng vang dội.
Tuy không mất một cọng tóc nào nhưng khuôn mặt nhỏ của Chiều Hôm đã trắng bệch.
Bi Hồn Khúc đứng gần đó nên nhìn rõ mồn một. Người kéo Chiều Hôm ra không phải là Nắng Sớm thì là ai! Quản nhiên ngoài dự liệu, hai người này quen biết nhau.
Tác giả có lời muốn nói:
Khu bình luận đại lão:
# Thần Chết đứng trong bóng tối nhìn chằm chằm con mồi của mình, còn toi đứng trong khu bình luận nhìn chằm chằm rương bản thảo truyện #
# Tư Đồ: Bổn truyền còn có tên《 Khắc vàng khắc ra tới bạn gái 》#
**
Tác giả: Nhóm bản thảo luẩn quẩn trong lòng, đang định giảm cân
Nhóm bản thảo: Phải có đồ ngon, phải có ôm ấp hôn hít cao trào thì mới có sức giảm cân.