[Vô Hạn Lưu] Hồi Ký Của Kẻ Lưu Hành Thời Gian

Chương 63



Người MC già ơi là già, chắc là người già nhất trái đất luôn. Thế mà tiếng nói của ông ta lại dõng dạc khó lường.

“ Cám ơn các huynh đệ đã dành thời gian quí báu đến đây hôm nay. Môn phái Đại Lâm chúng tôi không quí điều gì hơn là những người bạn như các vị huynh đệ. Hôm nay là một ngày quan trọng: Đại Lâm Quán chào đón người trưởng môn mới. “

“ Người đứng đầu môn phái là người gánh nhiều trọng trách nhất, là người sẽ chèo lái con thuyền của mỗi môn phái đến những chân trời mới, nhưng cũng là người quan tâm và chăm sóc đến từng môn đệ của mình. Vị trí này đòi hỏi sự tận tụy, cái tâm và trí tuệ. “

“ Người tiền nhiệm của Đại Lâm Quán, Trần Tâm, đã làm tròn trách nhiệm của mình. Dưới sự lãnh đạo của người trưởng môn này, Đại Lâm Quán đứng vững, và ngày một vươn cao mạnh mẽ. Nhưng sự ra đi bất ngờ của ông để lại nỗi đau khổ vô bờ trong tất cả anh chị em của Đại Lâm Quán cũng như là chỗ trống khó bù đắp nổi ở cương vị trưởng môn. “

“ Sau nhiều lần bàn luận và xem xét luật lệ môn phái kĩ càng, chúng tôi đã chọn ra được một người tiếp nối xứng đáng. “

Nói rồi, một người phụ nữ bước lên đứng bên cạnh ông già.

“ Tôi muốn giới thiệu với anh em bạn hữu gần xa người được cố trưởng môn chọn làm trưởng môn tiếp theo: Trần Mỹ Ý, trưởng nữ của Trần Tâm. “

Trần Mỹ Ý cúi đầu thi lễ. Đám đông cũng làm lễ chào lại.

“ Cám ơn những lời tiền bối Hồng Đức đây đã dành cho tôi. “ _ người phụ nữ trẻ nói, khí công rung động trong không trung, đến được tai của những ngồi xa bệ đài nhất _ “ Tôi cũng muốn lần nữa cám ơn bạn bè gần xa của Đại Lâm Quán đã tới đây. “

“ Tôi biết các bạn tới đây nghĩ là tôi sẽ nhận chức, tôi cũng biết không phải tất cả các bạn đều đồng tình. Tôi còn trẻ, và làm một người phụ nữ. Tuy nhiên tôi vẫn thấy mình có đầy đủ khả năng để gánh nhiệm vụ này. Và tôi ko thể làm trưởng môn nếu còn người không đồng tình. Tôi phải đạt được sự đồng thuận của tất cả. Trước ngày hôm nay, tôi và người đại diện những người không đồng tình đã đạt được thoả thuận: một cuộc thi bắn cung, người thắng sẽ là trưởng môn. Ông Trần Phong đây là đối thủ của tôi ngày hôm nay. “

Trần Mỹ Ý vừa dứt lời, tiếp xì xào ngay lập tức xuất hiện.

“ Trần Phong? “ _ Văn Trang lên tiếng _ “ ông ta là em trai của Trần Tâm phải không? “

“ Đúng vậy” _ Kiên Sơn trả lời, mắt dán vào thân ảnh của một người đàn ông mới xuất hiện bên bục đài _ “ và còn là sư phụ của Trần Mỹ Ý nữa. “

Trần Phong và nữ học trò của ông ta không nhìn nhau, khuôn mặt của họ lạnh tanh. Nhưng từ vị trí gần như thế này, tôi thấy hàm của Mỹ Ý đanh lại, cả hai bàn tay nắm chặt.

“ Tôi Trần Phong có nhiều lí do để không đặt niềm tin của mình vào Trần Mỹ Ý và để loại bỏ được những suy nghĩ này, cách duy nhất là một thi đấu cung giữa hai chúng tôi. Tôi rất cám ơn cô ấy đã đồng ý. Chúng tôi quyết định sẽ thi đấu ngay bây giờ, trước sự chứng kiến của toàn bộ anh em giang hồ. Nếu Trần Mỹ Ý thắng, lễ nhậm chức sẽ tiếp tục diễn ra. Nếu tôi thắng, tôi sẽ là trưởng môn mới. “

Tiếng bàn tán trỗi dậy lần nữa. Đa số kẻ kinh ngạc, một số thì bất bình, kẻ theo phe Mỹ Ý, kẻ theo Trần Phong. Hai người trong cuộc chẳng nói chẳng rằng. Ông già khú đế Hồng Đức ho khục khặc, gõ cây gậy của mình xuống bục ba lần, trật tự ngay lập tức được lặp lại.

“ Cuộc đấu cung sẽ diễn ra ngay bây giờ. “

Cả Mỹ Ý lẫn ông Trần Phong đều nhận được một cặp cung giống nhau, nhưng mỗi người chỉ có ba mũi tên.

“ Hai bên sẽ thay phiên nhau bắn cung theo bất cứ cách nào mình muốn, chỉ cần nó thể hiện được trình độ của bản thân. “

Luật thi đấu ngắn gọn đơn giản không lằng nhằng. Nếu là thời hiện đại chắc sẽ gọi kiểu thi đấu này là bắn cung free-style nhỉ?

Dân tình có vẻ cũng tò mò, họ hiểu luật chơi đấy, nhưng chẳng ai đoán nổi diễn biến tiếp theo. Mọi con mắt theo dõi hai người cung thủ đang kiểm tra cung lẫn tên của mình. Khi họ gật đầu, một tiếng trống được gõ lên.

Trần Phong giương cung bắn ba phát lên trời.

Và trước khi bất cứ ai hiểu được chuyện gì vừa diễn ra, ba con chim rơi xuống, tên xuyên người. Trần Phong nhảy lên như có lò xo dưới chân, tóm lấy chúng.

Một nốt nhạc của sự sửng sốt trôi qua trước khi tràng vỗ tay đầu tiên xuất hiện, rồi biến thảnh một làn sóng hò reo hoan hô. Trần Phong cúi người cám ơn, không che được nụ cười thoả mãn của mình. Người đối thủ cũng vỗ tay lịch sự. Giờ tới lượt cô ta.

Mỹ Ý giương cung. Cơ vai cuộn lại dưới lớp áo.

Mũi tên bay đi, nhưng nó không bay xa, cũng chẳng trúng được mục tiêu gì.

Khi tên cắm xuống đất, tất cả mới nhận ra Mỹ Ý đã bắn cả ba mũi tên đi từ lúc nào không biết. Mũi đầu tiên đi xuyên nền gạch, lún đến nửa thân. Mũi thứ hai đi qua mình mũi thứ nhất. Mũi thứ ba xuyên ngang giữa điểm kết nối hai mũi đầu tiên.

Tốc độ, sự chính xác và sức công phá. Cả hai quả thực kẻ chín lạng người nửa cân.

Hồng Đức tặc lưỡi, đảo mắt nhìn hai người con của Đại Lâm Quán. Ông già lắc đầu:

“ Quả như tôi dự đoán, đây là một quyết định không thể khó khăn hơn. “

Một quyết định mà giờ một con người phải tự làm. Trong giây khắc đó, tôi như có thể thấy được sự chia rẽ bên trong môn phái này. Sự chia rẽ đủ lớn để họ đòi hỏi một người duy nhất phân định kẻ thắng người thua cho cuộc đấu sẽ quyết định tương lai của môn phái. Như rằng mọi cuộc bàn luận, mọi cuộc bỏ phiếu đều đã thất bại từ trước.

Lão già cúi đầu, nhắm mắt. Khi ông ta quay trở lại, lưng thẳng hơn một chút.

“ Trần Mỹ Ý là người thắng cuộc. “

Tiếng reo hò lẫn tiếng phản bác ngay lập tức nổi lên. To nhất là từ những môn đệ áo xanh cốm, lưng đeo cung. Những người ngoài cuộc cũng có không ít sự bất đồng với ý kiến của vị bô lão. Họ nhìn về phía Trần Phong, trao đổi những ánh mắt buồn bã tiếc nuối hay giận dữ lắc đầu không chấp nhận.

Nơi tôi đứng lại cực kì im lặng. Cho đến khi Kiên Sơn đưa ra lời bình luận:

“ Không ai có thể làm vừa lòng tất cả mọi người. “

“ Nhưng chị ấy thắng đúng rồi. Bắn chim trên trời, trò này cũ mèm rồi. “_ Văn Trang lè lưỡi.

“ Mỹ Ý đã thắng, nhưng muốn giữ vững chức vị này vẫn còn gian nan lắm. Cũng tội cho cô gái trẻ này. “ _ Tử Duy nói.

“ Đúng vậy, còn thiếu kinh nghiệm quá. Trần Phong trải đời nhiều, xông pha cùng người tiền nhiệm bao lâu này, bạn bè trên giang hồ cũng nhiều. Mỹ Ý chỉ có cái tên của môn phái bên cạnh, nhưng chưa nhận được sự kính trọng ở trong lẫn bên ngoài. “

“ Cha ơi! Cha phải bênh chị ấy chứ! Cha không thể để cho những người này la ó như vậy được. “

“ Đây không phải chuyện của cha. Nếu có xích mích đao kiếm xảy ra thì cha phải nhảy vào. Giờ chỉ là câu chuyện chứng tỏ bản thân của người kế nhiệm. “

Văn Trang bĩu môi, hậm hực khoanh tay nhìn những kẻ đang kêu gào thi đấu lại.

“ Hừm, nãy giờ vẫn lễ phép im lặng cho lắm. Giờ hùa vào phản đối như đúng rồi. “

Kiên Sơn lắc đầu:

“ Văn Trang con không thể nói thế. Đồng hữu giang hồ đến đây là để cùng Đại Lâm Quán tôn vinh người trưởng môn mới. Họ đâu chuẩn bị tới đâu để nói ngược lại quy định của cả một môn phái. Nhưng việc thi đấu thế này không thực sự là việc thường thấy, mọi người cũng không biết nên phản ứng ra sao, họ sẽ làm theo cảm xúc của họ thôi. “

Mỹ Ý thì sao? Kẻ chiến thắng nhìn khung cảnh xung quanh một cách sắt đá. Như thể nếu có tên trong tay, cô gái này sẽ bắn chết hết tất cả. Nhưng với bàn tay của Hồng Đức đặt trên vai, Mỹ Ý đứng chờ sự ồn ào chấm dứt.

“ Tôi biết không phải ai cũng đồng tình với việc tôi trở thành trưởng môn. Nhưng tôi muốn khẳng định một việc: tôi sẽ không từ bỏ những công sức mà cả cha tôi và tôi đã làm bao lâu nay. Cám ơn những người anh em gần xa đã tề tựu tới đây hôm nay. Tiệc trà sẽ diễn ra ngay sau đây. “

Không thêm thắt gì, Mỹ Ý đi xuống bục, biến mất vào khu nhà chính.

Tôi với Tử Duy nhìn nhau. Thật là một bài phát biểu tệ. Nó tệ không kém gì cái lời giải thích duy nhất cho việc cá chết hàng loạt ở biển đến từ Hoàng Kim tộc là do tự nhiên cá nó chết, không thể là do có quá nhiều nhà máy được phép hoạt động. Cả hai bài phát biểu chẳng xoa dịu được ai cả và chỉ khiến đám đông thêm bất đồng.

“ Sẽ thông minh hơn nếu cô gái ấy đã kêu gọi sự đồng tình từ phía Trần Phong. “ _ Tử Duy nhận xét.

“ Còn nhiều chuyện nữa Mỹ Ý đáng lẽ đã và đang phải làm. Nhưng chúng ta cũng không thể phán xét cô ấy được. “ _ Kiên Sơn lắc đầu đáp _ “ đây không phải là một ví trí đơn giản, võ nghệ cao cường biết mấy, trẻ tuổi tài cao bao nhiêu vẫn chẳng đủ. “

Tôi gật đầu đồng ý, để bản thân dành thời gian nghĩ về toàn bộ sự việc một tí.

Người hầu lẫn môn đệ của môn phái bày tiệc nhanh chóng, một chiếc bàn tre trải khăn trắng ngay ngắn, tôi cũng có một ghế ngồi bên cạnh Tử Duy. Không biết tên Phan đang làm cái trò gì nhỉ? Hy vọng chưa bị ai bắt gặp.

Tách trà nóng được cháu gái Kiên Sơn, Kiều Vy đứng lên rót, mùi thơm ngào ngạt toả khắp sân. Chỉ có điều không thấy ai bên môn phái đi ra tiếp chuyện, hình như họ dạt hết vào nhà trong mà bàn bạc với nhau rồi, dân tình đành phải tự hầu chuyện nhau vậy.

“ Mấy con nghĩ sao về Mỹ Ý với Trần Phong? “

“ Thưa thầy, con thấy quyết định này không đúng, Trần Phong xứng đáng với môn vị trưởng môn hơn. “ _ người đệ tử mặt chữ điền tên Nguyễn Văn Nam lên tiếng _ “ làm trưởng môn không thể chỉ là dựa vào một trận đấu bắn cung mà phán được. “

“ Đấy là truyền thống của Đại Lâm Quán rồi. Không phải lần đầu tiên trong lịch sử có tranh chấp chức vụ này. Mình là người ngoài cuộc thì phải chấp nhận thôi. “ _ người đệ tử khác, Quang Vinh đáp lời Văn Nam.

“ Biết là vậy, nhưng tôi vẫn không thể đồng tình. “

“ Anh không phải là người duy nhất đâu. Đại Lâm Quán sau ngày hôm nay sẽ còn nhiều sóng gió lắm. “

“ Thời thế bây giờ cái gì cũng bất ổn. “

“ Nghĩa là sao ạ? “ _ tôi hỏi, không kiềm chế được sự hiếu kì.

Cả bàn tự dưng quay lại nhìn tôi, có vẻ mới nhận ra con bé này có mặt ở đây.

“ Tiểu thư chắc là dân đài các kín cổng cao tường nên không được nghe tình hình thời sự. “ _ Kiên Sơn trả lời, mỉm cười nhẹ nhàng trước sự bối rối của vị khách _ “ trong năm năm nay thế sự nhiễu nhương lắm. Mùa vụ thất bát, rừng cháy liên miên, dân chúng thiếu cái ăn cái mặc. Triều đình bị chỉ trích vì để loại quan ngu, quan tham lộng hành, không biết giúp dân mà chỉ biết làm ấm chỗ ngồi cho mình. “

Cả bàn trà im lặng. Dám nói những lời không hay về Hoàng Kim Tộc là tội nặng. Đến từ tương lai tôi cũng hiểu, vào thời tôi quyền lực của Hoàng Kim Tộc đã bị giảm đi rất nhiều, người dân có thể tự do ngôn luận. Nhưng trong quá khứ thì gia đình đằng sau bức tường khổng lồ màu trắng ở trung tâm Đại Á có sức mạnh tuyệt đối. Một lời nói xấu là đủ để kết án.

“ Chúng ta là khách giang hồ cũng không tránh nổi những thay đổi này. “ _ Tử Duy nói.

Kiên Sơn gật đầu:

“ Đúng vậy. Cho dù là tu sĩ trên núi cũng chẳng trốn được khi ngọn núi của họ bị san phẳng. Chuyện này sẽ dẫn tới chuyện kia, không ai có thể trốn khỏi những biến chuyển của thời thế. “

Kể cả một kẻ biết được thời thế sẽ xoay vòng theo hướng nào như tôi, liệu có thể tránh được nó?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.